Chương 16
“Người chơi phải cử hai thành viên của đội mình trong một lần, người tham gia chơi sẽ đu lên cái thang đang treo giữa không trung kia. Hai thành viên nào cùng một đội rơi xuống bể bơi trước thì thua.”
Các thành viên quay ra sau quan sát xem hình thức chơi như thế nào. Đằng sau họ là một cái hồ bơi rất to, có hai cái bậc ở hai bên nối liền lên trên là cái thang nối hai cái bậc đó lại, cái thang ấy nằm ở giữa hồ bơi.
Đợt đầu đội đỏ cử ra Quang Duy và Trọng Nhân, đội xanh lá là Hoàng Đức với Bảo Nguyên. Ban đầu chẳng phân được thắng bại, mãi về sau bọn họ đu không nổi nữa, kiệt sức mà giở thủ đoạn.
Cuối cùng bên đội xanh lá không cầm cự được nữa, hai tay buông thả mà rơi xuống dưới hồ, Bảo Nguyên dẫn đầu sau đó không lâu Hoàng Đức cũng rớt theo sau.
Lần này các thành viên còn lại của hai bên đội bước ra chuẩn bị thực hiện thử thách, Lục Minh và Hoàng Thiên nhìn nhau không nói gì, mãi đến khi tiếng còi của trọng tài vang lên cả hai mới quay đầu đi.
Bên đội xanh nhanh chóng đu lê lết qua giữa cái thang, bên đội đỏ vẫn chưa đến nơi. Thanh Phúc vừa mới đến gần, Hoàng Thiên đã ra tay tấn công khiến cho Thanh Phúc xém rơi xuống nhưng may mắn đã được Hoàng Huy giữ lại bằng chân.
“Mau đu lên cái thang đi, tôi không giữ được lâu đâu.”
Nghe Hoàng Huy nói Hoàng Thiên liền hiểu ý định của anh trai mình, ra dấu cho Lục Minh thấy. Tiếp đó cả hai tăng tốc tiến lại gần Hoàng Huy, vừa đến đã ra tay. Người thì thọt lét, người thì gỡ từng ngón tay anh ra khỏi thang.
Hai chân đều ở bên dưới giữ lấy Thanh Phúc nên chỉ còn có thể dùng tay để giữ lấy thang, bị hai con người kia tác động lên như thế khiến Hoàng Huy sắp không trụ được nữa rồi. Hai chân bên dưới buông thõng làm Thanh Phúc rơi xuống nước, sau đó anh cũng nhảy theo sau.
Lục Minh lẫn Hoàng Thiên vui vẻ đập tay nhau cười, bỗng trong đầu Hoàng Thiên lóe lên một dòng suy nghĩ, cậu thừa cơ trong lúc Lục Minh không phòng thủ đẩy người anh ra. Lục Minh trong lúc ngã người ra sau, thuận tay kéo thêm Hoàng Thiên theo.
Rớt cái tõm xuống nước, Hoàng Thiên theo bản năng mà vùng vẫy, Lục Minh liền kéo cậu tiến sát lại mình ôm lấy. Cậu mới dần bình tĩnh thôi vùng vẫy nữa, hai tay đặt lên vai anh, mặt đối diện với người trước mặt mà nhìn.
Không thấy Hoàng Thiên lên tiếng, chỉ trông cậu đang trừng mắt nhìn ai đó, răng còn cắn lên môi dưới như đang đe dọa Lục Minh. Anh chỉ cảm thấy cậu đáng yêu chứ không chút sợ hãi nào, khẽ cười lên vài tiếng.
Lục Minh dìu Hoàng Thiên leo lên bờ, sau khi cậu đi vào bên trong an toàn rồi anh mới nhướn người trèo lên. Nhân viên công tác đưa mỗi người một cái khăn để quấn quanh người, đạo diễn lại dùng loa nói:
“Hiện tại hai bên đang hòa nhau, hãy cử người để thực hiện ván cuối cùng phân thắng bại nào!”
Hai bên đội quay qua nhìn nhau, dường như đã chọn được thành viên nào sẽ chơi ván cuối này. Đội đỏ ai cũng quay sang nhìn Trọng Nhân và Hoàng Huy. Đôi xanh không khác mấy nhìn qua nhìn Lục Minh với Hoàng Đức.
Bốn con người bị nhìn chưa hiểu được, mơ màng chớp chớp mắt nhìn lại. Mãi về sau mới được thông não, hỏi lại mình là người chơi đó hả, hai người còn lại gật nhẹ đầu nên họ mới chịu đi ra vị trí sẵn sàng để cho trận cuối cùng này.
Vì là trận để phân thắng thua nên cả hai bên đều khá cận trọng, chỉ ở trạng thái phòng thủ chờ đối phương tấn công. Qua khá lâu vẫn không ai di chuyển khỏi vị trí của mình, Lục Minh quan sát sau đó quyết định bò lên phía trước.
Anh còn chưa kịp làm gì đã bị Hoàng Huy làm cho rớt xuống nước, vậy là đội xanh lá chỉ còn mỗi Hoàng Đức. Hoàng Huy không kiêng nể em trai mình nữa, tăng tốc tiến lên, Hoàng Đức cười đùa lùi lại.
“Anh, có gì mình bình tĩnh ngồi nói chuyện. Đừng manh động như thế…”
Hoàng Huy bỏ ngoài tai lời Hoàng Đức vừa nói, tiếp tục tiến lên. Tới đường cùng không thể lùi thêm, Hoàng Đức vừa cảnh giác vừa giỡn để ngăn anh trai mình lại. Đương nhiên là sẽ không ngăn được người anh này, anh nhảy lên ôm em trai cùng rơi xuống nước luôn.
“Vì vẫn còn Trọng Nhân bên trên thang nên đội đỏ giành chiến thắng ở thử thách này nhé!”
Đạo diễn lên tiếng tổng kết lại ở lần chơi này, Hoàng Đức bên dưới nước đập đập vào Hoàng Huy, còn vui cười dùng tay hắt nước vào mặt Hoàng Huy.
Lục Minh sau khi bị loại anh đã bơi vào bờ, vừa leo lên đã thấy có cái khăn trước mặt, ngước tầm nhìn lên một chút anh cười cười rồi mở miệng nói cảm ơn, tay đưa ra cầm lấy.
Tay còn lại Hoàng Thiên đưa chai nước ra cho Lục Minh, anh cầm lên dốc cổ tu một hơi dài. Cậu vươn tay ra ý muốn kéo anh đứng dậy, Lục Minh nhanh chóng nắm vào tay Hoàng Thiên rồi dùng thêm chút sức để đứng thẳng lên.