Q.1 - Chương 19: Thái độ thay đổi quá nhanh
- Trang Chủ
- Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái)
- Q.1 - Chương 19: Thái độ thay đổi quá nhanh
“Ha ha , Dương Hư thánh địa Triệu Thiên, Đại Thiên Hoàng Triều Sở Vô Cực, thượng cổ Tiêu gia Tiếu Hoắc?”
“Không nghĩ tới lại là ba vị siêu cao thủ chỉ cách Phong Hầu cảnh nửa bước tự mình đến đây, bất quá chư vị muốn bái kiến Cố công tử, không có chút thành ý sợ là không được.”
Thái Huyền Thánh Chủ hai tay để sau lưng, thong dong không chút hoảng loạn, xuất hiện ở giữa trời cao.
Trên mặt hắn mang theo vài phần cười chế nhạo, giọng nói truyền ra tứ phương tám hướng.
Một đám trưởng lão cùng đệ tử của Thái Huyền thánh địa, ở phía sau hắn, đối mặt tất cả những thứ này cũng không có một tia hốt hoảng.
Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ bình tĩnh lạ thường, ẩn ẩn còn có mấy phần khinh thường.
Rốt cuộc đã có vị đại nhân tuổi trẻ kia ở phía sau làm chỗ dựa.
Những thế lực còn lại ở Đông Hoang này , cũng chỉ là mấy con kiến hôi mà thôi.
Cái gọi là một người làm quan cả họ được nhờ, không phải chính là đạo lý này sao?
Sau khi bọn họ được giải thích chân tướng , đều có loại cảm giác lâng lâng này.
Những thế lực lớn còn lại là cái thá gì.
Ở trước mặt Cố công tử cũng chỉ là chuyện nhỏ như một cái tát mà thôi.
Nếu dám đắc tội, tất cả sơn môn tham sự, đoán chừng đều sẽ bị thế lực khủng bố sau lưng Cố công tử lập tức huỷ diệt.
Có nhân vật cường đại như vậy ở đây, bọn họ cần gì phải sợ chứ?
“Cái gì?”
Giờ khắc này, tất cả thế lực đang bao vây sơn môn , bao gồm lão giả áo trắng,
Đại Thiên Hoàng Triều đều không khỏi ngơ ngác , không kịp phản ứng.
Tất cả tu sĩ trên chiến thuyền, phi thuyền, thậm chí cả mãnh thú hung hãn cũng đều sững sờ.
Hùng hổ mà đến, kết quả gặp được Thái Huyền thánh địa không có bất kỳ suy nghĩ chống cự nào.
Cái này hoàn toàn vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.
“Thái Huyền Thánh Chủ lời này là có ý gì?”
Rất nhiều người trong bọn họ đều vô cùng khiếp sợ.
Rơi vào hoàn cảnh đại họa ập đầu, kết quả đám trưởng lão cùng các đệ tử này lại không có chút dáng vẻ lo sợ gì?
Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Tất cả mọi người của Thái Huyền thánh địa điên rồi sao?
Hay là có âm mưu nào đó hoặc là có chỗ dựa nào đó ?
“Bái kiến Cố công tử, đó là người phương nào? Chẳng lẽ chính là vị đại nhân vật trẻ tuổi mà Thái Huyền thánh địa rất thân cận trong lời đồn kia?”
“Hay đây là kế nghi binh của Thái Huyền thánh địa?”
Lão giả mặc áo trắng tên là Triệu Thiên, cũng chính là thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa, trong lòng không khỏi âm thầm suy nghĩ nói.
Dù sao hắn cũng là lão quái vật sống mấy ngàn năm, rất nhanh liền phát hiện điểm không đúng.
Toàn bộ Thái Huyền thánh địa thật sự quá trấn định.
Rốt cuộc là ai khiến bọn hắn có sự tự tin như vậy?
Phải biết rằng thái thượng trưởng lão của bọn họ sống lại, tu vi tiến thêm một bước, cũng không chắc có thể ngăn cản được nhiều thế lực tấn công tới như vậy.
Lúc này không khí trước sơn môn Thái Huyền thánh địa thật sự có chút quỷ dị.
“Hừ, Cố công tử cái gì? Đó là người phương nào?”
“Nghe nói tuổi hắn chắc chắn không lớn, chẳng lẽ là truyền nhân của một vị lão quái lánh đời đi hành tẩu thế gian? Bất quá dù như vậy thì thế nào?”
“Ngày hôm nay lão phu mang theo vũ khí của vương triều đến, dốc toàn lực có thể đánh bại cường giả Phong Vương cảnh.”
Đại Thiên Hoàng Triều thái thượng hoàng, tên Sở Vô Cực, nghe vậy lạnh nhạt nói.
Vừa rồi đúng là hắn mở miệng, âm thanh truyền khắp muôn nơi, ẩn chứa uy áp vô cùng kinh khủng.
Giữa Đại Thiên Hoàng Triều cùng Thái Huyền thánh địa có đại thù!
Ngày hôm nay đúng là thời cơ tốt để huỷ diệt Thái Huyền thánh địa, hắn làm sao có thể bỏ qua?
“Cho các vị một con đường sống các vị không đi, cứ cố tình đâm đầu vào đường chết, sao phải khổ vậy chứ?”
“Thân phận của Cố công tử, há có thể để ngươi đoán ra?”
“Ngọn cỏ ven đường mà muốn với lấy mây ? Đúng là si tâm vọng tưởng.”
Nghe vậy, Thái Huyền Thánh Chủ đứng chắp tay, nụ cười tà mị, ngữ khí vô cùng kiêu ngạo.
Bản thân hắn cũng là kẻ cố chấp, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội cáo mượn oai hùm này.
Ngày hôm nay các thế lực lớn của Đông Hoang đều hoảng sợ.
Một thời gian sau, Đông Hoang đại địa tất lấy Thái Huyền thánh địa vi tôn!
Hơn nữa, chuyện này đã được Cố công tử ngầm thừa nhận.
Nghĩ tới đây, trên mặt Thái Huyền Thánh Chủ lại lộ ra một tia chế nhạo.
Tất cả các thế lực đều chú ý những điều này.
Nói vậy chuyện xảy ra ở đây, đều đã bị không ít thế lực âm thầm quan sát và truyền ra ngoài, dẫn đến náo động lớn.
Tên thái thượng hoàng Sở Vô Cực, tính tình vốn rất nóng nảy.
Nghe nói như vậy, sao có thể chịu được, mặt đều đã xanh mét.
“Sở Vô Cực, chậm đã, chuyện này có gì đó không đúng, không thể đơn giản như vậy. chuyện hôm nay thật sự rất quỷ dị. . .”
Thái thượng trưởng lão của Dương Hư thánh địa nhíu mày nói, chạy nhanh kéo lại thái thượng hoàng đang tính động thủ.
Tuy rằng hắn cũng mang theo trấn tông chi khí đến.
Nhưng trong lòng hắn cũng không thực sự chắc chắn.
Trước mắt bao người, phản ứng của Thái Huyền thánh địa khiến trong lòng hắn khó có thể bình tĩnh được.
Rốt cuộc tập kết ở đây là rất nhiều đại thế lực Đông Hoang.
Dưới cục diện sói nhiều thịt ít.
Thái Huyền thánh địa còn trấn định kiêu ngạo như thế.
Hắn càng tò mò về vị đại nhân trẻ tuổi thần bí kia, , chỉ sợ suy đoán trước đó của hắn là sai.
Lai lịch của hắn rốt cuộc kinh khủng như thế nào, mới có thể khiến Thái Huyền Thánh Chủ không chút sợ hãi?
Triệu Thiên tốt xấu gì cũng sống mấy ngàn năm, lông mi đều đã không còn, tâm tư cực kì giảo hoạt.
Rất nhanh phát hiện điểm không đúng, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuôi xuống, phía sau lưng không khỏi phát lạnh.
“Tình báo sai? Hay có thể nói là Thái Huyền thánh địa cố ý thả tin tức sai ra ngoài?”
Lúc này, trong các thế lực lớn còn lại, cũng có người mặt hơi biến sắc, hiển nhiên không ngốc, nghĩ thông suốt tất cả những thứ này.
“Ha ha, Tô Thái Huyền ngươi nói không sai. Sớm nghe được vị đại nhân tuổi trẻ kia đang ở trong Thái Huyền thánh địa ngươi, Tiêu gia ta thương nghị rất lâu, đặc biệt tới đây bái kiến, muốn nhìn một chút thiên nhân của vị đại nhân trẻ tuổi kia.”
“Vì lần này chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều lễ vật.”
Lúc này, trước Thái Huyền thánh địa sơn môn mênh mông là chiến thuyền, một nam tử trung niên khôi ngô mặc kim giáp, mỉm cười, từ bên trong đi ra.
Giọng nói của hắn to lớn vang dội, âm vang cả bầu trời.
“Tiếu Hoắc này đúng là giảo hoạt…”
Nghe nói lời này, rất nhiều tu sĩ các thế lực thay đổi sắc mặt.
Một số người thậm chí trợn tròn mắt.
Đây cũng quá chân thật đi.
Mới qua qua bao lâu gia chủ thượng cổ Tiêu gia này đã lật mặt rồi?
Cũng quá nhanh đi?
Trước đó, là ai nói muốn huyết tẩy Thái Huyền thánh địa?
Rất nhiều người thầm chửi một câu không biết xấu hổ.
Rồi sau đó cũng nhao nhao noi theo, nói thẳng muốn bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia.
“Đúng vậy , đúng vậy , ta tới bái kiến vị đại nhân tuổi trẻ kia.”
“Muốn Thái Huyền thánh địa thông báo một chút.”
“Thủ đoạn này của Tô Thái Huyền thật tốt. . .”
Một màn này khiến sắc mặt Triệu Thiên kịch biến.
Đồng thời thầm mắng trong lòng một tiếng thật nguy hiểm, may mắn vừa nãy không phát động tấn công Thái Huyền thánh địa.