Chương 17
Hiền Phi từ từ quay lại đập vào mắt cô chính là bóng dáng đỏng đảnh đó,cái gương mặt luôn lộ rõ vẻ cao ngạo.Hiền Phi nhìn rồi đáp:”Lan Phi, cô quả thực là nhiều lời…nên nhớ cái danh Phi mà cô đang có đi lên là nhờ cái gì! Đừng có ỷ vào thánh sủng mà làm càn! “
Nói rồi Hiền Phi rời đi chỉ để lại Lan Phi ở đó nghe lời chua chát này, tức giận nói với Yên Hàn bên cạnh:”Nàng ta ỷ có gia thể mà luôn hống hách,dù là bổn cung giờ có trở thành Phi thì cũng luôn không được mọi người tôn trọng…”
**Năm đó Khi Lan Phi nhập cung cũng chỉ là một đáp ứng nhỏ,chỉ tại phụ thân nàng ta lúc đó chỉ là một Ngự Sử Giám Sát ( * Đứng Hàng Thất Phẩm trong Phẩm Hàm).Khoảng 1 năm sau Cha nàng tố cáo với vua chính là Trần Từ Yến nói Hùng Dương Vương Gia thông địch phản quốc.Dù vậy Thái Thượng Hoàng là cha Trần Từ Yến đã từ ngôi vua vẫn luôn có niềm tin về Hùng Dương Vương Gia.Chính vì vậy, từ đó Hoàng Thượng cũng dần chú ý đến Lan Phi. Niên Hồ Dương cũng là một người biết lấy lòng hoàng thượng nên giờ nàng ta cũng được coi là sủng ái.**
꧁____________________________꧂
Thanh Nguyệt đang trở về viện của mình thì Ngọc Tần cũng đi đến chỗ nàng ấy: “Bổn cung không ngờ quan hệ của ngươi và Minh Khanh Thục Nhân lại như vậy.Vốn nghĩ hai ngươi là tỷ muội tình thâm chứ!”
Cái Giọng nói mà Ngọc Tần cất lên rõ ràng mang ý coi thường và cũng để thăm dò.
Thanh Nguyệt nhìn thấy nàng ta thì cũng vội hành lễ:”Thần Thiếp tham kiến Ngọc Tần nương nương.”
Ngọc Tần thấy vậy cũng lấy tay vẫy như nói ” Miễn Lễ” với Phụng Thanh Nguyệt. Thanh Nguyệt được Miễn Lễ thì cũng nói thêm:
– Tỷ Muội kết nghĩa gì chứ! Nàng ta vốn chỉ là con gái của người mẹ được ông nội ta nhận nuôi, vậy mà lại nàng ta lại tự tưởng bản thân mình xứng với danh phận đó.Làm gì có chuyện thần thiếp là Tỷ Muội với nàng ta cơ chứ!. ngôn tình ngược
Ngọc Tần nghe vậy thì nở ra một nụ cười vô cùng đắc ý:” Cô nói đúng, nàng ta chỉ là cháu gái trên Danh Nghĩa mà thôi, lại cứ tưởng mình mang giọt máu vàng ngọc!”
Phụng Thanh Nguyệt nhìn dáng vẻ của nàng ta hình như cũng đã tin vào lời nói của nàng liền nói thêm:”Tiếc là Hiền Phi có vẻ không thích ta vì nghĩ ta với Minh Khanh Thục Nhân kia là cùng một bọn “
Ngọc Nhung Am – Ngọc Tần nghe vậy liền suy nghĩ một lúc rồi dứt khoát nói:” Đừng Lo, Bản cung vẫn thường lui tới cung Hàm Hạnh, đợi lúc thích hợp ta sẽ nói tốt cô với Hiền Phi nương nương.”
Phụng Thanh Nguyệt nghe được câu nói đó thì rất vui,nàng ta lấy từ trong người ra một chiếc vòng ngọc phỉ thúy vô cùng đáng giá đưa đến chỗ Ngọc Tần:” Vậy phải đa tạ Ngọc Tần nương nương đã chiếu cố thần thiếp.Đây chỉ là một món quà nhỏ mà ta tặng cô như món quà gặp mặt.”
Nhìn chiếc vòng tay Phỉ Thúy đáng giá vô cùng kia thì Ngọc Nhung Am cũng nói thêm:” Ta chỉ là thấy cô có vài phần đáng thương nên cũng muốn giúp đỡ, Minh Khanh Thục Nhân này cũng là được Hoàng Thượng thích nên có vài phần cao ngạo, chỉ cần cô trị được nàng ta là bản thân ta đã vui lắm rồi!”
Phụng Thanh Nguyệt định nói thêm thì Ngọc Nhung Am Đã vội quay đi và nói:” Ở đây có nhiều quy tắc nếu ở đây nói quá lâu sẽ không hay ta sẽ Về Viện của ta trước.”
Nghe vậy thì Phụng Thanh Nguyệt cũng cúi người hành lễ:” Cung Tiễn Ngọc Tần Nương Nương.”
♡Vĩ Kỳ _Phong Hoa Phụng Nguyệt Trần Triều ➢
♡Vĩ Kỳ _Phong Hoa Phụng Nguyệt Trần Triều ➢
♡Vĩ Kỳ _Phong Hoa Phụng Nguyệt Trần Triều ➢