Chương 353: Tùy hẹn, đại chiến luận bàn
“Nhược Trần huynh đệ, ta khuyên ngươi một câu, bên ngoài hỗn loạn ngươi cũng đừng tham dự, Thất Thải Thôn Thiên Giao tính tình cực kỳ cương liệt, Long Tinh không thể rơi vào tay bất kỳ kẻ nào, tham dự vào trong đó chỉ có tai hoạ, sẽ không có lợi.”
Khi Giang Nhược Trần còn chưa nghĩ rõ khủng bố sau lưng, con vượn đen lại đột nhiên mở miệng, khuyên bọn họ không nên tham dự vào trong hỗn loạn tìm kiếm Thất Thải Thôn Thiên Giao.
Hắc Viên nói rất thẳng thắn, Thất Thải Thôn Thiên Giao tính tình cương liệt, nếu như bị buộc không đường có thể đi, nó nhất định sẽ ngọc đá cùng vỡ, ai cũng không chiếm được Long tinh.
Cho nên bọn họ căn bản không có bất kỳ ý nghĩa tham dự vào trong đó.
Giang Nhược Trần cùng Đồ Khung tự nhiên cũng biết, Hắc Viên sẽ không lừa gạt bọn họ, cho nên lúc này đều gật đầu, đáp ứng.
“Hắc Viên huynh, nếu đã như vậy, chúng ta cũng sẽ chờ cùng ngươi vậy, ba ngày sau, ta cũng tốt cùng ngươi đi rừng đào, đi xem lão Hầu tiền bối.”
Biết rõ Long Tinh không có khả năng đạt được, Giang Nhược Trần tự nhiên cũng không cần đi ra ngoài góp vui, vì vậy liền đề nghị như thế.
Mà hắc viên nghe Giang Nhược Trần nói như vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ phấn chấn.
“Được rồi Nhược Trần huynh đệ, ta đang cảm thấy buồn chán khô khan, có ngươi ở đây, chúng ta cũng có thể luận bàn một phen, gần đây được gia gia chỉ điểm, thực lực của ta tăng lên không ít.”
Hắc Viên hiếu chiến, hơn nữa đặc biệt ưa thích luận bàn cùng Giang Nhược Trần, thấy Giang Nhược Trần muốn cùng hắn ở đây, tay lập tức ngứa.
Mà Giang Nhược Trần cũng nhìn ra khí thế của Hắc Viên trở nên cường đại hơn không ít, thấy hắn muốn luận bàn, tự nhiên cũng vui vẻ phụng bồi.
Thế là hắn không nói hai lời, lập tức lui về sau mấy chục bước, bảo trì khoảng cách nhất định.
Đợi tới khi bày ra tư thế, hắn mới cười mở miệng: “Tới đây đi Hắc Viên huynh.”
“Hắc hắc, Nhược Trần huynh đệ, vậy ngươi cứ nhận lấy đi.”
Hắc viên rất cao hứng, lúc này cũng không khách khí, múa gậy chính là xuất thủ.
Hắn thả người nhảy lên, sử ra một chiêu phủ phách Hoa Sơn, côn sắt như núi cao, đập tới trước mặt Giang Nhược Trần.
Giang Nhược Trần cảm nhận được uy hiếp cực lớn, lúc này thi triển thân pháp, nghiêng về một bên.
Bành!!!
Hắc viên một côn đập vào phiến đá trên mặt đất, phát ra tiếng nổ ù ù.
Một kích này chí ít có bốn mươi tượng lực, phi thường khủng bố.
Nhưng thần kỳ chính là, một kích mạnh mẽ như thế oanh trên mặt đất, lại không có đánh ra bất kỳ dấu vết gì.
Chắc hẳn động phủ này đã được Thất Thải Thôn Thiên Giao dùng pháp môn đặc thù gia cố qua, nếu không những tảng đá bình thường tuyệt đối sẽ không cứng rắn như thế, chỉ sợ sớm đã bị bổ ra một vết rách rồi.
“Hắc Viên huynh, thật là thần dũng, lực lượng như thế, ngươi đột phá Chân Nguyên ngũ trọng thiên đi.”
Giang Nhược Trần tránh đi, đứng ở trên một cột đá, cười mở miệng.
“Hắc hắc, Nhược Trần huynh đệ, nhãn lực của ngươi thật chuẩn, mấy ngày trước ta mới đột phá Chân Nguyên ngũ trọng thiên.”
Hắc Viên cười đáp lại một câu, sau đó Ô Côn đột nhiên quét ngang, lần nữa giết về phía Giang Nhược Trần.
Thiên phú của Hắc Viên không thấp, lại được lão hầu đích thân chỉ điểm, côn pháp xuất thần nhập hóa, chiến ý toàn thân như liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, hung mãnh vô cùng.
Giang Nhược Trần múa lên [Chiến Long Quyền] đối kháng với nó, lại còn cảm nhận được áp lực cực lớn.
Phải biết rằng, thực lực của Giang Nhược Trần tương đối biến thái.
Gã tuy mới Chân nguyên tầng bốn nhưng thực tế chiến lực không kém phần lớn tu sĩ Chân nguyên tầng bảy.
Mà giờ khắc này đại chiến với Hắc Viên vừa đột phá tầng năm, lại cảm nhận được áp lực, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ thực lực, thiên phú của hắc viên không thấp hơn hắn bao nhiêu, cũng là thiên tài vạn người không được một.
Hai người đều sục sôi ý chí chiến đấu, triển khai đại chiến trong động phủ của Thất Thải Thôn Thiên Giao.
“Đúng là hai tên biến thái.”
Đồ Khung ở một bên nhìn cường độ giao thủ của hai người, liên tục tặc lưỡi, nhìn mà than thở.
Sự cường đại của hai người đều không giống như cường giả cảnh giới Chân Nguyên thấp.
Nhưng cảnh giới của bọn họ hết lần này tới lần khác lại là cảnh giới Chân Nguyên thấp, có thể không kinh ngạc sao?
Thực lực hai người tương đương, ở trong động phủ đánh nhau khó phân thắng bại.
Đánh đủ một ngày, đều không phân ra thắng bại, cuối cùng lấy tư thái ngang tay tạm dừng lại.
“Ha ha, sảng khoái, quá sảng khoái, Nhược Trần huynh đệ, lão Tôn ta đã rất lâu chưa đánh đến mức vui vẻ tràn trề như thế rồi.” Trạng thái của con khỉ đen dừng lại rất cao.
Hắn cũng tu luyện công pháp [Đấu Chiến Thương Khung] của lão hầu, cho nên dù là toàn lực đại chiến lâu như vậy, tinh lực của hắn vẫn dồi dào.
Giang Nhược Trần cười một tiếng, nói: “Hầu ca, ta cũng đã lâu không gặp được đối thủ như ngươi, nếu không phải không gian nơi này có hạn, ta nhất định phải phân cao thấp với ngươi một phần.”
Ở trong chiến đấu vừa rồi, Giang Nhược Trần biết được, lão hầu đặt cho Hắc Viên một cái tên, tên là Tôn Thắng.
Giang Nhược Trần cảm thấy không được tự nhiên với Tôn huynh, vì vậy dứt khoát gọi hắn là Hầu ca.
Tôn Thắng tính theo tuổi tác, có hai mươi tuổi, cho nên xưng là huynh, cũng không thiệt thòi.
“Nhược Trần huynh đệ, lão Tôn ta cũng cảm thấy như vậy, chờ hoàn thành ước định của gia gia, chúng ta trở về rừng đào, phải tái chiến một hồi.” Tôn Thắng vui vẻ vỗ vỗ bả vai Giang Nhược Trần.
Giang Nhược Trần gật gật đầu, xem như đã đồng ý.
Mà đúng lúc này, Đồ Khung từ bên ngoài đi vào.
Vốn Đồ Khung đang quan sát hai người đại chiến, nhưng sau đó hắn cảm thấy buồn tẻ, vì vậy liền lựa chọn rời động phủ, đi xem tình huống bên ngoài.
Trùng hợp là lúc Giang Nhược Trần và Tôn Thắng dừng lại, hắn đã trở về.
“Xảy ra chuyện lớn rồi, Nhược Trần sư đệ, bên ngoài xảy ra chuyện lớn rồi.”
Đồ Khung đi vào thấy hai người đã đình chỉ luận bàn, lúc này giống như phát hiện ra chuyện gì khó lường, lớn tiếng nói với Giang Nhược Trần.
“Xảy ra chuyện lớn gì, chẳng lẽ trời sập xuống?” Giang Nhược Trần nhìn bộ dáng của hắn, cười trêu ghẹo nói.
“Cũng không đến mức như vậy.”
Đồ Khung lắc đầu.
“Đó là làm sao vậy?”
Giang Nhược Trần hỏi.
Đồ Khung cũng không thừa nước đục thả câu, lập tức đem tình huống mình thăm dò được bên ngoài nói ra.
Thì ra buổi chiều hôm nay, dưới sự tìm kiếm của vô số yêu thú và mấy trăm đệ tử Thái Ất học cung, tìm được tung tích Thất Thải Thôn Thiên Giao ở khu vực trung tâm phía bắc.
Vì vậy, vô số yêu thú, đệ tử, tất cả đều nghe tin mà đi, tiến hành vây giết Thất Thải Thôn Thiên Giao bị thương, ý đồ đoạt được Long Tinh.
Nhưng mà, khiến tất cả mọi người không nghĩ tới chính là Thất Thải Thôn Thiên Giao bị trọng thương, vậy mà lần nữa thiêu đốt tâm huyết, cùng hơn mười tên đệ tử, cùng với yêu thú chém giết.
Trải qua một phen đại chiến, Học Cung đã chết mấy chục đệ tử, yêu thú càng là tử thương vô số.
“Càng kinh khủng hơn chính là, Hồng Sơn của Kim Cương Phong đều bị con Thôn Thiên Giao bảy màu kia đánh trọng thương, con Thất Thải Thôn Thiên Giao đã khôi phục toàn bộ thực lực, mạnh mẽ đến đáng sợ.”
Đồ Khung miêu tả sinh động như thật tình huống mà hắn nghe được.
Mà Giang Nhược Trần sau khi nghe những chuyện này cũng khá kinh ngạc.
Không ngờ Thất Thải Thôn Thiên Giao lại mạnh mẽ như vậy, rõ ràng đã sớm là nỏ mạnh hết đà, lại còn có thể duy trì lâu như vậy, thật không đơn giản.
Cũng may bọn họ không tham dự vào trong đó, nếu không, bọn họ cũng sẽ thừa nhận lửa giận của Thất Thải Thôn Thiên Giao.
“Còn Thất Thải Thôn Thiên Giao thì sao? Vẫn lạc rồi?” Tôn Thắng nghe xong đại khái, lập tức hỏi thăm.
Chuyến này hắn đến chính là để hoàn thành ước định giữa lão hầu cùng Thất Thải Thôn Thiên Giao, nếu như nó đã vẫn lạc, tự nhiên cũng không cần thiết phải chờ đợi nữa.
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê…