Chương 1303 Đây là thủ đoạn gì vậy?"
- Trang Chủ
- Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
- Chương 1303 Đây là thủ đoạn gì vậy?"
“Ha ha ha… ơ…”
Kyassuru Reiku vốn đang cười hô hố, lúc này nụ cười trên mặt ông ta cứng ngắc.
Còn thành viên ở các bên thế lực, lúc này họ cũng như bị người ta nắm chặt yết hầu vậy, cả đám dừng cười.
“Sao có thể chứ?”
Giờ phút này, các võ giả của giới cổ võ nước Hoa Hạ, cũng ngây người đứng yên tại chỗ.
Tất cả đều nhìn Diệp Viễn với ánh mắt khó tin.
Lúc này, vẻ mặt Thôi Nguyên Khánh cũng đầy chấn động.
Một bước nghìn mét, đây là cái tốc độ cỡ nào chứ!
Hiện trường vẫn chỉ có mỗi Liễu Bách là thản nhiên.
Tất nhiên, mọi người chỉ còn nhìn thấy Diệp Viễn một bước di chuyển được nghìn mét, nên không ai chú ý tới chi tiết này.
Trong khoảnh khắc Diệp Viễn bước một bước kia, dước mặt đất liền có vô số đạo kình khí cực kỳ khủng bố xuôi theo mặt đất, cấp tốc đi về phía chỗ thành viên của các bên thế lực đang đứng.
“Bốn!”
Lúc này, Diệp Viễn lại lần nữa bình tĩnh bật ra một chữ số.
Đồng thời anh lại bước ra một bước, lại là khoảng cách một nghìn mét.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Lúc này, Kyassuru Reiku không giữ được vẻ bình tĩnh như trước đó nữa, mà ông ta nhìn sang Diệp Viễn với vẻ mặt sợ hãi.
Nhưng Diệp Viễn lại không trả lời câu hỏi của Kyassuru Reiku.
“Ba!”
Anh lại bước một bước nữa, vẫn là khoảng cách một nghìn mét.
“Hừ, giả thần giả quỷ!”
Lúc này, có một cường giả cảnh giới Địa Vương của Bát Kỳ Môn hừ lạnh một tiếng, sau đó ông ta di chuyển, lao nhanh đánh về phía Diệp Viễn.
“Hai!”
Nhưng Diệp Viễn còn chẳng thèm nhìn người đó lấy một cái, miệng anh lại bật ra một con số nữa.
Chân khẽ cất bước, lại là khoảng cách một nghìn mét, trong nháy mắt bước chân anh sắp hạ xuống đất.
Cái người ở Bát Kỳ Môn kia cũng đã vọt đến trước mặt Diệp Viễn.
Nhưng khi vũ khí của người đó còn cách mặt Diệp Viễn chưa tới một cm.
Một bước của Diệp Viễn cũng chạm đất.
“Ầm!”
Một tiếng
trầm muộn, thân hình của vị cường giả cảnh giới Địa Vương ở Bát Kỳ Môn nổ tung.
Hơn nữa trong giây phút cơ thể nổ tung, đồng thời có một ngọn lửa màu đen bốc cháy.
Các mảnh thi thể bị nổ tung của người kia lập tức bị cháy sạch.
“Sao có thể thế được? Đây là thủ đoạn gì vậy?”
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều cảm giác da đầu tê dại, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân lan ra khắp người.
Còn Kyassuru Reiku, lúc này vẻ mặt ông ta thay đổi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn tràn ngập chấn động.
“Một!”