Q.1 - Chương 41: Người đến từ Đông Hoang
- Trang Chủ
- Ta! Trời Sinh Đã Làm Nhân Vật Phản Diện (Ngã! Thiên Mệnh Đại Phản Phái)
- Q.1 - Chương 41: Người đến từ Đông Hoang
Lai lịch của Thượng Cổ Thần sơn thực rất cổ xưa, có thể nói là trước cả thời kỳ của thời Thiên Thanh giới.
Thậm chí rất nhiều tu sĩ còn suy đoán, bên trong mỗi ngọn Thượng Cổ Thần sơn đều có một vị thần linh cao cao tại thượng tọa trấn, vị ấy có thể đã từng là một vị hỏa thần chiếu rọi ánh sáng khắp chân trời, còn có rất nhiều truyền thuyết đáng sợ được truyền khắp thiên hạ.
Bây giờ lại có không ít cổ thần sơn sinh linh xuất thế, từ các nơi khác nhau lộ diện.
Có tu sĩ chú ý đến hướng đi của bọn họ thì phát hiện điểm điến của bọn họ tựa hồ chính là Cổ thành nơi Lâm gia đang sinh sống.
Rất nhiều người suy đoán dụng ý của Thượng Cổ Thần sơn.
Hành động này của họ có thể là có liên quan đến vị đại nhân trẻ tuổi kia!
Xung Nguyệt Cổ thành.
Một tòa Cổ thành với tư cách là một khu vực then chốt, trọng yếu của Thiên Vực, nhân khẩu của khu vực rộng lớn xung quanh này cũng có đến gần một tỷ đạo sĩ.
Trời quang mây tạnh, sương mù dâng lên.
Có rất nhiều cung điện, lầu các, đền, tửu quán mọc lên san sát nhau.
Ánh sáng lóng lánh của thần phù và quang hoa bỗng nhiên hiện lên, ở giữa vùng ánh sáng ấy thân ảnh của các tu sĩ và sinh linh hóa thành một dải sắc cầu vồng, phi hành xuyên qua thần dị phi phàm.
Đây là nơi gần nhất với nơi tổ chức Thiên Kiêu luận đạo, cho nên bây giờ mới thu hút được rất nhiều sự chú ý của các tu sĩ.
Càng chưa cần nói đến trong khoảng thời gian này còn đang xôn xao về việc có một vị đại nhân trẻ tuổi từ thượng giới đến đây.
Có rất nhiều tu sĩ từ khắp nơi đổ về đây.
Các đại thánh địa, Hoàng triều đều phái cao thủ mang đại lễ đến bái kiến.
Không chỉ có Trung Châu đại địa phái người đến mà những vùng đất như Bắc Mạc, Nam Cương cũng phái những vị thiếu niên tuấn kiệt đến đây, vừa là vì luận đạo đại hội mà tới, vừa là vì muốn thể hiện bản lĩnh của mình mà đến.
Rất nhiều người đều có những tính toán nho nhỏ cho riêng mình.
Dù sao mấy chuyện ôm bắp đùi như này cũng không phải là chuyện gì mất mặt lắm.
“Kim Dương huynh, đã lâu không gặp, tu vi của huynh bây giờ càng thêm thâm sâu khó dò.”
“Huynh khách khí rồi, Thiên huynh xem ra cũng tiến bộ không ít nhỉ, lại luyện thành công một bộ bảo thuật thần thông nào đúng không?”
“Ha ha, may mắn mà thôi, may mắn mà thôi, tại hạ vẫn không so được với chư vị đạo huynh.”
“Trần Tiên Tử đã mấy năm không gặp, phong thái hiện giờ càng hơn trước kia nhiều, quả không hổ là người đứng đầu Vạn Hoa thánh địa mà, vượt xa thế hệ cùng thời.”
Lúc này, trong một căn lầu các, một đám nam nữ trẻ tuổi đang nói chuyện với nhau, toàn thân tỏa quang huy, trong mắt thần quang ẩn hiện.
Hoặc là khí tức trầm ổn, bất động như núi.
Hoặc là dung nhan mỹ lệ, vô cùng động lòng người.
Những tên tu sĩ ở xung quanh từ xa xa nhìn đến nơi này, đôi con ngươi cũng không nhịn được mà lộ vẻ kính sợ.
Thân phận của đám nam nữ trẻ tuổi này đều rất kinh người.
Bọn hắn hoặc là truyền nhân của Cổ thế gia, hoặc là hoàng tử Hoàng triều, thánh tử Thánh địa, đều là những người phía sau có bối cảnh lớn.
Ẩn thân trong bóng tối còn có khí tức của rất nhiều thủ vệ cường đại đang bảo vệ bọn hắn.
Một đám người trẻ tuổi thân phận bất phàm đều tề tụ tại đây đàm luận uống trà, cảnh tượng này quả thực không dám tưởng tượng.
Nếu như tin tức này truyền đi, tuyệt đối sẽ kinh động rất nhiều người.
“Kim Dương huynh, nghe nói một đoạn thời gian trước, huynh có giao đấu với một vị công tử tuấn kiệt đến từ vùng Đông Hoang, khó phân thắng bại, cuối cùng thậm chí còn cùng hắn kết bái huynh đệ?”
“Việc này không biết thật giả thế nào?”
Trong lầu các, có người hiếu kỳ lên tiếng hỏi một vị nam tử tựa như thần thái dương ngồi bên cạnh mình.
Người nam tử trẻ tuổi này ngay cả những sợi tóc cũng như đang phát quang vậy, thần quang nhấp nháy, là thánh tử của Già Lâu thánh địa, tên là Kim Dương.
Ở Trung Châu đại địa, Già Lâu thánh địa còn lâu đời hơn cả Lâm gia, tổ tiên bọn họ cũng có người phi thăng lên thượng giới, thực lực bên trong cường đại.
Là một vị thánh tử, tu vi của Kim Dương thì không cần phải nói rồi, thực lực vượt qua chúng bạn cùng thời, bây giờ tu vi đã đạt đến hậu kỳ thần thông cảnh.
Nghe vậy, hắn lộ ra nụ cười sang sảng nói:”Việc này đương nhiên là thật rồi, ta nói mọi người nghe này, thiên phú của vị tiểu huynh đệ kia của ta ấy à, thật không phải ta thổi phồng nhưng hắn tuyệt đối là loại nhân vật ngàn năm hiếm gặp đó.”
“Mặc dù tu vi chỉ ở bậc trung kỳ của thần thông cảnh, nhưng lại có thể giao đấu với ta hơn trăm chiêu mà không hề rơi vào thế hạ phong, thậm chí hắn còn buộc ta phải sử dụng đến Đại Nhật Chân Thân mới có thể ngăn chặn hắn. Ta tuy chặn được hắn nhưng theo như ta thấy hắn vẫn còn một con bài tẩy chưa dùng đến…”
“Vị tiểu huynh đệ kia của ta, rất là bất phàm. Hơn nữa tính cách tương đối trầm ổn, vừa nhìn là biết hắn là người có thể làm nên đại sự. Đáng tiếc hắn đắc tội đại nhân vật, bị người ta hãm hại vì thế hắn mới phải rời xa quê hương đi tới Trung Châu này.”
Trong giọng nói của hắn còn mang theo chút tiếc hận.
Vị đại nhân vật kia, hắn có nghe tiểu huynh đệ của hắn nói qua, là một thế lực mà căn bản tiểu huynh đệ của hắn không thể nào chống lại được.
Hơn nữa những lời đồn đãi mà hắn nghe được từ Đông Hoang đại địa truyền đến, hắn không hề tin tưởng.
Cái gì mà gọi là tâm tư đố kị? Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga?
Hắn thấy rõ ràng là Thái Huyền Thánh nữ thấy sang bắt quàng làm họ, phản bội vị tiểu huynh đệ kia của hắn.
Hơn nữa lại còn truyền tin đồn bậy bạ khắp nơi vu hãm người khác nhằm ý đồ trả đũa tiểu huynh đệ của hắn.
Câu nói độc nhất là lòng dạ đàn bà quả nhiên ứng với người phụ nữ này.
Tê!
Nghe những lời này của Kim Dương, nhất thời làm cho mấy người trong tửu lâu đều hít vào một ngụm khí lạnh, liếc nhau, nhưng ánh mắt lại có điểm không đúng.
Bọn họ rất là khiếp sợ.
Cùng là những vị thiên kiêu trẻ tuổi, Kim Dương là người thế nào bọn họ đều biết rất rõ ràng, tính cách hắn chính trực sảng khoái, không có khả năng sẽ nói dối.
Hơn nữa nguyên nhân chủ yếu là thực lực của Kim Dương rất mạnh, chí ít là trong số những người ở đây đều mạnh hơn một bậc.
Ở cả vùng Trung Châu đại địa này ngoại trừ tam hoàng tử của Đại Hạ Hoàng triều và một vài người ở vùng ngoài ra, rất khó tìm ra kẻ khác có thể sánh ngang với hắn.
Nhìn khắp một lượt những thanh niên trẻ tuổi trong Trung Châu đại địa, tuyệt đối có thể xếp vào một trong năm vị trí đứng đầu.
Ngay cả hắn cũng nói như vậy, vị tuấn kiệt Đông Hoang thần bí kia rốt cuộc mạnh đến mức nào?
“Vị tuấn kiệt Đông Hoang mà Kim Dương huynh nói đến kia rốt cuộc tên họ là gì? Chúng ta nhất định sẽ đến kết giao bằng hữu một phen.” mọi người có chút ngạc nhiên, không khỏi lên tiếng hỏi, muốn dò xét lai lịch vị kia.
Nhưng nghe mọi người hỏi như vậy, Kim Dương nhất thời lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, có chút muốn nói lại thôi: “Cái này…”
Tên của vị tiểu huynh đệ không phải không thể nói ra.
Mà chỉ sợ vừa mới nói ra sẽ dọa sợ mấy vị huynh đệ đang ngồi trước mặt này đây nên hắn cũng không dám đáp lại mấy câu hỏi kia.
Kim Dương tuy là người thẳng thắn, nhưng cũng không phải kẻ ngu.
Mọi người thấy hắn không nói gì, cũng rất thức thời, không có hỏi lại nữa.
Lúc này, một người bỗng có chút kinh ngạc nói: “Hôm nay Trích tinh các của Lâm gia sao lại được mở ra rồi?”
Người vừa lên tiếng hỏi là thánh tử của Nguyên Chu thánh địa, cũng là một vị thiên kiêu trẻ tuổi có thực lực cường đại.
Mọi người cũng nhìn theo hướng ánh mắt của hắn, không khỏi sửng sốt.
Trích Tinh Các của Lâm gia, ý nghĩa của nó là dùng tay hái sao, chính là tòa lầu các cao nhất của Xung Nguyệt Cổ thành, từ đây có thể quan sát mọi thứ, tầm nhìn vô cùng tốt.
Từ vị trí này, vừa vặn có thể nhìn thấy cảnh tượng bên đó.
Ngày bình thường chỉ phụ trách tiếp đãi người có quyền thế nhất trong các thánh địa, Hoàng triều, những nhân vật tỷ như thánh chủ, hoàng chủ.
Nhưng sao hôm nay lại mở ra rồi?
Điều này khiến bọn họ có chút kinh ngạc.
“Còn được trưởng lão đạt đến đại năng cảnh của Lâm gia tự mình tiếp đãi…”
“Di, vị nữ tử mặc quần xanh kia tựa hồ là kiều nữ của Lâm gia, Lâm Thu Hàn?
Vị nữ tử bên cạnh mặc đồ trắng, trên mặt có một lớp mạng sa mỏng che khuất dung mạo, hình như là Thái Huyền Thánh nữ của Đông Hoang…”
Một gã thiên kiêu khác, có chút khiếp sợ không khỏi thốt lên một tiếng, hắn nhận ra được hai người trong nhóm người kia.
Năm đó hắn có dịp đi qua Đông Hoang một lần, hắn từng có may mắn được gặp qua vị đệ nhất mỹ nhân ở Đông Hoang này.
“Nói như vậy, vị nam tử mặc quần áo màu trắng kia chẳng lẽ lại là…”
“Chính là vị kia?!”
Rất nhanh sau đó bọn họ đều kịp phản ứng lại, không khỏi đồng loạt đứng lên, biểu tình hết sức kích động.
Loại đãi ngộ bậc này không cần đoán cũng biết người kia là ai.
Không nghĩ tới bọn họ có thể gặp được vị đại nhân trẻ tuổi kia ở nơi này!
Dù sao đây cũng là cơ hội bái kiến ngàn năm khó có được !
Bọn họ nhao nhao đứng dậy, chuẩn bị tiến vào bái kiến.
Còn mấy vị thiên kiêu chi nữ khác thậm chí còn lấy ra phấn son các loại từ không gian bên trong chiếc nhẫn mang theo người, trang điểm lại một chút, dung mạo tỏa sáng.
Chỉ có thần sắc trên mặt Kim Dương thoáng có chút mất tự nhiên, cũng may không có ai phát hiện ra sự dị thường này của hắn.
Dưới sự chỉ dẫn của một vị trưởng lão trong Lâm gia, mấy người Cố Trường ca đã đến Trích Tinh các.
Lấy thân phận của Cố Trường Ca, đãi ngộ của Lâm gia dành cho hắn đương nhiên là những thứ tốt nhất.
Phạm vị quan sát của Trích Tinh các đủ để quan sát cả tòa Cổ thành, trông về phía xa vạn dặm, rộng lớn mạnh mẽ.
Thường ngày chỉ có nhân vật cấp thánh chủ mới có tư cách đến nơi đây