Chương 67: Club P&L
Chốn ăn chơi hot nhất hiện nay của Châu Thành, chỉ mới chính thức vào hoạt động cách đây bốn năm nhưng đã có thể nổi tiếng đến mức đứng đầu top những quán bar nổi tiếng của Trung Quốc, nói về độ ăn chơi thì vượt bậc, khách cũng toàn là dân chơi lâu năm hay thiếu gia, đại gia,,tiểu thư con nhà giàu.
Vận Nhi đã cùng Uyển Như đến đây, vừa bước vào đã bị choáng ngợp bởi hệ thống đèn của quán bar, còn có xập xình tiếng nhạc không còn nghe gì khác ngoài tiếng nhạc.
Vận Nhi cùng Uyển Như gọi một combo rượu hơn năm triệu gồm một đĩa trái cây lớn ba thùng bia và vài chai vodka, còn có một chai rượu vang. Hai cô gái này cũng thuộc kiểu đô bất tử chính hiệu, Vận Nhi tuy bình thương khô được Bùi Mặc cho uống rượu nhưng đã uống thì không biết say là gì, Uyển Nhu cũng không kém, cô uống rượu như nước lọc.
“ Vận Nhi, chúng ta uống vài ly nữa rồi ra nhảy đi “
“ Được “
Hai người phụ nữ từ khi bước vào đã thu hút không biết bao nhiêu sự chú ý của những tên đàn ông, tuy ở một nơi như thế này không thiếu gì trai xinh gái đẹp nhưng sự quyến rũ của hai người họ thì không một ai bằng đến cả phụ nữ còn phải ganh tị với ngoại hình này
Một tên đàn ông từ lúc bắt đầu đã chăm chú ngắm nhìn Vận Nhi và Uyển Như không chớp mắt, hắn ngồi cùng một đám bạn toàn là đàn ông, hắn cầm trêm tay ly rượu đi đến.
“ Lần đầu hai cô đến đây sao “
Đúng là lần đầu tiên bọn họ đến nơi này, vậy mà hắn cũng biết xem ra là dân chơi chính hiệu, có thể còn là khách quen của nơi này.
Vận Nhi đưa mắt nhìn hắn, cũng không tồi cũng rất điển trai nhìn rất ra dáng thiếu gia nhà giàu nhưng lại có kiểu đàn ông mà cô ghét nhất, ngước nhìn được vài giây Vận Nhi liền tỏ thái độ còn Uyển Như thì tỏ ra hiếu khách cô đáp lại ly rượu của hắn, hai người cụng ly mình vào nhau rồi nói chuyện ngon lành nhưng ánh mắt của tên đàn ông lại cứ nhăm nhe Vận Nhi, người ta nói thứ gì càng khó làm người ta càng muốn làm, Vận Nhi càng tỏ ra lạnh lùng hắn lại càng tỏ ra thèm khát, hắn đi lại gần cô hơn, ép ngay bên cánh tay cô, còn dí sát vào tai: “ Em đẹp thật đó cô gái “.
Sự đụng chạm khiến Vận Nhi khó chịu ra mặt, đẩy mạnh hắn ra: “ Cút “
Tên đàn ông vì bị nhục mạ mà nổi điên, hắn đập mạnh ly rượu lên bàn trên tay còn cầm mãnh vỡ thủy tình đe dọa cô: “ Con mẹ nó, mày dám lên mặt với ông “
“ Vận Nhi, chúng ta đi đi, tớ sợ quá….”, Uyển Như mất hẳng nụ cười trên mặt nắm lấy cánh tay Vận Nhi hối thúc.
Những tên đàn ông đi cùng hắn cũng đi đến, vẻ mặt ai cũng bặm trợn đáng sợ còn nhìn bọn họ cười tà mị, dần dần đi đến bao vây lấy hai người phụ nữ, Vận Nhi bây giờ cũng thấy có chút sợ sệt bước ra phía trước chắn cho Uyển Như.
“ Cút, để chúng tôi đi “, Vận Nhi hét lên vì tiếng nhạc trong quán càng lúc càng to hơn.
Tên đàn ông lao tới nắm lấy tay cô liền bị Vận Nhi vung tay tá một cái mạnh vào mặt, cái tát khiến bọn người xung quanh cũng phải thấy đau thay, hắn gầm gừ trong miệng, cắn chặt răng nhào vào cùng mấy tên đàn ông khác giữ chặt hai người phụ nữ mà sờ soạng, đùa giỡn.
“ Thả tôi ra, thứ dơ bẩn “, Uyển Như hét lên còn không ngừng giãy mình.
“ Thả tôi ra, mấy tên chó “, Vận Nhi quơ chân múa tay đánh loạn xạ vào bọn họ, mấy tên đàn ông bị cô đánh vào lại càng bực mình mà dung lực mạnh hơn, xung quanh thì không một ai để tâm đến cứ như bọn họ đã quá quen với chuyện này.
Vận Nhi bị đụng chạm vào khắp cơ thể cô thấy kinh tởm, dồn tất cả sưc lực đẩy mạnh hai tên đàn ông ra rồi chụp tay lấy ly rượu đập vỡ chĩa về phía bọn họ: “ Cút xa tôi ra, cút…”
Một tên đàn ông cười lớn lên: “Mày thử đụng vào tao xem, loại con gái tầm thường này mà cũng dám dọa tao, haha…..”
Xem ra là một tên thiếu gia nhà giàu được nuông chiều, nhìn dáng vẻ ăn chơi này của hắn biết được là kiểu đàn ông gì rồi, Vận Nhi nhìn hắn cười khẩy, cô đường đường là một luật sư làm sao có thể sợ trước những lời nói này được.
Tến đàn nói xong ra hiệu cho những tên còn lại xông đến, lần này không chút dè chừng mà quấy rối cả hai người phụ nữ, Uyển Như khóc nức nở, còn Vận Nhi cố thế nào cung không thoát khỏi bọn họ được, vùng vẫy một hồi lâu cũng đuối sức chỉ còn có thể dung chút hơi thở còn lại là la hét.
choảng…
Tên đàn ông ngay trước mặt Vận Nhi bất ngờ hóa tượng, từ trên đầu những dòng máu đỏ chảy xuống, cả đám đàn ông kinh hãi buông tay lùi lại đỡ lấy hắn, bọn người né ra một phía hình ảnh người đàn ông bình thản hơi ngiêng đầu phủi phủi tay mình, giọng sát lạnh: “ Đó là người phụ nữ của tôi “
“ Mặc…”, Vận Nhi nhào vào long hắn ôm thật chặt, khi thấy Bùi Mặc cô lại trở nên mềm yếu mà khóc.
“ Có bị thương không “, Bùi Mặc hôn lên trán cô rồi đưa mắt nhìn xung quanh cơ thể cũng có liếc qua Uyển Như vài giây, thấy cô đang sợ hãi, néo chặt mình đằng sau Vận Nhi.
Vận Nhi chu miệng lắc đầu.
“ Thằng chó, mày dám đánh ông “,tên đàn ông ôm cái đầu máu của mình nạt nộ Bùi Mặc.