Chương 1048 Gần như cùng một lúc.
- Trang Chủ
- Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! (FULL)
- Chương 1048 Gần như cùng một lúc.
Có không ít người biết đến vụ náo loạn mà Quân Đế gây ra ở nước Mỹ, trong đó có cả Văn phu nhân.
Không chỉ như thế, bà ta còn biết cái chết của mấy đời thủ tướng của nước Nhật Bản đều liên quan đến Quân Đế.
Cho nên khi bà ta nghe tin người mà Cung Vô Địch trêu vào chính là kẻ điên Quân Đế kia thì nội tâm bà ta cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng…
Cung Vô Địch thấy sắc mặt đối phương không thích hợp, thế là ngượng ngùng hỏi: “Văn phu nhân, chuyện này sẽ không khiến bà khó xử chứ?”
“Không, không, làm sao có thể!”
Mặc dù trong lòng Văn phu nhân kiêng kỵ Lý Trạch Vũ, nhưng từ trước đến nay Cung Vô Địch có quan hệ không tệ với bà ta, hơn nữa song phương còn từng bí mật hợp tác.
Lại thêm đảo Nguyệt Lượng là địa bàn của mình, cho nên bà ta vẫn lựa chọn để Cung Vô Địch ở lại.
Nhưng mà sau khi cho người thu xếp cho Cung Vô Địch xong, Văn phu nhân ngay lập tức cho người đi thăm dò nguyên nhân tại sao Cung Vô Địch lại trêu chọc phải Lý Trạch Vũ!
Gần như cùng một lúc.
Hoà thượng Nhất Trinh dẫn dắt Quang Đầu Bang tiến vào hải vực đảo Nguyệt Lượng và ngay lập tức binh lính của Nguyệt Lượng đến đây để trục xuất bọn họ.
“Con mẹ nó, đảo Nguyệt Lượng cũng là của nước Hạ, tại sao lão nạp không được đến?”
Hoà thượng Nhất Trinh đứng trên boong thuyền, đối mặt với hai chiếc chiến hạm mà không hoảng sợ chút nào.
Hoà thượng Đức Trí không muốn làm lớn chuyện, thế là khuyên nhủ: “Sư phụ, hay là chúng ta về trước đi.”
“Sợ cái gì?”
Hoà thượng Nhất Trinh nổi giận, bất chấp sự can ngăn của đệ tử, ông đứng tại trên boong tàu hét lên: “Lão nạp ở đây, các người có năng lực thì nổ súng thử một chút?”
Những người lính trên tàu chiến chỉ được giao nhiệm vụ trục xuất người tới, chứ làm gì có gan nổ súng.
Sĩ quan đứng đầu đắn đo không quyết định được, vì vậy anh ta chỉ có thể báo cáo tin tức này lên trên.
Khi Văn phu nhân biết có một đám hòa thượng đang đổ bộ lên đảo Nguyệt Lượng mà không có giấy tờ thủ tục thì nói với thái độ cứng rắn: “Đuổi bọn họ đi ngay lập tức nhưng không thể nổ súng, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ thì có thể đâm du thuyền của bọn họ.”
Sĩ quan nhận được mệnh lệnh lại lần nữa quay về trục xuất người.
Hoà thượng Nhất Trinh hùng hùng hổ hổ không chịu rời đi, đồng thời ông còn tuyên bố hôm nay sẽ leo lên đảo Nguyệt Lượng.
Hoà thượng Đức Trí thấy tình hình diễn biến ngày càng phức tạp, thế là lấy điện thoại di động ra liên hệ Lý Trạch Vũ.
“Sư đệ, sư phụ quyết tâm không chịu đi, chúng ta nên làm gì đây?”
“Gì mà phải làm sao, mọi người lên đảo cho đệ, kẻ nào không sợ chết thì cứ ngăn cản đi!”
Lý Trạch Vũ tức giận đến lúc này từ bỏ truy tung Cung Vô Địch, tỏ vẻ ngay lập tức sẽ chạy đến.
Có người làm chỗ dựa, sự tự tin của hòa thượng Đức Trí tăng vọt, lúc này phối hợp với Hoà thượng Nhất Trinh cùng nhau kêu gào: “Đảo Nguyệt Lượng là địa bàn của nước Hạ, chúng tôi là người nước Hạ, tại sao không thể lên đảo Nguyệt Lượng?”
“Xin hãy rời đi ngay lập tức, nếu không chúng tôi sẽ thực hiện các biện pháp khẩn cấp cần thiết.”
Sĩ quan đứng đầu đưa ra tối hậu thư.