Chương 54 - Ý thức
Trực thăng tiếp tục hướng về phía tây, trên đường gặp phải mấy đàn Phi
Nga Nhân nhưng đều là an toàn vượt qua. Càng xa căn cứ, càng nhiều tang
thi, có lẽ vì xung quanh căn cứ thường xuyên được dọn dẹp. Những tang
thi lảo đảo đi qua trên đường thỉnh thoảng ngẩng đầu lên hét với trực
thăng, nhưng chúng không thể làm gì khác.
“Đây… Là… Thành phố J…” Tạ Dư Trì nhìn đống đổ nát của những tầng lầu sụp đổ bên dưới, do dự. Cái này vừa thấy là biết… Cảnh tượng sau khi chiến đấu a!
Nhưng, không phải toàn bộ thành phố đều như vậy, dù sao thì thành phố lớn như
vậy, bọn họ một mực đi về phía tây, thấy kiến trúc cũng không có bất
kỳ tổn hại nào.
“Xuống đất trước tìm địa phương nghỉ ngơi một
lát.” Thanh Hòa nhìn những tòa nhà xung quanh, nhìn tang thi thỉnh
thoảng lắc lư đi trên đường, có chút do dự, “Mấy người nói xem, những
tang thi kia… Có phải rất giống tuần tra hay không?”
Thanh Hòa
nói ra Tạ Dư Trì mới bắt đầu chú ý, tang thi trên đường kia gần như là
chậm rãi đi từ đầu phố đến cuối phố, sau đó quay lại và đi sang phía bên kia, đi vòng tới vòng lui.
Và ở mỗi con phố, hầu như có từ một
đến ba tang thi lang thang ở đó. Rõ ràng là việc tang thi lang thang
trên đường là điều bình thường, nhưng việc lang thang thường xuyên như
vậy…
“Grào ——”
Tiếng thi rống đột nhiên vang lên, Tạ Dư
Trì nhìn tang thi 2 Sao bình thường đang ngửa mặt lên trời gào thét, lại phát hiện tất cả tang thi đều đang gầm rú, giống như chúng đang truyền
tín hiệu gì đó…
“Grào ——”
“Grào ——”
“Grào ——”
“Hơi thở ——” Sùng Linh nhìn về phía tây, “Nó đang đến gần…”
“4 Sao.” Thuật Dung điều khiển trực thăng đáp xuống nóc một tòa nhà cao
tầng, Tạ Dư Trì thu trực thăng, thấy đằng xa dày đặc… Thi triều?!
Đã bao lâu rồi nàng chưa thấy thi triều?
“2 Sao? 3 Sao… Thi triều này…” Thanh Hòa nhìn qua ống ngắm, “Không được, phải rút lui, có quá nhiều… Đây là cái gì…?”
“Cái gì?”
“Mình thấy một người? Một người phụ nữ!” Thanh Hòa tiếp tục quan sát, “Không, nó giống như một tang thi nữ, nhưng cô ta đang chỉ huy thi triều? Có lẽ cô ta là 4 Sao mà hai người đã nói… Ôi, trời, cô ta nhìn qua bên này! Đôi mắt của cô ta màu xanh biếc!” Thanh Hòa kinh ngạc nói, “Không không không, hình như cô ta là, nửa tang thi? Cô ta có ý thức! Con ngươi của
cô ta không hề bị vẩn đục! Nhất định là cô ta có ý thức! OMG, mạt thế có một tang thi có ý thức! Chẳng lẽ mục tiêu tiến hóa của tất cả các tang
thi là có được ý thức?”
“Không thể nào.” Thuật Dung phủ nhận
phỏng đoán của Thanh Hòa, “Nửa tang thi chỉ có thể được hình thành khi
virus tang thi không bị nhiễm hoàn toàn, tạo thành một sự cân bằng vi
diệu. Đồng thời, nó giữ lại ưu thế của cả con người và thây ma, và cải
thiện đáng kể thể chất và tiềm năng của cơ thể con người…”
“Xác suất cực thấp, nếu cô ta là nửa tang thi, vậy đó là trường hợp đầu tiên tôi thấy.” Thuật Dung đẩy mắt kính, “Nhưng rõ ràng cô ta là bên phía
tang thi.”
Tạ Dư Trì lấy trực thăng ra, “Rời đi trước.”
Mãi đến giữa không trung, các nàng chậm rãi rời khỏi trung tâm thành phố J, bọn họ mới không thấy thi triều nữa.
“Cô ta, thứ mà Thanh Hòa nói là người vừa rồi, có khi nào là Tang Thi Vương hay không?” Tạ Dư Trì nghĩ đến Tang Thi Vương trong các loại tiểu
thuyết mạt thế, không khỏi hỏi. Nhưng nghĩ lại, mạt thế này không chỉ có virus, còn có khe dị thứ nguyên gì đó, còn có những sinh vật hỗn độn
khác, có thể nhiễm virus bình thường trở thành tang thi, chẳng lẽ vẫn có thể giết Tang Thi Vương thiết lập lại hòa bình cho thế giới giống những giả thiết khác?
『 Ký chủ biết là được. 』
“Tang Thi Vương? Hình như cô ta là tang thi mạnh nhất ở thành phố J, gọi là Tang Thi
Vương cũng được.” Thanh Hòa nhún vai, nhìn thoáng qua phía tây, “Nếu còn ý thức, sao không làm người? Mà hòa vào tang thi?”
“A, nếu làm con người… Nếu gặp phải Thuật Dung…” Tạ Dư Trì nhìn người đang điều khiển, im lặng không nói nữa.
Thanh Hòa và Tạ Dư Trì nhìn nhau, lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, “Cũng đúng.”
Hai người nhìn nhau cười.
『 Tuyên bố nhiệm vụ: Khám phá Thành phố J! 』
『 Nhiệm vụ chi tiết: Một đàn tang thi có trật tự, tang thi có trí tuệ con người, rốt cuộc là đang canh giữ cái gì ở trung tâm thành phố J… Mời
ký chủ tìm hiểu xem rốt cuộc là có chuyện gì! 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: 50 tích phân, 3 điểm kỹ năng 』
Nụ cười của Tạ Dư Trì đột nhiên cứng lại.
Bảo vệ cái gì? Một cái gì đó khác ở trung tâm? Mi đang đùa ta à?!
Tạ Dư Trì sụp đổ, hệ thống, mi không thấy thi triều vừa rồi sao? Tất cả
đều là 2 Sao và 3 Sao! Bây giờ ta chỉ có thể làm phù chú 3 Sao! Hơn nữa
ta không còn bao nhiêu phù chú nữa! Đều dùng để giao dịch với thành phố H rồi, bây giờ mi phát ra loại nhiệm vụ này thật là…
『 Không quy định thời gian. 』
Nhưng vừa thấy nhiệm vụ là ta muốn hoàn thành ngay…
『 A, trách bổn hệ thống? 』
Ờmmm!
Trời nhá nhem tối, các nàng đáp xuống một bãi đất trống, thu trực thăng, đốt lửa nghỉ ngơi, bổ sung thức ăn và nước uống.
“Nếu không có thi triều, chẳng phải tinh hạch 4 Sao kia sẽ dễ như trở bàn
tay hay sao.” Thanh Hòa vừa ăn bánh quy vừa lẩm bẩm, thi triều kia quá
đáng sợ, không biết làm sao mà nữ tang thi kia có thể thu nhiều tiểu đệ
như vậy.
“Chị nói xem tại sao tang thi 4 Sao kia một hai phải ở
thành phố J? Lại còn để cho những tang thi kia tuần tra xung quanh, khi
phát hiện kẻ xâm nhập bọn chúng sẽ nhanh chóng… Triệu hoán thi triều
bức lui chúng ta?” Tạ Dư Trì hỏi, “Tại sao nó nhất định phải ở thành phố J? Hay là ở đây có cái gì? Phải biết rằng bảy quả tên lửa đất đối đất ở thành phố H tương đối ồn ào, không tin nó căn bản không có bất kỳ cảm
giác gì, nó chính là 4 Sao, và theo những gì chị nói, có thể nó còn ý
thức.”
“Hỏi tại sao nhiều như vậy… Làm sao mà chị biết được.”
Thanh Hòa nuốt bánh quy xuống, cảm thấy có chút bất lực, “Thuật Dung,
cậu không muốn giải thích nghi hoặc cho bạn gái nhỏ của cậu sao?”
Thuật Dung cầm dao găm thưởng thức, nghe Thanh Hòa nói xong chỉ mỉm cười nhẹ, “Đi xem sẽ biết.”
“Lại đi? Lãng phí đạn dược vào thi triều. Nếu có người từ căn cứ gần đó đuổi theo ngư ông đắc lợi, chẳng phải sẽ mệt chết sao.” Thanh Hòa vẫn canh
cánh trong lòng chuyện săn Chuột Vương chỉ lấy được tinh hạch 4 Sao lần
trước.
“Căn cứ gần nhất chỉ có thành phố H, đây là thời điểm thích hợp để thử thành ý hợp tác của Trác Húc.”
Thanh Hòa không nói lại Thuật Dung, cô lặng lẽ rút một điếu thuốc, châm lửa bắt đầu hút.
Tạ Dư Trì bị sặc ho khan hai tiếng, Thuật Dung liền lên tiếng đuổi người, “Đi ra ngoài hút.”
“Haizz, được rồi, tiện thể kiểm tra xung quanh, nếu 4 Sao đó không đơn giản như vậy, có lẽ sẽ có chút thu hoạch gần đây.”
Thấy vậy, Sùng Linh cầm trường đao bên cạnh lên, ra hiệu với Thuật Dung rồi theo Thanh Hòa ra ngoài.
“Có thông tin gì?” Thuật Dung nhìn Tạ Dư Trì cười cười, vừa rồi sắc mặt Tạ
Dư Trì đột nhiên thay đổi nên cô đoán có lẽ hệ thống bên người Tạ Dư Trì đã nói gì đó.
Hệ thống: Ký chủ gà mờ không khống chế được biểu cảm!
“À, trung tâm thành phố J, chỗ vừa rồi chúng ta rời khỏi, có lẽ có thứ gì
đó.” Tạ Dư Trì vô thức ngồi thẳng dậy, vô cùng ngoan ngoãn, “Em nghĩ 4
Sao kia đang canh giữ thứ đó.”
“Em cảm thấy cụ thể là cái gì?”
“Hừm… Cũng không biết, có lẽ là linh bảo gì đó?” Tạ Dư Trì nghĩ đến kịch bản
tiểu thuyết, không phải bình thường linh bảo sẽ có linh thú và thần khí
luôn thủ hộ bên cạnh hay sao? Có lẽ là nó! Đôi mắt Tạ Dư Trì sáng lên
khi nghĩ về điều đó, “Nói không chừng là Thần Khí!”
『 Ha. 』 Hệ thống không muốn phỉ nhổ ký chủ vừa ngu ngốc vừa ngây thơ nữa.
“Vậy sao.” Thuật Dung xoa xoa mặt Tạ Dư Trì, “Trong căn cứ còn có mấy hộp óc chó, trở về đưa cho em ăn.”
“Hả? Tại sao lại đột nhiên cho em?”
“Dinh dưỡng.”
*********
Buổi tối ở thành phố J rất yên bình, tang thi 4 Sao kia cũng không đuổi theo hay có hành động gì, điều này khiến Tạ Dư Trì thực ngạc nhiên, nhưng
cũng càng thêm tin tưởng nhất định là nó đang canh giữ một thứ gì đó
(Thần Khí) quan trọng!
—— Hệ thống! Có phải từ giờ trở đi, ta sẽ thay đổi quỹ đạo của cuộc đời mình hay không, ngay lập tức tiêu diệt
tang thi, trở thành cường giả, kết hôn với bạch phú mỹ, a, phi, kết hôn
với Thuật Dung, đi lên đỉnh cao nhân sinh!
『 Ăn nhiều quả óc chó. 』
Tạ Dư Trì:???
Tạ Dư Trì bị dỗi lại một cách vô cớ, nhưng nàng vẫn rất quan tâm đến kho
báu ở trung tâm thành phố J. Dù sao, ngay cả khi nó không phải là Thần
Khí gì đó, nhưng có thể làm cho tang thi 4 Sao coi trọng như vậy, có lẽ
sẽ không kém Thần Khí là bao.
“Bom cháy, lựu đạn, lát nữa ném
xuống, ném chuẩn một chút.” Thanh Hòa không dùng súng nữa, cô cầm bom
cháy và đạn mà Tạ Dư Trì lấy ra, nhìn những quả bom cháy lăn khắp
khoang, “Còn không phải chỉ là thi triều sao! Đốt chết chúng nó!”
“Khó lắm, đối với tang thi 3 Sao mà nói, bom cháy không có hiệu quả lắm.” Tạ Dư Trì có kinh nghiệm sử dụng những thứ này, nàng sâu kín thở dài, sao
nàng lại giao dịch hết phù chú như vậy chứ? Bằng không, nếu như rải mấy
trăm tờ xuống thi triều, không biết khi tang thi 4 Sao phát hiện tất cả
thuộc hạ đột nhiên bị diệt, sẽ có biểu tình gì.
“Grào ——”
“Grào ——”
Thi rống quen thuộc vang lên, những con tang đó nhìn trực thăng trên không trung, phát ra từng tiếng gào rống liên tiếp.
Truyền đi truyền lại, như là sóng biển vậy, hết đợt này đến đợt khác, cho đến khi thi triều quen thuộc xuất hiện lần nữa.
Tạ Dư Trì lấy Barrett của Thanh Hòa qua, dùng ống ngắm nhìn thi triều ở
phía xa, nàng cố gắng hết sức tìm kiếm tang thi có ý thức mà Thanh Hòa
đã nói, nhưng hồi lâu vẫn chưa thấy được.
“Thanh Hòa, nó ở đâu?
Nó trông như thế nào? Chị chỉ nói mắt xanh, sao em tìm không thấy…” Tạ Dư Trì oán giận, khi trực thăng bay ngang qua một tòa nhà cao tầng, Tạ
Dư Trì cứng người.
Hình như nàng đã thấy con tang thi đó.
—— “Cái gì, để chị xem… Chậc chậc, em làm sao vậy? Tiểu Tạ?”
Tạ Dư Trì lắc đầu, chỉ vào nữ tang thi trên tòa nhà cao tầng đối diện,
không nói nên lời. “Có phải cô ta mặc quần áo cực kỳ sạch sẽ, mái tóc
trắng xóa, đôi mắt xanh lục… Trông… Rất anh khí?”
“Hả? Chị
nào biết nó trông như thế nào? Có lẽ là như em nói.” Thanh Hòa vẫn đang
nhìn thi triều, cho đến khi Sùng Linh tát vào đầu, tức giận ngẩng đầu
lên, “Chị làm cái gì vậy!… Ể?”
Hiển nhiên cô cũng thấy tang thi ở phía đối diện.
Nữ tang thi nhìn trực thăng, đột nhiên nở nụ cười, lộ ra răng nanh sắc bén.
Thi triều đột nhiên bùng nổ, những tang thi như bị khống chế, lần lượt lao về phía tòa nhà cao tầng.