Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full) - Chương 912 Nơi này có một kết giới.
- Trang Chủ
- Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)
- Chương 912 Nơi này có một kết giới.
“Long Môn Thiên Quan có rất nhiều vách đá khắc tượng Phật, tượng Phật bằng đá cũng rất phổ biến ở khu vực Sơn Tây và miền bắc Hà Bắc. Dốc Dã Tam là vùng thường xuyên xảy ra giao tranh qua các thời đại nên Thiên Phật Câu đã bị chiến tranh tàn phá, hơn nữa nơi này lại hết sức vắng vẻ nên việc phát triển du lịch không mang lại nhiều giá trị, bởi vậy nên chính phủ mới không bỏ tiền bỏ của ra phát triển, chỉ có một con đường mòn nhỏ dẫn tới đó, có rất ít du khách ghé thăm. Có điều…”
Ông chủ Hầu suy tư một lát, cau mày nói: “Lúc trước chúng tôi cũng nghi ngờ Thiên Phật Câu có liên quan với ngôi mộ lớn dưới lòng đất nên đã tới đó nhiều lần, điều tra rất kỹ lưỡng mà không hề phát hiện ra lối đi hay cơ quan nào. Hơn nữa, theo như tôi được biết, khi người ta nghiên cứu việc quy hoạch phát triển dốc Dã Tam, các đoàn chuyên gia khảo cổ và chuyên gia văn hóa và du lịch đã tới đó xem thử rồi, nếu như có gì đó ở đấy thì chắc là họ phải thấy rồi chứ?”
Tiêu Minh Hạc cười nói: “Nếu như mà họ có thể phát hiện ra được thì làm gì có việc cho đám trộm mộ các ông nữa?”
Ông chủ Hầu đỏ mặt, rất muốn giải thích rằng mình không đi trộm mộ mà chỉ là người thu mua đồ cổ mà thôi.
Lý Dục Thần nói: “Đi thôi, chúng ta đi xem thử là biết ngay thôi”.
Cả bọn lại được ông chủ Hầu dẫn đầu, đi men theo một con đường mòn trong rừng phủ kín cỏ dại tới một khe núi.
Trong khe núi, những tán cây cổ thụ mọc rợp trời, bóng rừng che khuất ánh nắng.
Đi bộ một lúc lâu, cuối cùng họ cũng trông thấy một vách đá trống trơn, trên vách đá có điêu khắc rất nhiều tượng Phật lớn nhỏ trong những tư thế khác nhau, quả nhiên là khe “ngàn Phật”.
Họ tiếp tục đi sâu vào trong, trông thấy trên vách đá dựng đứng xuất hiện rất nhiều hang động, không biết là hang tự nhiên hay là hang do con người tạo ra. Đáng lẽ ra trong hang phải có những pho tượng Phật đứng thẳng nhưng hiện giờ trong đó chỉ còn sót lại những pho tượng mất đầu, gãy tay nằm ngã trái ngã phải. Chỉ còn lại rất ít pho tượng Phật hoàn chỉnh nhưng chúng cũng bị cỏ dại bao phủ, thân mình loang lổ.
Lý Dục Thần dùng thần thức tìm kiếm, mới đầu anh cũng không có thu hoạch gì. Dường như nơi này chỉ là một vách đá khắc tượng Phật, tầng đất bên dưới rất dày, vách đá hai bên cũng rất dày, những không gian thỉnh thoảng anh nhìn thấy cũng chỉ là những khe đá tự nhiên bên trong lòng núi mà thôi.
Thế nhưng chẳng bao lâu sau, Lý Dục Thần nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường. Có một chỗ vách đá mà khi dùng thần thức quét qua, hư không hơi rung lắc, dập dờn như sóng nước.
Nơi này có một kết giới.
Hơn nữa kết giới này còn rất lợi hại, nếu không cố ý dùng thần thức tìm kiếm mà chỉ đi ngang qua thôi thì chỉ e ngay cả Lý Dục Thần cũng sẽ bỏ qua.
Từ sau khi trải qua lôi kiếp, Lý Dục Thần đã có pháp nhãn Tiên Thiên, thần thức mạnh hơn trước đây nhiều, vậy mà vẫn còn rất dễ bỏ qua, nếu là người tu hành bình thường thì lại càng khó có khả năng phát hiện ra.
Chẳng hạn như Bạch Phương Hưng hiện tại, mặc dù ông ta cũng đang sử dụng thần thức nhưng tu vi của ông ta còn thấp, thần thức yếu ớt, chỉ mạnh hơn trực giác võ giả của Tiêu Minh Hạc một chút mà thôi, cho nên ông ta hoàn toàn không hề phát hiện ra sự tồn tại của kết giới này.
Sau khi phát hiện ra kết giới, Lý Dục Thần dừng lại, dùng thần thức để tìm kiếm vị trí mở khóa kết giới. Với những kết giới kiểu này, muốn phá vỡ nó bằng pháp lực e là rất khó, trừ phi dùng điệu múa Thiên Ma khơi dậy kiếm khí của kiếm Huyền Minh chẻ đôi ngọn núi.
Nhưng nếu làm vậy thì e là không chỉ phá hủy kết giới mà còn làm ảnh hưởng tới long mạch Thái Hành.
Lý Dục Thần còn đang tìm kiếm thì chợt nghe ông chủ Hầu kinh ngạc la lên: “Mọi người mau lại đây xem này!”
Ông ta trèo qua một đống đá vụn, chạy tới chỗ một hang đá, bên trong hang đá tương đối lớn này có mấy pho tượng không đầu nằm ngã trái ngã phải, chỉ có một pho tượng là vẫn còn hoàn chỉnh, ngồi ngay ngắn.
Ông chủ Hầu chỉ tay vào pho tượng Phật nguyên vẹn này, kích động nói: “Đầu của pho tượng Phật này… Đầu của pho tượng Phật này… Chính là của pho tượng trong ngôi miếu đổ nát! Tôi nhớ rất rõ, lần trước khi tôi tới đây, các pho tượng Phật bên trong hang đá này đều không có đầu! Đầu pho tượng Phật này giống hệt của pho tượng trong miếu, rõ ràng là có người đã mang nó từ miếu tới đây!”
Mọi người giật mình, chạy lại xem.
Lý Dục Thần dùng thần thức kiểm tra, lập tức xác định đây chính là chìa khóa mở kết giới.
Anh đã sớm phát hiện ra những pho tượng ở Thiên Phật Câu không phải bày lung tung mà là được xếp thành một pháp trận.
Vừa rồi anh còn lấy làm lạ, dường như giữa pháp trận và kết giới không hề có mối liên quan gì cả, còn tưởng là sau khi bị chiến tranh tàn phá, pháp trận đã bị mất đi tác dụng ban đầu.
Giờ anh mới hiểu ra, hóa ra tượng đá Thiên Phật Câu chỉ là để che mắt mọi người, đánh lừa người ta, mục đích là để che giấu chìa khóa mở kết giới thực sự này.
“Ông chủ Hầu, hôm nay may mà có ông, đợi bắt được Đạm Đài Ngọc rồi, công đầu sẽ thuộc về ông”.