Chương 4: Gặp đứa con của Rồng
” Hai người đừng khách sáo như vậy ta rất không quen đó. Bây giờ đến hai người ra tay nhé lá gan ta nhỏ nên ta sẽ nấp ở kia”.
Cô chỉ vào một tảng đá bên cạnh rồi nhanh chóng chạy biến đến đấy. Gió thổi từ trong động ra càng lúc càng mạnh kèm theo mùi tanh
tưởi muốn lợm giọng. Ngay cả Đức vệ và Nguyên vệ không thể ngửi được mùi âm khí vẫn choáng váng vì mùi tanh ập đến. Một nữ quỷ
đã xuất hiện kèm theo tiếng cười âm u rợn người. ( HiHiHi là nam nhân sao? Đã bao lâu rồi ta không được thấy nam nhân rồi nhỉ, xem ra không
thể để các ngươi chết được như vậy thật là tiếc mà. Hi hi hi)
Ả quỷ liếc nhìn bọn họ cất tiếng trêu gẹo, ánh mắt thèm thuồng liếc nhìn Lạc Thiên Hàn.
” Câm miệng cho ta ” Lạc Thiên Hàn thấy ánh nhìn của ả rơi trên người mình thì nổi giận, từ trước đến nay chưa ai dám nhìn hắn và buông lời
trêu ghẹo như vậy. Yên Nhiên đứng một bên thầm cầu nguyện cho nữ quỷ kia, ai lại đi trêu gẹo một con rồng đang ngủ bao giờ chứ. Hắn vung gươm
chém mạnh về phía nữ quỷ, cảm nhận thấy nguy hiểm nữ quỷ thoái lui gầm gừ. ( Ngươi dám… Đợi tỷ muội ta đến ta sẽ cho người nếm mùi đau khổ đầu tiên).
Từ sau lưng nữ quỷ xuất hiện thêm rất nhiều bóng hình gớm ghiếc khác, bọn chúng phát ra những tiếng cười tiếng rít gió the thé làm tóc tai bọn họ dựng hết cả lên.
” Đánh” Chẳng nhiều lời chỉ đợi Lạc Thiên Hàn lên tiếng là hai người còn lại lao lên vung kiếm chém tới, nhanh chóng hai ba quỷ hồn bị kiếm chém trúng mà tan biến
đi. Yên Nhiên quan sát thấy ba người kia tạm thời không yếu thế nên cũng yên tâm, Cô lấy khăn từ trong túi bên hông quấn bàn tay chảy máu của mình lại.
Làm xong cô ngước nhìn lên đúng lúc thấy một quỷ hồn đang định đánh lén sau lưng Lạc Thiên Hàn, cô chạy đến ” Lạc Thiên Hàn, cẩn thận”
Do tình thế quá cấp bách cô không kịp vẽ bùa, thầm than sao bản thân ngốc đến mức nãy giờ sao không họa vài lá phòng trường hợp này chứ. Cô chắn trước đòn đánh
tới của con quỷ mà chỉ kịp bắt một ấn bằng tay nên bị đánh văng đi, Lạc Thiên Hàn nghe cô hét thì lập tức quay lại vừa hay thấy một màn vừa rồi. Hắn vội giang tay
đỡ lấy cô, tay còn lại chém một đường về phía con quỷ kia khiến nó tan biến.” không sao chứ?” Ánh mắt hắn lo lắng nhìn cô. Yên Nhiên tuy có năng lực hơn người nhưng quỷ hồn vừa nãy không yếu, nên cô bị thương
cũng không hề nhẹ. Cô khẽ lắc đầu nói nhỏ ” Ta không sao đâu, người không cần lo lắng”. Yên Nhiên gượng đứng dậy nép sau lưng hắn.
Hắn dừng như nổi điên lên vung gươm chém liên tục làm bọn quỷ bị tiêu diệt dần dần biến mất hết. Sau khi chém giết mỏi tay thì bọn họ
cũng đem con cuối cùng tiêu diệt, Lạc Thiên Hàn quay lại nhìn Yên Nhiên đang ngồi bệt sau lưng hắn lòng dâng lên cảm xúc khó tả. Mặt cô xanh xao trông
như sắp ngất đến nơi. Hắn đến bên đưa tay đỡ cô dậy, định nói vài lời quan tâm nhưng cuối cùng lời ra đến miệng lại thôi.
” Đi tiếp, lát nữa nếu nguy hiểm thì nấp đi”
Nói xong thì lại đi tiếp vào trong nhưng vừa đi được vài bước thì có tiếng gầm gừ của dã thú vọng ra, cả bốn nhìn nhau mặt biến sắc. Chẳng lẽ lại gặp Rồng ở
hang này hay sao. Mặt dù loài Rồng đã không xuất hiện từ rất lâu về trước, nhưng biết đâu được, thứ bọn họ muốn tìm lại là loài hoa sinh ra từ máu rồng. Ngôn Tình Tổng Tài
Từ từ bọn họ tiến vào trong, mùi hôi thối xộc lên nồng nặc. Trước mặt họ con quái thú dần hiện ra, không phải rồng….
” Là Nhai Tệ ” Yên Nhiên đứng hình khẽ nói. Hai người Thuận Đức nhìn cô đầy ngạc nhiên, sao cô lại biết con quái vật này là loài gì được nhỉ? Bọn họ từ khi theo
chủ tử lang bạc khắp nơi tìm thuốc đã gặp không ít loài quái thú, nhưng so với cô ta sự hiểu biết của bọn họ có vẻ còn cách khá xa thì phải.
Chủ Tử mang theo cô ta cũng không tệ đấy chứ. Lạc Thiên Hàn nhìn con vật giống chó sói nhưng lại có cặp sừng mọc dài cong lại về phía sau, nó to gấp 5 lần chó sói bình thường
Ánh mắt nó dữ dằn sắt bén nhìn khắp lượt bốn người, cất tiếng gầm vang.Dù gầm gừ như vậy nhưng Nhai Tệ không có vẻ gì là sẽ tấn công, nó đứng tại chỗ nhìn bọn họ vẻ cảnh giác. Lúc này Yên Nhiên đã nhận ra khác thường ở con quái thú,
loài này thường rất hung hãn và thích giết chóc. Không lẽ nào bọn họ đã đến tận nơi mà nó lại tha cho rút lui dễ dàng như vậy.
” Hình như nó đang canh giữ thứ gì đấy.” Yên Nhiên cất lời, Lạc Thiên Hàn cũng nói.
” Cô cũng nhận ra sao, Vậy phải xem nó canh thứ gì mới được”. Hắn vung gươm vụt lên, bọn Đức vệ và Nguyên Vệ cũng lao theo, Yên Nhiên tiến lên lách người vào khe
hỡ bên hông con quái thú tiến vào trong. Nhai Tệ định tấn công cô nhưng đã bị Lạc Thiên Hàn đánh cho phải chống đỡ vất vả. Tuy là một trong chín đứa con của Rồng nhưng
nhóm người Lạc Thiên Hàn cũng không phải yếu. Đánh với quỷ hồn bọn họ còn lo lắng nhưng đánh với quái thú thì họ lại rất tự tin. Yên Nhiên vào được bên trong thì nhìn thấy
một bông hoa màu đỏ như máu, nhưng lại long lanh trong suốt.