Chương 72
Trong mắt Dịch Túc đáp án của vấn đề này quá rõ, đồng thời, trong lòng ông cũng không có chút nghi ngờ nào về vấn đề này, nên cả hai khó có thể đạt được sự đồng thuận ở điểm này.
Nhưng dù vậy, không có ai đề nghị hỏi trực tiếp người trong cuộc để xin ý kiến.
Suy cho cùng, có một số chuyện nếu bạn nói ra thì cả ba bên đều không vui, cũng không cần kiểm tra lòng tin này, bởi vì nếu người trong cuộc biết sự thật, nhất định sẽ cảm thấy khó chịu, cho dù lúc đó không nói gì, nhưng gần như không thể tránh khỏi việc để lại nút thắt trong lòng.
Đương nhiên, loại cãi vã không có đáp án này không phải kéo dài không ngừng, cũng không phải là ai thuyết phục ai, đơn giản là Dịch Túc không dễ gì sắp xếp thời gian rảnh để gặp Diệp Sơ Hạ trong ngày làm việc nên ông phải rời đi.
Dịch Túc hít một hơi thật sâu, đánh giá cao của ông dành cho Diệp Sơ Hạ ban đầu đã chuyển thành tâm trạng chỉ trích, không hài lòng với mọi thứ mình nhìn thấy, khi rời đi, ông còn hừ lạnh một tiếng.
Dịch Túc cho rằng Dịch Nam Yên nơi đâu cũng tốt, nhưng ánh mắt không được tốt lắm.
Này là ai đây! Cũng không biết lấy lòng bố v… xí! Muốn lấy lòng tôi hả! Nằm mơ đi!
Dịch Túc phẫn nộ lấy điện thoại ra định mách lẻo, nghĩ ngợi một lúc mới thở dài rồi đặt nó xuống.
Thực ra, Dịch Túc tin chắc rằng nếu ông nhất quyết phản đối thì cô nhất định sẽ chia tay, dù sao con gái ông từ nhỏ đã quen nghĩ cho người khác, huống chi người này chính là bố mẹ cô, là tình thân không thể vứt bỏ.
Trên đời này có bao nhiêu cặp tình nhân bị ép phải chia tay vì bố mẹ khóc lóc, gây rối hay treo cổ tự tử?
Nhưng nó không cần thiết.
Tuy Dịch Túc không đồng tình với mối quan hệ như vậy, nhưng ông không muốn con gái mình đau khổ, nhưng bây giờ ông lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Ít nhất đối với những kẻ mặt dày vô sỉ như vậy, trừ khi tình cảm của họ có vấn đề, nếu không, rất khó có thể chia rẽ họ bằng những lời đồn đại vớ vẩn.
Về phần những vấn đề còn lại… Dịch Túc cảm thấy dù thế nào đi chăng nữa, ông đã sống được hàng chục năm, nếu họ thực sự không thể chịu đựng nổi khoảng thời gian này thì ông vẫn có thể giải quyết mọi vấn đề trước khi chết.
Diệp Sơ Hạ xoay xoay tách trà trong phòng vip, cảm thấy không thể lãng phí được, chậm rãi uống xong, nàng trở về nhà đưa thẻ cho Dịch Nam Yên: “Bố cho chị tiền xài nè.”
Dịch Nam Yên thấy hơi lạ: “Sao ông ấy lại bảo em đưa cho chị?” Gọi trợ lý tới đưa không tiện hơn à?
Ngoài số tiền tiêu vặt cần thiết hàng tháng, Dịch Nam Yên thường nhận được thêm tiền tiêu vặt, dù sao, đôi khi các nhà thiết kế trong giới thời trang đột nhiên tràn đầy cảm hứng, sản phẩm họ sản xuất kết hợp với năm ngoái khá giống một series, trong tình huống này chi tiêu chắc chắn sẽ bùng nổ, còn có khi công việc của bố cô không suôn sẻ, hay tâm trạng không tốt… Ông ấy thích trút giận bằng cách đưa tiền vì nhiều lý do khác nhau, nên Dịch Nam Yên không nghĩ rằng việc bố đột nhiên đưa tiền có gì lạ, nhưng không hiểu sao lại phải đưa qua Diệp Sơ Hạ.
Họ thân nhau đến vậy sao?
Sắc mặt Diệp Sơ Hạ không thay đổi: “Em chỉ tình cờ gặp được ông ấy thôi.”
Dịch Nam Yên à một tiếng, nghĩ nghĩ, cảm thấy gần đây mình không có thứ gì cần mua nên nói: “Chị không cần đâu, em có thể dùng nó cho công ty.”
“…”
Diệp Sơ Hạ nghĩ thầm, nếu Dịch Túc biết khuỷu tay của con gái mình hướng ra ngoài như thế này, liệu ông ấy có tức chết không?
Diệp Sơ Hạ cũng có chút bất đắc dĩ, nàng đưa tay nhéo mặt cô, muốn khuyên cô nên khôn khéo một chút, nhưng cảm thấy không cần thiết nên chỉ nói: “Em cũng không cần, chị giữ đi.”
Dịch Nam Yên lại à một tiếng, không chút do dự, xoay người nhét tấm thẻ vào túi.
Cô nghĩ thấy cũng đúng, chỉ cần không mua xe, mua nhà thì số tiền đó cũng đủ dùng vài tháng phải không?
Dịch Nam Yên không có khái niệm gì về tiền bạc, bởi vì từ nhỏ cô chưa bao giờ thiếu tiền, sau này mẹ cô qua đời, mặc dù công ty đã được bố Dịch tiếp quản nhưng tất cả số tiền ông kiếm được đều được chuyển vào thẻ của cô, cho nên đối với tiền bạc cô khó có khái niệm rõ ràng, nhưng cũng không thể nói là không có khái niệm nào cả.
Dù mình không hiểu, chẳng lẽ không biết tìm trên mạng sao?
Dịch Nam Yên vốn không quan tâm nhiều đến tiền bạc, sau khi cất đi cũng không để ý nhiều, cùng Diệp Sơ Hạ thảo luận về một số nhân vật nổi tiếng trên Internet thích hợp để đưa vào công ty mà mình mới tìm được.
Thực ra Dịch Nam Yên không mấy hứng thú với công việc, cô làm việc chỉ để dành nhiều thời gian ở cạnh Diệp Sơ Hạ hơn thôi, nhưng may mà, công việc này không hề nhàm chán, dù sao thì một số video do những KOL quay thực sự khá thú vị, dưới góc nhìn của khán giả, Dịch Nam Yên khá hài lòng khi xem nó.
Về vấn đề này, Diệp Sơ Hạ khá đồng tình với việc cô tham gia, mặc dù đôi khi nó ảnh hưởng đến sự tập trung của nàng trong công việc, nhưng dù sao cô cũng đã đầu tư rất nhiều tiền, dù thế nào đi nữa cũng phải để cô hiểu một chút, ít nhất cũng phải để nhân viên biết rằng cô là vợ sếp đúng không?
……
…………
Thời gian trôi qua như thế, địa điểm công ty đang được chọn, các bộ phận khác nhau đang dần dần lấp đầy nhân viên… mọi thứ đều đi đúng hướng, từ Internet, mọi thứ có vẻ bình lặng, và họ thậm chí còn không biết rằng những tài khoản nổi tiếng trên Weibo mà họ theo dõi đã thay đổi, nhưng cũng có một số trong số họ, để ý rằng người mà mình đang theo dõi gần đây có góc chụp và chất lượng hình ảnh tốt hơn, nhưng lại không biết người nổi tiếng trên mạng đó ban đầu làm việc một mình nay đã gia nhập công ty.
Lần đầu tiên Diệp Sơ Hạ cảm nhận được ý nghĩa của việc chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng có thể nói được, phần lớn mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ gần như không thể tin được, đương nhiên cũng có những chuyện không như ý muốn, dù sao thì lĩnh vực Internet mới này không phải không có những người có lý tưởng cao đẹp muốn đầu tư vào nó, cho nên khi Diệp Sơ Hạ thỉnh thoảng săn người, cũng sẽ gặp phải đối thủ cạnh tranh, và một khó khăn khác, đó là săn người.
Nhà họ Dịch làm trong ngành kinh tế thực và ít tiếp xúc với giới giải trí, tuy nhiên, việc lập kế hoạch và quay video của những KOL thì dễ tìm thấy hơn trong giới giải trí, cho dù có công ty săn người, thứ mà Diệp Sơ Hạ đang tìm kiếm cũng không phải tinh anh, chỉ cần những nhân viên có kinh nghiệm làm việc nhất định, không thất thường như ở trường, nhưng tâm hồn và thể xác vẫn còn trẻ, điều này chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bản thân Diệp Sơ Hạ, dù sao nàng cũng không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.
Nhưng may mắn thay, có sẵn tiền nên tất cả những điều này không khó khăn lắm.
Điều duy nhất khiến Diệp Sơ Hạ cảm thấy có chút đau đầu là Dịch Nam Yên thực sự không thích làm việc.
Mặc dù lúc đầu cô kiên trì vì Diệp Sơ Hạ một thời gian, nhưng sau đó Dịch Nam Yên thà ở nhà một mình còn hơn là đi loanh quanh trong công ty, theo lời cô nói, giờ đây cô chỉ cần xem video ngắn thôi là đau đầu, giao tiếp với KOL là nổi khùng.
Dịch Nam Yên từng này tuổi nhưng không gặp được bao nhiêu người cực phẩm, xuất sắc nhất có lẽ là mấy người họ hàng bên ngoại cô và bố mẹ của những cô bé ở vùng núi nghèo khó mà cô gặp khi thỉnh thoảng giúp đỡ chúng, nhưng bây giờ đi săn người, Dịch Nam Yên ý thức được, hoá ra trên thế giới này còn có rất nhiều cực phẩm như vậy.
Dịch Nam Yên cho rằng cô đã là một công chúa có phần tự cho mình là trung tâm, nhưng một số người nổi tiếng trên Internet thậm chí còn dữ hơn, mới chỉ nổi tiếng được tí xíu, mà đã ngạo mạn như một siêu sao, yêu cầu phí ký hợp đồng là 340 tỷ, sao cô ta không đi cướp luôn đi?
Diệp Sơ Hạ đối với điều này cũng không có gì ngạc nhiên, nàng từng làm bồi bàn một thời gian, trong thời gian đó nàng gặp được nhiều khách hàng còn thứ dữ hơn bây giờ, cho nên hiện tại, những người nàng gặp qua màn hình chỉ bằng một phần nhỏ, biết người này không đáng tin cậy thì liên hệ với người tiếp theo là được, nhưng Dịch Nam Yên không thể chịu đựng được điều này, hơn nữa, ngay từ đầu cô đã không thích nó lắm, xem quá nhiều video cũng sẽ cảm thấy nhàm chán, vì vậy sau một thời gian cô lập tức rút lui.
Cô cảm thấy việc nói về vấn đề ký hợp đồng với những người này sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô, và việc ngồi trước máy tính lâu sẽ ảnh hưởng đến nhan sắc của cô.
Diệp Sơ Hạ đối với chuyện này có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng có thể hiểu được, dù sao từ đầu đến cuối, cô chưa bao giờ tỏ ra có hứng thú với những chuyện như vậy, cưỡng ép hòa nhập sẽ chỉ khiến bản thân không vui.
Cho nên sau đó Diệp Sơ Hạ cũng không có nghĩ tới việc đi thuyết phục cô, Dịch Nam Yên chỉ thỉnh thoảng tới công ty nhìn xem một chút.
Dầu gì, cô cũng phải tuyên bố chủ quyền của mình, để một số người có ý xấu, so sánh vẻ đẹp của đôi bên, thì tốt nhất nên biết khó mà lui.
Diệp Sơ Hạ cảm thấy Dịch Nam Yên hoàn toàn suy nghĩ nhiều, số lượng người đồng tính trong nước có thể không nhỏ, nhưng nếu nhìn vào mỗi thành phố, không có gì đáng ngạc nhiên khi có một số người cả đời cũng sẽ không gặp phải bất cứ người nào, chứ đừng nói đến việc lên kế hoạch quyến rũ ai đó khi biết họ đã là hoa có chủ.
Hầu hết người có tam quan bình thường sẽ không thể làm được việc này.
Tuy nhiên, nàng chưa bao giờ nghĩ đến việc ngăn cản hành vi của Dịch Nam Yên, dù sao nếu nàng làm việc mệt mỏi, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy người mình thích, những người chưa từng yêu sẽ không hiểu được cảm giác này đâu.
Sau một năm trọn vẹn như vậy, Diệp Sơ Hạ đã làm việc chăm chỉ để kiếm lại số tiền mà Dịch Nam Yên đã đầu tư và chuẩn bị cho luận văn tốt nghiệp của mình.
Khả năng kiếm tiền từ lưu lượng truy cập của những người nổi tiếng hàng đầu trên Internet có thể so sánh với những minh tinh, nhưng để nuôi dưỡng một người nổi tiếng hàng đầu trên Internet không phải là điều dễ dàng. Nguyên tác không phải là những mẩu chuyện thương trường, nên phần lớn thời gian đều dựa vào chính nàng mày mò tìm hiểu, Diệp Sơ Hạ không hề cảm thấy mệt mỏi với sự bận rộn thế này.
Nhưng vào ngày 11 tháng 6, Diệp Sơ Hạ tạm thời gác lại mọi công việc và đứng ngồi không yên ở trong phòng làm việc.
Trong nguyên tác, nữ chính và nam chính gặp nhau trong một câu lạc bộ vào ngày này, vì là ngày giỗ của một thành viên trong gia đình lại còn bị khách hàng đang làm khó, nên nàng đã uống một ít rượu và bị nam chính đẩy lên giường do nhầm lẫn nàng với người phục vụ “đặc biệt”, từ đó cốt truyện bắt đầu mọi thứ tiếp theo.
Thế giới hiện thực trong mắt nàng thực chất là thế giới của cuốn tiểu thuyết, nên Diệp Sơ Hạ rất sợ rằng vào ngày cốt truyện bắt đầu, tất cả những gì nàng có bây giờ sẽ bị phá hủy, và trước khi kết thúc cốt truyện, nàng sẽ chỉ là một con rối không có quyền tự chủ của riêng mình.
Mặc dù suy đoán này vô lý nhưng Diệp Sơ Hạ cảm thấy điều đó không phải là không thể.
Vì vậy, mấy ngày nay Diệp Sơ Hạ đều lo lắng không yên, và bây giờ, nàng lại càng bất an hơn.
Trong bản gốc không mô tả chi tiết thời gian cụ thể, nhưng Diệp Sơ Hạ đoán chừng sẽ là buổi chiều hoặc buổi tối nên nàng đặc biệt nói với Dịch Nam Yên hôm nay mình sẽ tăng ca, Dịch Nam Yên cũng không để ý, nói rằng hôm nay bạn mình về nước nên cô sẽ đi chơi với họ một lúc, có thể sẽ về lúc 11 12 giờ.
Thời gian từng chút một trôi qua, Diệp Sơ Hạ cũng không cảm thấy mình có hành vi mất kiểm soát nào, nàng nhìn đồng hồ, thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Dịch Nam Yên, hỏi cô đang ở đâu, nàng sẽ đưa cô về nhà.
Một lúc lâu đối phương mới trả lời: Ở Canh Thần.
Canh Thần là nơi nam nữ chính gặp nhau trong nguyên tác.
Diệp Sơ Hạ muốn chửi thề.