Chương 343: Giang Đạo Quân, không ai bì nổi
Giang Đạo Quân cũng tranh đoạt cơ duyên ở đây, hai người lại có cừu hận, nếu như bị hắn phát hiện, tuyệt đối còn khó giải quyết hơn so với trực diện gặp phải Thất Thải Thôn Thiên Giao sắp sinh nở.
Giang Nhược Trần cẩn thận đi theo Đồ Khung vòng qua gò núi, một đường đi lên.
Rất nhanh hai người đã đi tới một khu rừng rậm giữa sườn núi.
“Đi về phía trước một trăm mét, chính là vách núi, dưới vách núi, chính là thác nước hà cốc, đây tuyệt đối là một trong những địa phương quan trắc thác nước tốt nhất, chỉ là không biết có bị người chiếm cứ hay không.”
Đứng ở ngoài rừng rậm, Đồ Khung nhỏ giọng nói với Giang Nhược Trần.
Rất hiển nhiên, hắn đây là muốn cho Giang Nhược Trần quyết định, rốt cuộc là đi vào, hay là không đi vào?
Theo đạo lý mà nói, các đệ tử đỉnh cấp của Học Cung vây giết Thất Thải Thôn Thiên Giao ở chỗ này, chỉ cần là địa hình có lợi nhất định sẽ bị chiếm cứ.
Rừng rậm trước mắt cũng không ngoại lệ.
Chỉ là Giang Nhược Trần lặng yên phóng thích thần thức, đi về phía trước dò xét lại không phát hiện bất kỳ linh khí ba động nào, hình như là không có người.
“Cẩn thận một chút đi vào đi, hẳn là không có người.” Giang Nhược Trần suy nghĩ một chút, mở miệng nói.
“Được, vậy chúng ta đi thôi.”
Đồ Khung thấy Giang Nhược Trần nói như vậy, cũng không nghĩ nhiều, lập tức dẫn đầu, cẩn thận đi vào trong rừng rậm.
Mặc dù Giang Nhược Trần không dò xét được sự tồn tại của sóng linh khí, nhưng dọc theo đường đi đều rất cẩn thận.
Dù sao ai cũng không biết, rừng rậm này có người cố ý liễm tức giấu ở một chỗ tối nào đó, bọn họ không có phát hiện hay không?
Khoảng cách mấy trăm mét, hai người đi hết sức cẩn thận.
Nhưng cũng may tình huống không ổn cũng không xuất hiện, khu rừng rậm này giống như bị người ta coi thường, chung quanh thật xa cũng không có một chút linh khí ba động.
Hai người thành công xuyên qua rừng rậm, đi tới rìa vách núi theo lời Đồ Khung.
Đến lúc này, Giang Nhược Trần mới hoàn toàn thấy rõ địa hình của cả thác nước.
Thác nước cao ngất, giống như màn trời khổng lồ từ trên trời rơi xuống, cao chừng trên trăm mét, rộng hai ba mươi mét, nước sông dâng trào đập xuống mặt đất, tạo thành một cái lũng sông hình chữ U.
Mà ở trung ương cự mạc, từng đợt hào quang màu tím nở rộ, linh khí ba động không ổn định cũng là từ trong nước chấn ra.
Thất Thải Thôn Thiên Giao dường như đang ẩn nấp sau tấm màn lớn đó!
“Vậy mà đằng sau thác nước còn có động thiên khác nữa. Thất Thải Thôn Thiên Giao đủ khả năng chọn nơi đó đấy.”
Giang Nhược Trần thấy rõ địa hình, ánh mắt rơi vào giữa thác nước, hắn nói.
Đồ Khung gật đầu tán đồng: “Không phải sao? Ta đoán Thất Thải Thôn Thiên Giao vốn muốn mượn thanh thế thác nước để che dấu động tĩnh mình sinh ra, chỉ là nó thai nghén ấu nhi, dường như quá bất phàm, rất có khả năng có long tinh sinh ra, lúc này mới gây ra động tĩnh lớn như vậy.”
“Nếu không nó thật sự có khả năng ở dưới thác nước che đậy, lặng yên không một tiếng động sinh con, ở chỗ sâu trong Vạn Ma Sơn này, lại có thêm một vị Yêu Vương.”
Giang Nhược Trần không nói gì nữa, sau khi chú ý vài lần thác nước, ánh mắt của hắn lập tức lại dọc theo toàn bộ thác nước chung quanh quét nhìn.
Hắn muốn nhìn xem những đệ tử đỉnh cấp kia ở nơi nào.
Toàn bộ lũng sông đều bị những đệ tử đỉnh cấp khống chế, bọn họ đi lại ở đây tự nhiên là vô cùng không kiêng nể gì cả, cho nên đại đa số cũng không có che giấu vị trí của mình, đều rất thản nhiên đứng ở một ít vị trí, gắt gao chú ý tới thác nước biến hóa.
Chỉ cần chờ Thất Thải Thôn Thiên Giao chính thức sinh sản, bọn họ sẽ lập tức giết ra, tranh đoạt Long Tinh.
Giang Nhược Trần quét mắt một vòng, phát hiện không ít gương mặt vừa xa lạ vừa cường đại.
Đồng thời, hắn cũng nhìn thấy mấy bóng người quen thuộc.
Ví dụ như Từ Lạc, Diệp Khuynh Tiên!
Thực lực hai người các nàng cường đại, tuyệt đối được cho là thiên kiêu cao cấp nhất nội môn, xuất hiện ở chỗ này là quá bình thường, cho nên Giang Nhược Trần cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Duy nhất để cho hắn cảm thấy nghi hoặc chính là, hắn dĩ nhiên không có nhìn thấy thân ảnh của vị Vương huynh kia, cái này rất kỳ quái.
“Dựa theo bản tính của hắn, nhất định sẽ không giấu đi, hắn sẽ ở đâu?” Giang Nhược Trần nói nhỏ.
Đồ Khung nghe Giang Nhược Trần nói thì biết hắn nói tới ai.
Thế là lập tức thò tay chỉ vào thác nước, nói: “Ngươi đang tìm vị Vương huynh kia phải không? Hắn rất cuồng, ở dưới thác nước gần đây nhất!”
Nghe vậy, ánh mắt của Giang Nhược Trần lập tức nhìn theo hướng Đồ Khung chỉ.
Lập tức liền thấy một đệ tử mặc bào phục Kim Ti Thiên Cực Phong cao ngất, thân ảnh cường đại, đang chắp tay đứng ở dưới thác nước.
Tuy là đêm tối, nhưng khí thế mạnh mẽ trên người hắn lại phối hợp với tơ vàng trên bào phục, lộ ra vẻ rạng rỡ tỏa sáng.
Cộng thêm hắn đứng chắp tay, trực diện thác nước dồi dào thong dong tự tin, rất có phong thái của tuyệt thế cường giả.
Nhìn Giang Đạo Quân khí thế như vậy, Giang Nhược Trần khẽ cau mày.
Khí tràng của vị Vương huynh này, so với lúc trước ở Trấn Nam vương quốc nhìn thấy thì cường đại hơn nhiều.
Đồng dạng, hắn cũng cuồng vọng quá nhiều.
Những đệ tử đỉnh cấp còn lại đều chiếm vị trí trên núi, có thể công có thể phòng, vì bảo đảm không sơ hở, nên vô cùng cẩn thận.
Chỉ có hắn ta phô trương như thế, lại trực tiếp đứng dưới thác nước, ánh mắt nhìn chằm chằm thác nước, dường như không thèm để ý đến tất cả mọi thứ xung quanh.
“Võ hồn thất tinh, Huyệt Khiếu cảnh, tốc độ phát triển của vị Vương huynh này thật sự là rất nhanh.”
Ánh mắt rơi vào trên người Giang Đạo Quân một lát, Giang Nhược Trần mở miệng nói.
“Giang Đạo Quân này thiên phú quả thật không tệ, có thể được Thiên Cực phong phong thu làm thân truyền đệ tử, có thể thấy được, bất quá.”
Đồ Khung đi theo Giang Nhược Trần khen Giang Đạo Quân vài câu, nhưng rất nhanh lời nói của hắn chuyển biến, nhìn Giang Nhược Trần nói: “Ta thấy Trấn Nam vương tử vương tử thiên tài nhất, hẳn là sư đệ ngươi, mà tuyệt không phải hắn, hắn bất quá là tu luyện nhiều hơn vài năm mà thôi!”
Lời này của Đồ Khung không phải là vuốt mông ngựa mà là thật lòng cảm thấy như vậy.
Giang Đạo Quân kinh nghiệm, như là thiên chi kiêu tử, đi đến đâu cũng bị người chú ý, đạt được các loại chỗ tốt, hôm nay có thể trở thành cường giả huyệt khiếu trẻ tuổi như thế, không chỉ có thiên phú cường đại của hắn, cũng có rất nhiều ủng hộ.
Mà Giang Nhược Trần thì không giống, căn bản cũng không có bị người như Giang Đạo Quân chú ý, tài nguyên, tu luyện, tất cả đều là dựa vào chính mình có được đấy.
Sau khi tiến vào nội môn, càng lựa chọn Chí Tôn phong không có tài nguyên.
Dù vậy, tốc độ phát triển của Giang Nhược Trần vẫn đột nhiên tăng mạnh, đang dần dần rút ngắn khoảng cách cảnh giới giữa hai người.
Ở dưới dạng so sánh này, thiên phú của hai người ai mạnh ai yếu, kỳ thật cũng không khó phân biệt.
Cho nên theo Đồ Khung, Giang Nhược Trần mới là đệ tử cường đại nhất của Trấn Nam vương thất, chỉ là Giang Nhược Trần trước mắt còn cần một ít thời gian mà thôi.
Chỉ cần cho Giang Nhược Trần đầy đủ thời gian, vượt qua Giang Đạo Quân là chuyện khẳng định.
Đồ Khung đã cho rằng như thế, Giang Nhược Trần cũng không cần nói.
Hắn tán thành Giang Đạo Quân cường đại, nhưng hắn tuyệt đối không cho là mình thiên phú, thực lực sẽ yếu hơn Giang Đạo Quân.
Giang Nhược Trần không nói gì nữa, ngưng trọng nhìn chăm chú Giang Đạo Quân một lát, hắn lần nữa đi về phía vị trí giữa thác nước tản mát ra tử quang.
Đó chính là cửa vào huyệt động Thất Thải Thôn Thiên Giao.
Chỉ cần nó bắt đầu sinh con, bộc phát đại chiến kịch liệt, hắn nắm lấy cơ hội vọt vào hang động, vẫn có cơ hội đục nước béo cò.
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê…