Chương 51 - Hội nghị
Thuật Dung các nàng còn đang trên trực thăng, vừa mới nhìn thấy bóng
dáng của thành phố H, đột nhiên nghe được một tiếng “Ầm” thật lớn!
Xa xa, một tên lửa khổng lồ bay vút lên trời, đuôi kéo theo một ngọn lửa dài, mây trắng sương mù tràn ngập không trung!
“Vl… Đó là… Một quả tên lửa đất đối đất?” Thanh Hòa sợ ngây người, cô nâng Barrett lên dùng ống ngắm nhìn về phía xa, bụi do tên lửa đất đối đất
mang đến bao phủ nơi này như một làn sương mù dày đặc, không thể nhìn
thấy bất cứ thứ gì cả!
Thuật Dung tăng tốc lao xuống, “4 Sao…”
“Đợi đã!” Thanh Hòa ngăn lại, “Đừng lại gần quá! Thứ đồ chơi này khá lớn…
Cái quái gì vậy?! Sáu quả tên lửa đất đối đất? Thành phố H chịu chi
thật!”
Trực thăng nhanh chóng bay lên, tiếng nổ của tên lửa đinh tai nhức óc, như là động đất, cả thành phố H đều đang rung chuyển!
Khói bụi bay tung trời, không khí bị một tầng bụi bao trùm, gần như không thể nhìn rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!
“Xèo xèo ——” Một tiếng kêu thảm thiết truyền đến bên tai, dị thú khổng lồ
kia giãy giụa bò một hồi, cuối cùng ngã xuống đất. Lại một đám bụi khác
bay lên.
“4 Sao?” Tạ Dư Trì có chút ý động, dù sao thì nàng có kỹ năng tàng hình mà… Nhưng, có lẽ lần này Thuật Dung có chuyện muốn hỏi thành phố H, nếu lén lút lấy viên tinh hạch này, sẽ không khác gì tuyên chiến với thành phố H và thành phố L.
Tạ Dư Trì vuốt ve Khiếu Thiên vừa được thả ra khỏi không gian thú cưng, vuốt lông nó, thở dài.
Nếu như nàng mạnh hơn một chút thì tốt rồi, nàng đi lấy tinh hạch sau đó tàng hình chạy trở về, thần không biết quỷ không hay.
Trực thăng tiếp cận thành phố H, có thể nghe thấy tiếng hoan hô vang lên từ căn cứ!
“Chúng ta đã chiến thắng! Sau 4 ngày 4 đêm chiến đấu ác liệt! Hy sinh hông ít
anh hùng liệt sĩ! Chúng ta đã chiến thắng! Nhìn kìa! Ngay cả một con
quái vật to lớn và hung dữ như vậy mà còn không thể đánh bại chúng ta!
Không thể đánh bại con người chúng ta!!! Chúng ta đã chiến thắng! Nhân
loại vô địch!!! ——” Phát thanh viên hưng phấn phát sóng, hưng phấn đến
mức phun nước miếng, nhưng không ai quan tâm đến những chi tiết này.
“Nhân loại vĩnh viễn không tuyệt chủng! Cho dù mạt thế có đến! Sinh vật cường đại cỡ nào cũng sẽ cúi đầu dưới chân loài người! Chỉ cần không bỏ cuộc! Loài người nhất định sẽ xây dựng vinh quang trở lại!!! —— Chúng ta sẽ
sống sót, chúng ta có thể tạo ra thiên đường cho nhân loại chúng ta một
lần nữa!”
Phát sóng trực tiếp kích động lòng người đã đốt cháy
nhiệt huyết trong lòng mọi người, mọi người đều hoan hô chúc mừng chiến
thắng này!
Dị thú 4 Sao! Cuối cùng vẫn cúi đầu dưới chân nhân loại bọn họ!
Mạt thế có gì đáng sợ? Mạt thế không đáng sợ chút nào! Nhân loại là mạnh nhất!
“Thiên đường thuộc về nhân loại? Thuộc về cường giả mới đúng.” Thanh Hòa trợn trắng mắt, không nhiệt huyết bao nhiêu.
Đột nhiên, tiếng cánh quạt trực thăng đến gần.
“Mời các vị hạ cánh ngay lập tức! Đừng cố gắng trốn thoát!” Bốn chiếc trực thăng trực tiếp bao vây Thuật Dung.
Thuật Dung lấy chứng minh thư của mình ra và ném cho Thanh Hòa, Thanh Hòa mở cửa khoang ném thẳng vào chiếc trực thăng đối diện.
“Các vị —— A, hóa ra các vị là khách quý đến từ thành phố Z. Xin cho phép
chúng tôi báo cáo với trưởng quan. Trước đó, hy vọng các vị có thể hợp
tác với chúng tôi…”
Sau khi bày ra thân phận, hiển nhiên những
chiếc trực thăng xung quanh lịch sự hơn rất nhiều, vẫn vây quanh bọn họ
nhưng ngữ khí rất cung kính, còn dẫn bọn họ trở lại căn cứ H.
Hạ cánh an toàn.
“Thuật Dung nữ sĩ tôn kính, tư lệnh trưởng rất hoan nghênh vì ngài đã đến! Và
cũng thập phần tiếc hận khi ngài đến chậm một bước.”
Có thể không tiếc hận sao? Nếu Thuật Dung đến sớm hơn, có lẽ sẽ không cần tiêu tốn
bảy quả tên lửa đất đối đất! Ở mạt thế có thể dễ dàng kiếm được tài
nguyên như vậy sao! Thành phố L chết tiệt, Chiến Thần chết tiệt…
Thành phố H ngay lập tức cho đoàn người của Thuật Dung cấp đãi ngộ khách quý, sắp xếp chỗ ở, hiệu suất cao đã thể hiện đầy đủ sự coi trọng của căn cứ H dành cho Thuật Dung và sự tôn trọng dành cho căn cứ Z.
“Mời
báo cáo với trưởng quan của các anh, tôi không có ý định nhúng tay vào
dị thú, chỉ là cá nhân tôi có một câu hỏi muốn thỉnh giáo tư lệnh
trưởng.” Thuật Dung cũng rất lịch sự thuận theo sự sắp xếp của thành phố H, cũng không yêu cầu thời gian gặp mặt, dù sao…
Có lẽ thành phố H và thành phố L sẽ tranh cãi rất lâu về việc phân chia tinh hạch 4 Sao.
Nói đến tinh hạch 4 Sao, Thuật Dung nhìn thoáng qua Tạ Dư Trì, quyền sở hữu viên tinh hạch kia vẫn chưa được quyết định nữa.
Mặc dù thành phố H nói là có thể tùy ý chọn phòng, nhưng các nàng vẫn chỉ
chọn hai phòng. Thuật Dung và Tạ Dư Trì thì không cần giải thích, Thanh
Hòa vốn muốn ở một mình một phòng, kết quả trực tiếp bị Sùng Linh kéo
vào chung một phòng.
“Em cảm thấy lão sư chị không ở thành phố H.”
“Hửm?”
“Nếu ông ấy ở đây, họ sẽ không sử dụng tên lửa.” Tạ Dư Trì nghiêm túc nói,
“Em nghĩ có lẽ là thành phố H may mắn có được vũ khí của lão sư, hoặc là lão sư đi ngang qua thành phố H và được tiếp đãi.”
“Lão sư?” Thuật Dung trêu ghẹo nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang nghiêm túc của Tạ Dư Trì đột nhiên đỏ lên.
“Thì, là giáo viên của chị đó… Vậy, vậy tiến sĩ?” Tạ Dư Trì bị Thuật Dung
cắt ngang, cũng không muốn phân tích những thứ này nữa, dù sao Thuật
Dung thông minh như vậy, đại khái là biết, mình khoe khoang làm gì chứ?! Tạ Dư Trì cắn môi, “Em đi tắm.”
“Ừ.”
Chờ đến khi Tạ Dư Trì lau tóc đi ra, Thuật Dung mới ôm quần áo vào tắm rửa.
Tạ Dư Trì ngồi trên giường một lúc, sau đó thả Khiếu Thiên từ không gian thú cưng ra, cho nó ăn một ít tinh hạch 2 Sao.
“Bây giờ mới nhớ thả nó ra ngoài?” Thuật Dung vừa từ phòng tắm đi ra, Khiếu
Thiên liền sủa hai tiếng chạy tới, vòng quanh dưới chân Thuật Dung, vui
vẻ vẫy vẫy cái đuôi nhỏ.
“À cái này, đi đường không tiện mang
theo nó, ở trong không gian nó cũng an toàn.” Tạ Dư Trì có chút ngượng
ngùng gãi gãi cái ót, ngồi ở trên giường, bộ dáng ngoan ngoãn cực kỳ
đáng yêu.
“Thu về đi.” Thuật Dung cúi người chống giường, hôn lên má Tạ Dư Trì, nhìn khuôn mặt non mềm của Tạ Dư Trì, nhịn không được
nói: “Nếu như em có đuôi, khi thấy chị thì có vẫy như vậy không?”
“Không đâu!” Trên mặt Tạ Dư Trì rất nóng, nhưng mà Thuật Dung vừa nói ra, nàng lại thẳng lưng, phi thường dứt khoát, rất kiên định phủ quyết. “Em
không có ngốc như vậy!”
“Đáng yêu.”
“Không hề!”
“Em thật đáng yêu.” Thuật Dung cười rộ lên, giọng nói êm tai đến mức làm bên tai Tạ Dư Trì nóng ran.
Tạ Dư Trì nhảy xuống giường, ôm Khiếu Thiên bỏ vào không gian, vừa quay
người liền bị Thuật Dung ôm vào lòng, “Trên mặt đất không lạnh sao?”
“Em là 3 Sao đó! Hơn nữa mặc dù nhiệt độ đang giảm nhưng cũng không lạnh
lắm.” Tuy Tạ Dư Trì nói như vậy nhưng vẫn không nhịn được vòng tay qua
cổ Thuật Dung, cười đến mi mắt cong cong, vô cùng đáng yêu.
“Ngủ đi.” Thuật Dung đặt Tạ Dư Trì lên giường, ôm nàng vào lòng, “Ngủ ngon.”
“Hôn chúc ngủ ngon!” Tạ Dư Trì ôm cổ Thuât Dung hôn một cái, thật ra nàng
muốn hút ra dấu dâu tây, nhưng lại sợ Thuật Dung thú tính quá độ không
khống chế được, cho nên đè nén suy nghĩ trong lòng, chỉ nhẹ nhàng hôn
một cái.
Thuật Dung cười cười, cúi đầu hôn lên trán Tạ Dư Trì, chỉ chạm nhẹ một cái, “Ừm, hôn chúc ngủ ngon.”
Thuật Dung cố ý hạ giọng, trầm thấp khàn khàn, Tạ Dư Trì vốn muốn trêu chọc
Thuật Dung, nhưng lại bị giọng nói của cô câu dẫn, hơn nữa còn hôn trán
nàng cái gì đó… Luôn có cảm giác bị đối xử như một tiểu cô nương.
Tạ Dư Trì xấu hổ rụt đầu lại, dụi vào ngực Thuật Dung, nhắm mắt lại dần dần ngủ thiếp đi.
*********
Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, các nàng được đưa đến phòng họp. Vừa bước tới cửa, đã nghe thấy tiếng cãi vã bên trong.
“Thành phố L các anh có cống hiến cái gì? Chúng tôi hao binh tổn sức! Bây giờ
còn muốn phân chia tinh hạch 4 Sao, không biết xấu hổ sao?”
“Chẳng lẽ Vũ Đình không có cống hiến gì sao? Nếu không phải cậu ấy toàn lực
chống đỡ con dị thú kia, thành phố H của các ông đã sớm bị hủy mất rồi!”
“ĐM! Tiểu tử, cậu nói lại lần nữa? Súng sóng âm của chúng tôi là ăn chay à?
Tên lửa đất đối đất là của các người sao? Công bằng mà nói! Nếu các
người không khăng khăng muốn phát sóng trực tiếp, thì chuyện này làm sao đến nông nỗi như vậy?”
“Phát sóng trực tiếp? Không phải thành
phố H các người cũng lòng dân đại chân sao? Không phải các người cũng
chiếm được tiện nghi sao!”
“Là bảy quả tên lửa đất đối đất của chúng tôi!”
Tạ Dư Trì không khỏi mỉm cười khi nghe thấy tiếng cãi vã bên trong, đây là tranh cãi vì tinh hạch 4 Sao sao? Chuyện này thật là…
Thuật
Dung không quan tâm đến cuộc cãi vã bên trong, cô gõ gõ cửa, tiếng cãi
vã bên trong ngay lập tức biến mất. Một lúc sau, cửa phòng họp được mở
ra, thủ lĩnh thành phố H mở cửa, bắt tay với Thuật Dung, hàn huyên một
hồi, sau đó nghênh đón nhóm người Thuật Dung đi vào.
“Trác Húc
lão nhân, ông làm chuyện này cũng…” Trương Minh Hiên có chút bực bội,
hắn và Thuật Dung có mâu thuẫn, hiện tại đang nói tới chuyện tinh hạch 4 Sao thuộc về ai, ông già này kéo Thuật Dung vào làm gì? Khi hắn thấy Tạ Dư Trì và Sùng Linh, những người đã đánh bại Vũ Đình, khuôn mặt hắn
nháy mắt còn đen hơn đáy nồi.
“Làm sao vậy làm sao vậy? Chẳng lẽ
căn cứ trưởng của thành phố Z không thể ngồi ở đây sao?” Trác Húc trừng
mắt, kéo nhóm người Thuật Dung ngồi xuống ghế trong phòng hội nghị.
“Vậy những người này…”
“Phó căn cứ trưởng.” Thuật Dung chỉ Thanh Hòa và Sùng Linh, nói: “Vị này
chính là, phu nhân căn cứ trưởng thành phố Z.” Thuật Dung kéo Tạ Dư Trì
ngồi vào lòng mình, nhìn thoáng qua Trương Minh Hiên đang trợn mắt há
hốc mồm, nở một nụ cười như khiêu khích.
Phải biết rằng, lúc
trước Trương Minh Hiên vẫn luôn nhớ thương Phù Chú Sư. Đặc biệt là sau
khi Thuật Dung chấn chỉnh lại căn cứ, phân phát phù chú làm phần thưởng, Trương Minh Hiên còn gọi điện thương lượng với Thuật Dung, muốn dùng
tinh hạch đổi Tạ Dư Trì đến thành phố L ở một tháng.
Đương nhiên Thuật Dung không cần suy nghĩ, trực tiếp làm lơ.
“Cái ——” Thanh Hòa thiếu chút nữa đã hét lên, ý thức được tình hình, nhéo
đùi mình một cách tàn nhẫn, cố nén giọng. Cô phẫn uất nhìn Tạ Dư Trì và
Thuật Dung, cảm thấy như thể mình bị bỏ rơi.
Đặc biệt là Thuật
Dung, Thuật Dung vậy mà không để lộ chút tiếng gió nào với mình? Còn
tình bạn của họ thì sao?! Đây đúng là tình bạn giả tạo mà.
“Khẩu
vị của căn cứ trưởng thành phố Z thực không giống người thường.” Trương
Minh Hiên nghiến răng nói, hắn ta nhìn Trác Húc, “Về tinh hạch 4 Ssao,
thành phố L cũng muốn chia một miếng bánh!” Ngụ ý, dù ông không đưa tinh hạch 4 Sao, vậy thì phải bồi thường cái khác.
“Không biết Phù
Chú Sư của quý thành phố có thể chế tác ra những phú chú gì?” Trác Húc
không để ý đến Trương Minh Hiên, nhìn về phía Tạ Dư Trì.