Q.1 - Chương 12: Chương 12
11.
“đế quốc tập trung quân đội ở biên cảnh ngày càng đông, đã lên tới 10 quân đoàn rồi, ngày nào cũng thao luyện, được cái kỉ luật cũng nghiêm, còn chưa xảy ra cái tranh chấp gì”
“chỉ thao luyện thôi ?”
“chỉ thao luyện thôi”
“đem 10 quân đoàn thiện chiến đến sát biên giới người ta thao luyện ngày đêm, nói không có quỷ, ngươi tin không ?”
“có chó nó tin”
Mạnh đông văng tục, nhổ tẹt xuống đất, lấy ống tay chùi mép. Đế quốc điên rồi sao, rốt cuộc là muốn làm gì, hòa bình hơn trăm năm rồi, không chịu nổi ? đôi bên trước giờ giao hảo rất tốt, tất nhiên tranh chấp biên giới đôi lần cũng có, nhưng đó chỉ là chuyện vặt mà thôi, hòa bình thịnh thế, ai mà không muốn.
Đế quốc đổi chủ, mười mấy năm trước xảy ra binh biến, đại thống lĩnh mới lên ngôi, tuổi trẻ tài cao, nhưng cũng lãnh khốc vô tình.Theo thì sống, chống thì chết, những kẻ không phục, những người chống đối, đều dựa cột cả rồi, đế quốc cường thịnh, trở thành 1 đại quốc quân sự, chấp chính đều là tướng lĩnh quân đội.
Sau khi nắm quyền, ông ta đem quân đi chinh chiến khắp nơi, những nơi trước kia là chư hầu, giờ đã là 1 phần lãnh thổ, còn những nơi trước kia trung lập, giờ là chư hầu, lãnh thổ bành trướng dưới gót sắt của quân đoàn hùng hậu. chỉ có điều, ông ta mở rộng đế quốc quá nhanh, nguy cơ tiềm tàng, thiên hạ cười khẩy chờ đế chế ông ta sụm đổ, chờ mời mấy năm, chỉ thấy đế quốc càng ngày càng mạnh.
Bây giờ bình định sau lưng xong rồi, đến lúc con mồi trước mắt rồi sao. Quân đội đế quốc thiện chiến, nếu như đánh thật, liên minh không có cửa. nhưng liên minh rộng lớn, thế mạnh người đông, tiềm lực sâu cạn thế nào còn chưa biết, nếu đánh, chỉ sợ là lưỡng bại câu thương mà thôi. Nghe nói đại thống lĩnh tuổi trẻ bị điên,lúc ông ta tạo phản không ai biết, binh sĩ theo ông ta cũng không biết mình đi đâu làm gì, dẫn quân đến trước phủ tổng thống, giết người chiếm đô, cứ vậy mà thành đại sự. ông ta làm người rất điên cuồng, lẽ nào là bị điên thật rồi.
Liên minh cho sứ giả đi hòa đàm, chỉ tiếc cái đám vô dụng đó không nên cơm cháo gì. Đế quốc đối đãi sứ giả vô cùng tốt, muốn tiền có tiền, muốn nữ nhân có nữ nhân, chơi đến quên thân, đến lúc trở về, ăn nói hàm hồ, không ra cái dạng gì. Còn gián điệp thám báo cử qua, không bị thủ tiêu thì cũng bị ném về. đế quốc từ trên xuống dưới, kỉ luật nghiêm khắc, còn liên minh, cái gọi là liên minh, chính là thế gia chia năm xẻ bảy, nhìn mà xấu hổ.
Chuyện đau đầu để mấy lão già liên minh đau đầu đi, mạnh đông là lính, chỉ đâu đánh đó là được. binh sĩ chết trên chiến trường không nhục, bản thân y 1 thân 1 mình, có lo, chắc chỉ có khương liên và người huynh đệ đang gặm bánh kia thôi.
Nghĩ vẩn vơ 1 hồi đâm bực mình, bực cái gì không biết, chỉ biết khó chịu trong người. khó chịu thì đi phát tiết, mạnh đông vo giáo án huấn luyện trong tay đứng dậy đi thao trường, giận chó đánh mèo.
Trên thao trường là lứa binh sĩ mới nhập ngũ năm nay, tầng lớp thứ dân bình thường, giống như hắn năm xưa vậy. mạnh đông cười hàm răng trắng ởn khiến đám thiếu niên nhìn nổi gai ốc, giáo quan mà cười, chẳng có gì tốt đẹp, nhất là khi tâm tình không tốt sẽ đến giày vò bọn chúng, còn giày vò thế nào, còn phải xem thời tiết.
“hôm nay trời đẹp, nhiều mây ít nắng, tập hợp, đối luyện tay đôi, ta lên trước”
Mọi người nghe thấy mặt nhăn nhúm, cái gọi là đối luyện tay đôi, chính là giáo quan muốn phát tiết, biến bọn họ thành bao cát luyện tay, lần nào đối luyện cũng bị giáo quan đánh đến tối tăm mặt mũi, có người bị đánh đến bất tỉnh. Giáo quan ra tay, trước giờ chưa tình lưu thủ, nam nữ đều ăn đập như nhau, chỉ cần không chết là được.
“ta lên trước”