Chương 163
Không ngờ người đàn ông này lại chở cô ra biển, đại dương mênh mông rộng lớn, nhìn từ trên cao nó như một tấm thảm khổng lồ màu xanh da trời dập dềnh trải dài vô tận. Thiến Vy tinh thần phơi phới như được sống lại lập tức cởi bỏ giày dép chạy đến bãi biển nô đùa, anh cho một tay vào túi quần chậm rãi đi phía sau quan sát biểu cảm của cô.
Thiến Vy chạy nhảy tung tăng làm nước biển văng lên từng giọt tung tóe, suýt chút nữa thì quên mất ở đây còn có sự tồn tại của người đàn ông kia. Nghịch nước xong, cô leo lên một tảng đá lớn ven biển ngồi xuống hít thở thư giãn, gió lồng lộng thổi lên làm tóc và tà váy cô bay lất phất. Trời vào chiều nắng nóng cũng dần dịu lại, mặt biển lại được tô thêm một màu óng ánh nhẹ nhàng.
Sóng biển từng đợt đập dồn dập lên các tảng đá lớn rồi vỡ tan ra thành vô số những hạt nước nhỏ li ti trắng xóa. Dịch Thừa Phong trông dáng vẻ cô ngồi trên tảng đá ven biển liền liên tưởng đến hình ảnh nhân vật nàng tiên cá từ đáy đại dương xa xôi huyền bí bơi lên bờ rồi ngồi trên tảng đá tắm nắng, anh vừa tưởng tượng xong như vậy thì đột nhiên có một cái bóng đen bay đến, anh chưa kịp né đã bị nó va vào trước ngực làm bẩn chiếc vest đắt tiền của anh.
Thiến Vy ngửa mặt cười sằng sặc, thấy anh nãy giờ ngơ ngác đứng ở đó cô tiện tay hốt một ít cát ẩm lên nặn thành quả cầu rồi ném thử vào anh, ai ngờ anh lại không né, cái này cũng không thể trách cô được.
“Lâm Thiến Vy!”
Cô nghe anh gầm tên cô một u ám thịnh nộ liền biết sắp có chuyện nên giả vờ ngây ngô, nói: “Dịch Thừa Phong! Hay là chúng ta chơi ném cầu cát đi!”
“Được! Vậy người bị ném trúng sẽ bị phạt như thế nào đây? Cho cô nói trước đó!”
“Ừm…………..nếu thua thì người thắng sẽ có quyền bắt người thua làm cho mình một chuyện trong phạm vi người thua có thể làm được, nếu quá đáng sẽ không làm!”
“Vậy cũng được! Nhưng mà cô phải chạy cho nhanh, né cho đẹp đấy!”
Anh nói xong lấy tay đào một ít cát ở chỗ ẩm ướt lên nặn thành quả cầu, anh còn chưa kịp ra tay Thiến Vy đã lo bỏ chạy thục mạng, Dịch Thừa Phong háo hức lập tức đuổi theo ném thẳng từng quả cầu vào cô, Thiến Vy vừa phải né tránh vừa phải tranh thủ hốt cát để nặn, nặn vừa được một quả liền chọi lại anh, anh nhanh nhẹn tránh được, trong lòng quyết sẽ không tha cho cô.
Hai người chơi ném cầu rượt đuổi đến quên cả thời gian, ban đầu chỉ đơn giản là cô chạy tôi đuổi nhưng sau đó lại có thêm những tiếng cười thích thú của cả hai, Dịch Thừa Phong chưa bao giờ được vui vẻ như vậy nhất thời quên luôn bản thân đã ghét cô như thế nào.
“Đừng có chạy! Thêm một quả nữa này!”
“Tôi cũng cho anh thêm một quả nữa này! Đứng lại đó!”. Truyện Ngược
“Lâm Thiến Vy! Cô làm bẩn áo tôi rồi!”
“Hoan hô! Tôi ném trúng rồi! Hahaha!!!”
“Ai bị ném trúng nhiều nhất mới thua! Cô có giỏi thì đừng chạy!”
“Hahaha!!! Anh không ném trúng được tôi đâu!!”
Hai người vẫn tiếp tục nô đùa ném qua ném lại, ném đến quần áo của cả hai đều dơ bẩn dính đầy đất cát mới đuổi nhau ra tận ngoài biển tẩy sạch tạt nước nhau qua lại. Anh cười cô cũng cười, đau khổ ức hờn đã tạm thời nhường chỗ cho cho niềm vui nhất thời của hai người. Thế gian lắm chuyện nực cười nhưng cùng vui đùa với người trong lòng mình ghét nhất chính là điều mà cả anh và cô đều không ai ngờ tới.
Giỡn đến quần áo của hai bên ướt như nhẹp như con chuột lột mới chịu bò vào bờ nằm nghỉ trên mặt cát.
“Mệt không?” Dịch Thừa Phong nhắm mắt hỏi.
“Mệt.”
Anh nghe thấy lập tức bật người ngồi dậy, đè lên cô cười gian xảo. “Lúc nãy là tôi đã thắng!”
Thiến Vy cảm thấy có điềm không lành trên nụ cười anh liền hoảng hốt nói: “Không! Là tôi thắng! Tôi đã ném trúng anh trước!”
“Nhưng cô là người bị trúng đạn nhiều nhất!”
“Không! Anh ăn gian! Anh chơi xấu! Ưm!…”
Không đợi cô nói hết anh đã dùng một nụ hôn khóa chặt miệng cô lại, bàn tay mò lên ngực cô bóp nhẹ, tay kia giữ chặt hai tay cô ở phía trên. Anh vốn không phải người tốt nên nếu cô nói anh chơi xấu vậy thì anh sẽ chơi xấu luôn, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên anh làm vậy với cô. Thiến Vy mặc dù trong lòng không muốn nhưng cũng không thể làm gì được.
Rõ ràng là anh không yêu cô nhưng vì sao cứ thích làm như vậy với cô? Vì sao lại giày vò cô như vậy?
Dịch Thừa Phong hôn cô đến mặt trời lặn, lúc mà hoàng hôn chỉ còn một chút sắc hồng lưu lại trên thế gian. Gió nhè nhẹ thổi kết hợp với âm thanh của sóng biển, hai người đều nghe thấy một bản tình ca du dương được ban đến từ tạo hóa. Anh chậm rãi rời môi cô, hai cánh môi bé bỏng bị anh cắn phá đến chảy máu từ lúc nào không biết, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm sạch.
Máu người thường có vị mặn nhưng máu của cô đối với anh lại rất ngọt, ngọt như mật, không tanh cũng chẳng hôi làm anh muốn liếm càng nhiều hơn.
“Đủ rồi…đừng ăn hiếp tôi nữa!” Thiến Vy bị anh liếm đến toàn thân mềm nhũn, nếu còn tiếp tục e rằng anh sẽ biến thành ma cà rồng hút cạn máu của cô mất.
Dịch Thừa Phong vốn không muốn tha cho cô nhưng xét thấy hôm nay cô khá ngoan nên miễn cưỡng buông tha.
…—————-…
Về vấn đề Thiến Vy có cảnh thân mật giường chiếu với Nghiêm Thần tôi sẽ cân nhắc lại sau.
Tin tiếp theo tôi muốn nói cho tất cả những bạn đang hóng cái kết là chương cuối Dịch Thừa Phong sẽ chết còn Thiến Vy và Nghiêm Thần sẽ sống hạnh phúc bên nhau. Lăng Thiên Trì thì bị Camy bắn chết, trước khi bạn Trì chết có nhờ bạn Vy chăm sóc cho Vân Đóa nên Vân Đóa đã trở thành con gái của Thiến Vy và Nghiêm Thần, ba người bọn họ cùng Lệ Cảnh Thành sống một gia đình ba mẹ ông cháu hạnh phúc đến bạc đầu.
Cái kết này đối với tôi là buồn nhưng đối với các bạn chắc là vui nhỉ? Tôi hứa sẽ viết Dịch Thừa Phong bị quả báo và cho Thiến Vy một cái kết đẹp, tôi đã chiều các bạn rồi đó. Ai không chấp nhận được cái kết thì tôi sẽ thay đổi, nhưng báo trước là ở cái kết thứ hai Thiến Vy và Dịch Thừa Phong đều sẽ rất thê thảm đấy!
Vì cái kết thứ hai nó sẽ mở ra phần 2, còn cái kết đầu tiên là sẽ không có p2 đâu. Không ngại nói luôn cái kết thứ hai cho các bạn là Thiến Vy bị Camy thuê người cư.ỡng b.ức tập thể đến chết ( chỉ hôn mê sâu thôi chứ chưa chết), Dịch Thừa Phong và Nghiêm Thần có tới cứu nhưng đến trễ, từ đó Thiến Vy bị ánh ảnh tâm lý sinh ra căn bệnh sợ đàn ông ( nu9 bị điên) Nghiêm Thần và Dịch Thừa Phong đều muốn gửi nu9 ở bệnh viện tâm thần nhưng Dịch Thừa Phong không nỡ nên đã đưa chị ra và sau đó chị mất tích mở ra p2.