Chương 12: Phó Bản Tân Thủ
- Trang Chủ
- Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ (Tà Thần Điên Cuồng Bám Theo Tôi Không Rời)
- Chương 12: Phó Bản Tân Thủ
(Đã beta)
******************
Quỷ em gái vừa thấy chị gái vào được lập tức dừng bước chân, rõ ràng từng là cặp chị em khắn khít hiện giờ đã thành trở mặt thành thù.
Hai con quỷ vồ lấy nhau bắt đầu cắn xé, An Thạch Hà nôn nóng chờ đợi ở bên cạnh, Quý Ngư thấy An Thạch Hà trốn bên tay trái đang cầm dây thừng, cậu lập tức bảo Lý Triệu di chuyển sang chỗ ẩn nấp bên tay phải, bên phải chỉ có Đường Lê và Đàm Thi Thi, lỡ như đến lúc đó nữ quỷ giãy giụa quá mạnh hai cô sẽ bị nó kéo vào chiến trường mất.
Quý Ngư thì nấp cách đó không xa, chuẩn bị sẵn sàng thọt cho nữ quỷ một dao bất cứ lúc nào.
Trông công kích của hai con quỷ có vẻ như ngang ngửa nhau, cô em bứt chân chị gái, cô chị cắn đứt cánh tay em gái.
An Thạch Hà nhìn chằm chằm dưới chân quỷ em gái, thời điểm chân nó dẫm vào bẫy, anh hô to: “Kéo!”
Vừa dứt lời, hai bên đồng thời dật dây thừng, cổ chân của quỷ em gái bị dây thừng thắt chặt, tiếp đó bọn họ dùng hết sức kéo nó về phía sau, thể lực của quỷ em gái vốn đã sớm chống đỡ hết nổi, lập tức mất thăng bằng.
Cô chị bắt lấy cơ hội này áp đảo em gái, cưỡi trên người cô em, răng và bàn tay xé rách da thịt khô khốc đen thùi.
Thoáng chốc toàn bộ biệt thự đều tràn ngập âm thanh gào thét thảm thiết của quỷ.
Cô em nằm trên sàn cố giãy giụa thoát ra, da thịt bóng loáng của cô chị bị móng tay bén nhọn của em gái cấu xé nát bấy nhầy.
Thù hận và cảm xúc giận dữ khiến chị gái hóa thành quỷ trở về báo thù. Còn em gái bởi vì đố kị và không cam lòng mới lẩn quẩn mãi trong biệt thự, cuối cùng vẫn không chiếm được cuộc sống tốt đẹp như ý muốn.
Mọi người nhìn hai con quỷ tàn sát nhau, kinh ngạc đến mức nói không nên lời.
Cảnh tượng chỉ xuất hiện trong phim ảnh lại diễn ra trước mắt bọn họ vô cùng sống động.
Quý Ngư thấy quỷ em gái không còn phần thắng, lập tức tìm cơ hội chạy tới chỗ An Thạch Hà.
“Anh có cảm thấy xung quang ngày càng nóng không.” Cậu nhỏ giọng nói.
Lực chú ý của An Thạch Hà vẫn luôn dừng trên hai con quỷ, hiện giờ nghe Quý Ngư nói xong mới phản ứng lại.
Quả thật, nhiệt độ cao đến mức bất thường, cho dù cảm xúc khẩn trương cũng không ướt nhẹp mồ hôi cả người thế này, rõ ràng mấy ngày trước vẫn rất bình thường.
Quý Ngư phỏng đoán, “Sau khi người vợ chết đuối hoá thành quỷ toàn thân đều ướt đẫm, mà anh nhìn bộ dạng của quỷ em gái xem, cơ thể cháy đen, cảm giác giống như, bị thiêu chết.”
“Ý cậu là……” An Thạch Hà kinh ngạc nhìn sườn mặt trầm tư của cậu.
“E là quỷ em gái bị thiêu chết trong biệt thự, cho nên nó mới không thể rời đi còn thành dáng vẻ thế kia.” Mặt ngoài Quý Ngư bình tĩnh, trong lòng lại có dự cảm xấu, “Khi nãy trên tầng 3 tôi đã cảm thấy nóng, hiện tại nhiệt độ càng tăng một cách chóng mặt, căn biệt thự này có lẽ sẽ phải tái diễn lại trận hoả hoạn năm xưa.”
“Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, hỏa hoạn tái diễn trong khi vẫn chưa có chìa khoá, tất cả sẽ bị chôn vùi tại đây mất.” An Thạch Hà cũng bắt đầu sốt ruột, không ngờ phó bản đào sẵn hố to như vậy.
“Đợi lát cứ giao cho tôi.” Quý Ngư đứng lên, “Xem ra hai bên đã phân thắng bại rồi.”
An Thạch Hà nhìn theo tầm mắt của Quý Ngư, quỷ em gái nằm bất động trên sàn, quỷ chị gái thì nổi điên, hoặc là nói sau khi hoá quỷ nó cũng mất đi thần trí.
Lúc này nó nhìn chằm chằm Quý Ngư vừa đứng lên, đôi mắt đỏ máu trợn to, đảo loạn, phát ra âm thanh khiến người ta sởn tóc gáy.
“Cá Nhỏ, ngươi cho ta máu đi, có máu của ngươi, ta sẽ ‘ sống ’ dậy rồi giết hết chúng.” Giọng nói dính nhớp của Bùi Đình dụ hoặc bên tai cậu.
“Ờ.” Quý Ngư trả lời hắn, lấy dao găm cắt một nhát trên tay, dòng máu đỏ tươi theo lưỡi dao chảy xuống, giây lát đã bị hấp thụ.
Bùi Đình hơi kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng phải dốc hết lời ngon ngọt mới dụ được máu của cậu, không ngờ lần này dễ như vậy.
Quý Ngư cảm giác sau khi dao găm hấp thụ máu thì trở nên lạnh băng nặng nề lạ thường, có chút cầm không nổi.
Đột nhiên, cảm giác đầu lưỡi của sinh vật nào đó đang liếm tay mình, dính nhớp lạnh lẽo, cậu cau mày.
Quý Ngư mở lòng bàn tay nhìn thoáng qua, vết cắt đã biến mất, nhưng loại xúc cảm khiến lòng người tê dại vãn còn.
Sỡ dĩ cậu đáp ứng Bùi đình là vì phòng kế hoạch phát sinh chuyện ngoài ý muốn, này mới chỉ là phó bản thử nghiệm, về sau sẽ còn gặp được phó bản khó hơn nữa, không chắc cậu có thể sống sót mãi.
Nếu cậu muốn có một cuộc sống an ổn bình thường nhất định phải rời khỏi trò chơi này trở về thế giới thực, năng lực của Bùi Đình rất khác biệt, giao dịch với hắn vô cùng lời, trước mắt chỉ mất chút máu thôi, ra khỏi phó bản rồi tính sau.
Lúc này quỷ chị gái vọt tới chỗ Quý Ngư, cậu nhanh nhẹn né sang bên cạnh.
Trương Quân đã bị dọa són ra quần, gã cho rằng nữ quỷ nhắm vào mình, đẩy An Thạch Hà làm bia đỡ đạn, run rẩy nói: “Cô, cô muốn giết cứ giết bọn nó, đừng, đừng giết tôi.”
Ánh mắt nữ quỷ vốn dĩ tập trung trên người Quý Ngư, Trương Quân đột nhiên la lên khiến gã và An Thạch Hà đều trở thành bia ngắm, An Thạch Hà thầm mắng một tiếng: “Thằng chó chết!”
Nữ quỷ thay đổi mục tiêu vọt tới hướng hai người, An Thạch Hà đành lấy dao găm quơ quơ uy hiếp nó, nữ quỷ kiêng kị ngừng bước chân, anh nhân cơ hội vòng đến sau lưng nó.
Quý Ngư ra hiệu An Thạch Hà tìm cơ hội trốn sang bên phải, cậu còn phải dẫn nữ quỷ đi, một người hành động tiện hơn.
Lúc này nữ quỷ thấy một con mồi bỏ chạy, tức giận vội vọt qua chỗ Trương Quân nằm lếch trên sàn, tặng một vả, tán gã dính vách.
Sau khi trượt xuống sàn Trương Quân phun mấy ngụm máu hoàn toàn bất động.
Bốn người đang trốn run cầm cập, ngậm chặt miệng không dám lên tiếng.
Nữ quỷ giết xong một người dường như có cảm giác thành tựu, rống lên một tiếng, quay đầu nhìn về phía Quý Ngư ngây người trong góc.
Trong mắt nó Quý Ngư tựa như một con dê con, bị dọa đứng im tại chỗ mặc người xâu xé.
Thời điểm nữ quỷ lần nữa nhắm vào cậu, Quý Ngư xoay người chạy lên tầng 2, quả nhiên nó đuổi theo.
Chờ đến khi bóng dáng của Quý Ngư và nữ quỷ đều không thấy đâu, những người khác mới ló đầu ra, bọn họ còn loáng thoáng nghe thấy tiếng vang.
Đàm Thi Thi vẻ mặt khủng hoảng nói: “Tự dưng anh Quý lại dẫn nữ quỷ lên tầng 2 làm chi, lên đó thì trốn kiểu gì, chỉ mình nữ quỷ mới có thể bò qua cửa sổ thôi.”
An Thạch Hà nhớ tới vẻ mặt bình tĩnh của cậu khi nãy, dẫn nó lên đó hẳn là có kế hoạch cả.
An Thạch Hà nghĩ không sai, chẳng qua mục đích của Quý Ngư không phải tầng 2, mà là muốn dẫn nữ quỷ lên tầng 3.
**********