Chương 41
Quý Chi Lâm đến sớm hơn Ninh Tuy.
Chỉ là khi hắn đến tầng cao nhất, trong phòng bệnh không có một ai, chỉ còn lại chiếc giường bệnh treo bảng tên của Quý Úc Trình, bên cạnh còn có quần áo của Quý Úc Trình.
Muốn đến cửa thang máy đợi Ninh Tuy trước, nhưng vừa đến lại không ngờ tới thì ra Quý Úc Trình xuống dưới đón người.
Quý Chi Lâm đứng bên ngoài thang máy, kinh ngạc nhìn Quý Úc Trình và Ninh Tuy, tầm mắt lại rơi xuống bàn tay đang ôm eo Ninh Tuy của Quý Úc Trình. Sắc mặt hắn chậm rãi trắng bệch: “Ca, anh……”
Không phải ảo giác, cảnh tượng lần trước nhìn thấy ở cửa phòng bệnh không phải ảo giác!
Quý Úc Trình thu hồi nụ cười như có như không trên môi, nhìn Quý Chi Lâm, nói: “Em đến rồi à, cùng đi thôi.”
Nói xong nắm tay Ninh Tuy quay về phòng bệnh.
Trước khi gặp Quý Úc Trình, Quý Chi Lâm thậm chí đã chuẩn bị sẵn bản thảo muốn nói cái gì đó, nếu thấp giọng cầu xin Quý Úc Trình trả lại Ninh Tuy cho hắn không được, hắn sẽ dứt khoát không cẩn thận(1) đánh Quý Úc Trình một cái!
(1) Nguyên văn — Võ đã mẻ lại còn sứt 破罐子破摔: Vò đã mẻ rồi thì chính là cái vò mẻ, không cần phải giữ cẩn thận nữa. Nghĩa bóng là vô trách nhiệm, không cầu tiến.
Dù sao Quý thị cũng có một nửa là của hắn, dựa vào cái gì Quý Úc Trình luôn coi thường hắn!
Nhưng không ngờ tới, khi thật sự nhìn thấy Quý Úc Trình tỉnh lại, còn đứng đó, hắn đột nhiên không dám nói chữ nào, trong đầu đều là những lời đe dọa năm mười lăm tuổi nếu hắn nói sẽ tranh đoạt tài sản với Quý Úc Trình, Quý Úc Trình sẽ ném hắn đến nơi hoang dã —— Hắn đương biết Quý Úc Trình sẽ không làm chuyện đó nhưng khi đó người anh trai này vẫn để lại bóng đen tâm lý rất lớn cho hắn năm mười lăm tuổi, thiếu chút nữa trực tiếp dọa hắn tè ra quần.
Nhưng bây giờ, nếu cảnh tượng hắn nhìn thấy trong bệnh viện ngày đó là ảo giác của hắn, như vậy Quý Úc Trình đã coi Ninh Tuy quan trọng hơn cả gia sản.
Nếu hắn nói lời đó, hắn rất nghi ngờ Quý Úc TRình sẽ dùng biện pháp gì khiến hắn sống không bằng chết.
Quản gia và trợ lý Chu cùng vào cửa.
Quý Úc Trình mặc áo bệnh nhân bước vào, Quý Chi Lâm cảm thấy bầu không khí xung quanh giống như bị hút sạch, không dám ngẩng đầu lên.
Hắn xoay người điên cuồng hít hai hơi, buộc mình phải bình tĩnh một chút, nếu không rất mất mặt, qua một lúc, tựa như con chó nhỏ nhìn thấy anh lớn cúi đầu đẩy cửa phòng bệnh bước vào.
Quý Chi Lâm đóng cửa phòng bệnh, đứng sau cánh cửa không chịu tiến lên phía trước mà như thể đang chịu phạt đứng cách rất xa.
Ninh Tuy đỡ Quý Úc Trình nằm lên giường, có chút hiểu được tâm trạng lúc này của Quý Chi Lâm, sau khi lão công thực vật nhà mình tỉnh lại, khí tràng thật sự cho người ta cảm giác áp bách.
Mặc dù biểu hiện vừa thẹn thùng vừa dính người nhưng một số thứ vẫn không thể thay đổi được.
Ninh Tuy vô thức ngẩng đầu nhìn Quý Úc Trình……
Quý Úc Trình dựa vào đầu giường, lơ lãng nhìn đứa em trai ngốc nhà mình, đang suy đoán nó có mấy phần dũng khí đấu với mình, cảm giác tầm mắt nóng bỏng của vợ nhỏ đang rơi trên mặt mình.
Hắn ngẩng đầu, có chút xấu hổ nắm lấy tay Ninh Tuy.
Ninh Tuy: “……”
Mặc dù tình huống bây giờ có thể là Quý Úc Trình đã thích cậu từ ba năm trước, nhưng cậu cảm thấy Quý Úc Trình có phải có chứng bệnh khao khát tiếp xúc da thịt hay không, bàn tay dính chặt lòng bàn tay cậu từ thang máy ra cho tới bây giờ còn chưa rời được mấy giây!
Mặc dù đây đúng như tâm ý của cậu nhưng chủ động đùa giỡn búp bê BJD(2) khác với bị búp bê BJD nắm ngược lại. Cái trước là ngọt ngào, cái sau là kinh hãi!
(2) BJD là viết tắt của cụm từ tiếng anh Ball Jointed Doll. Mẫu búp bê này mô phỏng theo cơ thể người thật, có các khớp trên cơ thể cho phép người chơi tạo bất kỳ tư thế nào của búp bê: ngồi, đứng, vắt chân tay, múa, thậm chí cả các tư thế như tập yoga… Những khớp này được tạo bởi những khớp hình cầu; và vì thế chúng mới có cái tên chung là Ball Joint Doll (BJD) hay là búp bê khớp cầu. Búp bê Khớp Cầu được sản xuất đa phần ở ba nước Châu Á, bao gồm Nhật, Hàn và Trung quốc.
Quý Chi Lâm lặng lẽ ngẩng đầu nhìn cảnh này, càng thêm rùng mình.
Thấy nhị thiếu gia hình như có chuyện muốn nói, quản gia khéo lẽo nhường thời gian lại cho người nhà Quý gia, nói với Quý Úc Trình: “Đại thiếu gia, tôi đi xem thử kết quả kiểm tra đã có hay chưa.”
Quý Úc Trình gật đầu.
Quản gia kéo quản lý Chu rời đi.
Trong phòng bệnh lập tức chỉ còn lại ba người.
Nội tâm Quý Chi Lâm tràn đầy tuyệt vọng, sao lại rời đi rồi?!
Hắn giương mắt nhìn về phía Ninh Tuy, phát ra tín hiệu cầu cứu. Dựa vào quan hệ từng là người yêu trong quá khứ, Ninh Tuy chắc sẽ không để Quý Úc Trình làm chuyện gì với hắn đâu?!
Ninh Tuy cảm giác cánh môi Quý Chi Lâm trắng bệch một cách dị thường, không khỏi hỏi: “Anh….. Anh có muốn uống chút nước, hay là ngồi một lát không?”
Thậm chí trông hắn còn giống bệnh nhân hơn cả Quý Úc Trình đang nằm trên giường.
Quý Chi Lâm nhìn Quý Úc Trình, không dám đáp.
Ninh Tuy xoay người định rót hai cốc nước. Dù gì cũng là em trai của lão công thực vật nhà mình, vạn nhất đột tử gì đó sẽ dọa đến người khác.
Quý Úc Trình rốt cuộc mở miệng: “Quý Chi Lâm, chút tới rót đi.”
“V-vâng, anh.” Quý Chi Lâm giống như trút được gánh nặng, vội vàng chạy tới rót nước.
Ninh Tuy: “……..”
Quý Chi Lâm cũng rất giỏi khoe khang, trước đây khi còn qua lại với mình còn nói hắn được người trong nhà độc sủng, hắn nói một anh trai hắn không dám nói hai.
Hiện tại nhìn thế nào cũng thấy ngược lại.
Ninh Tuy chỉ có thể buông cốc nước trong tay xuống.
Quý Chi Lâm rót hai cốc, đang muốn đưa một cốc cho Ninh Tuy, Quý Úc Trình trên giường ngồi thẳng, trên mặt không có biểu tình gì: “Đưa anh,”
Quý Chi Lâm nào không dám đưa, vội vàng đưa cốc nước cho hắn,
Nhận lấy cốc nước từ tay em trai, Quý Úc Trình dùng tay mình đưa nước cho vợ nhỏ, trầm giọng nói: “Uống nước anh đưa cho em.”
Ninh Tuy: “…….” Có khác chỗ nào à?!
Cả ngày hôm nay tâm trạng lên xuống thất thường, còn làm hai bài thi, Ninh Tuy quả thật có chút khát liền không nghĩ nhiều cầm cốc nước uống một hơi sạch.
Quý Úc Trình không nói chuyện nữa mà tầm mắt hắn đảo qua trên mặt Quý Chi Lâm, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua phần đệm thịt ngón trỏ.
Vẫn chưa chết tâm à…… nhưng dù mình chết cũng sẽ không buông vợ nhỏ cho nó. Không chỉ mỗi nó, những người khác cũng đừng nghĩ đến chuyện giật.
Hắn nhìn Ninh Tuy đang ngồi một bên uống nước, đột nhiên cong môi gọi tên Ninh Tuy.
Ninh Tuy:?
Quý Úc Trình giơ tay, ngón tay thon dài chỉ chỉ vào mặt mình, vành tai đỏ bừng dùng ánh mắt chờ mong ra hiệu.
Dính bẩn? Ninh Tuy nghiêng người qua nhìn chằm chằm một lúc, nhưng cậu không nhìn ra cái gì nhưng Quý Úc Trình có tính sạch sẽ, có lẽ dính một chút bẩn cũng có thể cảm thấy không thoải mái.
Ninh Tuy trong lòng than thở, rút khăn giấy đưa qua lau loạn trên mặt hắn.
Quý Úc Trình: “……”. truyện kiếm hiệp hay
Quý Úc Trình nhịn không được nói: “Ý của anh là, có thể hôn anh một cái không.”
Hắn sẽ có chút xấu hổ khi nói lời này với vợ nhỏ, nhưng vừa nghĩ đến em trai ngốc còn ở đây, hắn liền nỗ lực che đậy giấu vết đỏ bừng trên tai, làm mình trông bình tĩnh trấn định, như thể hoàn toàn nắm chắc vợ nhỏ trong lòng bàn tay.
Vợ nhỏ chắc cũng không đợi nổi đúng không, dù sao trước đây chỉ cần em ấy ở bên cạnh mình sẽ không bỏ sót bất cứ cơ hội nào để tiếp xúc cơ thể với hắn.
“Phụt.” Ninh Tuy đỏ mặt, uống nước còn chưa kịp nuốt xuống đột ngột bị dọa trực tiếp phun vào mặt Quý Úc Trình.
Quý Úc Trình: “……”
Quý Úc Trình nhắm mắt.
“Xin lỗi.” Ninh Tuy thật sự bị dọa sợ, nhanh chóng đưa tay lau.
Quý đại thiếu gia dù có khí chất hút người đến đâu thì vẫn là một người thực vật vừa mới tỉnh lại, vạn nhất chỗ nào đó trên người xảy ra vấn đề, bị một ngụm nước mình làm cho tức giận thì phải làm sao.
Quý Úc Trình gỡ tay Ninh Tuy xuống, siết chặt tay cậu: “Ninh Tuy, em ra ngoài trước, anh có mấy lời muốn nói với em trai anh.”
Quý Chi Lâm ở cửa: “…” Quý Úc Trình vậy mà không tức giận!
Sau khi Ninh Tuy đi ra, Quý Úc Trình lại nhìn Quý Chi Lâm, nói: “Đóng cửa.”
Quý Chi Lâm đóng cửa rồi đứng yên.
Bầu không khí trong phòng im lặng nửa ngày.
………
Nhìn tính chiếm hữu của Quý Úc Trình đối với Ninh Tuy, đến bây giờ Quý Chi Lâm không khả năng không biết sẽ xảy ra chuyện gì,
Hắn nắm chặt tay, sắc mặt tái nhợt, toàn thân gần như đang run rẩy, lấy hết dũng khí ngẩng đầu nhìn Quý Úc Trình: “Cho nên, mấy lời anh nói ở bệnh viện lần đó là thật, ba năm trước anh đã muốn em ấy, muốn cướp em ấy từ trên tay em?”
Quá bỉ ổi! Vậy mà lại ngấp nghé người yêu của em trai!
“Đúng, vậy thì sao?” Quý Úc Trình bình tĩnh nhìn hắn.
“Nhưng chắc chú nên vui vì khi đó anh chưa cướp người với chú, nếu không sẽ đến lượt chú sao?”
Quý Chi Lâm thậm chí một chữ cũng không nói ra được.
Không sai, ba năm trước Quý Úc Trình không tranh người với hắn, là ba tháng trước mình tự tay dâng Ninh Tuy lên.
Tại sao chuyện này lại biến thành như vậy?!
Hắn căn bản chưa từng nghĩ tới việc dứt khoát chia tay với Ninh Tuy.
Hắn vốn cho rằng, cho rằng khi xung hỉ kết thúc, hắn có thể…….
“Từng sai chính là từng sai, con người luôn phải chịu trách nhiệm về chuyện mình từng làm.”
“Gọi chú ở lại nói mấy câu này chắc chú cũng biết được ý của anh là gì, sau này nếu để anh phát hiện chú có tâm tư nhung nhớ chị dâu chú.”
Quý Úc Trình mỉm cười, đôi mắt đen nháy lại thâm trầm nhìn chằm chằm hắn, không có bất cứ ý cười nào.
“Bằng không hẳn là chú biết sẽ xảy ra chuyện gì.”
…….
Đi tới cuối hành lang, 001 đặc biệt lặp lại nguyên văn những gì trong phòng bệnh cho Ninh Tuy nghe,
“Làm sao bây giờ?” Ngay cả 001 luôn điềm tĩnh cũng cảm thấy mọi chuyện trở nên khó giải quyết hơn rồi, lo lắng: “Quý Úc Trình thật sự để mắt đến cậu vào ba năm trước khi mà tôi vẫn chưa xuất hiện bên cạnh cậu.”
Nếu sớm biết Quý Úc Trình là một nhân vật nguy hiểm, nó sẽ không chọn mục tiêu này cho Ninh Tuy.
Bây giờ chạy không được, Quý Úc Trình sao có thể buông tha cho A Tuy, hơn nữa hình như A Tuy cũng luyến tiếc cuộc sống với tượng gỗ xinh đẹp này.
Tiếp tục ở lại bên cạnh Quý Úc Trình cũng không phải cách, sẽ chỉ càng ngày càng nguy hiểm.
Thậm chí tiến thoái lưỡng nan(3).
“….. A Thống, cậu chắc chắn không nghe lầm đấy chứ?” Ninh Tuy có chút cả kinh, trên mặt lại nóng bừng.
——————
Hai anh em nhà này ngoài những lúc nghĩ lung tung tưởng tượng quá mức ra thì cũng đáng yêu.