Chương 61 - Ngư ông
Nửa đêm, nhiệt độ ngày càng xuống thấp, các nàng dừng xe lại, gần đó
không có cây cỏ để nhóm lửa, các nàng ngủ trong xe cả đêm, sáng hôm sau
tỉnh dậy sớm, Tạ Dư Trì đạp lên nền đất mềm xốp mới phát hiện vùng đất
này đã bị sa mạc hóa, mặc dù nó chưa bị sa mạc hóa hoàn toàn nhưng việc
nó trở thành sa mạc chỉ là vấn đề thời gian.
“Có lẽ nước C sẽ
khác.” Biên cảnh này ít người ở, phỏng chừng ngoại trừ sa mạc hóa, sự
tồn tại của gián biến dị cũng khiến nơi này không thích hợp xây dựng căn cứ.
Các nàng đi về phía trước một đoạn, quả nhiên không còn là
mảnh đất hoang vu, đồng thời cũng phát hiện một căn cứ nhỏ đã bị phá
hủy.
Khung cảnh quen thuộc, đống đổ nát của căn cứ, xương cốt rải rác thậm chí thối rữa và những tang thi bình thường lảo đảo lắc lư.
Điều duy nhất có thể chắc chắn là việc phá hủy căn cứ này không liên
quan gì đến hai tên 4 Sao kia.
Dù sao nữ tang thi kia cũng sẽ không buông bỏ bất kỳ não hạch nào, tất nhiên không có khả năng có người biến dị thành tang thi.
Thuật Dung không có hứng thú với những đống đổ nát này, xe bọc thép đã vòng qua một vài tang thi, bỏ lại chúng rất xa.
『 Ting! Tuyên bố nhiệm vụ: Quét sạch dị thú! 』
『 Nhiệm vụ chi tiết: Nước C ở gần biển, nơi đã xuất hiện nhiều khe dị thứ nguyên, các loài biến dị đa dạng, nguy hiểm tứ phía. 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: (Mỗi lần săn thú) 40 tích phân, 2 điểm kỹ năng, Rương nhỏ thần bí x 1 』
Có phải dị thú nào cũng được phần thưởng này không?
『 Giống như Leviathan. 』
Tạ Dư Trì:…
Quả nhiên hệ thống sẽ không hào phóng như vậy.
Cũng may Tạ Dư Trì không có quá nhiều kỳ vọng, nàng nhìn thoáng qua Thuật Dung, “Em có nhiệm vụ!”
“Hửm?” Thuật Dung hơi nghiêng đầu, mắt vẫn nhìn phía trước để lái xe.
“Săn những con thú biến dị giống như hai con 4 Sao lần trước.” Tạ Dư Trì nhỏ giọng nói, “Phần thưởng… Không tệ lắm.”
“Ừm.” Thuật Dung gật đầu, “Gần đây có dị thú không?”
Tạ Dư Trì chớp chớp mắt, do dự một chút, “Vậy, bây giờ em mở định vị nhé?” Tạ Dư Trì quay lại nhìn Sùng Linh và Thanh Hòa, “Bây giờ mấy chị có
muốn hoạt động gân cốt một chút không?”
Thanh Hòa: “Hoạt động… Gân cốt?”
“Cũng được.” Sùng Linh dựa vào ghế, lười nhác trả lời, hữu khí vô lực.
Vì thế Tạ Dư Trì chọc chọc hệ thống, mở định vị săn thú.
『 Đã mở lên. 』
Tạ Dư Trì cúi xuống, một màn hình màu lam nhạt xuất hiện trước mắt, một
tấm bản đồ nhỏ đơn giản xuất hiện trước mặt, sau đó không ngừng thu nhỏ
lại, lấy mũi tên nhỏ màu lam làm trung tâm, xung quanh rất sạch sẽ, một
năm ngôi sao năm cánh vẫn luôn xuất hiện ở phía đông, là ngôi sao gần Tạ Dư Trì nhất.
“Đi về phía đông!” Tạ Dư Trì nhìn phương hướng của
mũi tên nhỏ và phương hướng của ngôi sao năm cánh, chỉ cho Thuật Dung
phương hướng đại khái, “Đi thẳng đi, chị có cảm thấy đó là căn cứ vừa
mới bị phá hủy kia không? Nếu nó quá mạnh chúng ta đánh không lại thì
phải làm sao bây giờ?”
“Vậy… Ném em cho nó đi.” Thuật Dung cười nhẹ, “Người bị định vị là em mà.”
Tạ Dư Trì:???
Biết rõ Thuật Dung chỉ nói đùa nhưng Tạ Dư Trì vẫn không khỏi nghẹn một hơi, hai má phồng lên tức giận, “Này, chị đối xử với em như vậy sao? Căn cứ
trưởng đại nhân của em?”
“Đùa thôi, đừng nghiêm túc.” Thuật Dung cố gắng chống lại ý muốn chọc ghẹo Tạ Dư Trì, nhìn thẳng về phía trước, “Săn thú.”
…
“Đi về phía trước, đi xa hơn nữa.” Tạ Dư Trì nhìn vào màn hình ảo, mũi tên
nhỏ màu xanh lam cách ngôi sao năm cánh càng ngày càng gần, đột nhiên,
ngôi sao năm cánh di chuyển?
“Hả? Cái gì?” Sao lại ngược hướng?
Tạ Dư Trì ngơ ngẩn, dưới tình huống này, chẳng phải những dị thú 4 Sao
đó sẽ lao về phía này như thấy một miếng thịt to béo sao? Sao lại là
phản ứng này?
Chẳng lẽ bị thương?
Trong đầu nàng hiện lên
một cái khả năng, “Thuật Dung, mấy chị đừng phát ra khí tức 4 Sao, có
thể là nó bị thương hoặc là có ẩn tình gì đó? Mặc kệ những thứ này, tóm
lại, mau tăng tốc, đi hướng này ——”
Theo lời khuyên của Tạ Dư
Trì, Thuật Dung đột nhiên nhấn chân ga, nhưng lại nói với giọng nhẹ
nhàng, không có biểu cảm gì, “Không đủ xăng.”
Tạ Dư Trì:??!
“Dừng xe! Dừng xe! Đã không có xăng, sao còn tăng tốc, dừng lại đổ xăng!”
Bằng không lát nữa gặp phải 4 Sao, đánh không lại cũng không thoát được, chẳng lẽ chờ chết à?! Tạ Dư Trì cảm thấy có lẽ là Thuật Dung cố tình
làm vậy. Người phụ nữ hư hỏng này.
“Chờ đã, chờ đã, cái này…”
Tạ Dư Trì thấy trên bản đồ đột nhiên xuất hiện một ngôi sao năm cánh
khác, cả người đều thấy không ổn, đặc biệt là khi ngôi sao năm cánh này
xuất hiện từ một góc và di chuyển về phía mũi tên màu xanh lam với tốc
độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Tạ Dư Trì không thể tin vào những
gì mình nhìn thấy, đặc biệt là trong giây tiếp theo, ngôi sao năm cánh
vốn ở rời rất xa các nàng, đột nhiên quay trở lại?
Tình huống này là như thế nào?! Bao vây? Giáp công? Làm sao có thể? Cũng không phải là hai tên 4 Sao kia, làm sao có khả năng từng con dị thú biến dị đều sẽ
hợp tác mà không giết hại lẫn nhau?
Nếu dị thú đều thân mật khắng khít như hai tên 4 Sao kia, căn cứ của nhân loại làm sao có thể chống
lại? Liên minh giữa các dị thú? Dị thú khổng lồ có ý thức?
Tạ Dư Trì cảm thấy đầu mình muốn nổ tung, nàng đau đầu nhìn Thuật Dung, uất ức đến mức không nói nên lời.
“Sao vậy?”
“Tình huống đã thay đổi…” Sắc mặt Tạ Dư Trì trở nên khó coi, “Em nghĩ chúng ta lại sắp bị vây đánh rồi.”
“Hửm?”
“Có hai con dị thú đang đến gần, ngoại trừ con chúng ta đang đuổi theo, đột nhiên còn có một con khác.” Vẻ mặt Tạ Dư Trì sống không còn gì luyến
tiếc.
『 Hai con đều là 4 Sao. 』
“Là hai con 4 Sao.” Tạ Dư
Trì bổ sung, nàng có chút bất đắc dĩ, “Chúng ta… Em, em sợ là mình
không chạy thoát được.” Dù sao cũng là do nàng mở định vị, cũng không
thể hủy bỏ. Chỉ cần nàng thấy dị thú, một bên phản săn thú, nàng sẽ bị
nhìn chằm chằm cho đến chết.
Phù chú… Tạ Dư Trì nhìn vào ba lô, phù chú có lẽ là đủ, nàng còn có tàng hình và ảnh phó… Tàng hình,
tàng hình có thể không hữu ích nhưng nó có thể tránh được công kích gì
gì đó…
80 tích phân, 4 điểm kỹ năng, 2 rương khen thưởng, vô
cùng hấp dẫn. Đặc biệt là những chiếc rương nhỏ bí ẩn, đây thực sự là
rương “bí ẩn”, bạn không bao giờ đoán được mình sẽ nhận được gì đâu.
Có thể cái lần trước trông rất lợi hại, thực sự rất hiệu quả khi sử dụng
nhưng dù hơi yếu hay gì đó, hoặc nó có thể là thư mời vào phó bản, mặc
dù đối với Tạ Dư Trì, nó không khác gì một vé du lịch, tất nhiên phần
thưởng rất tốt, giống như kỳ nghỉ có lương?
Thân xe đột nhiên
rung lên, Tạ Dư Trì ngừng suy nghĩ, híp mắt nhìn quái vật cực lớn cách
đó không xa, nó bốc lên một đám khói bụi, Tạ Dư Trì có chút choáng váng, nhìn chằm chằm tên khổng lồ kia, “Đó là thứ gì vậy?”
4 Sao này
trông giống như một con thằn lằn, có một vết sẹo chạy dọc từ đầu đến cổ, một đôi con ngươi màu xanh đậm khiến người ta có cảm giác muốn ngất đi, trên đuôi treo gai nhọn, sắc bén và mảnh khảnh. “Xì xì xì…”
“Grào! ——” Tiếng gầm hoàn toàn khác với tiếng của thằn lằn. Con 4 Sao thứ hai
là một sinh vật tương tự như côn trùng màu lục. Nó giống bọ ngựa nhưng
lại không phải. Một đôi lưỡi hái lóe hàn quang, vừa thấy là biết đó là
vũ khí đắc lực của nó.
Thuật Dung quay đầu xe, đi xa một chút, “Chị nhìn vết sẹo trên con thằn lằn kia xem.”
“Làm sao?”
“Hai con này có thù oán, con thằn lằn khổng lồ này trước đó đã từng giao
chiến với thứ màu lục này.” Thanh Hòa sờ sờ cằm nói, dù sao con thằn lằn này nổi giận là không che giấu được, con côn trùng màu xanh kia cũng lộ ra vẻ cảnh giác.
“Thứ màu lục?” Sùng Linh nhìn thoáng qua sinh vật giống bọ ngựa khổng lồ, có chút không nói nên lời, “Bọ ngựa khổng lồ?”
“Biến dị! Ai biết nguyên hình của nó là cái gì chứ!” Thanh Hòa trợn tròn mắt, “Cái này không phải vừa lúc sao? Bọ ngựa bắt… Thằn lằn, chúng ta ở
phía sau?”
Lúc các nàng đang nói chuyện, hai con quái vật kỳ lạ
đã tiến vào trạng thái đánh nhau. Bọ ngựa khổng lồ cảnh giác, cặp lưỡi
hái chắn ngang trước mặt, còn thằn lằn khổng lồ thì không ngừng phát ra
những tiếng “Xì xì”, đuôi dựng đứng, gai nhô ra, đứng thẳng.
Lưỡi hái vung về phía trước một cách dữ dội, thằn lằn dùng gai trên đuôi
chặn lại, tia lửa bay ra do ma sát, cuối cùng gai nhọn không thắng nổi,
một phần của nó đã bị cắt đứt. Con thằn lằn giận dữ lè cái lưỡi màu tím
quỷ dị, thậm chí nước bọt của nó cũng có màu tím.
“Tính ăn mòn
mạnh ghê!” Tạ Dư Trì giật mình, chất lỏng màu tím nhỏ xuống trên người
bọ ngựa, lưu lại một vết đen, phát ra tiếng xèo xèo chói tai.
Nếu các nàng liều lĩnh đối đầu với con thằn lằn này mà không biết tác dụng của chất lỏng đó, sợ là cũng lành ít dữ nhiều.
Con bọ ngựa hiển nhiên là bị đau đến phát điên, đôi mắt hẹp dài đảo một
vòng, đột nhiên thân thể thẳng tắp lao về phía trước, một đôi lưỡi hái
chắn trước người cấp tốc vung lên.
Không nên xem thường động tác
chiến đấu của hai con quái vật khổng lồ, tuy các nàng ở rất xa nhưng
cũng bị gió cát che khuất làm cay mắt không nhìn rõ, nhưng dựa vào biên
độ thân xe rung lắc có thể cảm nhận được hai con dị thú đã chiến đấu
khốc liệt như thế nào.
Đột nhiên có một tiếng kêu thảm thiết, bọ
ngựa cắn chặt đầu thằn lằn, đôi lưỡi hái giam cầm thân thằn lằn, gai
đuôi thằn lằn không ngừng đâm vào thân bọ ngựa, bọ ngựa giãy giụa rút
lưỡi hái ra, còn thằn lằn cũng ra sức vùng vẫy muốn thoát khỏi lưỡi hái
của bọ ngựa, hai con dị thú lâm vào thế giằng co, trong giây lát, không
con nào làm gì được con kia.
“Chính là như vậy, rất thú vị.”
Thanh Hòa nhún nhún vai, ôm Barrett nóng lòng muốn thử, hai viên tinh
hạch 4 Sao này cực kỳ hấp dẫn.
Barrett của cô đặt trên cửa sổ, nín thở, nhìn vào mắt dị thú qua ống ngắm, bóp cò một cách thong thả nhưng kiên định.
“Đùng”
Một viên đạn khiến con thằn lằn rên rỉ, nhưng Thanh Hòa không có bất kỳ xúc động nào, cô gần như hòa nhập với xung quanh, nín thở tiếp tục nhắm
bắn.
“Đùng”
“Tôi đi xuống trước.” Sùng Linh cầm trường đao trên tay, cô nhìn thoáng qua Thuật Dung, như thể đang hỏi ý kiến của
Thuật Dung.
“Cùng nhau, Thanh Hòa ở trong xe bắn yểm hộ.” Thuật
Dung mở cửa xuống xe, thấy Tạ Dư Trì vội vàng mở cửa, “Em cũng có thể ở
lại.”
Tạ Dư Trì:???
Đây là lời của một căn cứ trưởng nói với cấp dưới đắc lực của mình sao? Nàng không còn là một Phù Chú Sư gà mờ vô dụng nữa!
Tạ Dư Trì điều khiển Phù Tăng Tốc trung cấp dán lên người Sùng Linh và
Thuật Dung, sau đó dán một tấm phù chú lên ngực mình, kích hoạt kỹ năng
của vòng cổ.
Bóng đen nhanh chóng dung nhập vào cơ thể Tạ Dư Trì, Tạ Dư Trì nhanh chóng tiếp cận, hai con dị thú khổng lồ căn bản không
quan tâm đến những điểm đen nhỏ là các nàng đang di chuyển.