Chương 10863 “Hắn quay lại rồi?”
- Trang Chủ
- Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (Truyện full)
- Chương 10863 “Hắn quay lại rồi?”
“Đứng ở ngoài sáng là Cửu Âm tộc và Cửu Dương tộc, đã chẳng còn gì đáng để uy hiếp nữa rồi, nhưng Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc lại đang ở trạng thái toàn thắng, ngươi cảm thấy, dựa vào ngươi thì có thể làm được gì? Một Tiên Tôn của người ta đã đủ diệt cả một lâu của ngươi!”
Kha Hưng An bĩu môi, yếu ớt phản bác: “Bán Tiên Lầu chúng ta cũng có Tiên Tôn…”.
“Ta thèm vào nói thêm với ngươi, ngươi đừng có làm gì là được”.
“Lần này, núi Thánh Long và Cửu Âm tộc chết chắc rồi, Thương Thái Ninh và Nam Đẩu Hưng Bang nếu như không có động tĩnh gì thì ngươi cũng không được ra tay”.
“Muốn đánh, thì phải một lèo đánh bại hết bọn chúng!”
Nghe vậy, Kha Hưng An không khỏi nói: “Kỳ thực, các ngươi định câu cá thôi, ta hiểu, vậy thì tại sao ngay từ lúc đầu không câu đi?”
“Bây giờ, cứ phải đợi Tần Ninh kia đến, mới bắt đầu câu?”
“Vậy công lao không phải sẽ đưa hết cho hắn à?”
Kha Hưng An nói bằng giọng bất mãn: “Sĩ diện năm đó bị mất, lần này tự mình nhặt về tốt biết bao nhiêu, lại nhường cơ hội cho Tần Ninh làm gì?”
Nghe vậy, người mới đến không khỏi nói: “Kha Hưng An, ngươi đúng là đồ ngốc!”
“Ta…”.
“Chuyện này, chính là để cho hắn lập uy”.
Người mới đến lại nói tiếp: “Ngươi hiểu cái búa, đáng đời ngươi bao nhiêu năm như vậy vẫn chỉ là một tên đàn em!”
“Ông nội nhà ngươi…”.
Kha Hưng An tức tối ném hũ rượu ra, người mới đến lại đón được một cách vững vàng, ngửa đầu uống cạn.
“Rượu không tệ, nhưng mà người lại quá ngu si!”
Người mới đến lại nói tiếp: “Yên tâm đi, sau đây, thời cơ thống nhất Thái Thần tiên vực đã đến rồi, Thần Môn mới ắt sẽ nổi dậy”.
“Đại nhân nhà ta bây giờ đang bận chuyện ở Vĩnh Hằng tiên vực, tiên giới mười hai đại tiên vực, Vĩnh Hằng tiên vực mới là trung tâm nhất, vấn đề ở đó nếu như không thể giải quyết thì dị tộc ở bất kỳ tiên vực nào biến mất, cuối cùng cũng sẽ quay trở lại, đến lúc đó, tiên giới sẽ vẫn bị rơi vào tay giặc”.
“Mưu tính nhiều năm, có lẽ trong một tương lai không xa, cơ hội thực sự… để diệt trừ tận gốc dị tộc… rồi sẽ đến”.
Lời của người mới đến vừa dứt, bóng dáng đã nhẹ nhàng đáp xuống, mãi đến cuối cùng, tan biến mất.
Kha Hưng An đứng trên đỉnh lầu, nhìn về phương xa, lầm bầm nói: “Haiz, theo ta nói, các ngươi đúng là làm bừa…”.
Ngẩng mắt nhìn về phía Đông Bắc, Kha Hưng An không khỏi nói: “Nhưng mà nói gì thì nói, Tần Ninh kia, rốt cuộc là ai?”
Trong tay lại biến ra một bình rượu nữa, Kha Hưng An một hơi uống cạn, bỗng nhiên, tròng mắt lập tức tỉnh táo lại.
“Mẹ nó!!”
“Không phải chứ?”
“Hắn quay lại rồi?”
Kha Hưng An bật dậy bay vọt lên cao, trông chẳng có dáng vẻ uy nghiêm của một lâu chủ, cả người đờ đẫn đứng ở giữa không trung.