Chương 9
Cung Trường Dương cuối cùng cũng hiện ra trước mắt.Cái vẻ đẹp xa hoa, hào nhoáng xuất hiện trước mắt khiến nàng phải cảm phục! Cái ánh hào nhoáng vừa xa hoa cũng vừa tao nhã!
Phụng Thanh Nguyệt hít một hơi thật sâu rồi bước vào cung Trường Dương….Có một bóng dáng rất thân cảm giác như đã từng gặp…Nàng từ từ tiến lại gần người đó.Cái khuôn mặt thanh tú đó cũng từ từ hiện ra.Ánh mắt người đó mang theo chút đượm buồn mà cũng vài phần e sợ.
Nhìn thấy khuôn mặt thân quen đó Thanh Nguyệt cũng nhận ra: “Khanh Ly tỷ tỷ “
Nghe thấy giọng nói quen thuộc Khanh Ly quay lại nhìn cô bất ngờ
“Thanh Nguyệt!”.Nhìn thấy Thanh Nguyệt Khanh Ly có chút mừng rỡ.
Thanh Nguyệt thấy Khanh Ly đến đây thỉnh an từ sớm như vậy liền hỏi: ” Khanh Ly tỷ, sương hôm sớm lạnh như vậy, mà tỷ lại đến từ sớm như thế!”
Khanh Ly nhìn lên cung Trường Dương lại đưa ánh mắt nhìn về Thanh Nguyệt, nàng nở một nụ cười:”Ta không sao, đến sớm đã quen rồi”
Nghe vậy Thanh Nguyệt có chút không hiểu nhìn sang nô tì bên cạnh lại có chút không quen mắt, nàng liền hỏi:”Nô tì Xuân Hoa thường đi theo bên cạnh tỷ tỷ đâu,muội thấy Xuân Hoa bình thường chăm sóc tỷ tỷ rất chu đáo tại sao không để muội ấy đi theo hầu hạ tỷ tỷ?”
Nô tỳ bên cạnh nghe có chút hiểu ý của Thanh Nguyệt liền nói:”Nô tỳ….biết lỗi nhưng Nương nương lại phải đến sớm hơn giờ thỉnh an là 1 canh giờ”
Thanh Nguyệt nghe có chút hơi đau lòng vì giờ Thìn mới bắt đầu thỉnh an mà nàng ấy phải đến từ giờ Mão.
Chưa kịp nói gì thêm Khanh Ly đã ghé vào tai nàng:”Thanh Nguyệt ta hiện đang bị Hiền Phi áp bức, nên muội tránh xa ta ra một chút “.Nói xong Khanh Ly cũng đi ra phía xa một chút.
______________________________
Một lúc sau cũng đến giờ thỉnh an.Các Phi Tử chức vị cao đều đều ngồi trên ghế ở đó hiện đang ngồi là Hiền Phi,Lan Phi và Thường Chiêu Nghi.Chiếc ghế trên cùng vẫn còn trống chắc đó là của Nguyên Quý Phi.Vốn có một ghế dành cho Hoàng Hậu nhưng chưa lập hậu nên ghế đó hiện do Nguyên Quý Phi sử dụng, phía dưới là bốn chiếc ghế nhưng chỉ có ba vị ngồi.
Sau khoảng một nén hương thì Nguyên Quý Phi cũng đến.Mọi người đều hành lễ với nàng ấy.Thanh Nguyệt mới nhập cung nên vị trí đứng cũng ở cuối cùng.
Sau khi thỉnh an xong nàng lại từ từ về cung của mình.Đang thờ thẫn đi trên đường thì gặp Ngự Liễn của Hoàng Thượng.Thanh Nguyệt cũng nhanh chóng quỳ xuống tham kiến.Chiếc kiệu đó đến chỗ Phụng Thanh Nguyệt thì được chỉ dừng lại.Hoàng Thượng ngồi trong Ngự Liễn thì có làn gió thổi tầm rèm lên.Ánh mắt của hắn lại liếc sang nhìn cô vừa hay cô cũng muốn nhìn thử hình dáng người đã lạnh nhạt với tỷ tỷ cô.
Khi ánh mắt đó chạm nhau, cô chưa kịp nhìn kĩ thì lại phải cúi xuống, bởi khi nhìn như vậy là phạm thượng.Hoàng Thường ( tên là Trần Từ Yến) cũng chỉ lướt qua rồi tiếp tục Ngự Giá đến cung Trường Dương.Sau khi Ngự Liễn rời đi xa, Thanh Nguyệt cũng được Minh Lan đỡ dậy.
Nàng tiếp tục đi về trên con đường đó….Chỉ là hình dáng kia có chút thân quen.Dù chỉ là lướt qua nhưng nàng cũng thấy được dung mạo của hắn.Hắn có mái tóc màu xanh thậm…Ánh mắt lại là màu nâu đen nhìn qua thôi cũng thấy có chút sắc lạnh.