Chương 36
Tướng lĩnh Trùng tộc đang chuẩn bị rút lui quay lại thì phát hiện ra mình đang bị bao vây mất rồi!!
Những người bao vây đều mặc quần áo phòng hộ Trùng tộc màu đen, tay cầm lưỡi đao sắc bén bằng tia laze, trong ánh mắt toát ra vẻ căm thù.
Người phụ tá kinh ngạc: “Mấy kẻ này từ đâu tới vậy?”
Nàng ta lại nhìn lại lần nữa, nguyên chủ, người phụ nữ áo đen đã biến mất, trên vị trí của nàng ta là một lang nhân thú lông tóc đen đỏ lẫn lộn.
005 cười toe toét: “Đám Trùng tộc đáng yêu này, nghe cho rõ đây, bọn ta là quân Cách mạng!”
“Bây giờ các ngươi có hai con đường có thể đi, hoặc là để kẻ đứng đầu các ngươi giao Mị Mị Tinh ra đổi lấy các ngươi, hoặc là…”
Người sói kia cười mỉm, trong ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo như băng: “Cứ chết hết ở đây đi!!!
Tướng lĩnh cầm đầu Trùng tộc thét lên một tiếng the thé thảm thiết: “Bọn ta đồng ý!! Đừng giết bọn ta!!”
Nữ vương dẫn quân nhập trận, kết quả lại bỏ mạng, nay quân đội vô chủ, trước khi nữ vương mới đăng cơ thì Trùng tộc ắt sẽ rơi vào một cuộc nội loạn điên cuồng!
Nữ vương của Trùng tộc, giống như nuôi cổ vậy, một bầy Trùng mẹ giết hại lẫn nhau, kiểm tra đầu óc, sức mạnh, rồi cả khả năng sinh sản, ai mạnh nhất thì sẽ trở thành tân vương Trùng tộc.
Mà cả quá trình này thường sẽ kéo dài trong ba mươi năm.
Lilith thùy bì (*) như vậy nên có thể trở thành vương, là do ả ta có khả năng sinh ra Trùng tộc mới.
(*) Nguyên văn: 脆皮, cụm từ này có rất nhiều nghĩa, trong ẩm thực có nghĩa là phần da được làm giòn lên, ở đây nghĩa chính được sử dụng như sau “Trong game RPG, từ này được dùng để chỉ một chức vụ/nhân vật có chỉ số máu thấp và phòng thủ thấp, nhưng đổi lại nó có khả năng tăng sản lượng hoặc độ khống chế cao, do đó là mục tiêu bị giết trước” (trích dịch Baidu)
Chỉ cần nuốt một loại máu nào đó, ả sẽ có thể dựa vào huyết dịch để sản sinh ra Trùng tộc khắc chế nó.
Đây là năng lực cực kỳ khủng bố.
Trong cuộc tàn sát trước khi nữ vương đăng cơ, ả đã sinh ra những tân binh có thể ăn sống nuốt tươi Trùng tộc, ăn thịt tất cả đồng tộc của ả rồi trở thành tân vương.
Lần này loài Trùng tộc hút binh sĩ thuần huyết thành người chính là do ả ta tạo ra.
Nhưng khi Vi Nhi Pháp còn đang tại vị thì vị vương này vẫn luôn làm rùa rụt cổ, ẩn mình dưới lòng đất lạnh lẽo, chỉ sợ không cẩn thận là một đi không trở lại (*).
(*) Nguyên văn: 割韭菜 từ lóng hầu như được dùng trong lĩnh vực đầu tư, chứng khoán, ý chỉ những người bị thua lỗ.
Lần này trúng kế của Vi Nhi Pháp, Lilith cứ ngỡ Vi Nhi Pháp đã chết rồi, ả sẽ nắm chắc phần thắng trong tay nên mới kiêu ngạo chui ra, hòng gột sạch nhục nhã trước đó.
Cũng là một trò hề.
Giờ, cuộc chiến hề hước tấn công vì sao của Trùng tộc dừng lại ở đây, nữ vương đã chết, sinh lực của Trùng tộc bị tổn hại quá nhiều, đoán chừng gần ba mươi năm cũng không còn sức để làm loạn nữa.
Còn Mị Mị Tinh cũng đã trở thành một cứ điểm đầu tiên của quân Cách mạng!
Quân cách mạng cũng bởi thế mà thành đại danh!
***
Hạ Ngư mở cửa phòng bếp ra, nàng thoáng giật mình.
Ở trong phòng khách, ánh sáng mặt trời trong veo từ ngoài cửa sổ chiếu vào khiến cả căn phòng trông thật ấm áp hài hòa.
Chỉ có điều duy nhất không hài hòa chính là chú mèo vốn vẫn luôn ngoan ngoãn ở trên bàn ăn chờ đợi đã không thấy đâu nữa.
Ban đầu Hạ Ngư cũng không nghĩ quá nhiều, cửa lớn là cửa tự động, nếu Tiểu Quả mở cửa thì phải cần đến chỉ lệnh của nàng, cửa sổ là cửa thủy tinh dùng vật liệu đặc biệt đến từ tương lai làm thành, vừa thông khí vừa thông gió, đồng thời cũng có thể có hiệu quả chống đạn tương tự như cửa kính chống đạn.
Cho nên Hoan Hỉ có đi loanh quanh thì cũng không có khả năng ra ngoài được.
“Hoan Hỉ?”
Hạ Ngư hô một tiếng.
Không có tiếng meo đáp lại.
Hạ Ngư sờ lên mũi, liệu có phải nàng ở trong bếp livestream lâu quá nên nó giận rồi trốn đi không?
Nàng liếc thoáng qua giờ giấc, lần livestream này quả thực hơi lâu, tròn một tiếng rưỡi lận.
Thật ra làm canh chua sủi cảo rất nhanh, chỉ là cứ đợi Vi mãi.
Nàng, không phải nàng cố ý không ở bên nó đâu.
Nếu nó giận rồi trốn đi một lúc cũng được, thế thì để nó trốn một lúc vậy.
Hạ Ngư đi vào phòng bếp lấy bát canh chua sủi cảo làm cho mình rồi đặt ở phòng khách, sau đó chợt phát hiện ra một miếng cơm mèo nó cũng chưa hề ăn.
Hạ Ngư bắt đầu mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.
Nàng gọi một tiếng thăm dò: “Hoan Hỉ?”
Tất nhiên là không có tiếng mèo đáp lại.
Trong lòng Hạ Ngư chợt thấy bất an, xen lẫn sợ hãi.
Nàng dùng yêu lực lia thoáng qua một đợt theo bản năng. Ba phòng một sảnh vô cùng đơn giản, nàng quen thuộc hơi thở của Hoan Hỉ đến như thế chỉ liếc một cái là nàng nhận ra liền.
Đầu óc Hạ Ngư trở nên trống rỗng: “Hoan Hỉ?”
Nàng không tin, sao có thể cơ chứ? Cửa ra vào đóng, cửa sổ cũng đóng, giây trước nó còn ở đây mà sao giây sau đã có thể không thấy đâu rồi?
Hẳn là nó trốn kỹ quá!
Hạ Ngư bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, trong lòng càng lúc càng hoảng: “Hoan Hỉ, ngươi ra đây đi.”
Ngay khi nàng tâm hoảng ý loạn rồi quay đầu lại.
Rèm cửa sổ bị vén ra, ánh nắng ấm áp chiếu từ ngoài cửa sổ vào, chú mèo tam thể đeo chiếc chìa khóa đang lăn lộn trên bệ cửa sổ, liếm láp bàn chân, nghiêng đầu nhìn nàng.
Đôi mắt vô tội của nó trợn to, trông đáng yêu không thôi.
Tâm của Hạ Ngư chợt trấn tĩnh lại, nhưng rốt cuộc cũng không nhịn được mà hai mắt thoáng cái đã đỏ lên.
Nàng bước lên ôm lấy nó rồi sụt sịt: “Ngươi làm ta sợ chết đi được, ta còn tưởng ngươi biến mất rồi.”
Trong nháy mắt, khi mà yêu lực đảo qua khắp chốn nhưng lại không thấy bất kỳ hơi thở nào của nó. Nàng thật sự bị dọa cho chết khiếp.
Chú mèo trong lòng nàng đang đeo chiếc vòng cổ màu đỏ, cái chìa khóa đung đưa, nó ngẩng cái đầu be bé của nó lên rồi khẽ liếm một cái trên cổ nàng.
Ban đầu 005 để đám thú nhân tạp huyết bao vây lũ Trùng tộc thì vẫn còn có chút bất an, do sức chiến đấu của thú nhân tạp huyết cũng không mạnh mấy. Nhưng chẳng ngờ là, lũ Trùng tộc bị Vi Nhi Pháp dọa cho vỡ gan hết cả rồi, căn bản chẳng phản kháng chút nào, rồi chúng rút khỏi Mị Mị Tinh.
Còn Vi Nhi Pháp, người khiến lũ giòi bọ bị dọa sợ đến mất mật… cũng nhanh chóng bị dọa sợ.
Nàng ở phòng livestream của tinh võng ra sức gửi lôi nện sấm thì mới miễn cương lôi kéo được Hạ Ngư chuẩn bị offline lại, ngoài mặt là ăn cơm online chứ thực ra là nhắm mắt nhắm mũi ra sức chạy về.
Chẳng dễ dàng gì mới tới nơi, Vi Nhi Pháp liền tung người nhảy lên bậu cửa sổ của Hạ Ngư, biến thành hình mèo rồi điều khiển Tiểu Quả mở cửa ra.
Cửa vừa mở thì lăn ngay vào.
Vừa mới lăn mình vào, nàng đã thấy bóng lưng đang tìm nàng khắp nơi của Hạ Ngư.
Nàng ấy vừa quy đầu lại đã trông thấy nó, mắt liền đỏ bừng rồi tiến tới ôm nó.
Vi Nhi Pháp: “!!!”
Nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của cô nàng, Vi Nhi Pháp đau lòng vô cùng.
Sự biến mất của nó đã dọa nàng ấy.
Trong tim chất chứa đầy sự áy náy và bất an, nhưng cũng thầm trào lên chút ngọt ngào đáng ghét.
Chỉ có những người quan tâm mình thì mới để tâm đến sự hiện hữu của mình.
Còn người không quan tâm mình, thì dù nó chết ở xó xỉnh nào cũng chẳng thèm liếc thêm một cái nhìn.
Cũng bởi thế, dù Hạ Ngư ôm chặt Vi Nhi Pháp thì nó cũng không giãy giụa, trong lòng ngập tràn sự áy náy và dịu dàng.
Trùng tộc là cái thá gì chứ, dẫu cho thế giới có sụp đổ cũng chẳng bằng đôi mắt đỏ hoe của nàng ấy.
***
Hạ Ngư gửi ba phần canh chua sủi cảo kia ra ngoài, trên tinh võng chính thức bắt đầu một cơn phong ba.
A Lý Lý là người rút được canh chua sủi cảo, khác hẳn với Chu Manh Manh, nàng ta là fan mới đến tham gia. Vì thế nên khi có người bỏ ra ba mươi vạn sao tệ để mua được canh chua sủi cảo mà nàng ta rút được, nàng ta liền bán ngay lại mà không do dự chút nào.
Từ đẩu từ đâu rơi xuống ba mươi vạn thì cớ gì mà không chứ?
Cứ coi như là phần sủi cảo này thật sự có hiệu quả loại bỏ yếu tố bạo động, nhưng cũng y như thuốc an thần, cũng chẳng qua là ba vạn tinh tệ thôi.
Phần sủi cảo bị bán ra này nhanh chóng được người có tâm gửi đến cơ sở chuyên nghiệp để kiểm tra.
Kết quả được đưa ra kết luận rằng phần sủi cảo này quả thực có tác dụng loại bỏ yếu tố bạo động.
Fan hâm mộ nhiệt tình bỏ ra số tiền lớn làm kiểm tra rồi đăng kết quả kiểm nghiệm lên, đối chiếu với những loại thuốc an thần có thể làm thuyên giảm yếu tố bạo động, cuối cùng đưa ra kết luận.
[Món canh chua sủi cảo này không chứa bất kỳ yếu tố bạo động nào cả, hơn nữa theo kiểm nghiệm thì bên trong rất giàu yếu tố năng lượng ôn hòa, đây là loại yêu tố có tác dụng có thể nuốt chửng yếu tố bạo động.]
Báo cáo kiểm tra như thế này vừa tung ra liền ngay lập tức dấy lên phong ba cực lớn trên mạng!!
Bỗng chốc, tag #Canh chua sủi cảo có thể hấp thụ yếu tố bạo động# ngay lập tức áp đảo luôn #Kim Vũ hạ đài# #Quân Cách mạng đuổi Trùng tộc đi#, #Thực hư chuyện thủ lĩnh quân Cách mang Vi Nhi Pháp# #Quân Cách mạng chiếm đóng Mị Mị Tinh# và các chủ đề chính trị phổ biến khác, được đưa lên topic dẫn đầu!
Một bát canh chua sủi cảo do rút thưởng của Hạ Ngư thậm chí còn được bán với cái giá trên trời, một trăm vạn!!
Thực ra hiệu quả của thuốc an thần na ná thế chỉ có ba vạn là thật, nhưng nghiên cứu phát hiện ra được hiệu lực thần bí trong canh chua sủi cảo có thể chuyển hóa yếu tố bạo động biến mất!
Thuốc an thần chỉ có thể đè ép sự kích hoạt của yếu tố bạo động xuống chứ không thể loại bỏ hay chuyển hóa nó đi mất, nói đơn giản một câu thì là chỉ chữa phần ngọn không trị được tận gốc.
Còn hiệu lực của canh chua sủi cảo lại có thể chuyển hóa yếu tố bạo động thành một loại sức mạnh tinh thần, cuối cùng thì trở thành nguyên lực.
Chỉ cái phần năng lực này thôi là có thể khiến nó có giá trị cả trăm vạn!!
Đấy còn chưa kể đến sự hối hận không kịp của A lý Lý, trận phong ba này nổi lên đã thu hút sự chú ý của vô số người!
May nhờ lưu lượng người của vô số tinh cầu của đế quốc nên đề tài này bùng nổ sự quan tâm, fan của Hạ Ngư vượt luôn con số tám trăm nghìn vạn.
Chỉ cần được rút trúng một lần thì sẽ có được thần dược cứu mạng hoặc là phất lên sau một đêm.
Cơ hội như thế thì nào có ai không muốn?
Có người liên tục bỏ số tiền lớn ở trong không gian lời nhắn của Hạ Ngư, yêu cầu một món ăn một cơm, người ngày trước nói đồ ăn Hạ Ngư làm dở tới mức chẳng thể nuốt được thì càng vả mặt kịch liệt hơn.
Song cũng có đủ thể loại người có ý nghĩ xấu xa.
Thân phận của Hạ Ngư là bán công khai, tuy không có thông tin chi tiết nhưng có định vị tinh cầu.
Rất nhiều người biết Hạ Ngư ở Ngưu Ngưu tinh nguy hiểm.
Do chiến tranh mà lượng du khách ở Ngưu Ngưu tinh vốn vắng như chùa bà đanh đột nhiên lại tăng lên, rất nhiều kẻ đều mong ngóng thử vận may.
Mục tiêu quan trọng của bọn họ là bắt cóc mấy cô gái có dáng dấp rất giống với Hạ Ngư. Thứ có thể khiến yếu tố bạo động chuyển hóa thành nguyên lực là thứ quý báu nhất, bao nhiêu cũng không đủ.
Hôm nay phần chí bảo này lại có thể được người ta chế tạo ra. Vậy thì người ấy, hoặc trở thành thần minh vũ trụ được người đời tung hô tận trời, hoặc là biến thành ác quỷ bị người ta chà đạp dưới vực thẳm!
***
Còn Hạ Ngư lại không hay biết gì về tình trạng hỗn loạn đã lên men nghiêm trọng ở trên mạng.
Hoan Hỉ không đi thì nàng chẳng có gì phải sợ cả.
Nhưng đối với chuyện yêu lực không tìm ra Hoan Hỉ thì sau cơn kích động, trong lòng nàng cũng để lại mỗi nỗi nghi ngờ nho nhỏ.
Tuy bệnh hay quên của nàng nặng nhưng có vài điều nàng vẫn cực kỳ tin tưởng không chút nghi ngờ.
Đầu tiên là nàng thích mèo.
Thứ hai là yêu lực của nàng.
Thứ ba là một căn phòng không rộng Hoan Hỉ lại là vật sống, thế thì không có lý do gì khiến yêu lực của nàng không tìm ra được.
Hạ Ngư bế Hoan Hỉ, nghiêm túc nhìn nó hồi lâu, trong mắt có sự mê hoặc: “Vừa rồi ngươi trốn ở đâu thế?”
Tai Vi Nhi Pháp run lên: “…” Nàng đi giải cứu thế giới.
Nhân tiện tặng cho ngươi 9999 lôi kim cương đó. Hạ Ngư nhìn Hoan Hỉ.
Nó vẫy đuôi một cách xảo quyệt hai lần, đôi tai nhỏ đầy lông đen khẽ đung đưa, rồi mở to đôi mắt màu vàng nhìn nàng, khỏi phải nói là đáng yêu cỡ nào.
Chạy nhanh quá nên vốn chẳng kịp nếm được vị gì.
Hạ Ngư nghĩ, mèo quẫy đuôi thường là dấu hiệu nói dối hoặc là muốn làm chuyện xấu… ừm, nó nhất định đã lừa mình cái gì đó…
Vi Nhi Pháp nâng cái móng nhỏ của mình lên, ịn vào tay nàng, giọng điệu nũng nịu tan chảy: “Meo~”, ta muốn ăn canh chua sủi cảo.
Hạ Ngư: “…”
Má ôi, nhóc mèo thần tiên làm nũng này là ai thế!!!
Sao mà nó dễ thương thế!!
Cái điệu bộ của nó khi lừa nàng đáng yêu quá đi mất!!
Má, quá đẹp!!
Mèo có lừa người thì có thể gọi là kẻ lừa dối khoing? Đấy người ta gọi là dỗ cho con người vui sướng!!
Thế giới này sao lại có loài sinh vật mang vẻ đẹp thịnh thế như loài mèo này thế!
Mê quá đi!!
Lần này coi như là nàng vượt qua kiểm tra lừa dối một cách miễn cưỡng rồi?
Nàng nằm trong lòng Hạ Ngư làm nũng mãi nhưng thực ra Vi Nhi Pháp đang suy nghĩ mông lung, chột dạ không thôi.
Nàng còn cẩn thận thay thế toàn bộ hình ảnh giám sát điều khiển của Tiểu Quả.
Thật sự là đã vượt ải kiểm tra, Hạ Ngư không truy cứu ý định của mèo nữa, khả năng đúng thực là yêu lực của nàng có vấn đề?
Nàng không yên tâm, lại tra xét lại giám sát của Tiểu Quả nhưng cũng không phát hiện ra điều bất thường gì, hệ thống giám sát điều khiển cho thấy con mèo đã nhảy khỏi bàn rồi đi vào phòng của nàng.
Hạ Ngư gãi đầu, bối rối nghĩ rằng chắc thật sự là yêu lực của nàng có vấn đề rồi…
Một người một mèo sau khi cơm nước xong xuôi như thường ngày, Hạ Ngư nghĩ đến buổi hẹn với Hỉ vào ngày mai nên nàng muốn chuẩn bị làm chút bánh quy cho nàng ấy.
Cảm thấy Hạ Ngư đi vào trong bếp, Vi Nhi Pháp cực kỳ tự giác ngồi xổm xuống cái ổ phơi nắng của mình trong sân thượng. Hạ Ngư nhìn các nguyên liệu trong bếp rồi quyết định lên mạng mua một ít nam việt quất khô về. Nhưng hình như nam việt quất khô ở trên tinh võng không phải là cái tên này.
Hạ Ngư gãi gãi đầu, tìm kiếm lúc lâu thì cuối cùng cũng thấy được mấy loại mơ khô.
Bây giờ nàng đã không còn thiếu tiền nữa nên mua hết tất cả luôn.
Đến khi bưu phẩm của tinh tế tới, Hạ Ngư đi chuẩn bị xong các nguyên liệu khác như bơ. Chỉ là lần chuyển phát này của tinh tế chậm quá, nàng thấy nhàm chán nên lại mở quang não ra kết nối với Tiểu Qủa, trong lòng nàng vẫn có chút đắn đo.
Yêu lực của nàng đã rất lâu rồi không có vấn đề gì, lần này sao lại xảy ra trục trặc được? Chỉ khi gặp được kẻ mạnh hơn nàng thì nàng mới không thể cảm nhận được hơi thở của đối phương mà thôi.
Nhưng Hoan Hỉ chỉ là một con mèo đáng yêu. Quá kỳ quái.
Chứng rối loạn cưỡng chế của Hạ Ngư nổi lên, nàng bắt đầu xem đi xem lại phần giám sát. Như có gì đó không đúng, Con mèo nhảy khỏi bàn, chui vào phòng nàng, rồi trốn vào góc khuất nhỏ, tấm rèm che nó lại…
Tại sao nó lại chạy đến dưới bức rèm…
Ở chung lâu như vậy rồi, Hạ Ngư cũng biết tính khí của Hoan Hỉ, nó là một con mèo rất xinh xắn, rất dè dặt cũng rất thích sạch sẽ nữa, hơn nữa nó còn không rụng lông, chưa bao giờ nó cào cửa hay góc xó nào, dường như ngày nào nó cũng sạch sẽ như trên người có tiên khí vậy.
Nó cực kỳ yêu thích cái giường của nàng và cái ổ của nó. Nhưng tại sao lần này nó lại trốn xuống dưới bức rèm…
Đầu óc Hạ Ngư bắt đầu rối loạn, nhìn chằm chằm vào Hoan Hỉ đang đơ người trốn sau rèm cửa ở trong màn hình giám sát.
Sau đó nàng phát hiện ra hình như có gì đó là lạ.
“Tinh! Bưu kiện tinh tế của ngài đã đến.”
Nhưng Hạ Ngư vốn chẳng quan tâm đến bưu kiện tinh tế, nàng nhìn vào cái khoảnh khắc đó, ngoài cửa sổ hắt lên một bóng đen, và con mèo vẫn luôn trốn dưới rèm cửa bỗng nhiên nhảy lên bệ cửa sổ.
Hạ Ngư trợn trừng hai mắt, bưu kiện tinh tế còn chẳng kịp nhìn mà nghiêm túc tua lại video, đổ dồn yêu lực vào hai mắt, chăm chú nhìn.
Cái khoảnh khắc đó thật sự rất nhanh. Dù đã cố gắng thì Hạ Ngư cũng chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng.
Hạ Ngư bắt đầu ngẩn người. Nhà nàng ở tầng 11, là cái bóng gì mà có thể vừa vặn lăn khỏi cửa sổ tầng 11 nhà nàng được?
Hết chương 36