Chương 349: Giết đồng môn, Thôn Thiên Giao Ngư Tử Võng Phá Võng
“Đáng chết, tình huống trở nên phức tạp.”
Gọi ra Võ Hồn, Gia Cát Thiên đang chém giết phát giác được biến hóa chung quanh, lúc này sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Hắn cũng biết, thực lực của bọn họ cường đại, nhưng tuyệt đối không thể trấn sát nhiều người như vậy.
Mà nhiều yêu thú như vậy, cùng với đệ tử tràn vào, tuy rằng sẽ gia tăng Thất Thải Thôn Thiên Giao tử vong, nhưng nguy hiểm bọn họ cướp đoạt cơ duyên sẽ lớn hơn, không thể dự đoán cũng theo đó biến lớn.
“Hừ, một đám sâu kiến, muốn tìm chết, ta cũng có thể thỏa mãn bọn hắn.”
Giang Đạo Quân thì là sắc mặt càng thêm lạnh như băng, mãnh liệt sát ý từ hắn thân thể tràn ngập, thập phần khủng bố.
Khi nhìn thấy một đám yêu thú cầm đầu, cùng với năm sáu vị đồng môn đệ tử Thái Ất học cung tới gần thác nước chỉ chừng một km, hắn thậm chí còn rảnh tay khống chế Linh khí ngũ phẩm Hồn Thiên Thanh Liên Tán xoay tròn, trong nháy mắt đánh ra mấy chục đạo kiếm khí, chém về phía những người và yêu thú kia.
Phốc phốc phốc…
Giang Đạo Quân vốn có tu vi Huyệt Khiếu cảnh, cộng thêm vận dụng linh khí, cùng với võ hồn gia trì, càng là cường đại không được.
Hắn đánh ra một đòn như vậy, đám người kia và yêu thú căn bản không có nửa điểm phản kháng, kiếm khí thẳng tắp chém vào thân thể bọn họ.
Có một nửa người và yêu thú trực tiếp bị xuyên thủng thân thể, tử vong tại chỗ.
Một số người phản ứng nhanh, còn thoáng tránh được chỗ yếu hại.
Nhưng mặc dù bọn họ không chết, nhưng toàn bộ đều trọng thương, thậm chí trong đó có mấy người trực tiếp biến thành tàn phế, hình ảnh cực kỳ tàn nhẫn.
Nhất thời, trong rừng rậm có thêm mấy tiếng kêu rên thống khổ.
Cũng có một cỗ huyết khí nồng đậm tràn ra.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Tham dự vây giết Từ Chính thì là vẻ mặt âm trầm nhìn về phía Giang Đạo Quân, quát lớn: “Giang Đạo Quân, ngươi quá mức! Đối với đồng môn sư huynh đệ, lại hạ độc thủ như thế!”
Giang Đạo Quân vẻ mặt không sao cả nói: “Tranh đoạt cơ duyên vốn là như thế, bọn họ không biết sống chết, ta tiễn bọn họ một đoạn đường có gì không thể?”
Nói xong, Giang Đạo Quân trực tiếp như một vị lãnh huyết quân vương, lớn tiếng hét lên với tất cả người, yêu thú xâm nhập: “Ai dám đối địch với Giang Đạo Quân ta, vậy thì chết!”
Giang Đạo Quân nói một tiếng này, xen lẫn linh khí tu vi huyệt khiếu cảnh của hắn.
Giọng nói của hắn truyền đến tai mỗi người, giống như tiếng sấm vang lên bên tai.
Một ít đệ tử tu vi thấp, tâm tính không đủ cứng cỏi nghe được một câu tràn ngập sát khí như vậy, lại ngẩng đầu nhìn về phía xa xa Giang Đạo Quân cầm trong tay Hồn Thiên Thanh Liên Tán, sau lưng hư ảnh võ hồn Vẫn Thiên Giao, bộ dáng sát khí tràn ngập, trực tiếp sợ tới phát run.
Đương nhiên, đây chỉ là một phần nhỏ.
Tuyệt đại bộ phận đệ tử đều là đối với Giang Đạo Quân hành vi là giận mà không dám nói, bất quá còn đang duy trì liên tục hướng hạch tâm giải đất tiến lên.
Chỉ là lúc tiến lên, bọn họ sẽ cố ý tránh đi một chút phương hướng của Giang Đạo Quân.
Giang Đạo Quân máu lạnh, cũng quả thật cường đại, nhưng hắn tuyệt đối không có bản lĩnh tru sát tất cả mọi người, hắn cũng tuyệt đối không dám làm như thế!
Giang Đạo Quân cũng rõ ràng điểm này, cho nên sau khi giết vài người, phát giác tác dụng giết gà dọa khỉ, hắn cũng không có ra tay với những người khác.
Mà là mũi nhọn vừa chuyển, lần nữa toàn lực đối phó Thất Thải Thôn Thiên Giao.
Vẻ mặt hắn âm tàn, hạ quyết tâm, nhất định phải làm cho Thất Thải Thôn Thiên Giao chết từ trong trứng nước, như vậy mới có thể hình thành Long Huyết Tinh, cung cấp cho hắn tu hành!
Trong đại chiến Thất Thải Thôn Thiên Giao cũng nhận thấy được Giang Đạo Quân ngoan độc, cho nên hận ý đối với hắn, so với ai khác đều lớn.
Chỉ cần là nhằm vào Giang Đạo Quân công kích, nó đều sẽ tăng thêm vài phần, rất rõ ràng là nhằm vào Giang Đạo Quân.
Nhưng mà, Giang Đạo Quân cũng là một trong những người đối phó nó, cường đại nhất.
Cho nên đối mặt nó công kích, Giang Đạo Quân căn bản không chút nào hoảng hốt, thủy chung trầm ổn ứng đối.
Hắn cầm Hồn Thiên Thanh Liên tán trong tay, gần như đứng ở thế bất bại, gắt gao giằng co với Thất Thải Thôn Thiên Giao.
“Ha ha, Thôn Thiên Giao, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày hôm nay, nếu có thể kính dâng long tinh cùng bản tôn, bản tôn có lẽ có thể ra tay giúp ngươi giải đại nạn này, cứu mẫu tử ngươi một mạng!”
Đang lúc đại chiến kéo dài, tình cảnh Thất Thải Thôn Thiên Giao rất nguy cấp, vị Yêu Vương đầu tiên đã chạy tới.
Là Thái Thản Cự Tượng.
Hôm qua Giang Nhược Trần vì muốn đục nước béo cò tiến vào khu vực hạch tâm, cố ý đánh thức nó, lợi dụng uy thế của nó.
Không nghĩ tới, đại chiến hôm nay lại bùng phát, ngược lại còn giúp nó, để nó là người đầu tiên xuất hiện ở hiện trường.
Nó đến hiện trường, lập tức mở miệng, uy hiếp Thất Thải Thôn Thiên Giao.
Những Yêu Vương này, xưa nay bất hòa, hiện giờ Thất Thải Thôn Thiên Giao gặp đại nạn, nó tự nhiên là muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Chỉ là Thất Thải Thôn Thiên Giao tính tình cương liệt, uy hiếp nó cũng không ăn.
“Cút, Voi Khôn, nếu ta có thể vượt qua được kiếp nạn này thì ta nhất định sẽ nuốt chửng ngươi trong Tượng sào!” Thất Thải Thôn Thiên Giao quát lớn.
“Có lẽ Hướng Nhật Tôn sẽ sợ ngươi ba phần, nhưng hiện tại ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, lại còn dám phát ngôn bừa bãi, bản tôn đành phải tự tay tiễn ngươi lên đường.” Tượng Khôn mở miệng nói năng chậm chạp, chỉ là sát ý trong đó không có chút nào thiếu.
Dứt lời, Tượng Khôn cũng chọn răng nanh như cự kiếm, gia nhập chiến đấu.
Thái Thản Cự Tượng này cũng có tu vi huyệt khiếu cảnh.
Có sự gia nhập của nó, hiệu quả nhanh chóng.
Thất Thải Thôn Thiên Giao vốn là một cây chẳng chống vững nhà, lại có thêm một cường địch, chẳng mấy chốc đã rơi vào thế hạ phong, thậm chí trên người còn xuất hiện thương thế.
Mặc dù không nghiêm trọng, chỉ là rơi xuống mấy khối lân phiến, nhưng đây đã là một khởi đầu không tốt.
Cứ tiếp tục như vậy, nó bị vây giết chết là chuyện sớm hay muộn.
“Ta liều mạng với các ngươi, hôm nay cho dù mẹ con chúng ta vẫn lạc, các ngươi cũng đừng mong sống tốt.”
Thất Thải Thôn Thiên Giao dưới tuyệt cảnh quyết tâm cá chết lưới rách.
Chỉ thấy nó mãnh liệt vung thân thể, đánh lui khoảng cách đám người Giang Đạo Quân, Thái Thản Cự Tượng, đột nhiên ngửa mặt lên trời há mồm, phun ra một đoàn máu trong lòng.
Tâm huyết nóng bỏng như nước mưa, tất cả đều rơi vào thân thể khổng lồ của nó, nhất thời, nó nhiễm tâm huyết, toàn thân trên dưới tản mát ra một cỗ hồng quang quỷ dị.
Mà theo ánh sáng màu đỏ xuất hiện, một cỗ khí tức quỷ dị cũng nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Luồng khí tức kia tốc độ cực nhanh, cơ hồ trong nháy mắt liền lan tràn ra mấy cây số.
Mà những nơi khí tức kia đi qua, tất cả yêu thú loài rắn, thằn lằn bò đều giống như bị mê hoặc, hai mắt trở nên đỏ ngầu, sau đó phát cuồng đánh giết những yêu thú hoặc đệ tử khác không bị mê hoặc.
Trong đó có vài con yêu thú hình rắn mạnh hơn một chút, càng không muốn sống chết lao về phía đại chiến, đến đây trợ giúp nó.
Cảnh tượng này xuất hiện quá đột ngột, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Xà Hoặc Thuật! Thôn Thiên Giao, ngươi thật sự điên rồi!”
Vẫn là Tượng Khôn phản ứng trước tiên, ánh mắt nó lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, sau đó lập tức chạy về phía sau, giống như là chạy trối chết.
Tượng Khôn vừa chạy, những đệ tử đỉnh cấp khác cũng đều nhận ra điểm không thích hợp.
Khí tức của con Thất Thải Thôn Thiên Giao này dường như đang dâng lên, cảnh giới dường như đã có dấu hiệu khôi phục hoàn toàn. Một luồng uy áp cường hãn đến mức khiến cho tất cả mọi người phải run sợ cũng dần dần phát ra từ trong cơ thể của nó.
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê…