Chương 12
Tiếng coi được huýt lên, Lục Minh và Trọng Nhân dùng hết sức mà chạy lên phía trước mặt của mình, có vẻ lần này là ngang tài ngang sức vì cả hai chạy mãi mà vẫn đứng tại vị trí cũ, không nhúc nhích xíu nào.
Bên phía Lục Minh, anh có hơi mệt nên dùng sức hơi yếu đi, thế là bên Trọng Nhân có cơ hội, cậu liền tăng tốc mà chạy lên quẹt vài đường đen lên mặt Bảo Nguyên.
Bảo Nguyên liền la lên vài tiếng phản kháng nhưng vì không được di chuyển nên cậu chỉ có thể đứng im cho Trọng Nhân bôi mực lên gương mặt của mình.
Lục Minh nghe tiếng kêu thảm thiết của đồng đội, cố gắng dùng sức thêm ở eo mà kéo Trọng Nhân lùi ra phía sau, còn mình thì tiến lên phía trước chét mực vào mặt Hoàng Huy. truyện kiếm hiệp hay
Tiếng cười từ bên ngoài vang lên không ngừng nghỉ giây phút nào, bốn con người kia thì lại rất tập trung vào mà thực hiện thử thách.
Sau khi Lục Minh tiến lên bôi mực vào mặt Hoàng Huy, Trọng Nhân đã không còn cơ hội gỡ thua cho đội đỏ của mình nữa rồi.
Tiếng còi kết thúc trận đấu được vang lên, đạo diễn nhìn vào cuốn sổ trên tay, có vẻ đang đọc lại cái gì đó. Tiếp đó ông cầm loa lên mà nói:
“Lần thử thách này đội xanh lá sẽ giành chiến thắng.”
Đạo diễn lại tiếp lời, không kịp cho các thành viên nghỉ ngơi.
“Mọi người chuẩn bị để đi đến địa điểm thực hiện thử thách tiếp theo nhé!”
Nghe đạo diễn nói xong, các nhân viên công tác, cameraman đã sẵn sàng thu dọn tất cả lên xe, chỉ còn một vài cameraman cầm máy quay trên tay mà quay lần lượt các thành viên.
Đến địa điểm kế tiếp, vừa nhìn là đã thấy có một cái đệm bạt nhún, xung quang có bao phủ bằng lớp vải lưới mỏng, có thể nhìn xuyên qua được.
Các thành viên di chuyển vào bên trong đệm, đạo diễn ở ngoài gần sát đệm cầm loa thông báo luật chơi.
“Mỗi lượt mỗi đội cử ra một thành viên, tiến hành thi đấu 1 vs 1. Bên tấn công đứng trên bạt nhún có thể dùng mọi cách để khiến nước trong tay đội phòng thủ đổ ra nhưng không được tiếp xúc thân thể, nếu có sẽ tính là phạm quy.
Bên nào có tổng lượng nước còn lại nhiều hơn sẽ giành chiến thắng. Mỗi lượt kết thúc hai đội sẽ đổi bên phòng thủ – tấn công, chơi tổng cộng 6 lượt.
Mỗi lượt diễn ra trong vòng một phút, nước sẽ được đựng vào cái tô, bên phòng thủ sẽ cầm cái tô ấy, dùng mọi cách để giữ nước, nếu nước bị đổ hết ra ngoài thì sẽ không tính.
Sau một phút còn bao nhiêu nước trong tô sẽ đổ riêng vào cái ca lớn có hiển thị số ml, mỗi đội đổ riêng vào một cái ca.”
Mọi người dường như đã hiểu rõ luật chơi, rất nhanh thử thách đã được bắt đầu. Đội xanh lá cử Bảo Nguyên ra đầu tiên, đội đỏ cử Trọng Nhân.
“Lần đầu tiên thì cả hai oẳn xù xì xem bên nào thắng sẽ được quyết định làm phòng thủ hay tấn công.”
Lưu Phúc cầm loa trên tay nhìn vào phía các thành viên bên trong mà nói.
Bảo Nguyên và Trọng Nhân đứng ở giữa bạt nhún xù xì, vừa oẳn xù xì miếng đệm nhún bên dưới cũng nhún nhún theo nên nhìn rất vui.
Oẳn xù xì hơn mười lần rồi nhưng vẫn chưa phân được thắng bại vì cả hai người họ ra cái nào là giống nhau cái đó. Đến cuối cùng, Bảo Nguyên ra bao thì Trọng Nhân ra kéo, nên quyền quyết định rơi vào tay của đội đỏ.
Bàn bạc với đồng đội xong, Trọng Nhân lên tiếng:
“Đội chúng tôi sẽ tấn công trước.”
Đạo diễn gật đầu một cái như đã hiểu, tiếp đó các nhân viên công tác đưa dụng cụ cần thiết cho thử thách lên. Họ đưa một tô đầy nước cho Bảo Nguyên, anh cầm lấy trên tay, có vẻ như đang suy nghĩ xem sẽ cầm nó ở đâu để giữ được nhiều nước nhất có thể.
Tiếng còi vang lên bắt đầu, Trọng Nhân bên cạnh đã bắt đầu nhún nhảy xung quanh Bảo Nguyên, miếng đệm nhún theo đó cũng đong đưa theo nhịp của Trọng Nhân, nước trong tô cũng đang dần vơi đi chỉ còn hơn phân nửa.
Trọng Nhân nhún nhảy không có ý định dừng lại, ngược với ý đó, anh ta càng về sau nhảy càng sung, đệm nhún theo đó cũng tưng cao hơn, nước trong tô chảy ào ra bên ngoài một dòng thật lớn, Bảo Nguyên tay cầm tô mà chẳng biết làm như thế nào để ngăn lại.
Thời gian vừa hay kết thúc, Trọng Nhân mới dần dần dừng lại, nước trong tô chỉ còn đọng lại một ít không quá nửa tô, Bảo Nguyên nhìn vào tô mà cạn lời chẳng biết nói gì hơn.
Nhân viên công tác cầm lấy tô nước trên tay anh, đem đến đổ vào cái ca lớn trên bàn, trên cái ca ấy có ghi tên của hai đội nên không lo sẽ bị nhầm lẫn.
Lượt tiếp theo, Lục Minh bên đội xanh lá xung phong ra trước, đội đỏ có ngay Thanh Phúc. Cả hai đứng ở giữa bạt nhún, lần này đội xanh lá sẽ tấn công và đội đỏ sẽ phòng thủ.
Trên tay của Thanh Phúc đã cầm lấy tô nước, chỉ cần chờ tiếng còi của trọng tài là màn đầu sức này sẽ được bắt đầu ngay lập tức.
Chờ tiếng còi của trọng tài vào thời khắc này cảm giác như đã rất lâu trôi qua rồi vậy, cả hai chàng trai đều nhìn nhau với ánh mắt sắc bén để khiêu khích đối thủ.