Chương 3572 Đây không phải là u linh bình thường!
Ngoại trừ mấy tu sĩ Nhân tộc mới gia nhập Vân Môn như Khoáng Tùy Phong, Lôi Lão Hổ, thật ra các đại yêu dưới trướng Dương Bách Xuyên đều thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Dù sao bọn họ cũng là yêu tu đến từ một nơi khép kín như Thái Hoang Tinh Hải, kinh nghiệm thua xa các tu sĩ trưởng thành trong hoàn cảnh phức tạp của Tu Chân Giới.
Dương Bách Xuyên biết trận chém giết quy mô lớn này là một lần thử thách cho đám đại yêu này, vì vậy hắn không định nhúng tay. Chỉ có đại quân yêu tu đã trải qua thử thách mới có thể theo hắn chinh chiến Tu Chân Giới trong tương lai.
Dương Bách Xuyên có dự cảm kẻ địch mà sau này hắn phải đối mặt sẽ càng ngày càng mạnh, càng ngày càng khó chơi, ví dụ như Ma tộc.
Hắn đã chọc vào Ma tộc, nói không chừng một lúc nào đó bọn chúng sẽ nhảy ra, tung hoành Tu Chân Giới, khơi mào cuộc chiến giữa hai phe chính tà.
Ma tộc xâm phạm Tu Chân Giới hết lần này đến lần khác, cũng bị trấn áp hết lần này đến lần khác. Từ thời thượng cổ đến nay, Ma tộc chưa bao giờ biến mất hẳn.
Tính ra thì Ma tộc mới là kẻ địch chân chính. Mặc dù sau thời cận đại, Ma tộc đã im hơi lặng tiếng ở Tu Chân Giới, nhưng không có nghĩa là không tồn tại, mà là đã ẩn nấp.
Lần trước đánh Thái Huyền Tông đụng phải ma hồn Vu Minh Tuyền là một bằng chứng, và gặp phải hồn chân ma ở Vô Gian Cốc cũng là ví dụ.
Nếu không có sư phụ ra tay, e là hắn và đám người Khoáng Tùy Phong sẽ gặp rắc rối to.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy sau khi Ma tộc ngủ động hơn vạn năm, bọn chúng bắt đầu dần dần khôi phục. Dương Bách Xuyên có dự cảm sẽ có một ngày tu ma giả ẩn núp ở Tu Chân Giới sẽ nhảy ra, đến lúc đó đại chiến thực sự sẽ bùng nổ.
Vì vậy, hắn có ý định rèn luyện đại quân Yêu tộc dưới trướng.
Trong thế lực của Vân Môn Tiên Cảnh, lực lượng chính là yêu tu dưới trướng. Tương lai nếu thật sự có một ngày Ma tộc khôi phục, Yêu tộc dưới tay hắn chính là quân chủ lực chinh chiến.
Hiện giờ đối mặt với đại trận do mười vạn đệ tử U Linh Chi Đô tạo thành, với những đại yêu này thì đây cũng là một lần rèn luyện.
Tuy nhiên, mặc dù các đại yêu thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nhưng ở đây còn có đám người Khoáng Tùy Phong, Lôi Lão Hổ, cho nên Dương Bách Xuyên không quá lo lắng. Dù sao bọn họ cũng chung sống cùng nhau, lần này coi như là một khảo nghiệm đối với cho bọn họ tiếp xúc và tìm hiểu lẫn nhau.
Dương Bách Xuyên tin rằng đến cuối cùng bọn họ có thể đột phá vòng vây do đệ tử U Linh Chi Đô tạo thành.
Tầm mắt lại chuyển sang nghé con và thánh chủ U Linh, Dương Bách Xuyên nhìn thấy nghé con phun ra một luồng khí bảy sắc giống hơi thở của rồng, sau đó lập tức lao về phía thánh chủ U Linh.
Mà thánh chủ U Linh cũng không phải hạng đơn giản. Sau khi bị một một tiếng Trống Trận của nghé con tác động đến tâm thần, ông ta nhanh chóng khôi phục như bình thường, tiếp đó ông ta trông thấy nghé con há miệng phun ra luồng khí bảy sắc về phía mình.
Con ngươi của thánh chủ U Linh chợt co lại, áo bào đen trên người trải rộng. Ông ta thình lình tung một chưởng vào luồng khí bảy sắc của nghé con, một dòng xoáy nguyên khí hình thành, va vào luồng khí bảy sắc của nghé con.
Ầm ầm…
Âm thanh nặng nề vang lên.
Một giây sau, dòng xoáy của thánh chủ U Linh nổ tung, còn luồng khí bảy sắc của nghé con thì vẫn còn đó.
Thánh chủ U Linh hừ lạnh, phất tay một cái, một cây pháp trượng bạch cốt xuất hiện trong tay. Chỉ nghe ông ta cất giọng u ám nói: “U Linh Đại Pháp, U Linh Khuyển…thôn phệ.”
.
Đôi mắt Dương Bách Xuyên co lại, hắn nhìn thấy trên chiếc pháp bạch cốt mà thánh chủ U Linh cầm trong tay có hộp xương sọ giống của người nhưng không phải của người, bên trong thất khiếu bỗng tỏa ra bảy đạo sát khí đen sì, bảy đạo sát khí đen sì dày đặc từ trong xương sọ bay ra ngoài, lập tức hóa thành bảy con mãnh thú được hình thành từ âm sát, trông giống chó.
Sau khi bảy con U Linh Khuyển xuất hiện, trong tiếng gầm gào chúng cấp tốc cắn nuốt luồng khí bảy sắc mà nghé con phun ra như chó dữ vồ mồi.
Điều này làm cho mí mắt của Dương Bách Xuyên giật liên hồi. Hắn biết uy lực của luồng khí bảy sắc mà nghé con phun ra, đó là một loại lực lượng giống hơi thở của rồng, vô cùng mạnh mẽ. Nhưng không ngờ bảy con ác khuyển mà pháp trượng bạch cốt của thánh chủ U Linh gọi tới lại có thể cắn nuốt luồng khí bảy sắc của nghé con.
Đây không phải là u linh bình thường!
Thánh địa U Linh vốn là thánh địa thần bí đặc biệt nhất trong chín thánh địa lớn ở Tu Chân Giới, là một trong bốn thánh địa lâu đời trong lời của Khoáng Tùy Phong, công pháp tu luyện có thuộc tính cực âm.
Lúc này thứ mà thánh chủ U Linh thi triển ra hiển nhiên là thuật thần thông U Linh, ác khuyển mà ông ta triệu hồi ra không phải là sinh linh bình thường. Sinh linh kỳ lạ như vậy khiến Dương Bách Xuyên hơi lo lắng cho nghé con. Hắn cầm chặt kiếm Đồ Long trong tay, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.