Chương 37 - Kiểm tra
Trở lại khách sạn, vừa đóng cửa lại, Sùng Linh liền đẩy Thanh Hòa ra,
dựa vào tường phun ra hai ngụm máu, cô lau khóe miệng, nhìn Thanh Hòa
lấy thuốc cho cô.
“Còn… Tức giận sao?” Sùng Linh uống hết lọ thuốc, bình tĩnh lại, cười nói: “Cùng nhau… Tắm?”
“Thôi đi, ngài tự nghỉ ngơi ở đây đi, tôi về phòng, ngài muốn làm gì thì
làm.” Thấy Sùng Linh có vẻ không có vấn đề gì lớn, Thanh Hòa trợn mắt
dỗi nói. Vừa chạm vào tay nắm cửa, cô đã nghe thấy giọng của Sùng Linh:
“Rõ ràng… Em rất… Thoải mái…”
“Đánh rắm!” Sắc mặt Thanh Hòa tối sầm, “Đã đánh cược là phải chịu thua mà
thôi, đừng suy nghĩ nhiều.” Cô nói xong, đẩy cửa ra, dùng sức đóng sầm
cửa lại.
Sùng Linh nhịn không được lại ho ra máu, cô tùy tiện lau vết máu, nhìn thoáng qua trường đao rồi ngủ thiếp đi trên giường.
*********
“Tống căn cứ trưởng, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.” Khi Trương Minh Hiên thấy Tống Dự đến như đã hứa, hắn vội vàng đứng dậy chào đón bắt tay với Tống Dự.
“Trương thủ lĩnh nói thẳng đi.”
“Tôi nghe nói người phụ nữ đánh bại Vũ Đình tên là Sùng Linh, vốn là con át chủ bài của thành phố Q?”
Sắc mặt Tống Dự trầm xuống, “Trương thủ lĩnh cố ý chèn ép tôi sao?”
“Đương nhiên không phải, chỉ là… Không biết Tống căn cứ trưởng có nguyện ý hợp tác cùng Trương mỗ hay không?”
“Hợp tác gì?”
“Để cấp dưới của anh tung tin đồn Sùng Linh từng thuộc căn cứ của anh, nói
rằng sức mạnh của cô ta tăng lên vì cô ta có ẩn tình khác. Sau khi sử
dụng phương pháp bí mật, cô ta sẽ vô cùng suy yếu, bị thương nghiêm
trọng, gần như không có sức chiến đấu.” Trương Minh Hiên lấy ra một viên tinh hạch 3 Sao đưa cho Tống Dự, “Sau đó, chỉ cần tung tin đã đưa thành phố Z 10 viên tinh hạch 3 Sao là được.”
“Anh muốn lợi dụng những căn cứ khác diệt trừ thành phố Z?” Tống Dư cầm lấy tinh hạch 3 Sao,
nhưng không vội vàng đồng ý mà là hỏi.
“Cùng có lợi, cùng có
lợi.” Trương Minh Hiên cười nói, “Sau khi thành phố Z rời đi, thành phố L tự nhiên sẽ có hành động, nhưng Thuật Dung rất khôn khéo, sợ có sơ
xuất. Người quá nhiều, cho nên sẽ không có nhiều biến cố như vậy.”
Tống Dự cầm tinh hạch, trầm tư hồi lâu, “Tôi đáp ứng anh, nhưng tôi muốn một người.”
“Sùng Linh?”
“Không, Tạ Dư Trì.” Sự oán độc trong mắt Tống Dự lóe lên, “Cô ta đã lừa tôi, mang Sùng Linh đi.”
“Chuyện nhỏ mà thôi, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Trương Minh Hiên cầm ly rượu trên bàn lên, kính Tông Dự một ly.
“Hợp tác vui vẻ.”
*********
“Thiển Kiến, lúc cậu ngồi trong quán bar có biết ai trong các căn cứ còn lại không?” Thuật Dung đột nhiên hỏi.
“A, cũng không tính, có thể nói chuyện mấy câu.” Mạc Thiển Kiếm gãi gãi ót, nói.
“Đi quán bar nói với những người đó, thành phố L không có đưa tinh hạch cho căn cứ Z.” Thuật Dung nói: “Nói phẫn nộ chút.”
“Em hiểu, em hiểu!” Mạc Thiển Kiến hành lễ, lôi kéo Mạc Hi Văn chạy về phía quán bar.
“Thành phố L sẽ không đưa sao?” Sau khi mọi người rời đi, theo Thuật Dung trở về phòng, Tạ Dư Trì không khỏi hỏi.
Nhưng đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Thuật Dung mở cửa, một người đàn ông mặc đồng phục của thành phố L đưa cho cô một hộp gỗ lớn, “Đây là phần thưởng, mời nhận lấy.”
Đóng cửa lại, Thuật Dung mở hộp ra, bên trong có 10 viên tinh hạch 3 Sao.
“Bỏ tinh hạch vào trong không gian của em đi.” Thuật Dung nói, lấy tinh
hạch 3 Sao đưa cho Tạ Dư Trì, sau đó bỏ 10 viên tinh hạch 2 Sao vào. Cô
cười nhẹ một tiếng, đóng hộp lại, đặt nó lên bàn.
Tạ Dư Trì nhìn vào tinh hạch 3 Sao trong ba lô, “Tại sao… Lại làm vậy?”
“Nếu Trương Minh Hiên không gây sự với tôi, nó sẽ vô dụng.” Thuật Dung ngồi bên cạnh Tạ Dư Trì, “Chừa đường lui thôi.”
Buổi tối, Mạc Thiển Kiến hoang mang rối loạn gõ cửa phòng Thuật Dung, “Thuật Dung tỷ!”
“Thế nào?”
“Không biết vì sao, đột nhiên có tin tức, Sùng Linh tỷ bị thương nặng sắp
chết, còn có, còn có… Có tin đồn, chúng ta lo lắng tinh hạch 3 Sao bị
cướp, sẽ rời đi sớm!”
“Thành phố Q.” Mạc Hi Văn ở bên cạnh bổ sung một câu.
“Đúng! Em có đi dò hỏi, hình như tin tức là từ thành phố Q, đó không phải là
căn cứ cũ của Sùng Linh tỷ sao? Bọn họ nhất định là có ý đồ xấu!” Mạc
Thiển Kiến tiếp lời, tiếp tục nói: “Em cảm thấy có rất nhiều căn cứ có ý đồ với tinh hạch 3 Sao của chúng ta, lúc đầu đám người đó nghe em oán
giận đều không tin em.”
“Cậu truyền đi, tinh hạch đã được đưa tới, nhưng đều là tinh hạch 2 Sao.”
“Chết tiệt?! Bọn họ vậy mà chỉ đưa 10 viên 2 Sao?! Bắt nạt chúng ta vậy sao?” Mạc Thiển Kiến vừa nghe đã bùng nổ, kéo Mạc Hi Văn chạy đi mất dạng như muốn nói chuyện gì đó.
“Bọn họ sẽ tin sao?” Tạ Dư Trì rất lo lắng, những người đó cũng không phải ngu xuẩn, đã đưa tinh hạch rồi, sao có thể tin?
“Khách sạn này không có camera,” Thuật Dung nhẹ giọng nói, “Máy dò xét tinh
hạch có dùng được hay không… Còn phải xem không gian của em có lợi hại hay không.”
?!
Hệ thống!
『 Ký chủ yên tâm, đồ vật đặt trong ba lô sẽ không bị đo lường ra. 』
Tạ Dư Trì thở phào nhẹ nhõm, thành phố Q sao? Thành phố Q muốn giết người
cướp của? Hơn nữa lại là loại ngư ông đắc lợi? Có lẽ vì bọn họ còn nuối
tiếc Sùng Linh…
Sùng Linh… Không biết thương thế của chị ấy như thế nào rồi…
Tạ Dư Trì nhìn thoáng qua Thuật Dung, nàng vốn muốn đến thăm nhưng Thuật Dung nhất quyết không cho nàng đi.
Nào là, nếu Sùng Linh bị thương nặng, ai đó hỏi em về thương thế của Sùng Linh, nhìn vào mặt em là biết ngay.
Nàng làm gì ngốc đến như vậy chứ! Trên mặt cũng không có chữ!
『 Ký chủ nhìn cũng vô dụng. 』
“…” Ai cần mi nói nhiều.
Có Thanh Hòa ở đó, có lẽ mọi chuyện sẽ ổn thôi. Dù sao thì thuốc của Thuật Dung rất hiệu quả, Tạ Dư Trì đã tự mình trải nghiệm rồi.
*********
Nhân viên công tác mang bữa tối đến nhưng đứng trước cửa phòng Sùng Linh bấm chuông một lúc lâu cũng không có ai trả lời, cuối cùng là Thanh Hòa đi
ra lấy cơm, đuổi nhân viên công tác đi liền vội vã đến gặp Thuật Dung để xin chìa khóa dự phòng vào phòng của Sùng Linh.
Mọi chìa khóa dự phòng đều giao cho Thuật Dung cất giữ.
Thuật Dung lấy chìa khóa đi đến phòng Sùng Linh với Thanh Hòa.
Sùng Linh vẫn trong tư thế khi trở về, cũng không thay bộ quần áo dính máu, như là đang ngủ trên giường.
“Cô, cô ta có chút phát sốt?!” Thanh Hòa kinh hô, phải biết rằng tố chất
thân thể của dị năng giả hoàn toàn khác với người thường, không thể nào
cảm mạo.
“Cậu không chăm sóc cô ấy?”
“Mình, mình thấy cô
ta vẫn ổn, cho… Cho nên…” Thanh Hòa rất là vô tội, cô thở dài, “Cậu
trở về đi, để mình hầu hạ tổ tông này.”
Thuật Dung cầm thêm hai bình thuốc, bảo Thanh Hòa chờ Sùng Linh tỉnh lại thì cho cô ấy uống, nói xong mới rời khỏi phòng.
Thanh Hòa đặt thuốc lên bàn, đứng bên giường xắn tay áo, được rồi, trước tiên đi tắm cho tổ tông này, thay quần áo rồi tính tiếp!
Vừa mới đụng vào Sùng Linh, Sùng Linh đột nhiên mở mắt ra, đỏ tươi trong mắt khiến
Thanh Hòa giật mình, “Ma túy… Sùng Linh cô tỉnh rồi?”
“… Ừm.” Sùng Linh đỡ đầu ngồi dậy, hít một hơi thật sâu, mở mắt ra lần nữa, con ngươi đã trở lại bình thường.
Thanh Hòa đưa cho cô hai bình thuốc, “Mau uống đi, uống xong thì đi tắm.”
Sùng Linh nhìn lọ thuốc, rồi nhìn thoáng qua Thanh Hòa một cách thiếu kiên nhẫn, “Tôi không có sức…”
Thanh Hòa: “???”
Sau khi cho Sùng Linh ăn và uống thuốc xong, Thanh Hòa đỡ Sùng Linh xuống
giường, nhưng người phụ nữ này treo trên người cô như không xương, trọng lượng cả cơ thể đè lên người, thật không khách khí chút nào!
“Giúp tôi… Tắm…”
“Biết! Cô câm miệng!” Thanh Hòa vốn đã xấu hổ, một bụng tức giận, nhưng người
phụ nữ này vẫn cứ lải nhải dài dòng, thật là phiền phức.
Đến nỗi sau khi hầu hạ Sùng Linh tắm rửa xong, Thanh Hòa bị kéo lên giường như thế nào thì chúng ta sẽ không nói sâu hơn.
*********
Khi Thuật Dung thực sự tìm được Trương Minh Hiên, chất vấn tại sao hắn
không đưa tinh hạch 3 Sao như đã hứa, Trương Minh Hiên vẫn còn có chút
hoang mang.
Hắn vốn tưởng rằng Thuật Dung tới đây là vì chất vấn
tin đồn ngày hôm qua, nhưng kết quả lại là tinh hạch? Không, không phải
đã đưa tinh hạch rồi sao?
Nữ nhân này muốn trả đũa? Trương Minh
Hiên giận đến phản cười, đội của Thuật Dung chỉ có 6 người, 10 viên tinh hạch 3 Sao chắc chắn sẽ không thể luyện hóa trong một đêm, một khi kiểm tra ra được…
Hắn một bên yêu cầu cấp dưới của mình khám xét
khách sạn bằng máy dò xét năng lượng tinh hạch, một bên trấn an Thuật
Dung mặt vô biểu tình và những đồng đội cực kỳ bình tĩnh của cô ở phía
sau. Ngoại trừ thanh niên tức giận đến mặt đỏ bừng, 5 người này căn bản
không có một tia tức giận nào!
Rất nhiều người từ các căn cứ khác đến vây quanh nơi này xem náo nhiệt, bàn tán xôn xao, Trương Minh Hiên
yêu cầu cấp dưới duy trì trật tự, sơ tán những người xem. Hắn dành thời
gian để xác nhận nhiều lần rằng tinh hạch 3 Sao đã được đưa đến tận tay
Thuật Dung, mới chỉ đạo cấp dưới của mình phát trực tiếp ra ngoài, phát
trên màn hình lớn ở quảng trường.
Mọi người đều nhìn thấy người
mặc đồng phục của căn cứ thành phố L dùng máy dò xét mọi ngóc ngách
trong khách sạn nhưng không có phản ứng gì cả.
Mà trong hộp gỗ Thuật Dung mở ra, có 10 viên tinh hạch 2 Sao lẳng lặng nằm đó.
“Không thể nào!” Trương Minh Hiên đè nén lửa giận, “Căn cứ trưởng Thuật Dung,
không thể… Kiểm tra những theo đồ vật cô mang theo được không?”
“Tất nhiên là có thể.” Thuật Dung dứt khoát đồng ý, nhưng Tạ Dư Trì lại có
chút khẩn trương. Nàng nhìn Thuật Dung, lo lắng xoa đầu Khiếu Thiên.
『 Ký chủ, ngài có thể khống chế biểu tình của mình được không, ba lô của hệ thống sẽ không bị đo lường được! 』
Tạ Dư Trì cúi đầu, mi nói khống chế là có thể khống chế được sao! Sự lo lắng này ta cũng không có biện pháp a!
Thuật Dung là người bị kiểm tra đầu tiên, cô tùy ý lấy từ trong ba lô ra một
túi tinh hạch 2 Sao đặt xuống đất, sau đó để dụng cụ quét qua ba lô và
cơ thể mình, không có bất kỳ dao động nào của tinh hạch.
Người
thứ hai là Tạ Dư Trì, nàng có chút chột dạ đi tới, thấy Trương Minh Hiên đang cười lạnh nhìn mình chằm chằm, nàng nghiêng đầu, đối diện với ánh
mắt của Thuật Dung, dụng cụ lướt qua người nàng, không có bất kỳ dao
động nào.
Khiếu Thiên cũng bị kiểm tra, trong đầu Khiếu Thiên có tinh hạch, nhưng nó là 2 Sao. Sắc mặt Trương Minh Hiên tối sầm lại.
Thanh Hòa, Sùng Linh, Mạc Thiển Kiến, Mạc Hi Văn…
Tất cả mọi người đều thông qua kiểm tra, đừng nói trên người bọn họ có 3 Sao, ngay cả tinh hạch 2 Sao cũng không có.
“Làm sao có thể!” Trương Minh Hiên không thể tin được, rõ ràng hắn đã đưa tinh hạch…
Lúc đầu, để thể hiện sự công bằng và an toàn cho nhân viên của từng căn cứ, phần thưởng được phân phát riêng biệt và bí mật, và vì sự riêng tư của
từng căn cứ nên khách sạn cũng không lắp đặt bất kỳ thiết bị giám sát
nào…
10 viên tinh hạch 3 Sao a! Làm sao chúng có thể biến mất được!