Chương 376: Tỏa Linh Trận, bố trí thành công
Đưa ra quyết định, Giang Nhược Trần lập tức hành động.
Đầu tiên hắn dùng linh khí tế ra mắt trận, tạo thành phạm vi đại khái của trận pháp, trong đó mắt trận quan trọng nhất, hắn trực tiếp đặt ở dưới nhà trúc.
Cứ như vậy, muốn phá trận độ khó liền đề cao thật lớn.
Bố trí mắt trận xong, hắn lại lấy linh bút vừa mua ra, rót hồn lực vào, cùng với linh lực dồi dào.
Ông…
Linh lực cùng với hồn lực vừa rót vào, linh bút lập tức giống như là bị kích hoạt, tản mát ra một cỗ khí tức cường đại.
Nếu không phải Giang Nhược Trần biết rõ, trong tay nắm chính là linh bút, chỉ sợ còn muốn lầm tưởng đây là một linh khí có thể đánh ra uy thế.
Đương nhiên, nếu như từ góc độ nghiêm cẩn đến nói, xưng hô linh bút này là linh khí cũng không có gì không thích hợp, dù sao thứ này, cũng coi như là một loại linh khí.
Hơn nữa cũng quả thật có thể cường hóa chiến lực.
Chỉ là phương thức cường hóa chiến lực của nó có chút đặc thù mà thôi!
“Lấy linh khí hồn lực làm mực, khắc trận pháp quy tắc!”
Sau khi rót linh lực vào linh bút, trong lòng Giang Nhược Trần mặc niệm một câu chú ngữ trong quyển trục trận pháp, sau đó trực tiếp huy động linh bút trong tay, bắt đầu khắc trận pháp.
Giờ khắc này, Giang Nhược Trần toàn tâm toàn ý đầu nhập vào thế giới trận pháp, vung bút vẩy mực, từng đường cong, hợp thành kết cấu trận pháp tinh diệu.
Toàn bộ quá trình kéo dài hơn hai giờ mới kết thúc.
Theo một bút cuối cùng của Giang Nhược Trần hạ xuống, vù một tiếng, một tòa tam phẩm đại trận trong nháy mắt hình thành, vô số đường cong cấu tạo thành trận pháp, cũng vào thời khắc này tản mát ra quang huy chói mắt.
Nhưng động tĩnh to lớn này chỉ trong nháy mắt, rất nhanh đã ẩn vào trong không gian, chung quanh dường như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Đây cũng không phải đại trận bố trí thất bại, mà là bởi vì, Giang Nhược Trần bố trí tòa đại trận này, cũng không phải muốn nó lập tức có hiệu lực.
Chủ yếu vẫn là muốn để nó giấu ở dưới đất, cần vận dụng lúc nào cũng có thể kích hoạt, cho nên nó mới có thể bình tĩnh nhanh như vậy.
“Rốt cuộc cũng thành công, hơn nữa hiệu quả cũng không tệ lắm, đáng tiếc duy nhất chỉ sợ là tốc độ bố trí trận pháp vẫn quá chậm.”
Cảm nhận được một tòa đại trận hình thành, Giang Nhược Trần vì đó mừng rỡ, bất quá đồng dạng hắn cũng rất rõ ràng điểm yếu của mình.
Tuy hắn dựa vào hồn lực cường đại, trực tiếp nắm giữ một tòa tam phẩm đại trận.
Nhưng hắn cũng bởi vì chưa từng tiếp xúc qua trận pháp, đây là lần đầu tiên thao tác thực tế, từ đó dẫn đến tay rất cứng, hao tốn ròng rã hơn hai canh giờ mới bố trí xong trận pháp.
Phải biết rằng, một ít trận pháp đại sư, giơ tay nhấc chân là có thể trong nháy mắt thành trận.
Có thể đạt tới trình độ đó mới được gọi là trận pháp sư.
Tiêu phí hai giờ, vẫn là quá lâu.
Nếu là thực chiến, đối thủ há có thể cho ngươi thời gian bày trận hai giờ?
Giang Nhược Trần hiểu rõ khuyết điểm của mình, nhưng vẫn mừng rỡ như cũ.
Bởi vì dù sao hắn mới lần đầu bày trận, theo sau này quen thuộc, thời gian bày trận khẳng định có thể giảm bớt trên phạm vi lớn.
Cái này giống như luyện chữ, vừa mới bắt đầu học tập, muốn chữ viết tinh tế, nhất định là cần phải viết từng nét từng nét, từ đó dẫn đến tốc độ chậm chạp.
Nhưng theo bản lĩnh thâm hậu, trong lúc giơ tay nhấc chân chính là một thiên thư pháp xinh đẹp, căn bản cũng không cần tốn bao nhiêu thời gian.
“Trận pháp đã thành, chỉ là hơi đáng tiếc, không có đối thủ thí nghiệm cho ta, xem uy lực của trận pháp tam phẩm này.”
Giang Nhược Trần cười lắc đầu, vẻ mặt đáng tiếc nói.
Ào ào…
Cũng không biết là trùng hợp hay là như thế nào, ngay khi hắn tạo thành trận pháp, đáng tiếc không có cách nào thí nghiệm, bỗng nhiên bụi cỏ xa xa truyền đến một động tĩnh nhỏ.
Hồn lực của Giang Nhược Trần rất mạnh, lại bởi vì bố trí đại trận, lực lượng nhìn rõ toàn bộ phóng thích, tất cả động tĩnh trong phạm vi ba trăm mét đều nằm trong phạm vi mà hắn có thể thấy rõ.
Cho nên hơi có động tĩnh ở nơi xa, hắn đều có thể lập tức nhận ra được.
“Thật sự là nghĩ cái gì đến cái đó.”
Phát giác được động tĩnh, khóe miệng Giang Nhược Trần hơi hơi nhếch lên, trong lòng thầm nói một tiếng, sau đó hắn bất động thanh sắc xoay người trở về nhà trúc.
“Phù…”
Một giây sau khi Giang Nhược Trần tiến vào phòng trúc, bụi cỏ vừa rồi phát ra tiếng động lập tức lại truyền đến thanh âm thở dài một hơi.
Nhìn kỹ không khó phát hiện, ở trong bụi cỏ cất giấu ba bóng người.
Trong ba người thì đệ tử mặt ngựa ở giữa, hai đệ tử trái phải tuy rằng dáng dấp bình thường không có gì lạ, nhưng khí tức cũng đều không yếu.
Đều có thực lực Chân Nguyên tầng bốn tầng năm.
Cảnh giới này ở nội môn đã không tính là thấp, thuộc về đệ tử trung tầng.
Lấy thực lực của bọn họ chỉ cần không đắc tội đệ tử đỉnh cấp, hoặc là một ít đệ tử thân phận đặc thù, đi đến chỗ nào cũng có thể thẳng sống lưng.
Nhưng mà giờ phút này bọn họ trốn ở trong bụi cỏ, lại bởi vì nhìn thấy thân ảnh của Giang Nhược Trần mà sợ tới mức không dám thở mạnh.
” Lỗi ca, thật sự là nguy hiểm. Không phải ngươi nói tên gia hỏa Giang Nhược Trần này rất ít khi hoạt động bên ngoài sao? Sao lúc này chúng ta lên núi cũng có thể nhìn thấy hắn?” Tên đệ tử bên trái vẫn chưa tỉnh hồn hỏi đệ tử mặt ngựa ở giữa.
Người được gọi là Lỗi ca kia xoa xoa mồ hôi trên trán nói: “Ta hiểu rồi, nhất định là hắn nhân lúc trời tối đang tu luyện [Chí Tôn Thuật] nếu không buổi tối hôm nay ở bên ngoài làm gì?”
Nghe được ba chữ Chí Tôn Thuật, hai người khác một giây trước còn mặt mũi tràn đầy sợ hãi trong nháy mắt mắt sáng lên, vẻ sợ hãi hoàn toàn không có.
“Lĩnh ca, ngươi nói có đạo lý, nhất định là như vậy.” Đệ tử bên trái không cần nghĩ ngợi lập tức đồng ý.
“Trời ạ, núi Chí Tôn Phong này thật sự có Chí Tôn thuật, không uổng công huynh đệ chúng ta thừa dịp ban đêm mò tới, nếu thật sự có thể tìm được Chí Tôn thuật, từ nay về sau tu hành của ba huynh đệ chúng ta cũng sẽ tiến triển cực nhanh.” Đệ tử phía bên phải lập tức kích động hẳn lên, tựa hồ đã nhìn thấy [Chí Tôn thuật] đang ở trước mắt.
Mã Lỗi nghe hai người nói vậy, trên mặt cũng lộ ra nụ cười tà dị: “Hừ, đó là đương nhiên, [Chí Tôn Thuật] là võ kỹ mạnh nhất của Giới Nam đại địa chúng ta, nếu như có thể nắm giữ, mạo hiểm lớn hơn nữa cũng đáng giá.
“Ừm, Lỗi ca, thừa dịp hắn trở về nhà trúc, chúng ta hành động nhanh lên, trước tiên đi Chí Tôn Điện tìm một chút, nhất định có thể phát hiện một ít manh mối.” Đệ tử bên trái gấp không dằn nổi.
Đệ tử bên phải cũng liên thanh phụ họa.
Hai người đã bị sự hấp dẫn của [Chí Tôn Thuật] làm choáng váng đầu óc.
Chỉ cảm thấy lời đồn đãi bên trong nội môn tuyệt đối không phải tin đồn vô căn cứ.
Trùng hợp vừa rồi bọn họ lại nhìn thấy Giang Nhược Trần đi lại ở trong ngọn núi hơn nửa đêm, vì vậy càng thêm xác định.
“Ừ, đi thôi.”
Mã Lỗi nghe hai người nói xong, cũng cảm thấy đây là cơ hội trời cho, lúc này không chút do dự quyết định hành động.
Ba người lặng lẽ đi ra khỏi lùm cây, đi về phía Cung Chí Tôn.
Tự cho rằng hành động của bọn họ không có kẽ hở, không có chút sơ hở nào.
Trên thực tế, nhất cử nhất động của bọn họ, thậm chí mỗi một câu nói, tất cả đều bị Giang Nhược Trần nghe được rõ ràng.
Biết được ý đồ của ba người bọn họ, Giang Nhược Trần thật sự muốn cười.
Trong Học Cung không có tin đồn, không ngờ đều có người tin tưởng.
Càng buồn cười hơn chính là, cho dù Chí Tôn phong có truyền thừa [Chí Tôn Thuật] há lại là bọn họ lén lút như vậy có thể tìm được?
Ba người quả nhiên là ngu không ai bằng.
Bất quá cũng đúng lúc, bọn họ đến, có thể cho hắn trận pháp thử uy lực!
Giang Nhược Trần không hành động thiếu suy nghĩ, mà phóng thích ra lực quan sát, từ đầu đến cuối đều quan sát bọn họ.
Đợi đến khi bọn họ hoàn toàn đi vào trong trận pháp, tay phải Giang Nhược Trần giơ lên cao, khẽ hô một tiếng: “Trận lên!”
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê…