Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân - Chương 42 - Nhờ Phân Xử
Cố Ngôn như biết Tư An nghĩ gì mà lên tiếng:” Dùng lông thỏ để làm y phục, mùa đông mặc tương đối ấm, khi nào trở về ta lên núi bắt hồ ly lấy lông làm áo choàng lông cho nàng, lông hồ ly vừa dày vừa ấm, tốt hơn lông
thỏ nhiều lắm, một lát Liêu Thần sẽ tẩy sạch vết máu dính trên lông thỏ, phơi vài đợt nắng là có thể làm lông áo.”
Tư An như đã tỏ.
Nhưng hai từ phu nhân nghe từ miệng Liêu Thần, Tư An nghe thế nào cũng không quen nổi.
Tư An:” Ngươi gọi ta Tiểu An là được.”
Liêu Thần có chút ngạc nhiên, nhưng lại nghĩ đến thứ gì mà lắc đầu nguầy
nguậy:” Sao có thể? Ta gọi như vậy tướng quân chỉ hận không thể cắt luôn lưỡi ta.”
Liêu Thần trước giờ chỉ thấy người muốn bản thân lên
cao chưa từng thấy người để bản thân mình ngang hàng với người từng bị
bán như Liêu Thần, huống chi người mua được y lại chính là phu quân của
cô, nhưng y gọi Cố Ngôn một tiếng là tướng quân, sao có thể gọi cô là
Tiểu An?
Tư An nói thêm vài câu, thấy Liêu Thần cố chấp như vậy liền không muốn ép buộc y.
Cố Ngôn không đi theo Tư An đến nhà lí chính.
Tư An vừa bước ra cổng liền có một đôi nam nữ trên mặt đều là nụ cười lấy
lòng đi về phía nhà bọn họ, trong tay còn cầm một cục thịt lớn treo lên
một sợi dây.
Thấy cô bọn họ liền đi tới.
– Trùng hợp như vậy? Hai chúng ta còn muốn tìm ngươi để mua công thức mứt sơn tra.
Tư An:” Công thức mứt sơn tra?”
– Đúng vậy, chúng ta dù sao cũng là người cùng tôn tộc với phu quân
ngươi, vuốt mặt cũng phải để mũi không phải sao? Ngươi bán rẻ cho chúng
ta một chút, một cân thịt này ngươi có thể bán công thức cho chúng ta
hay không? Nếu không đủ xem như một cân thịt này là bạc trả trước, lúc
kiếm được bạc từ sinh ý rồi, ta nhất định sẽ đưa thêm cho ngươi.
Tư An hơi nhướng mày, Liêu Thần với Cố Ngôn nghe động tĩnh cũng đi ra.
Tư An:” Một cân thịt này ta không cần, các ngươi mau mang về, nếu các
ngươi muốn mua ta sẽ lấy một ngàn lượng, giá này đã xem như giá ưu đãi
cho các ngươi rồi, không thể giảm thêm.”
Hai người vuốt không được đuôi ngựa, cũng không ngại mặt dày mà nói.
– Một ngàn lượng? Ngươi chẳng phải bán cho lí chính công thức hoa cúc chỉ một trăm năm mươi lượng? Còn bán cho chúng ta lại là giá một ngàn
lượng? Dù sao cũng là người cùng tôn tộc, chẳng phải nên giúp nhau hay
sao?
Tư An nhìn Cố Ngôn, ra hiệu cho hắn vào trong.
Cố Ngôn
tuy khai trừ quan hệ với Tiền thị nhưng vẫn là tộc nhân của tộc Cố gia,
hiện tại hắn có mặt ở đây, Tư An không thể không nể mặt Cố Ngôn, nhưng
nếu hắn không ở đây, cô nhất định sẽ không kiên dè.
Cố Ngôn như hiểu ý mà nắm cổ áo Liêu Thần kéo vào bên trong, cổng cũng đóng lại.
Tư An:” Không có một ngàn lượng, ta sẽ không bán, ngươi đưa bạc ta sẽ đưa công thức, một đồng cũng không thể thiếu.”
– Chúng ta đem thịt đến để đổi công thức với ngươi đã là nhượng
bộ lắm rồi, dù sao cũng là tộc nhân Cố gia, chẳng phải nên giúp mọi
người đi lên hay sao?
Tư An như nghe phải chuyện cười, một lời không nói mà đi thẳng về phía nhà của tộc trưởng.
Cô thấy bọn họ đi theo phía sau liền tăng tốc bước chân, cứ như vậy mà thành chạy.
Tộc trưởng Cố gia là Lão Cố, người khác đều gọi ông như vậy, lúc thấy Tư An vừa đến ông còn ngồi bên ngoài sân thưởng trà cũng lí chính còn có Lưu
Tốn.
Lúc nãy Lưu Tốn đến tìm Tư An, nghe người nói hai người lên
núi còn nghĩ buổi chiều mới trở về, lúc đi ngang qua nhà Lão Cố còn bị
ông kéo vào để đánh cờ.
Ba người nhìn thấy Tư An có chút bất ngờ, nhưng chưa kịp lên tiếng cô đã nói trước.
– Ta đến tìm Cố tộc trưởng, trùng hợp có lí chính với Lưu Tốn đại ca ở đây, nhờ mọi người phân xử giùm ta.
Lão Cố:” Phân xử giùm ngươi?”
Tư An:” Mứt sơn tra là sinh ý của nhà ta, người trong tộc lại chạy đến nhà ta dùng ba chữ cùng là tộc nhân dùng một cân thịt đổi lấy công thức sơn tra, ta xin hỏi, Tiểu An ta trở thành tộc nhân của Cố gia từ lúc nào?”
Mọi người vừa về nghỉ trưa, còn đang lục đục từ nhà ra ruộng, nghe động
tĩnh lớn như vậy bọn họ tất nhiên phải đến xem, một người rồi lại hai
người cứ như vậy trước cổng nhà Lão Cố tụ thành một đoàn.
Tư An chính là muốn làm lớn chuyện này một chút, để sau này không còn người đến kiếm bọn họ đòi công thức mứt sơn tra.
Tư An thấy hai người kia lục đục chạy tới liền nói tiếp:” Ta hiện tại
không biết nhờ ai phân xử chỉ có thể chạy đến đây nhờ lí chính, Cố tộc
trường, Lưu Tốn đại ca phân xử cho ta, mứt sơn tra hiện tại nổi tiếng
trên huyện, lại dùng một cân thịt đổi? Ta cũng đã nói công thức mứt sơn
tra giá một ngàn lượng, nhưng lại có người nói dùng một cân thịt đổi đã
là nhượng bộ ta lắm rồi, nếu hiện tại không phân xử, chẳng phải người
trong tộc ai muốn chạy đến đòi công thức cũng được hay sao? Nếu không
phân xử, chỉ sợ người khác nhìn vào còn nghĩ Cố tộc trưởng ngài kêu bọn
họ đến đòi công thức.”
Lão Cố tức đến mặt mày đỏ bừng, tuy ông có
từng có ý định đến tìm Tư An để nói về chuyện mứt sơn tra, phải tạo sinh ý cho người cùng tộc nhưng ngẫm đi ngẫm lại, vẫn là không làm.
Bây giờ thì hay rồi, lấy một câu cùng chung một tôn tộc, ông sao có thể
không phân xử? Nếu là tộc nhân khác phỏng chừng ông đứng bên ngoài cũng
cười nhạo họ một phen, người trong tộc cũng không quản được.
Nhưng người rơi vào trường hợp này chính là ông, cho dù có muốn cười cũng không cười nổi nữa.
– Là ai? Là người nào mau bước ra đây cho ta, tộc nhân Cố gia từ bao giờ lại lấy hai từ cùng một tôn tộc mà bắt ép người khác?
Bên ngoài đám đông có người trả lời.
– Lúc nãy ta thấy Tiểu Thuỵ cùng với thê tử của hắn đem theo thịt đi đến nhà Tư An, phỏng chừng là hắn đi?