Chương 65 - Uyển Như Trở Về
Vận Nhi mệt mỏi được Bùi Mặc bế xuống bàn ăn, chỉ cần ngửi thấy mùi thơm của thức ăn mọi mệt mỏi trong cô cứ như tan biến hết.
Bây giờ đến cả tay cô cũng khó mà cử động nổi, Bùi Mặc nhìn ra được không đợi cô thể hiện ra cơn đau hắn cũng tự biết mà bón cho cô ăn.
Đến cả khi ăn cô gái nhỏ của hắn cũng khiến người ta phải chết mê chết mệt vì quá đáng yêu.
Tuy bây giờ cô cũng đã 23 tuổi nhưng trong mắt hắn cô vẫn là cô bé nhỏ ngây thơ cần được hắn che chở và bảo vệ như ngày nào.
…
Sở cảnh sát thành phố Châu Thành
Châu Tuấn vừa tốt nghiệp được một một năm đã được Châu Khởi Đồng nâng đỡ vào sở cảnh sát làm việc, cậu hiện đang là cấp dưới của Bạch Viêm, Bạch Viêm lại là cấp dưới của Châu Khởi Đồng.
Vì chỉ mới là cảnh sát vừa tốt nghiệp nên lượng công việc của Châu Tuấn cũng không nhiều, cũng không quá áp lực, chủ yếu chỉ giải quyết những vụ xung đột, trộm cắp hay lừa đảo,…nhưng mặt sau cậu lại cùng bố mình điều tra Bùi Mặc.
Năm năm trôi qua Châu Khởi Đồng và Bạch Viêm dồn hết tâm huyết, thời gian chỉ để điều tra Bùi Mặc nhưng vẫn chưa có chứng cứ kết tội hắn, biết rõ Bùi Mặc là người thế nào làm gì có chuyện dễ dàng bắt được hắn nếu dễ như vậy thì làm gì có chuyện cản sát luôn ăn ngủ không yên chỉ, hắn không phải chỉ là một tay buôn chất cấm, hắn được ông trùm của giới hang cấm thì phải danh xứng với thực.
Ở văn phòng làm việc của Châu Khởi Đồng, Bạch Viêm cùng Châu Tuấn vô cùng căng thẳng.
“ Nhiều năm vậy rồi hắn lại có thể hành động không chút sơ hở “, Châu Khởi Đồng cất giọng bất mãn.
Ông ta bỗng dung đưa mắt nhìn Châu Tuấn rồi nói tiếp: “ Chỉ có một người có thể gặp chúng ta,…là Vận Nhi “.
Thứ có thể khiến Châu Tuấn như bừng tỉnh cũng chỉ có hai chữ ‘ Vận Nhi ‘
bao nhiêu năm như vậy bọn họ vẫn luôn có chấp niệm về cái tên này nhưng không phải là mang ý gì tốt đẹp, cũng chỉ là muốn dùng cô để nắm thóp Bùi Mặc, xem cô như một con cờ nhưng Bùi Mặc hắn luôn giữ kỹ cô bên người, chỉ nhìn thôi cũng không có cơ hội đừng nói là bắt chuyện.
Châu Tuấn trong thâm tâm cậu cũng không muốn lợi dụng cô nhưng sự nghiệp của Châu Khởi Đồng lại quan trọng hơn tất cả, chỉ vì Bùi Mặc ông ta nhiều lần suýt mất chức còn bị trách phạt không ít.
Vấn đề bọn họ quan tâm bây giờ là làm sao tiếp cận được Vận Nhi, chỉ cần một sai sót nhỏ cũng sẽ khiến Bùi Mặc không ngần ngại mà giết người, cô đối với hắn quan trọng thế nào bao năm qua bọn họ tuy không trực tiếp nhưng cũng gián tiếp hiểu rõ phần nào, nhất là Châu Tuấn ngay sau khi Vận Nhi trở thành luật sư cậu đã nhận ra tình cảm giữa Bùi Mặc và Vận Nhi không giống với vẻ bề ngoài, hai người hệt như một đôi nam nữ đang dây dưa mập mờ, từ đó tình cảm dành cho cô cũng dần nhẹ đi không phải kiểu vì quá thích mà không buồn ăn uống như trước.
Bạch Viêm bất ngờ nhận được điện thoại liền rời đi ngay, bên kia đầu dây là Uyển Như, theo lời cô nói thì tuần sau cô sẽ trở về Trung Quốc và dự định sẽ lập nghiệp ở quê nhà, Bạch Viêm khi nghe thấy tin này trong lòng liền lóe lên tia hy vọng gì đó, có sự mong đợi to lớn, nhanh chóng quay người vào lại chố Châu Khởi Đồng
Sau một hồi lâu nói chuyện, bọn họ đã tìm ra được người có thể dễ dàng tiếp cận Vận Nhi mà không bị Bùi Mặc nghi ngờ đó là cô bạn thân của mình Uyển Như.
Cũng chỉ có Uyển Như mới có thể giúp bọn họ hoàn thành nhiệm vụ lớn này, vậy mà cô gái nhỏ này lại vô tình trở thành con cờ thứ hai của bọn họ.
Một tuần sau
Tại sân bay
Bạch Viêm mặc trên mình bộ áo sơ mi trắng cùng quần tây đen đóng thùng, vui mừng chờ đợi người phụ nữ, từ trong sân bay một người phụ nữ trắng trẻo xinh đẹp tột độ, mặc trên mình chiếc đầm đỏ quyến rũ cùng hai chiếc vali hai bên đi ra.
Đi du học bao năm Uyển Như cũng thay đổi khá nhiều trong cách ăn mặc, trước đây cô cũng thích kiểu quyến rũ, hở hang bây giờ cũng vẫn thích nhưng lại càng táo bạo hơn, vóc dáng cũng trở nên đẹp hơn trước rất nhiều, xém chút nữa Bạch Viêm còn không nhận ra cô bạn gái của mình.
Bốn mắt chạm nhau, Uyển Nhue hạnh phúc chạy ào về phía anh ôm thật chặt, đúng là rất hiếm có cặp đôi nào yêu xa mà có thể bền chặt như bọn họ
Là một tình yêu rất đáng ngưỡng mộ
“ Anh có nhớ em không “, Uyển Như vùi đầu vào ngực người đàn ông tựa như một con mèo đang làm nũng.
“ Rất nhớ, sao có thể không nhớ em được chứ “, Bạch Viêm hia bên tay nhanh nhẹn kéo lấy hai cái vali để cô choàng cánh tay mình, ánh mắt nuông chiều, rời đi.