Chương 368: Lời đồn đãi lên, có Chí Tôn thuật?
Giang Nhược Trần rời khỏi Thiên Cực Phong đối với Gia Cát Thiên cũng không còn chú ý quá nhiều, nhưng hắn không biết là, chuyện này ở toàn bộ Cửu Phong nội môn đã dẫn phát oanh động kéo dài.
Một loạt chuyện mà Giang Nhược Trần làm trước đó chỉ khiến cho đệ tử các phong cảm thấy thiên phú của Giang Nhược Trần bất phàm, là một thiên tài.
Nhưng hôm nay, hắn chém Gia Cát Thiên, liền để tất cả mọi người thấy được chiến lực cường đại của hắn, cùng với cảnh giới tăng lên là biến thái cỡ nào.
Giang Nhược Trần gia nhập nội môn đến nay, chỉ ba bốn tháng, cũng đã có thực lực chém giết Gia Cát Thiên.
Nếu như qua mấy tháng nữa, hắn chẳng phải là có thể bước vào hàng ngũ đệ tử đỉnh cấp rồi sao?
Hắn có tốc độ tăng trưởng thực lực nhanh như vậy, có người vì thế sợ hãi thán phục, tự nhiên cũng có người sinh ra các loại phỏng đoán.
Cho nên trong lúc nhất thời toàn bộ nội môn đều nổi lên các loại đồn đãi.
Có người nói, Giang Nhược Trần có thể cường đại như thế, thức tỉnh vũ hồn tất nhiên là bát phẩm, thậm chí là cửu phẩm.
Lại có người cảm thấy Giang Nhược Trần nhất định là thu được cơ duyên to lớn nào đó, mới có thể tu vi đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa chiến lực không tầm thường.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ nội môn đều có đủ loại đồn đại.
Bất quá có một loại truyền ngôn thái quá nhất, cũng lưu truyền rộng rãi nhất chính là, Giang Nhược Trần đạt được võ kỹ Thiên cấp 【 Chí Tôn thuật 】 thất truyền nhiều năm trên Chí Tôn phong!
Chí Tôn thuật là thần kỹ của cả giới nam đại địa từ ngàn năm trước, thất truyền ngàn năm, đương nhiên càng truyền càng thần.
Cho nên tuyệt đại bộ phận đệ tử nội môn đều cảm thấy, tốc độ phát triển của Giang Nhược Trần có thể nhanh như vậy, chiến lực hung mãnh như thế, nhất định là bởi vì nguyên nhân ‘Chí Tôn Thuật’ cũng chỉ có như vậy mới có thể nói thông.
Vì vậy, lời đồn cũng nhao nhao lan truyền, rất nhiều đệ tử đều nhận định Giang Nhược Trần nhất định là ở Chí Tôn phong, đạt được truyền thừa [Chí Tôn Thuật].
Thiên Cực phong, trong một đình viện xa hoa.
Lúc này Giang Đạo Quân, thân trên trần trụi ngồi xếp bằng ở dưới một gốc hoa đào trong viện, tiêu hóa lấy dược lực bàng bạc trong cơ thể.
Giang Đạo Quân thân thể cường tráng, mắt thường có thể thấy được cơ bắp rõ ràng, rất có một loại sung mãn lực lượng mỹ cảm.
Tuy nhiên, trên cơ thể gần như hoàn mỹ của hắn lại có một vết thương sâu đến tận xương.
Đây là do mấy ngày trước khi giết Thất Thải Thôn Thiên Giao trong Vạn Ma Sơn đã vô ý làm Thất Thải Thôn Thiên Giao bị thương.
Vết thương mặc dù kinh khủng, nhưng dưới dược lực bàng bạc trong cơ thể hắn chữa trị, lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đang khép lại.
Đại khái qua chừng mười phút, vết thương của hắn đã khép lại hoàn toàn, không thấy một vết sẹo nào, giống như chưa từng bị thương vậy.
“Sinh Mệnh đan lấy được trong động phủ cổ lần trước, hiệu quả quả thật bất phàm, thương thế như vậy, lại khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.”
Miệng vết thương khép lại, Giang Đạo Quân cũng chậm rãi mở hai mắt ra.
“Chúc mừng chủ nhân khỏi hẳn thương thế.” Đồng Hòe chờ ở một bên thấy thế lập tức tiến lên chúc mừng.
Giang Đạo Quân lạnh lùng nhìn Đồng Hòe nói: “Chuyện ngươi điều tra, có điều tra rõ ràng không? Đệ tử từ Vạn Ma Sơn trở về có gì không đúng?”
Trận chiến Vạn Ma Sơn, Giang Đạo Quân đối với ấu tử của Thất Thải Thôn Thiên Giao, cùng với Long tinh là tình thế bắt buộc, cho nên mỗi khi tranh chấp, hắn liền một ngựa đi trước.
Nhưng hắn trả giá bằng việc bị thương, chém Thất Thải Thôn Thiên Giao, lại không có được Long Tinh, hắn làm sao có thể tiếp nhận?
Cho nên tìm kiếm không có kết quả, sau khi trở về Học Cung, hắn lập tức phân phó Đồng Hòe điều tra toàn bộ nội môn, xem có đệ tử nhặt được chỗ tốt hay không.
Đồng Hòe nhận thấy được ánh mắt Giang Đạo Quân, nhất thời cảm thấy áp lực, nhưng cũng chỉ có thể kiên trì mở miệng nói: “Hồi bẩm chủ nhân, trước mắt… Trước mắt vẫn không nhận thấy bất luận kẻ nào có dị thường…”
“Phế vật, Thất Thải Thôn Thiên Giao kia nhất định là bị người đoạt được, nếu không còn có thể tiêu thất hư không sao? Hạn ngươi trong vòng ba tháng điều tra ra cho ta, nếu không, ngươi đối với ta liền không có bất kỳ giá trị.” Ngữ khí Giang Đạo Quân bình thản, nói ra lại băng lãnh thấu xương.
Khiến Đồng Hòe cảm giác như rơi vào hầm băng.
“Vâng, là chủ nhân.” Đồng Hòe hoảng sợ đáp.
“Lui ra.” Giang Đạo Quân không có được đáp án mong muốn, cũng không muốn lại quan tâm cái khác.
Đồng Hòe suy nghĩ một chút rồi nói: “Chủ nhân, mặc dù ta không điều tra được Long tinh, nhưng chuyện phát sinh hôm qua, có lẽ ngài sẽ cảm thấy rất hứng thú.”
“Chuyện gì?” Giang Đạo Quân nhắm hai mắt lại.
“Hôm qua, Nhân Cực Phong Gia Cát Thiên cùng Giang Nhược Trần quyết đấu Sinh Tử Đài, Gia Cát Thiên… đã chết.” Đồng Hòe nhỏ giọng nói, ánh mắt cẩn thận quan sát biểu lộ của Giang Đạo Quân.
“Gia Cát Thiên? Là đệ đệ của Gia Cát Tôn?”
Đột nhiên nghe được như vậy một tin tức, lại để cho Giang Đạo Quân cảm thấy kinh ngạc, hai mắt vừa nhắm lại, cũng lần nữa mở ra.
“Đúng vậy, chính là hắn…” Đồng Hòe nhìn ra Giang Đạo Quân đối với chuyện này cảm thấy hứng thú, vì vậy vội vàng đem chuyện đã xảy ra hôm qua, một năm một mười toàn bộ nói cho Giang Đạo Quân.
Thậm chí bao gồm các loại đồn đãi đã qua đêm qua, hắn cũng nói ra.
Nghe xong hết thảy Giang Đạo Quân sắc mặt không có gì thay đổi, bất quá ánh mắt lại càng thêm lạnh như băng.
“Ngược lại để cho người kinh hỉ, vị đệ đệ này của ta, tựa hồ cũng không đơn giản như ta tưởng tượng.” Giang Đạo Quân nói.
Đồng Hòe nói: “Đúng vậy, hiện tại nội môn đồn đãi, hắn vô cùng có khả năng thu được truyền thừa của Chí Tôn phong, [Chủ nhân Chí Tôn thuật] có cần ta ra tay giải quyết hắn hay không!”
Đồng Hòe biết, chuyện lần trước ở Vạn Ma Sơn, hắn đã làm cho Giang Đạo Quân cực độ thất vọng.
Nếu không thể lập công chuộc tội, thể hiện ra giá trị của mình, mình tuyệt đối sẽ bị Giang Đạo Quân vứt bỏ.
Đối với nhân vật tuyệt thế thái độ hờ hững trước mắt này, hắn quá hiểu.
“Ha ha, hiện tại chỉ sợ hắn đã không phải là người mà ngươi có thể giải quyết.”
Đối mặt Đồng Hòe chủ động xin đi giết giặc, Giang Đạo Quân lại cười lạnh lùng.
Đồng Hòe nghe vậy sửng sốt, qua vài giây sau hắn mới có chút không hiểu hỏi: “Chủ nhân, Giang Nhược Trần tuy có thực lực giết Gia Cát Thiên, nhưng ta cũng có, ta không chắc không giết được hắn!”
Đồng Hòe khi chưa trở thành người đi theo Giang Đạo Quân, cũng từng là một thiên tài thiên tư bất phàm, lại tu tập thuật tập sát cực kỳ quỷ dị.
Dưới điều kiện tập sát, hắn có thể vượt hai giai giết địch.
Cho nên hắn đối với mình có rất lớn tự tin, cũng đối với Giang Đạo Quân nói biểu thị không hiểu.
Giang Đạo Quân lại nói: “Nếu như dưới tình huống bình thường, ngươi xác thực có thực lực tập sát hắn, chỉ là có Từ Chính cùng Từ Lạc hai tỷ muội ở đây, ngươi ra tay chính là đang chịu chết!”
“Từ Chính, Từ Lạc?” Đồng Hòe sửng sốt, lại hỏi: “Chủ nhân, ý của người là, chẳng lẽ bọn họ sẽ ngăn cản Gia Cát Tôn giống như vậy, ngăn cản ta ra tay?”
“Không sai, chuyện đã xảy ra trên Sinh Tử Đài, ngươi thật sự là Từ Chính Nhàn đến vô sự? Hai huynh muội bọn họ cùng Giang Nhược Trần có thiên ti vạn lũ quan hệ, ngươi không muốn chết, tốt nhất không nên ra tay với hắn.” Giang Đạo Quân nói.
Đồng Hòe nghe vậy trong lòng cả kinh, y không biết Từ Lạc và Giang Nhược Trần cụ thể có quan hệ như thế nào.
Nhưng hắn rõ ràng, Giang Đạo Quân có thể nói như vậy, chuyện này nhất định là thật.
“Chủ nhân… lẽ nào cứ như vậy nhìn hắn trưởng thành?” Đồng Hòe lại hỏi.
“Chuyện này ngươi không cần nhúng tay, phụ trách giám thị nghiêm ngặt nhất cử nhất động của hắn là được.”
“Vâng, chủ nhân.” Đồng Hòe không dám nhiều lời nữa, lui ra.
Sau khi Đồng Hòe rời đi, Giang Đạo Quân lạnh lùng nói: “Đệ đệ này của ta, rốt cục có tư cách chết trong tay ta, cũng rất thú vị…”
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê…