Chương 11: Ghế
Người chơi có thể học tập về chế tác quyển trục ma pháp, nhưng bọn họ chỉ có khả năng sử dụng ma pháp đạt tới cấp 8, ma pháp từ cấp 8 trở lên đều thuộc về ma pháp cấm, người chơi nếu muốn sử dụng thì cần phải mua các loại đạo cụ ma pháp đắt tiền.
Trong đó Tinh Linh Đại Ma Đạo Sư phụ trách về các quyển trục ma pháp hệ mộc.
《DW》 là một trò chơi rất chú trọng tính logic, các loại đạo cụ trong trò chơi cho dù là một trang bị phổ biến nhất thì nó cũng có một nguồn gốc rõ ràng.
Vì thế khi Luvita cung cấp quyển trục ma pháp thì cũng cần phải có một nguồn gốc hợp lý.
Vậy nên mới có “Phòng thí nghiệm của Đại Ma Đạo Sư”.
Đạo cụ này cũng không phải là cái duy nhất, sáu Đại Ma Đạo Sư của trận doanh quang cũng có một cái và trận doanh hắc ám bên kia cũng có đạo cụ tương tự, tuy nhiên nó chỉ cung cấp cho NPC nên người chơi tất nhiên là không chiếm được.
Phần giới thiệu chính thức giải thích rằng “Phòng thí nghiệm của Đại Ma Đạo Sư” thật ra là sản vật của thuật luyện kim — là một không gian con sáng lập ra từ ma pháp hệ không gian đặc thù, đạt được chức năng mang theo phòng thí nghiệm bên mình, nó cũng có khái niệm giống với túi trò chơi chỉ khác nhau ở chỗ “Phòng thí nghiệm” là có thể tự do ra vào.
– – Có khoa học hay không cũng chẳng quan trọng, dù sao trò chơi theo hướng ma pháp từ trước đến nay cũng không để ý đến khoa học.
Phòng thí nghiệm của Luvita có đầy đủ các loại cơ sở về thuật luyện kim, nhưng do cậu chỉ phụ trách về chế tác quyển trục ma pháp và sách kỹ năng, cho nên những nguyên liệu dự trữ ở bên trong chỉ liên quan đến những thứ này với lại chúng sẽ được đổi mới khi dùng hết nên không cần phải lo không đủ nguyên liệu.
Thuận tiện giới thiệu một chút, ở trang thứ hai bên trong túi của cậu có để hơn 50 sách kỹ năng ma pháp hệ mộc với các phong cách và cấp độ khác nhau để dành cho những người chơi đến học tập ma pháp và chúng đều được chế tác trong “Phòng thí nghiệm của Đại Ma Đạo Sư”.
Sách kỹ năng trong《DW》 có cấp độ càng cao thì giá cả càng đắt nhưng chỉ cần chịu chi tiền thì sách kỹ năng dưới cấp 8 đều có thể mua được, mà Luvita làm NPC đạo sư dạy kỹ năng tất nhiên là phụ trách bán sách kỹ năng ma pháp hệ mộc kia.
Bởi vì lý do này mà nghề phụ của cậu (còn gọi là nghề sinh hoạt) còn bao gồm hai nghề đặc thù là “Quyển trục sư” và “Khắc lục sư”, do đó nó có thể giúp cậu trong thời gian ngắn chế tạo ra quyển trục ma pháp và sách kỹ năng một cách nhanh chóng và hiệu quả.
– – Mặc dù cho tới nay, mấy nhiệm vụ này đều được thế thân của Luvita trong thánh điện của 《DW》hoàn thành, cậu trước giờ không đụng tay vào.
– – Vốn dĩ thời gian để lên mạng ngắm phong cảnh đã không đủ rồi ai mà còn có thời gian đi làm cái này.
Tạm thời bỏ đạo cụ đặc thù qua một bên, ánh mắt của Luvita mơ hồ đảo qua các vật phẩm còn lại ở trang thứ nhất.
Ngoại trừ bốn vật phẩm cậu giới thiệu ở trang thứ nhất thì vẫn còn dư lại các vật phẩm như “Thùng dụng cụ làm vườn”, “Đồ vệ sinh đủ bộ”, “Lều cắm trại” “Quần áo dự phòng (để ngụy trang)” “Đặc sản gió rừng” và các vật phẩm lặt vặt khác.
Trong đó có một bộ phận là đạo cụ dành cho người chơi làm nhiệm vụ còn số còn lại là trước kia cậu đã mua khi đi ngắm phong cảnh, mặc dù rất nhiều thứ nóng đầu mua về sau đó hối hận lại không thể trả hàng nhưng cũng có một số thứ rất hữu dụng.
Tỷ như những quần áo ngụy trang đó, vì cấp bậc người chơi cao lên mà cậu đi đâu đều có người chơi nhận ra mình nên ngụy trang là điều cần thiết.
– – Cho đến nay Luvita luôn hối hận vì trước kia cậu không ngụy trang khi đi Hoang Vu Chi Địa, bằng không cũng sẽ không bị Đại Ma Vương bắt hết lần này đến lần khác.
Tuy rằng bây giờ ngẫm lại thật ra đó cũng không phải là chuyện gì xấu.
Sau khi xem túi xong, Luvita giơ tay định tháo nụ hôn của Jormangand trên cổ tay, nhưng quả nhiên là không tháo xuống được.
Sau đó — cậu cầm ấm nước đặt ở đầu giường rót cho mình cốc nước, uống xong, cậu lại trèo lên giường.
Nếu bây giờ vẫn là buổi tối, thì đương nhiên là tiếp tục ngủ rồi.
Ngày hôm sau, cậu bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.
Có lẽ bởi vì thân thể của cậu là Tinh Linh mà cho dù ngủ đã lâu nhưng cậu cũng không cảm thấy đau đầu.
Bởi vì quen với việc mỗi ngày có bác sĩ và hộ sĩ tới kiểm tra phòng bệnh mà cậu cũng không có thói quen khóa cửa, nên khi nghe thấy tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục thì Luvita cao giọng.
“Mời vào.”
Nói xong mới nhớ hiện tại cậu đã không còn ở bệnh viện, cậu nằm trên giường tiếp người hình như có chút không được lễ phép.
Cậu vội vàng xuống giường, tuy nhiên tối hôm qua cậu đã mặc trường bào đơn giản để thay thế cho bộ đồ ngủ bây giờ không thể đổi về lại ma pháp bào được.
Tiến vào là hai hầu gái tiểu ác ma mà Luvita không quá xa lạ, nói không quá xa lạ là bởi vì hai cô có ở trong số các hầu gái đã đứng sang một bên vào bữa ăn ngày hôm qua.
Hai cô hầu gái này đều có khuôn mặt quyến rũ và thân hình bốc lửa chỉ có ở nữ ác ma.
Trong đó một cô thì lớn tuổi hơn có vóc dáng cũng cao hơn một chút, cô có mái tóc xoăn dài màu rựu đỏ được buộc thành đuôi ngựa cao sau đầu, đôi mắt đen đã giảm đi bề ngoài quyến rũ của cô nhưng cũng khiến cô nhìn qua có hơi lạnh lùng.
Mà một hầu gái ác ma trẻ tuổi khác có một mái tóc ngắn ngang tai màu xám bạc, phần đuôi hơi uốn xoăn làm tăng thêm nét tinh nghịch đáng yêu rất hợp với đôi mắt cùng màu của cô.
“Chào buổi sáng, Syvest đại nhân.”
Luvita sửng sốt trong chốc lát mới nhận ra là các cô đang gọi mình.
Thật sự là cho tới nay cậu đều được gọi là “Luvita” hoặc là “Đạo sư Luvita”, cậu gần như đã quên mất tên đầy đủ của “mình” là Luvita Lagerfeld Syvest.
“Chào buổi sáng, các cô có chuyện gì sao?”
“Vâng, Syvest đại nhân, tôi là Karin, nàng là Koluna, từ hôm nay trở đi hai chúng tôi sẽ phục vụ ngài.”
Cô hầu gái tóc đỏ gọi là Karin cung kính giới thiệu, hầu gái tóc ngắn Koluna được giới thiệu cũng kéo làn váy cúi đầu.
Luvita còn chưa kịp tiêu hóa tin tức mình đột nhiên có thêm hai cô hầu gái thì đã nghe được Karin tiếp tục nói.
“Xin cho phép chúng tôi thay quần áo cho ngài, bệ hạ đang chờ ngài cùng nhau dùng bữa sáng.”
Tuy rằng giọng điệu rất cung kính, thái độ cũng rất khiêm tốn, nhưng Luvita vẫn có thể cảm giác được hai cô hầu gái trước mặt này thật ra cũng không nhiệt tình như ngoài mặt, sự cung kính mà các cô thể hiện ra chỉ là biểu hiện bên ngoài.
Điều này cậu cũng có thể hiểu, dù sao trước đó không lâu hai bên vẫn là trận doanh đối địch mà bây giờ lại bị yêu cầu đến hầu hạ cậu chắc trong lòng cũng không cao hứng lắm.
Tuy nhiên bản thân cậu cũng không quen với việc quá thân thiết với người lạ nên kiên quyết từ chối.
“Không cần, ta tự mình làm là được, các cô cứ ra ngoài trước đi.”
Hai cô hầu gái ác ma hầu gái cũng không có khuyên nhiều, hoàn toàn phục mệnh rời khỏi phòng.
Vào phòng tắm rửa mặt chải đầu một phen, Luvita phân vân giữa ma pháp bào mình đã mặc trước đó và bộ đồ ngụy trang một chút, rồi dứt khoát đổi về lại ma pháp bào — ma pháp bào của Đại Ma Đạo Sư không chỉ tượng trưng cho thân phận mà còn có lực phòng ngự cao, hơn nữa ngay cả khi bị làm bẩn nó cũng sẽ nhanh chóng tự động khôi phục nên thật sự rất tiện.
Sau khi thay quần áo, Luvita mở cửa phòng ra, Karin và Koluna đang canh giữ ở cửa, thấy cậu bước ra liền vươn tay mời cậu đi đến sảnh tiệc.
Luvita đi theo xuống cầu thang thật dài đến sảnh tiệc thì thấy Lekdimon quả nhiên đã ở đó.
Bữa sáng trên bàn rất phong phú, mặc dù Ma Vương vẫn ăn thịt còn cậu ăn rau, nhưng ít nhất còn có trứng chiên và sữa bò.
Nhưng lúc này Luvita rất nhớ bữa sáng kiểu Trung Quốc đã từng ăn qua, cậu chắc là cũng có thể ăn bánh bao và bánh quẩy đi.
Lần sau phải hỏi sách trí tuệ một chút liệu 《DW》 có thực đơn đồ ăn Trung Quốc không, nếu có thì phải đưa cho đầu bếp nhìn xem.
Hay là trực tiếp nói với Lekdimon luôn?
“Buổi sáng không thích hợp ăn bánh kem, chờ lát nữa ta sẽ kêu người mang tới.”
Hả? Luvita nghi hoặc nhìn Lekdimon đang nói, mất nửa ngày cậu mới nhận ra là vì thấy cậu thất thần mà cho rằng đồ ăn không hợp khẩu vị của cậu nên mới nói như vậy.
Tuy nhiên, đối với bánh kem thì cậu vẫn rất mong đợi nha.
Gật đầu đáp lại ý tốt của Ma Vương, Luvita hỏi hắn vấn đề cậu quan tâm nhất lúc này.
“Người ra ngoài điều tra đã trở lại chưa?”
Đã sớm biết cậu sẽ hỏi vấn đề này, Lekdimon gật đầu.
“Đã trở lại.”
“Kết quả điều tra thế nào? Có gặp được dân bản địa nơi này không?”
“Không có, tuy nhiên họ đã mang về một ít động thực vật, để lát nữa ta dẫn cậu đi xem.”
Tinh Linh gật đầu, tăng nhanh tốc độ dùng cơm.
Bốn đội ngũ được Ansetloc tự mình lựa chọn phụ trách ra ngoài điều tra đã trở về trước bình minh, họ vừa bước vào Ma Đài ngay khi mặt trời mọc.
Sau khi nghỉ ngơi, bọn họ mang theo đồ đạc của mình đi lên tầng bảy Ma Đài — trong đại điện có biệt danh là Vương Thành, chờ sự xuất hiện của Vương.
Còn có bảy ma tướng đã nhận được thông tri.
Điều khiến tất cả ma vật kinh ngạc, nhưng cũng không giống như ngoài ý muốn chính là, khác với ngày xưa chỉ có một vương tọa trên đại điện của Ma Vương thì hôm nay ở bên phải vương tọa lại có thêm một chiếc ghế mới.
– – Từ trình độ tinh xảo của chiếc ghế mới này thì có lẽ bệ hạ của bọn họ đã muốn đặt thêm một chiếc ghế ở đây từ lâu.
Khi Ma Vương mang theo Tinh Linh áo bào trắng xuất hiện tại lối vào đại điện, thì tất cả ma vật đều nhịn không được liếc mắt nhìn vị Tinh Linh quang huy sáng ngời kia rồi mới cúi đầu hành lễ.
Nhìn thấy chiếc ghế mới được đặt ở đó Luvita thật ra không muốn ngồi vào, các ma vật dưới bậc thang kia mặc dù không có nhìn thẳng vào cậu nhưng cái loại cảm giác lưng như kim chích lại vô cùng rõ ràng.
Nhưng Ma Vương hiển nhiên cũng không chấp nhận bất cứ lời từ chối nào, trước khi Tinh Linh nghĩ ra lời từ chối uyển chuyển để các ma vật khác cảm thấy cậu không xúc phạm bệ hạ của bọn họ, thì hắn đã dùng ánh mắt giết cậu trước sau đó Lekdimon trực tiếp ấn cậu xuống chiếc ghế, lúc này hắn mới hài lòng ngồi xuống.
Không có ma pháp Tinh Linh liền trở nên mong manh yếu đuối: =-=
________________________________
Tác giả có lời muốn nói:
Lekdimon: Đây là vương hậu bảo tọa mà ta đã sai người tỉ mỉ chế tác, chỉ có em mới có thể ngồi.