Chương 15: Chơi trò chơi cùng Liễu Thu Thủy
- Trang Chủ
- Sư Tỷ Đừng Tới Đây, Ta Thật Sự Không Phải Đồ Ngốc - Bành Chiến
- Chương 15: Chơi trò chơi cùng Liễu Thu Thủy
Bành Chiến luôn lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui nên khi nhìn thấy Liễu Thu Thuỷ nhờ giúp đỡ thì lập tức bước vào cửa hàng.
“Chị Thu Thuỷ, rốt cuộc có chuyện gì?” Bành Chiến hỏi lại.
“Theo chị vào trong phòng rồi nói.” Liễu Thu Thuỷ đỏ mặt nói.
“Chị Thu Thủy, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng không tốt lắm đâu, có chuyện gì chị cứ nói ở đây đi!” Bành Chiến không biết Liễu Thu Thủy có ý định gì nên cảnh giác nói.
“Đồ ngốc này, từ khi nào cậu biết nhiều quy củ như vậy hả? Chẳng lẽ còn sợ chị ăn cậu à? Mau vào với chị!” Liễu Thu Thủy kéo Bành Chiến vào phòng.
“Chị Thu Thủy, nam nữ thụ thụ bất thân, đừng có lôi lôi kéo kéo, có chuyện gì chị mau nói đi. Chỉ cần em có thể giúp được thì nhất định sẽ giúp chị!”
Bành Chiến nhìn thấy Liễu Thu Thuỷ cứ nhất quyết kéo anh vào phòng nói chuyện thì cho là cô ta mặc căn bệnh khó tả nào đó.
Nếu đúng như vậy, y thuật mình vừa học được có đất dụng Võ rồi.
“Chị… chị…’ Liễu Thu Thủy ấp a ấp úng một lúc, sau đó căn răng nói thẳng vào vấn đề: “Chị muốn chơi một trò chơi với cậu!”
“Chị Thu Thủy, chơi trò chơi gì mà thần bí như vậy?” Bành Chiến khó hiểu.
“Chơi một trò chơi mà trước đây cậu chưa từng chơi. Trò chơi này rất thú vị, đảm bảo cậu sẽ rất thích, chơi xong còn muốn chơi nữa.” Liễu Thu Thuỷ giấu giếm thần bí.
“Rốt cuộc là trò chơi gì mà cứ phải chơi trong phòng? Chị nói rõ cho em biết đi!” Bành Chiến lo lắng hỏi.
“Trò chơi này rất đơn giản, trước tiên cởi quần áo ra, sau đó chị sẽ nói cho cậu biết chơi như thế nào.” Liễu Thu Thủy nói.
Bành Chiến cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của Liễu Thu Thủy, nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, cơ thể cũng không chịu khống chế mà nổi lên phản ứng.
Chẳng lẽ khi mình là thằng ngốc, bình thường cũng có phụ nữ lừa gạt mình như vậy sao?
Nếu thật là như vậy thì tiếp tục làm kẻ ngốc sướng biết mấy!
“Đừng ngẩn ra đó. Nhanh lên một chút đi, nào, để chị cởi quần áo cho cậu.” Nhìn thấy sự do dự của Bành Chiến, Liễu Thu Thuỷ bước tới cởi quần áo Bành Chiến.
“Chờ một chút! Chị Thu Thủy, em không phải loại người tuỳ tiện, không thể chơi loại trò chơi này với chị!”
Bành Chiến vừa mới bình thường trở lại, gặp phải chuyện tốt như vậy khiến anh có hơi khó xử.
“Không phải chỉ là một trò chơi thôi sao? Còn õng a õng ẹo làm gì? Chỉ cần cậu chơi với chị, chị sẽ cho cậu trải nghiệm sự sung sướng mà trước đây cậu chưa từng được hưởng.”
Sau phút ngượng ngùng ngắn ngủi, Liễu Thu Thuỷ giờ đã hoàn toàn buông thả.
Mặc dù bình thường có không ít người đàn ông có ý với cô ta, chỉ cần cô ta đồng ý, sẽ có cả đống đàn ông đưa tới cửa. Nhưng những người đàn ông đó đều là đám lão già háo sắc rất thô bỉ, cô ta hoàn toàn không có hứng thú.
Còn Bành Chiến thì ngoài ngốc ra thì cao ráo, đẹp trai, thể chất khỏe mạnh, hơn hẳn những tên háo sắc già đó gấp nhiều lần.
Hơn nữa, nếu chơi với kẻ ngốc như Bành Chiến, anh sẽ không tùy tiện nói ra, sẽ không có người biết.
Lúc này trong lòng Bành Chiến cũng rất bối rối, rốt cuộc có nên tiếp tục giả ngu làm theo lời Liễu Thu Thủy nói không?
Bây giờ anh đã trở lại là một người đàn ông bình thường, hơn nữa còn ở độ tuổi hai mươi đồi dào sức lực, một thiếu phụ xinh đẹp và trưởng thành như Liễu Thu Thuỷ vẫn rất có sức hấp dẫn đối với anh.
Nếu mình tiếp tục giả ngu, mọi chuyện sau đó sẽ nước chảy thành sông, anh sẽ trải qua sự sung sướng mà trước đây chưa từng được hưởng.
Nhưng anh lại cảm thấy làm như vậy là rất không có đạo đức.
Ngay khi Bành Chiến đang do dự, Liễu Thu Thủy lại nói: “Nếu cậu ngại cởi thì chị cởi trước tỏ thành ý.”
Nói xong cô ta từ từ cởi quần mình ra…
Bành Chiến nhìn thấy cảnh tượng không thể diễn tả được như thế, máu nóng lập tức sôi sục, máu mũi chảy ra.
Kể từ khi trở lại bình thường tới nay, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cơ thể con gái, có thể khống chế được mới là lạ!
“Đồ ngốc, đừng ngẩn ra đó nữa, mau tới đây!” Liễu Thu Thủy nhìn thấy Bành Chiến chảy máu mũi thì biết lần này mình nhất định ăn được anh.