Chương 13
Phụng Thanh Nguyệt: ” Được rồi”
Khi đang được Di Hương trang điểm và chỉnh chu đầu tóc thì Minh Lan đi vào.
– Minh Lan: Nương nương, người của Hoàng Thượng đã mang đồ ban thưởng đến cho người rồi ạ.
Phụng Thanh Nguyệt hơi bất ngờ khi nghe Hoàng Thượng sai người ban thưởng cho mình:” Không ngờ Hoàng Thượng lại ban thưởng cho ta.”
Di Hương nghe nương nương nói vậy thì liền nói thêm:” Nương nương, trước đây rất ít phi tử được Hoàng Thượng ban thưởng, có lẽ người đã lọt vào mắt của hoàng thượng rồi.”
Phụng Thanh Nguyệt nói với Minh Lan:” Muội ra ngoài, bẩm với họ đợi ta một tí để ta thay y phục.”
– Minh Lan: Vâng
Sau đó Di Hương lấy từ trong tủ đồ ra một bộ y phục màu vàng nhạt.Di Hương giúp Thanh Nguyệt mặc y phục:” Nương nương, người thấy bộ y phục này thế nào?”
Phụng Thanh Nguyệt nhìn ngắm mình trong gương rồi đáp:” Nhìn rất thanh thoát,không quá lòe loẹt. Được rồi mau đi khéo lại để các vị thái giám chờ lâu”
Di Hương cui thấp người rồi đáp:” Vâng”
꧁____________________________꧂
Phụng Thanh Nguyệt mang dáng vẻ tao nhã từ từ bước vào trong đại sảnh.Vị Tổng quản đi trước, phía sau là mấy vị cung nữ đang bê đồ được ban thưởng.
Nàng đi đến phía tổng quản rồi chào hỏi:” Thứ lỗi đã để cho Tổng quản phải chờ lâu rồi.”
Tổng quản cúi thấp người xuống một chút rồi đưa tay về phía đồ được ban thưởng:” Phụng Mỹ Nhân đây là một ít đồ mà hoàng thượng ban thưởng cho người.”
Phụng Thanh Nguyệt quỳ xuống rồi đưa hai tay lên phía trước:” Đa tạ Hoàng Thượng đã ban thưởng ”
Vị Tổng Quản đó nở một nụ cười với Phụng Thanh Nguyệt. Nàng ta cũng không phải không hiểu ý bèn nói với Minh Lan:” Minh Lan…..”
Minh Lan cũng hiểu ý, liền lấy từ trong tay áo ra mấy túi ngân lượng để đưa cho nô tì và tổng quản.
Người của Hoàng Thượng vừa rời đi thì người của bên Nguyên Quý Phi cũng mang đồ ban thưởng đến cho nàng.Đồ mà Nguyên Quý Phi mang đến cũng không ít hơn Hoàng Thượng là bao nhưng chủ yếu là trang sức.
Nàng tiếp tục hành lễ:”Tạ Nguyên Quý Phi ban thưởng.”
Sau khi hành lễ xong nàng lại như trước bảo Minh Lan mang chút ít cho họ.
Sau khi nhận thưởng xong nàng được Minh Lan dìu vào bàn ngồi ăn
– Minh Lan: Nương nương, đồ ăn của ngự thiện phòng hôm nay đã nhiều hơn trước.
Phụng Thanh Nguyệt cũng phải cảm thản, chỉ là thị tẩm một hôm mà đãi ngộ hoàn toàn khác.
꧁____________________________꧂
Sau đó tin nàng được ban thưởng cũng truyền đến tai Hiền Phi.Nàng Ta đang ngồi được nô tì bên cạnh trang điểm cho khi nghe được nô tì khác đến thông báo về việc Phụng Thanh Nguyệt lại được Hoàng Thượng ban thưởng thì vô cùng tức giận.Hiền Phi vốn đang bị hoàng thượng chán ghét lại thêm tin như vậy khó tránh nảy sinh ganh ghét.
– Hiền Phi tức giận nói với giọng điệu có chút to hơn mọi khi:” Bình thường khi người mới nhập cung ngoài trừ sủng hạnh hôm đầu thì ngoài ra không hề ban thưởng.Cô ta mới nhập cũng lại có được như vậy.”
Thấy Hiền Phi tức giận như vậy, nô tì bên cạnh Dung Chiểu cố ngăn cơn tức giận của nàng ta lại:” Nương nương, cho dù nàng ta được hoàng thượng ban thưởng, nhưng hiện tại cũng chỉ là một Mỹ Nhân nhỏ bé mà thôi.”
Nói đến đây, nàng ta có chút khó chịu:” Nàng ta là con gái của Hùng Dương Vương Gia gia thế cũng rất được.Nàng ta sẽ là một trở ngại lớn.”
Nô tì Dung Chiểu lại nói thêm:” Nương nương đã quên rồi sao, tỷ tỷ nàng ta mấy năm trước đã bị hoàng thượng chán ghét rồi lâm vào cảnh thất sủng.”