Chương 13
Thanh Phúc giữ tô nước trên tay khá chắc chắn, nãy giờ chỉ có đổ ra một vài lần, mỗi lần đều rất ít. Lục Minh xem thời gian còn khá ít nên anh tăng tốc mà nhảy, tìm mọi cách làm cho nước trong tô đổ ra.
Có lẽ Thanh Phúc đã làm cho kì vọng của anh trở nên công cốc rồi, đến khi thời gian hết, nước trong tô vẫn còn hơn nửa tô. Mọi người xem kịch hay bên ngoài cũng khá bất ngờ, vì để giữ nước như thế này thì rất khó, anh còn giữ lại được hơn nửa tô, quá lợi hại rồi đi!
Lượt tiếp theo, đội đỏ sẽ tấn công và đội xanh lá sẽ phải phòng thủ. Hoàng Thiên đại diện cho đội xanh lá đi ra, thấy đứa em trai của mình bước ra thì Hoàng Huy lập tức bước theo sau.
Hoàng Thiên khi ra tới giữa đệm nhún, cậu nhìn ra sau để xem thử lần này ai là đối thủ của mình. Thấy đối thủ là anh trai của mình, cậu liền tỏ thái độ ngay lập tức. Bắt đầu buông lời cà khịa Hoàng Huy:
“Chỉ với anh mà đòi thắng em á?”
Hoàng Huy khinh bỉ đứa em trai này ra mặt, chẳng muốn tiếp lời câu nói kia của Hoàng Thiên. Rất nhanh tiếng còi của trọng tài được huýt lên.
Tô nước trên tay của Hoàng Thiên vẫn rất vững vàng, chưa hề có động tĩnh gì. Đương nhiên là vì Hoàng Huy chưa hành động gì hết rồi, chứ sao mà cậu giữ được.
Hoàng Huy chờ hẳn một lúc mới nhảy lên, có vẻ khoảng thời gian trước là anh coi như chấp cậu. Bây giờ mới bắt đầu thể hiện sức của mình.
Vừa nhảy lên một cái, nước trong tô đã ào ra bên ngoài khá nhiều. Hoàng Thiên nhìn theo dòng nước bị trôi xa kia với vẻ mặt đầy hoang mang, mắt cậu mở lớn, hai cái chân mày thì nhướn thật cao lên trên, tiếp đó lại quay sang nhìn anh trai.
Hoàng Huy không vì thế mà nhường nhịn, tiếp tục co nhẹ người nhảy lên, nước lại tiếp tục chảy ra ngoài. Cứ theo từng cú nhảy của Hoàng Huy nước tuông ra như nhịp vậy.
Chưa hết thời gian, nước trong tô trên tay của Hoàng Thiên đã không còn. Cậu nhớ lại lời nói ban đầu trước khi chơi của mình, chẳng biết để mặt mũi ở đâu nữa liền cắm mặt nhìn xuống đất.
Hoàng Huy thấy nước cũng đã hết thì mới dừng lại, ngó đứa em trai trước mặt kia, nhịn cười muốn tắt thở.
“Sao? Sao không nói tiếp đi? Tưởng với mình anh không thắng nổi em cơ? Ghê quá đi thôi!”
Hoàng Thiên ngại ngùng không dám cất lời, từ đầu tới cuối vẫn cắm mặt xuống đất, cậu lặng lẽ quay đầu đi dô trong, về phía của đội mình.
Trong đội toàn phát lên những tiếng cười, Hoàng Thiên chẳng biết cất mặt đi đâu cho vừa.
Lượt cuối cùng là của Quang Duy và Hoàng Đức, lần này đội đỏ phòng thủ, đội xanh lá tấn công.
Hoàng Đức tập luyện nhảy lên vài cái trước khi vào trận, Quang Duy thì cầm tay trên tô, xem để như thế nào mới được.
“Huýt.”
Hoàng Đức dùng lực nhảy lên, nước trong tô vẫn chưa vơi được tí nào. Cậu lại dùng lực nhảy lên trong vài cái tiếp theo, chỉ thấy nước vơi đi rất ít, như có vơi được xí nào vậy.
Không biết Hoàng Đức đã nhảy bao nhiêu cái trong quá trình chơi, chỉ thấy kết quả là nước trong tô vẫn còn rất nhiều.
“Kết quả đều có thể nhìn bằng mắt thường, rất rõ ràng phải không? Haha, đội đỏ giành chiến thắng!”
Hai cái ca lớn kia có sự phân biệt rất lớn, một bên có thể nói là gần đầy luôn, bên kia thì ngược lại, nằm gần dưới đáy của ca.
Dù thua nhưng không hiểu sao trên gương mặt của đội xanh mang đầy ý cười, còn không ngừng đùa giỡn với nhau.
Vì trò chơi tiếp theo cũng liên quan đến nước nên không cần di chuyển đi đâu cho xa. Ra khỏi đệm nhún ấy, nhìn về phía trước cũng có thể thấy các dụng cụ được bày ra sẵn, chỉ chờ họ đến và thực hiện mà thôi.
Đạo diễn ngồi ở gần đó với các nhân viên công tác xung quanh, nhìn về hướng tám thành viên thông báo qua loa:
“Mỗi lượt mỗi đội cử hai người tham gia, trong thời gian hai phút, hợp tác hoàn thành vận chuyển nước qua ba cửa. Đội nào chuyển được nhiều nước hơn, đội đó sẽ giành chiến thắng.
Vòng cửa đầu tiên là quay vòi voi 10 vòng, sau đó đi lại lấy nước trong thùng đổ vào cái ly được gắn trên mũ của thành viên cùng đội.
Cửa thứ hai là đi qua các thanh ngang, không được làm rớt cái thanh đó, tổng cộng có ba cái: Cái đầu sẽ cao hơn hai cái còn lại, cái thứ hai sẽ thấp hơn cái đầu nhưng cao hơn cái cuối, cái cuối cùng sẽ thấp nhất.
Cửa cuối cùng là từ dưới đưa tay lên bóp vỡ bong bóng hoặc làm cách gì cũng được, trong cái bong bóng đó có nước bên trong, có thể dùng để đổ vào bên trong cái ly nhỏ trên đầu.
Việc cuối để hoàn thành thử thách đó chính là đổ ly nước trên đầu vào cái ca lớn trên bàn.”
Nhìn vào hai đội, họ đang chụm lại để bàn bạc xem ai sẽ thực hiên trước. Có vẻ là bàn bạc rất kĩ cho lần này, vì qua rất lâu vẫn chưa thấy đội nào lên tiếng.