Chương 2301 Trương Minh Vũ sững sờ.
- Trang Chủ
- Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Trương Minh Vũ - Lâm Kiều Hân (Truyện full)
- Chương 2301 Trương Minh Vũ sững sờ.
Trương Minh Vũ nheo mắt lại, thì thầm nói: “Được, vậy nghe lời bà”.
Nói xong, anh giơ tay chém xuống!
Bà lão cũng trợn to hai mắt nhìn!
Khoảnh khắc cuối cùng… ánh mắt kiên định của bà lão cuối cùng cũng biến mất.
Thay vào đó là sự không cam tâm!
Phù!
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Bình tĩnh nhìn lại…
Bốn thi thể trên mặt đất đã không còn bất kỳ động tĩnh gì.
Ánh mắt Trương Minh Vũ lạnh tanh.
Mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng vẫn còn một loại cảm giác kỳ lạ trước đó.
Hàn Ngưng Quân cưng chiều nói: “Em trai, không tồi”.
Trương Minh Vũ lấy lại bình tĩnh.
Sau một lúc lâu, mới chuyển sự chú ý lên người Hàn Quân Ngưng.
Muốn nhếch miệng cười.
Nhưng không biết tại sao, miệng như đông cứng lại.
Không cười nổi.
Hàn Quân Ngưng hiểu, trong lòng Trương Minh Vũ bây giờ chắc chắn đang rất phức tạp.
Ngay sau đó, lạnh giọng nói: “Dọn dẹp chiến trường đi”.
Toàn bộ nữ chiến sĩ đồng loạt đáp lại: “Vâng!”
Nói xong, họ xoay người đến chỗ đám thi thể.
Hàn Quân Ngưng trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn không thể nói ra lời nào.
Trong lòng Trương Minh Vũ cũng hết sức ngổn ngang.
Bỗng nhiên, giọng nói êm tai của Tần Minh Nguyệt vang lên: “Đàn ông con trai có thể đừng đa sầu đa cảm được không?”
“Giống hệt con gái”.
Hả?
Trương Minh Vũ ngẩn ra.
Ngẩng đầu nhìn, lúc này mới thấy vẻ mặt của Tần Minh Nguyệt trước mặt.
Hàn Quân Ngưng cau mày.
Trương Minh Vũ nhàn nhạt nói: “Phương diện này, tôi thật sự không bằng cô”.
Tần Minh Nguyệt trừng mắt, nhẹ giọng nói: “Anh…”
Nhưng mở miệng lại không biết nên phản bác lại thế nào.
Trương Minh Vũ lười để ý.
Nhưng bất kể như thế nào, lời nói của Tần Minh Nguyệt cũng khiến anh để ý.
Chẳng mấy chốc, các nữ chiến sĩ đã dọn sạch hết hiện trường.
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cảm giác khó chịu ở trong lòng.
Cất bước tiến lên.
Hàn Quân Ngưng đi đến, cười nói; “Em trai, chúng ta về nhà thôi”.
Nói xong, con ngươi xinh đẹp tràn đầy vẻ xúc động.
Về nhà?
Trương Minh Vũ sững sờ.
Hồi lâu sau, trong lòng mới hiểu ra!
Hàn Quân Ngưng… hoàn thành nhiệm vụ rồi ư?
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười.