Chương 63 - Khai chiến
Ngày hôm sau.
Tạ Dư Trì nằm trong lòng Thuật Dung, khi tỉnh lại
toàn thân đau nhức, nàng chống giường đứng dậy, cảm thấy eo đã không còn là của mình nữa…
Tạ Dư Trì lấy quần áo ra từ trong ba lô, thay quần áo, đột nhiên cảm nhận được có người ôm lấy eo của mình, nàng
nhướng mày, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thuật Dung!”
“Chào buổi
sáng, phu nhân.” Thuật Dung rướn người lên hôn một cái lên má Tạ Dư Trì, sau đó chậm rãi ngồi thẳng dậy, bắt đầu mặc quần áo.
Tạ Dư Trì
thay quần áo xong nhảy xuống giường, hai chân nàng đột nhiên mềm nhũn,
cố gắng bám vào giường để không bị ngã, nàng nhìn chằm chằm vào người
phụ nữ đang thong thả ung dung mặc quần áo, có chút khó chịu, “Sau này
chị không được làm như vậy nữa.”
“Hửm?” Thuật Dung nửa mở mắt, mang đồng hồ vào cổ tay, đeo kính, đứng dậy đỡ Tạ Dư Trì, “Đau lắm không?”
“Nhức mỏi lắm.” Tạ Dư Trì vừa nói xong đã bị Thuật Dung ôm lấy, hai tay thuận thế ôm lấy cổ cô, “Hôm nay vẫn tiếp tục thăm dò sao?”
“Ừm.” Thuật Dung đẩy cửa ra, vừa vặn thấy Thanh Hòa dựa vào cửa hút thuốc.
“Chậc, tỉnh rồi sao?” Thanh Hòa nhướng mày cười híp mắt, phun một làn khói trắng lên mặt Thuật Dung, “Hôm qua điên cuồng lắm à?”
Mặt của Tạ Dư Trì lập tức đỏ bừng, nàng vùi đầu vào lòng Thuật Dung.
Giác quan của dị năng giả 4 Sao… Nhạy bén quá.
Vì thế…
“Như nhau.” Thuật Dung mặt không đổi sắc, vòng qua Thanh Hòa đi xuống lầu, “Thu dọn sạch sẽ rồi rời đi.”
“Xấu hổ?” Thuật Dung cúi đầu nhìn Tạ Dư Trì trong ngực, “Lần sau chị sẽ chú ý.”
“Không, không sao…” Tạ Dư Trì xấu hổ quay đầu, được Thuật Dung đỡ đứng xuống, cùng Thuật Dung đan mười ngón tay vào nhau, “Ăn cơm sáng đi, bánh quy.”
Thấy Tạ Dư Trì không muốn tiếp tục chủ đề này, Thuật Dung cười nhẹ nghe lời nàng, “Được.”
*********
Với 200 tích phân, Tạ Dư Trì đã đổi chúng thành thành thạo chiến đấu, trị giá 150 tích phân.
Tạ Dư Trì nói kỹ năng này với Thuật Dung một chút, sau đó thực hành nó với Thuật Dung, chỉ là so chiêu bình thường, và đây là lần đầu tiên nàng
đánh bại Thuật Dung.
Quả thực là bàn tay vàng!
Nhưng Tạ Dư Trì còn chưa vui được bao lâu, chỉ sau hai mươi ba mươi chiêu, dường
như Thuật Dung đã bí mật học được chiêu thức của nàng, khi nàng giơ tay
lên để chặn cú đấm thẳng của Thuật Dung, Thuật Dung lại nắm lấy cánh tay của nàng bằng một tay và ném cả người nàng ra ngoài…
『 Một cú ném qua vai tuyệt đẹp. 』
Khi Tạ Dư Trì nằm trên mặt đất rên rỉ, hệ thống đã khen ngợi như thế.
Ha, hệ thống giả.
Cho dù là bị Thuật Dung học trộm cũng không thể xóa đi sự vui mừng Tạ Dư
Trì, nàng cảm thấy hiện tại một mình đấu với nữ tang thi 4 Sao kia cũng
không có vấn đề gì!
Nàng nhất định là vinh quang trong giới Phù Chú Sư!
『 Ký chủ, tôi nhớ rõ ngài từng nói ngài là sự sỉ nhục của Phù Chú Sư 』
Tạ Dư Trì:…
Hệ thống, mi có thể im lặng được rồi.
Học phù chú 4 Sao cần 9 điểm kỹ năng, mà Tạ Dư Trì có vừa đủ 9 điểm kỹ năng, mặc dù rất miễn cưỡng nhưng Tạ Dư Trì vẫn chọn học.
Dù sao thì đây chính là phù chú có thể giết chết 4 Sao ngay lập tức!
Các nàng nghỉ ngơi một lát, sau đó tiếp tục tiến sâu vào nước C. Thuật Dung định đi bờ biển nhìn một chút, biết đâu có thể tìm được sinh vật biển
biến dị nào đó. Tạ Dư Trì không có hứng thú với những thứ này, nhưng
nàng cũng muốn gặp mấy con 4 Sao để luyện tập, thử những kỹ năng vừa học được một chút, nếu không thể đánh bại… Nàng vẫn có phù chú 4 Sao a!
Tuy nhiên, nếu là sinh vật biển, không biết điều gì sẽ xảy ra nếu phù chú chạm vào nước… Tạ Dư Trì có chút lo lắng.
Nàng chọc chọc hệ thống, nhưng hệ thống ba ba có vẻ ngạo kiều, phớt lờ nàng, vì vậy Tạ Dư Trì chỉ còn cách từ bỏ. Gặp rồi nói, cứ từ từ khoai sẽ
nhừ!
Thuật Dung các nàng lái xe bọc thép một đường đi tới, trực tiếp tìm được căn cứ lớn nhất ở nước C.
Tại sao nói là lớn nhất? Bởi vì rất có cảm giác dân cư.
Đứng ở cửa kiểm tra, mãi cho đến khi bị đưa vào phòng kiểm tra cách ly, Tạ
Dư Trì 4 Sao mới nhạy cảm cảm nhận được ở đây có rất nhiều người bình
thường, thậm chí là dị năng giả 1 Sao.
Nhiều người bình thường sống ở đây, điều đó đủ để cho thấy rằng căn cứ này rất thịnh vượng.
Thuật Dung không tiết lộ danh tính các nàng đến từ nước A, mà chỉ nói rằng họ là một nhóm cường giả lang thang khắp nơi săn thú và theo đuổi sức
mạnh. Lý do thoái thác này được thủ lĩnh căn cứ tiếp nhận, bởi vì quả
thực có rất nhiều người có năng lực lần lượt rời khỏi căn cứ, thành lập
tiểu đội rèn luyện khắp nơi, săn dị thú hoặc thi vương. Điểm khác biệt
là những đội ngũ đó bình thường vẫn là thuộc về một căn cứ nhất định,
bọn họ sẽ thỉnh thoảng trở về căn cứ tiếp tế, sau đó mang cho căn cứ rất nhiều của cải.
Một đội bốn người như Thuật Dung là rất hiếm, nhưng sau khi thủ lĩnh biết bốn người đều là 4 Sao liền bình thường trở lại.
Nhân viên lễ tân rất tôn trọng các nàng, dù Tạ Dư Trì trì độn đến đâu cũng
có thể cảm nhận được ý định mượn sức các nàng. Hơn nữa, tại sao ánh mắt
nhìn Thuật Dung của thủ lĩnh này lại nóng bỏng đến như vậy???
“Mọi người có nhu cầu gì cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ thỏa mãn mọi
người.” Thanh Hòaủ lĩnh dẫn bọn họ tới một khách sạn vô cùng sang trọng, có lẽ là được xây dựng trước mạt thế. “Các cô có thể nghỉ ngơi ở đây,
muốn ăn gì cứ nói người phục vụ là được.” Nói là người phục vụ, nhưng
thực ra là một số người bình thường kiếm thức ăn và nước uống thông qua
loại hình lao động này để tồn tại.
Có vệ binh tuần tra trên đường phố, thường là những năng lực giả 2 Sao.
“Tôi hy vọng sẽ để lại cho mọi người một trải nghiệm thú vị.” Thủ lĩnh làm một cử chỉ “Mời”. “Tôi không quấy rầy mọi người nữa.”
“Cảm ơn.” Thuật Dung khẽ gật đầu, không khách khí dẫn các nàng trực tiếp đi vào khách sạn.
Các phòng khách sạn đều trống, tùy ý để các nàng chọn — Như vậy cũng tốt, sẽ không có rắc rối và vấn đề riêng tư.
…
Tạ Dư Trì đóng cửa lại, trừng Thuật Dung, “Hắn có ý với chị đúng không?”
Thuật Dung:???
Nhận ra Tạ Dư Trì đang nói đến ai, Thuật Dung cảm thấy hơi bất lực, “Hắn đã 30 40 tuổi rồi.”
“Em không quan tâm! Hắn vẫn luôn nhìn chị như vậy!” Tạ Dư Trì tỏ vẻ mình
rất tức giận, hai người họ vừa đi vừa trò chuyện, khoảng cách còn gần
đến vậy, một người phụ nữ đã có gia đình như Thuật Dung sao lại không
chú ý một chút chứ?
“Hắn đang thử chị. Hắn cảm thấy chúng ta hẳn
là đến từ căn cứ khác, nhưng nước C lại không có bất kỳ tin tức gì về
chúng ta.” Thuật Dung trầm giọng nói, giơ tay nhéo nhéo vành tai Tạ Dư
Trì, “Thẩm mỹ của chị không có tệ đến như vậy, căn cứ trưởng phu nhân
thân ái.”
“Hừ…” Tạ Dư Trì quay mặt đi, hiểu ý của Thuật Dung, nhưng mà… “Tại sao giọng của chị có thể thay đổi bất cứ lúc nào?”
“Để hắn không biết chúng ta là người nước A.”
“Em biết! Ý em là — Chị biết mọi ngôn ngữ luôn sao?” Mặc dù nước A, B và C trên cùng một lục địa, ngôn ngữ không khác nhau nhiều nhưng vẫn có sự
khác biệt lớn về giọng điệu, có thể nói chỉ cần vừa mở miệng, nghe giọng là có thể biết đến từ nước nào.
“Có nghiên cứu một chút.” Thuật
Dung cúi đầu áp trán vào trán Tạ Dư Trì, dịu dàng nói: “Không phải chúng ta nên đi tắm rửa đi ngủ sao? Sắp tối rồi, phu nhân của chị.”
Tạ Dư Trì không muốn nói chuyện với người phụ nữ nghiêm túc này nữa, thậm chí còn muốn tát vào mặt cô một cái.
“Chúng ta ở trên giường?” Ngón tay Thuật Dung từ trong góc áo của Tạ Dư Trì đi lên, sờ sờ lưng nàng, còn có một tia mồ hôi, “Hôm qua em khát cầu như
thế.”
Tạ Dư Trì: ĐM
Đêm đầu tiên ở căn cứ diễn ra suôn sẻ.
Ở lại căn cứ này hai ba ngày, sau khi Thuật Dung thu thập tin tức về dị
thú nước C gần như rõ ràng, cô đưa ra ý muốn rời đi. Thủ lĩnh muốn giữ
lại, nhưng thấy không thể thay đổi ý định của các nàng nên đành ngậm
ngùi để các nàng đi.
“Phía đông thành phố cũng có một đại gia
hỏa, hai tuần trước đã ở nơi đó, hiện tại không biết ở nơi nào.” Thủ
lĩnh chỉ chỉ phương hướng, “Đi thẳng hướng đông nam, đi ngang qua hai
thành phố, đi dọc theo đường lớn, qua một thành phố khác, mọi người sẽ
đến bờ biển, hy vọng mọi người có một hành trình suôn sẻ.”
“Cảm ơn.”
*********
—— “Căn cứ trưởng!”
—— “Căn cứ trưởng!”
Lái xe được nửa đường, đồng hồ Thuật Dung đột nhiên vang lên, cô rảnh tay
ấn nút, liền thấy màn hình sáng hiện lên… Là vẻ mặt lo lắng của Từ
Duệ.
“Có chuyện gì?”
—— “Thành phố L tuyên chiến với chúng ta!”
“Tuyên chiến?” Thanh Hòa ngơ ngẩn, “Làm sao có thể? Dựa vào cái gì? Bằng tên Chiến Thần đầu óc có bệnh của họ?”
—— “Chiến Thần… Chết rồi.”
Sắc mặt Từ Duệ có chút khó coi, anh lặp lại lần nữa.
—— “Chiến Thần đã chết. Khi đến tham quan thành phố Z của chúng ta, hắn
đột ngột qua đời. Nghe nói là do nội thương khi trước đánh với Sùng Linh tái phát, đột ngột qua đời. Thi thể là được vận chuyển trở lại thành
phố L. Tôi còn tưởng rằng không có chuyện gì xảy ra, nhưng một tuần sau, tức là hôm nay, bọn họ đột nhiên đưa ra tuyên bố khai chiến với chúng
ta, nói rằng muốn đòi công bằng cho chiến thần.”
“Công bằng?”
Thuật Dung cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói: “Cứ việc tới đòi công
bằng xem, thái độ của thành phố H như thế nào?”
—— “Quân đội ủng hộ chúng ta, dù sao cũng là liên minh nước A.”
—— “Nhưng tôi cảm thấy hành vi này của thành phố L rất bất thường, vì vậy
tôi đã phái người đi kiểm tra tin tức của Thành phố L. Nghe nói họ có
quan hệ mật thiết với liên minh nước D bên kia biển.”
“Giám sát
chặt chẽ động tĩnh của thành phố L. Trước khi chúng tôi trở về, hãy
thương lượng về việc khai chiến với thành phố H.” Thuật Dung không quan
tâm đến chuyện tuyên chiến của thành phố L. Dù sao, Trương Minh Hiên
không vừa mắt cô không phải là ngày một ngày hai, Nước D? Rất mạnh sao?
Đã bắt tay với nước bên kia bờ biển…
Thuật Dung suy nghĩ về quan hệ lợi và hại trong đó, cười lạnh một tiếng.
Mạt thế a, sức mạnh quyết định tất cả.
Nước D, chẳng lẽ có cường giả 5 Sao sao?
“Sau khi xử lý xong chuyện của nước C, chúng tôi sẽ nhanh chóng trở về.”
—— “Đã rõ.”
Cuộc trò chuyện kết thúc.
“Thật là… Phiền phức.” Sùng Linh ngả người ra sau nghịch tóc Thanh Hòa, nhỏ giọng phàn nàn. Cô vẫn có ấn tượng về tên Chiến Thần đó, dù sao trước
trận chiến đó…
Là một đêm tuyệt vời.
Nếu biết sẽ rắc rối như vậy, cô đã chặt đầu hắn ngay lúc đó để khỏi bị chỉ trích.
“Đó chỉ là một cái cớ mà thôi.” Tạ Dư Trì nhìn Thuật Dung mặt vô biểu tình, cười cười, “Ngay cả khi không có Sùng Linh, họ cũng sẽ có lý do để khai chiến. Dù sao thì cái tên Trương Minh Hiên đó thực sự ghét căn cứ
trưởng đại nhân mà.”
Thuật Dung liếc xéo Tạ Dư Trì một cái, sau đó mỉm cười, “Phu nhân nói đúng lắm.”