Chương 17 - Chương 17
Xa nhau một tuần thật sự rất lâu, đối với một đôi Alpha và Omega mới
cưới mà nói, bất luận về mặt sinh lý hay tâm lý, kỳ thực đều là rất dằn
vặt. Mặc dù hai người bọn họ ngoài miệng im lặng không nói, nhưng trong
lại không thể chế ngự khát vọng tha thiết lẫn nhau, khát vọng chỉ có thể đủ khi phải thân mật một phen trước khi chia xa, loại này khát vọng
thậm chí không cần suy nghĩ đến, tất cả chính là bản năng.
Nhưng
tình trạng khỏe mạnh gần đây của Lâm Nhĩ Gia vẫn hết sức ổn định, rõ
ràng cũng không cần Thiệu Giang Tự đến trấn an, mà cả hai trong lúc đó
trước mắt trừ bỏ lý do sức khỏe không ổn ra vẫn không tìm được lý do
khác để có thể “vượt ranh giới”. Cả hai trước giờ chưa từng bày tỏ nói
trắng ra với đối phương là muốn làm chuyện đó, lần này cũng giống nhau
không nói một lời.
Nhưng lại thật sự khó có thể kiềm chế. Cho nên liều chết thăm dò thử một phen, *thiên lôi câu động địa hỏa, bọn họ nói cái gì cũng không biết xấu hổ, trực tiếp xông lên hành động.
(天雷勾地火:thường được dùng chung để chỉ ham muốn bản năng nguyên thủy không thể cưỡng lại được mà tạo hóa ban tặng cho con người.)
Lâm Nhĩ Gia bị Thiệu Giang Tự đè nặng hôn đến không thở nổi, hắn giữ lấy
cái cổ mềm mềm của y hôn xuông, sau đó môi lưỡi triền miên dây dưa phát
ra thanh âm kiềm nén lại xấu hổ.
Sau lại bị tóm lấy thắt lưng làm chuyện thân mật, làm một lần lại một lần. Lâm Nhĩ Gia ra một thân mồ
hôi, yếu ớt thở hổn hển, chỉ nghe thấy Thiệu Giang Tự khẽ cắn tai y,
thấp giọng nói: “Gia Gia…… Tôi sẽ nhớ cậu.”
Một đêm thầm lặng lại khó hiểu ngọt ngào này, thẳng đến ngày hôm sau Thiệu Giang Tự đi
công tác, khiến cho Lâm Nhĩ Gia từng đợt choáng váng. Thiệu Giang Tự ăn
sạch y, y biết. Y tính chết không đổi thích Thiệu Giang Tự, y cũng hiểu
được. Nhưng tối qua thà chết trong triền miên kỳ thực cực kỳ giống ý
nghĩ yêu thương cùng quyến luyến không muốn rời xa.
Thiệu Giang Tự tối hôm qua ôn nhu đến độ làm y cảm giác chính mình thật sự đang cùng hắn yêu đương.
Trong tuần này Alpha không ở nhà, Lâm Nhĩ Gia lại biến thân trở thành người
điên cuồng làm việc không lo chuyện nhà, mỗi ngày cắm rễ ở phòng làm
việc, trừ bỏ chuyện bị Thôi Tiểu Hạo ép tám chuyện ra, thì cũng chỉ có
vẽ, vẽ và vẽ.
Buổi tối trở về căn nhà trống vắng, chỉ có đèn ngủ
hình quả cam nhỏ bên y, có đôi khi y cũng sẽ có chút nhớ nam nhân nọ lúc còn ở nhà cùng y hai mặt nhìn nhau, cũng chỉ nhớ chút vậy thôi.
Có một ngày, Thiệu Giang Tự trên Wechat gửi cho y một bức ảnh, hắn hỏi, “Có muốn không?”
Trong ảnh là một bộ đồ ăn, trên mặt chén, đĩa, nỉa, muỗng, đũa, ly đều được
in hoa văn hình quả cam vẽ bằng màu nước, cách hành văn chuẩn mực súc
tính lại đẹp mắt. Chính là Thiệu Giang Tự hỏi y lời ít ý nhiều, làm cho y thiếu chút nữa mơ tưởng hảo huyền.
Y nhắn: “Đẹp, muốn.”
Thiệu Giang Tự rất nhanh trả lời: “Đã mua.”
Bọn họ hai người sống yên ổn vô sự thật sự rất tốt, cuộc sống vốn có thể cứ như vậy tạm thời bình yên, nhưng đêm trước khi Thiệu Giang Tự đi công
tác trở về, âm mưu bỗng nhiên bại lộ.
Đầu tiên là ông chủ Đoàn
Lương Tài gửi cho y một tin voice chat dài——”Tiểu Lâm, tôi xem tin tức
rồi, trước xử lý tốt chuyện trong nhà, chuyện công ty bên này không cần
vội, ca cho cậu nghỉ phép hai ngày. Với lại, Đoàn Lương Viện em gái anh
quả thật thực thích cậu, có thể cân nhắc một chút.”
Tiếp đến là
cha già Lâm Thành Hải gửi tin nhắn đến cho y, thử thăm dò hỏi y sự tình
có phải thật hay không, dặn y chú ý đừng cố chịu bị ức hiếp khi dễ.
Cuối cùng là hảo huynh đệ Bách Thiên Tề gọi điện thoại cho y, vào nội dung
chính mắng Thiệu Giang Tự một trận, mắng hắn thay lòng đổi dạ, tâm như
nước chảy, mắng hắn không tuân thủ đạo đức đàn ông, mắng hắn phụ lòng
tín nhiệm của bọn họ.
Lâm Nhĩ Gia lên web tìm kiếm, lúc này mới
hiểu được đầu đuôi câu chuyện. Hiện tại trang đầu của các trang web lớn
là tin tức mới——”Hot! Omega tiểu sinh Chúc Cách Nhiên ở khách sạn đêm
hội Alpha, đối phương đúng là tân tổng tài Thiệu thị đẹp trai khí chất
nhiều tiền!”
Dưới tiêu đề còn có thể thấy một đoạn video giám sát khá rõ, có thể nhìn thấy trong video Thiệu Giang Tự đi vào phòng khách
sạn trước, sau vài phút, đại minh tinh Chúc Cách Nhiên cầm thẻ phòng mở
cửa tiến vào.
“Chậc, tên khốn dâm đãng……”
Lâm Nhĩ Gia
rất nhanh buông chuột nhỏ giọng mắng chửi, trong lòng tồn tại một trận
hỗn loạn. Y không nguyện ý tin tưởng, nhưng y cũng thật sự lo lắng cho
rằng diện mạo cùng tài sản của Thiệu Giang Tự đều là Alpha cấp SSR, hắn
thật sự sẽ vì y thủ thân như ngọc sao.
Có thể một tuần không làm đối Thiệu Giang Tự mà nói có hơi lâu?
Lâm Nhĩ Gia ngồi trước máy tính trong phòng làm việc, hai tay che mặt,
thanh âm rầu rĩ theo khe hở ngón tay truyền ra:”Trước khi đi không phải
đã cho anh rồi mà…… Lăn qua lộn lại suốt một buổi tối, còn chưa đủ
a.”
Y lại mở mấy tin tức ra đọc thêm vài lần, trong tin tức hoàn
hảo viết đều là Thiệu Giang Tự hư hư thực thực ở bên Chúc Cách Nhiên nói chyện tình cảm, may mà không có viết theo hướng bao dưỡng hoặc tệ hơn.
Tên tuổi cả đời của Thiệu Giang Tự vẫn coi như là được bảo vệ, Lâm Nhĩ
Gia thậm chí vì thế thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sắc trời dần tối,
bảo mẫu làm xong đồ ăn chào hỏi y mấy câu rồi ra về, quản gia thấy không có việc gì xử lý cũng rời đi. Lâm Nhĩ Gia một mình một người ngồi ở
trong thư phòng không bật đèn, vô cùng yên lặng.
Y nhớ tới bản
hợp đồng hôn nhân với Thiệu Giang Tự không có viết rõ kỳ hạn hôn nhân,
thoạt đầu y nghĩ có hay không Thiệu Giang Tự lưu lại cho y con đường
sống tự do, bây giờ quay đầu nghĩ thử, kia có thể kỳ thật là Thiệu Giang Tự cho y lối thoát quay về tự do đi.
Dù sao một Alpha có thể
đánh dấu được nhiều Omega, theo góc độ sinh lý mà nói, y cũng không phải là Omega duy nhất của Thiệu Giang Tự.
Có phải nên thu dọn đồ đạc chuẩn bị kết thúc bộ phim không?
Y phải sớm dự đoán được, năm năm trước Thiệu Giang Tự cũng đã hiểu rõ
ràng mà nói hắn không thích y, năm năm sau cũng sẽ hiển nhiên không
thích nữa.
Người hắn thích có lẽ là Lí Mộc Vãn, có thể là Chúc
Cách Nhiên, có thể là thiên thiên vạn vạn Omega hợp ý hắn, nhưng tuyệt
không là Lâm Nhĩ Gia. Nếu không phải thời kỳ nhạy cảm ngày đó của Thiệu
Giang Tự, y đột ngột mạo muội chạy đến, Thiệu Giang Tự phỏng chừng một
ngón tay cũng không nguyện gặp y, cũng sẽ không có trò khôi hài phức tạp sau này.
Lâm Nhĩ Gia kỳ thật còn có điểm cảm tạ Thiệu Giang Tự,
trong mấy ngày nay hắn vì y thực hiện mộng đẹp năm mười sáu mười bảy
tuổi khó lòng với tới, khiến y có thể ở khoảng thời gian ngắn ôm và hôn
được người trong lòng thời niên thiếu, y và Thiệu Giang Tự thậm chí còn
có một đoạn hôn nhân, coi như là công đức viên mãn.
Quá hoang đường rồi, nên tỉnh mộng thôi.
Lâm Nhĩ Gia thở dài, chậm chạp đứng dậy trở về phòng ngủ, sắp xếp hành lý,
đem quần áo bỏ vào trong vali, rất nhanh đã thu dọn xong. Bước nửa bước
ra khỏi phòng, y nghĩ nghĩ, lại quay vào, len lén đem đèn ngủ quả cam
nhỏ rút ra khỏi ổ cắm, cất vào túi áo.