Q.1 - Chương 11: Chương 11
10.
Khương dực cắn vội cái bánh nướng trên tay, hớp 1 ngụm trà đắng, 1 cắn hết nửa cái, tay kia đã quơ thêm 1 cái nữa, đầu tóc y rồi mù, quần áo cáu bẩn, chịu, đã mấy ngày không ngủ rồi.
“ăn từ từ thôi, không ai tranh của ngươi, ngươi đi hoang dã có mấy ngày, mà sắp thành dã nhân rồi sao”
Mạnh đông xoa cái đầu húi cua, tay kia ném quyển giáo áo huấn luyện bộp xuống ghế, cũng vơ lấy 1 cái bánh nướng khô khốc nhét vào miệng nhai rệu rạo, hít vào, thở dài 1 hơi, phun theo mấy vụn bánh ra ngoài.
“biên cảnh thế nào?”, khương dực hỏi đầu cũng không ngẩng lên.
“căng như dây đàn”, mạnh đông khạc 1 bãi phun ra đất, 1 tay ngoáy mũi, 1 tay gãi mông, rất tùy tiện.
“ngươi như này làm sao lấy được vợ”
“ta chỉ chung tình với khương liên tiểu thư”
“con cóc ghẻ nhà ngươi, cút”
Khương dực co chân đá vào cái ghế mạnh đông đang ngồi, đá cả người lẫn ghế bổ nhào ra đất. mạnh đông cũng không giận, hắn cười hề hề nhặt ghế bò dậy, tay phủi dấu giày trên mông, còn tiện tay rót cho khương dực đầy chén trà.
2 người, 1 người là thế gia, 1 người là quân đội, cũng là bằng hữu. quân đội có 20 quân đoàn, theo lý mà nói, quân đoàn của liên minh, ăn cơm liên minh, do hội đồng liên minh quản chế.
Nhưng nực cười là, 14 quân đoàn nằm trong tay thế gia, chỉ còn 6 quân đoàn hoàn toàn là dân thường, mạnh đông chính là 1 trong 6 quân đoàn đó. dân thường và thế gia, luôn có sóng ngầm, liên minh đã thế, quân đội cũng vậy, điều này đến đứa trẻ lên 3 còn biết.
Biết thì biết vậy, cũng không ảnh hưởng đến bọn hắn, khương dực với mạnh đông lớn lên cùng nhau, vốn là 1 cái hảo huynh đệ. Sau này lớn lên, chí hướng mỗi người mỗi khác, ai thờ chủ nấy, chỉ cần chủ của họ chưa thành kẻ thù, bọn họ vẫn là huynh đệ tốt.
“ngươi đi hoang dã làm gì, việc của khương thị ?”
“không nói được, còn tình hình biên cảnh ra sao rồi ?”
“việc của ngươi thì giấu, giờ muốn hỏi việc của ta ?”
“khương gia 2 ngày nữa mở tiệc, khương liên tiểu thư chắc chắn có mặt, muốn có thiệp mời không ?”
“mỹ nhân kế, quá tồi, sĩ khả sát, bất khả nhục”
Mạnh đông trợn mắt, vẫn tiện tay châm thêm trà cho khương dực, miệng cười vô lại, cái thiệp kia, hắn vẫn muốn.
“tính tình cô ta thế nào, ngươi phải biết, gia chủ cũng đã có chủ ý rồi. ngươi, trèo không nổi”
“không sao, đôi lần gặp gỡ, nhìn 1 chút, nói vài câu nhạt, cũng đủ rồi”
Nhìn mạnh đông si tình như vậy, khương dực thở dài. Khương liên đẹp người đẹp nết, là đóa hoa của khương gia. Gia chủ đối với cô ta là cỡ nào nuông chiều, nhưng bao năm qua cô ta không nóng không lạnh, được như hôm nay đều do bản thân có thực lực.
có người nói nếu cô ta là nam nhân, chỉ sợ quyền gia chủ sau này cũng không tới phiên đại công tử. đại công tử tuy bao năm nỗ lực, nhưng tài năng có hạn, mà so với khương liên, đúng là 1 trời 1 vực.
gia chủ mỗi lần nhắc tới chuyện này lại lắc đầu, cũng chính về thế càng để tâm đến khương liên. Mọi người nhìn vào là biết, gia chủ muốn sau này đại công tử lên thừa hành, cô ta sẽ là cánh tay phải của đại công tử.
chỉ là lòng người thì vậy, trong lòng cô ta nghĩ thế nào, không ai biết. cô ta đến 1 cái thành nhỏ dưới danh nghĩa khương gia mở cái cửa hàng, chăm chỉ làm ăn, việc gia tộc không quản không hỏi, còn đối với người khương gia, kể cả bản thân gia chủ, cũng rất lạnh nhạt.
có lẽ khương liên vẫn chưa bỏ qua cho gia chủ, chuyện năm đó, đúng là bi kịch. Mẹ cô ta là thiếp thất, nhưng tài hoa hơn người, chỉ tiếc hồng nhan bạc mệnh, bà ta yểu mệnh chết sớm, khi đó khương liên mới 10 tuổi.
có lời đồn đại, bà ta chết là do đại phu nhân độc chết, lời nói vô tâm, người nghe hữu ý, dù sao cũng chỉ là lời đồn vô căn cứ, gia chủ không nghiệm thi, cứ vậy hỏa táng, người theo cát bụi, trôi về với gió.
Người thế gia, đàn ông giết nhau bằng đao kiếm, đàn bà chuốc nhau bằng độc dược, tàn nhẫn với ngoại nhân, độc ác với người nhà. bên ngoài áo gấm lụa là, bên trong độc như rắn rết, thế gia, chính là cái thế gia như vậy.
Khương dực ngán cái thế gia này đến tận cổ, nhiều lần muốn bỏ quách gia tộc mà đi lính với mạnh đông. Nhưng người nhà hắn còn đang dựa vào gia tộc, bỏ đi không nổi. hắn đi không được, chỉ có thể nhìn mạnh đông trên chiến trường vùng vẫy mà hâm mộ, hắn cũng chỉ có mỗi vị bằng hữu này.
Việc bằng hữu nhờ, đương nhiên không từ, chỉ là hắn với khương liên cũng không thân lắm, nói thẳng là cô ta ghét gia tộc, ghét lây luôn cả hắn. hơn nữa bên cạnh khương liên luôn có người của gia chủ, chứ bảo sao cô ta đến tuổi này còn độc thân, rất nhiều người nhìn vào cô ta mà nhỏ dãi, đều bị gia chủ gạt đi hết, vị huynh đệ này của mình, chỉ sợ là treo cao rồi tự té đau mà thôi.