Chương 74: Quý tộc
Chẳng mấy chốc đống topic về Tước Thu bay ngợp trời trên mạng internet tinh cầu, khắp trang chủ đâu đâu cũng thấy tên cậu.
Từ trước đến nay, tinh cầu Darkness luôn xuất hiện trước đại chúng với những lời lẽ tiêu cực, cuối cùng nó cũng được đưa tin tích cực một lần.
Mà Tước Thu, cũng là lần đầu tiên được người dân toàn vũ trụ biết đến.
[HOT NEWS! Một Omega ở tinh cầu Darkness có thể liên tục khai thông tinh thần cho hơn hai mươi Alpha!]
[Kỳ tích mới chăng? Có lẽ bệnh gen sẽ trở thành lịch sử dưới tay của Tước Thu?!]
[Yêu rồi yêu rồi, Omega xinh đẹp tuyệt trần đã đứng ra để cứu giúp Alpha và Beta đó!]
[Bệnh gen không còn là căn bệnh bất trị nữa! Omega của tinh cầu Darkness mang đến hy vọng mới!]
[Chữa khỏi cho Alpha đã phát bệnh gen? Omega đó làm kiểu gì thế?]
[Omega hệ chiến đấu sở hữu năng lực chữa trị thần kỳ, nhan sắc và thực lực đều thuộc top. Bạn đã gặp Omega nào như vậy chưa?]
Các bài viết na ná như vậy càng lúc càng nhiều, nhưng phần lớn mọi người đều coi như tin giải trí sau bữa ăn, ít ai nghĩ đây là thật, dẫu sao mấy loại tin tức như thế đâu hiếm.
Bởi vì sự tồn tại của bệnh gen, mỗi một công dân của đế quốc đều ý thức về mối nguy này với bản thân. Hễ là tin tức liên quan đến ba chữ này đều sẽ trở thành tin sốt dẻo. Những năm gần đây, không ít kẻ cố tình bịa ra ‘vị cứu tinh’ nhằm kiếm tiền và kéo fame, đăng bài giật tít nào là “đánh bại bệnh gen”, “Omega hệ chữa trị cấp S mới”, “thuốc đặc trị bệnh gen”… để thu hút sự chú ý của quần chúng. Mới đầu, ai bị bệnh rơi vào đường cùng đều coi tin đồn này như cọng rơm cứu mạng mà theo dõi xiết sao, nhưng cuối cùng bị vạch trần là tin giả. Dần dà câu chuyện “Sói tới rồi!” này chẳng còn ai tin nữa, thậm chí còn sinh ghét, giờ ai nghe mấy tin kiểu này nếu không chửi thì cũng cười ruồi.
Nên khi nghe sự tích về Tước Thu được biên soạn và công bố, dù có rất nhiều ảnh chụp màn hình trên diễn đàn trường quân sự Darkness làm bằng chứng thì bọn họ vẫn chả tin.
[Mạng internet tinh cầu – Thảo luận sôi nổi – Toàn tinh vực.]
[Topic: Có ai biết gì về Omega nổi đình đám gần đây không? Nghe đồn cậu ta có thể chữa khỏi cho Alpha hoặc Beta đã phát bệnh gen hả?
Lầu chủ: Gần đây trang chủ của mạng tinh cầu xuất hiện một nhân vật đình đám, dù không nói tên nhưng tôi tin mọi người cũng biết là ai rồi nhở? Sao nào anh em, có hứng nêu chút cảm nghĩ về cậu ấy không?]
[Lầu 1: Không biết. Ai dạ? Bớt vòng vo dùm.]
[Lầu 2: Lầu 1 bớt giỡn he. Mấy nay không lên mạng nên tối cổ rồi chứ gì? Hot mạng Tước Thu mà cũng không biết là sao cha?]
[Lầu 3: Dòm tên ‘tinh cầu Darkness’ là đã thấy ghét rồi, lười đọc quá, ai cho tôi xin tí lửa về cậu Tước Thu này được không nhở?]
[Lầu 4: Để tui. Gần đây tui hóng hớt nhóc Omega này lắm, nên cũng gom được kha khá thông tin 😚
Trước tiên, Tước Thu không phải là dân bản địa của tinh cầu Darkness (tinh cầu cùi bắp này sao xứng có được Omega xinh đẹp như vậy). Cậu ấy là Omega lưu lạc và được giải cứu. Lúc ở trên tàu Ebiliz, cậu ấy không vượt qua được bài kiểm tra đo lường gen Omega hệ chữa trị, nên bị kết luận là Omega khiếm khuyết rồi đày tới tinh cầu Darkness. Sau khi ghi danh và trúng tuyển vào trường quân sự tinh cầu Darkness, cậu ấy đã lựa chọn trở thành Omega hệ chiến đấu. Tôi đã xem bảng kết quả học tập của Tước Thu (không có ý tiết lộ thông tin cá nhân đâu, những thông tin này đều công khai nên tra khá dễ). Nói thật, dù là Omega nhưng năng lực của cậu ấy vượt xa Alpha, trở thành thủ lĩnh của năm nhất hệ chiến đấu. E rằng không có Alpha hay Beta nào ở đây bắt kịp được thành tích này.
Sở dĩ Tước Thu đột nhiên nổi tiếng là vì cậu ấy là một Omega hệ chiến đấu nhưng lại liên tục khai thông tinh thần cho hơn hai mươi Alpha bị phát bệnh gen, sau đó còn chữa khỏi cho gần một trăm Alpha và Beta gặp tình trạng tương tự. Thậm chí phía trường học còn trao tặng huân chương vinh quang cho cậu ấy, những học viên cũng đang âm thầm thảo luận sôi nổi về chuyện này.
[Lầu 5: Tui bonus cho mấy tấm hình nè. Nói trước nhé, dù các cậu có giễu cợt thế nào thì cũng đừng chê bai ngoại hình vợ mới tôi đấy. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh].]
[Lầu 6: Tinh cầu Darkness đúng cùi, đến Omega khiếm khuyết mà cũng nhận. Thiếu Omega đến thế à? Tinh cầu ăn hại, trường quân sự ăn hại, đừng bảo là vẫn có mặt mũi tham gia giải thi đấu trường quân sự đế quốc lần này đấy nhé?]
……
[Lầu 34: Ui vcl, tui tưởng lầu 5 nói giỡn chứ, sao cậu ấy đẹp dữ thần vậy???]
[Lầu 35: Đẹp thiệt bây ơi, một Omega đẹp vậy sao lạc trôi tới cái tinh cầu Darkness quái quỷ đó chứ, thật là phí của giời! Hạm trưởng tàu Ebiliz là đứa nào? Cút ra đây xin lỗi mau!]
[Lầu 36: Cậu ấy còn đẹp hơn Mallow mà đám Alpha trường quân sự tinh cầu Capital luôn khoe khoang ấy nhỉ? Chẳng qua tại ở tinh cầu Darkness thôi, nếu ở tinh cầu Capital thì dù là Omega khiếm khuyết cũng sẽ sớm đăng quang bằng gương mặt và dáng người này.]
……
[Lầu 10: Stop stop stop, càng nói càng lạc đề. Bộ đó giờ chưa từng thấy Omega hay gì? Dòm tiêu đề bài viết dùm, chủ thớt muốn bàn về năng lực chữa bệnh được đồn thổi gần đây của Tước Thu, vãi thật, toàn cmt la liếm ngoại hình Omega người ta.]
[Lầu 102: Tui nghĩ là tin giả, nhưng khen cậu ấy đẹp thì có sao đâu nhỉ:))]
[Lầu 103: +1, lầu trên nói chuẩn. Tin đồn có thể là giả nhưng nhan sắc Tước Thu chắc chắn là thật, hiu hiu hiu, cậu ấy là vợ đẹp mới của tui đó T^T]
……
[Lầu 327: … 🤡 Chẳng lẽ có mình tui thấy tin này là thật à? Quan trọng là có người thật việc thật, không phải được nặn ra từ hư vô như mấy tin giật tít lúc trước!]
[Lầu 328: Lầu trên có ổn không vậy? Ăn bao nhiêu cú lừa rồi mà vẫn ngây ngô thế? Đúng là càng trẻ càng ngáo càng dễ lừa!]
[Lầu 329: Nghe cái tin đồn liên tục khai thông tinh thần cho hơn 20 Alpha là tao chán chả muốn hóng. Nãy thêm cái tin giật gân chữa khỏi cho người đã phát bệnh gen nữa chứ, ôi vcl bịa chuyện thì cũng vừa vừa phải phải thôi 🤧.
Hễ ai có chút kiến thức cơ bản đều biết một khi bệnh gen phát tác là xong đời. Tựa như cái cây bị cháy thì không thể trở lại trạng thái ban đầu vậy. Quá trình dị biến hóa thú sau khi phát bệnh gen là khó lòng thay đổi ha ☺️.]
…
[Lầu 673: Loại tinh cầu hội tụ người hạ đẳng như tinh cầu Darkness có xứng đáng để thảo luận không? Một Omega hơi đẹp thôi mà, khoe chi lắm thế? Đúng là đám nhà quê chưa từng thấy thế giới bên ngoài.]
[Lầu 674: Có sao nói vậy, nếu tinh cầu quê tôi có một Omega xinh đẹp lộng lẫy như vậy, còn sở hữu khả năng chữa trị cực mạnh thì tôi cũng khoe mỏi mồm, khoe lố chút cũng chả sao 😻.]
[Lầu 675: Nát đến đâu cũng không nát bằng tinh cầu Darkness:)) Mà tụi bây tin có Omega tài giỏi ở đó thật à? Bố thì chả tin đâu. Nói trắng ra thì không phải không tin nhóc Omega kia, mà là không tin tinh cầu Darkness.]
…
[Lầu 1256: Sao lại không tin nhỉ?:)) Tôi hack vào diễn đàn nội bộ trường quân sự tinh cầu Darkness, đọc mấy topic nổi bật của đám Alpha bệnh nhân, ai cũng chia sẻ tình trạng thực tế, cảm động thật sự.]
[Lầu 1257: Liên tục khai thông tinh thần cho hơn 20 Alpha một lúc… Đúng là có người dám bịa thì có người dám tin. Có cần tôi đưa số liệu thông não cho đám mất não mấy người không?:))))) Mallow, người được ca ngợi là ánh sáng của hệ chữa trị trường quân sự tinh cầu Capital, Omega hệ chữa trị cấp A nhưng chỉ liên tục khai thông tinh thần cho mười Alpha và Beta thôi; nếu cao hơn nữa thì chẳng phải là Omega hệ chữa trị cấp S rồi à? Nói đến mức này mà ai còn nghĩ tin đồn kia là thật thì vứt não mẹ đi ^^]
[Lầu 1258: Còn chữa trị cho người đã phát bệnh gen nữa cơ =)))))))))) Giờ tụi bây biến trứng chín thành trứng sống đi rồi tao tin cái tin tẩm đá này =))))))))))]
…
[Lầu 2786: Bớt bịa đi mấy con giời, lần nào cũng ôm tâm lý “chưa biết chừng có hy vọng” click vào mấy bài viết rồi thất vọng đi ra. Bệnh gen là trò đùa của bọn mày à.]
[Lầu 2787: Omega đẹp thì làm linh vật sẽ hợp hơn, còn “liên tục khai thông tinh thần cho hơn hai mươi Alpha”, “chữa khỏi cho Alpha và Beta đã phát bệnh gen” ấy hả, bịa ít chút nào hay chút ấy đi, tụi tao đéo ngu!]
…
Tất nhiên, Tước Thu không hề chú ý đến những topic sôi nổi trên mạng kia. Sau khi kết thúc bài kiểm tra thực chiến cuối kỳ, tinh cầu Darkness bắt đầu vào kỳ nghỉ dài hai tháng.
Cậu dự định sẽ tận dụng thật tốt thời gian nghỉ để hấp thụ linh khí trong dịch dinh dưỡng, bổ sung lại lượng linh lực còn trống trong cơ thể sau khi đột phá giới hạn.
Trước khi ra cửa, Tước Thu liếc nhìn chiếc kén bạc đặt cạnh gối đầu. Cậu vốn không định mang theo nó, sợ sẽ làm mất nhưng khi nghĩ đến lời cầu xin của Morfa đêm đó thì không khỏi do dự.
“Nếu như mẹ nằng nặc đòi làm gì cho con, vậy thì chỉ cần đặt con vào trong túi mẹ, không rời nửa bước là được thôi nè.”
Sau hơn mười giây băn khoăn, Tước Thu vẫn quyết định mang theo cái kén bạc. Chỉ có điều, lần này còn chưa ra khỏi cổng trường cậu đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
Một tấm thảm đỏ dài được trải từ chiếc xe dã ngoại treo lơ lửng bên ngoài trường học đến tận chân Tước Thu. Sau đó mười Alpha cao to mặc Âu phục màu đen, trên mặt đều đeo kính râm bước ra khỏi xe, xếp thành hàng hai bên thảm đỏ với vẻ mặt nghiêm túc.
Tước Thu vô thức đưa tay vào trong túi áo, đẩy chiếc kén bạc vào sâu bên trong, đầu ngón tay tản ra ánh sáng vàng chói lọi, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.
Nhưng điều bất ngờ là, trận chiến khốc liệt như mong đợi đã không hề đến.
Người quản gia Beta mặc bộ tuxedo ung dung đi tới trước mặt Tước Thu, nâng tay cậu lên và lịch sự cúi chào.
Tước Thu nhăn mày, trong lòng dâng lên cảm giác kháng cự. Cậu lập tức rút tay về, không quan tâm đến việc làm như vậy liệu có khiến cho đối phương bị bẽ mặt trước đám đông hay không.
“…” Từ đầu đến cuối, quản gia Beta vẫn giữ nụ cười khôn khéo, cũng không tỏ vẻ không vui vì hành động vô lễ của Tước Thu.
Ông ta cất giọng nhỏ nhẹ với Omega: “Thị trưởng có lời mời, mong thủ lĩnh Tước Thu nể mặt, đến dinh thự thị trưởng để chuyện trò.”
Dinh thự thị trưởng?
Lúc này nội dung cuộc đối thoại giữa An Úy Nhiên và Nghiêm Vi Lễ chợt hiện ra trong đầu Tước Thu. Ác cảm đối với đám quý tộc có khả năng chính là thủ phạm dẫn đến sự hy sinh của rất nhiều Alpha vô tội đã sớm ăn sâu trong lòng cậu. Dù người đại diện của chúng có cho cậu thể diện, lịch sự lễ độ đi chăng nữa thì cậu cũng không muốn nể mặt.
“Tôi có việc bận, không đi.”
Bầu không khí bỗng chốc sượng ngắt. Dù đám vệ sĩ Alpha đều đeo kính râm nhưng cũng không giấu được vẻ kinh ngạc:
Có người dám từ chối thị trưởng sao?
Từ chối đã đành, lại còn từ chối một cách thẳng thừng thô lỗ như vậy trước đám đông?
Vẻ mặt đám người nhìn Tước Thu chuyển từ kinh ngạc lúc ban đầu sang kính nể, xen lẫn chút đồng cảm. Trong lòng ai cũng nghĩ: Dù cậu có Omega đình đám gần đây thì cũng không có kết cục tốt khi làm mất mặt thị trưởng đâu.
Nhưng ngay sau đó, điều khiến mọi người ngạc nhiên hơn là trước sự từ chối không chút nể nang ấy, thậm chí có thể coi là cố ý của Tước Thu, quản gia Beta đại diện cho thị trưởng không những không trở mặt mà giọng còn mềm mỏng hơn.
“Nếu cậu có việc quan trọng cần xử lý thì cứ sai bảo tôi làm. Lời mời của thị trưởng, xin cậu hãy nể mặt cho.”
Cả đám há hốc mồm: Một quản gia Beta, mỗi lời nói hành động đều đại diện cho thị trưởng và quý tộc lại có thể nhún nhường đến mức này trước sự lạnh nhạt của Tước Thu ư?
Địa vị của Tước Thu phải cao đến mức nào đây?
Ngay cả người trong cuộc, cũng có chút bối rối trước tình huống hiện giờ.
Dựa vào kinh nghiệm của Tước Thu và những gì Nghiêm Vi Lễ mô tả trước đó, người thống trị tinh cầu Darkness, cũng chính là thị trưởng, ắt hẳn tính cách phải thượng đẳng hách dịch, không để ai vào mắt.
Bản thân mình đã tỏ ý từ chối rõ rệt đến thế, chỉ thiếu nước quát “Cút đi” thôi, vậy mà người ta không hề tức giận?
Có thể nhẫn nhịn tới mức này, trong lòng Tước Thu cũng hiểu được đại khái. Nên khi quản gia Beta lặp lại lời mời Tước Thu, cậu không từ chối mà lạnh lùng gật đầu, chấp nhận lời mời.
Cậu muốn xem rốt cuộc người gọi là thị trưởng này có ý đồ gì khi nhất quyết muốn gặp mình. Dù Tước Thu nhận lời hay không, quản gia Beta vẫn luôn duy trì nụ cười nhẹ nhàng. Ông ta lịch sự hộ tống cậu ngồi lên chiếc xe dã ngoại.
Thảm đỏ cũng được thu về. Mười vệ sĩ Alpha ngồi thành một hàng đối diện với Tước Thu, mặt nghiêm nghị, vóc dáng cao to. Nếu ngồi ở đây là người khác e sẽ bối rối sợ sệt, mà khiến đám Alpha không ngờ tới là cậu nhóc Omega trông mong manh yếu đuối như búp bê sứ, nhưng lại dám nhìn thẳng với gương mặt bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng bởi khí thế của bọn họ.
Dọc đường Tước Thu không hề nói câu nào, giữ vững tư thế ngồi yên một chỗ. Nếu là người khác, dù cố tỏ vẻ bình thản đến đâu, chí ít cũng hỏi xem bọn họ đưa mình đi làm gì, chứ tuyệt đối không thể làm được như cậu, toát ra vẻ bình tĩnh từ trong xương tủy, hay nói cách khác là cậu không quan tâm.
Mà Tước Thu chả hỏi gì khiến đám người thị trưởng có chút bối rối, thậm chí còn hy vọng cậu có thể chủ động nói vài câu để xoa dịu bầu không khí ngượng ngùng này.
Tất cả mọi người trên xe đều bị một Omega trông có vẻ vô hại làm cho nhấp nhổm không yên, chỉ mong sớm đến nơi lẹ lẹ.
“Chúng ta tới dinh thự thị trưởng rồi.”
Nghe quản gia Beta thông báo, mười vệ sĩ Alpha thở phào nhẹ nhõm.
Quản gia Beta xuống xe trước rồi che chắn đỉnh đầu cho Tước Thu một cách lịch thiệp. Trên đường đi đến phòng khách, ông ta vẫn duy trì khoảng cách xã giao thoải mái, không gần không xa và đi ở phía trước dẫn đường cho cậu.
Vừa bước xuống xe, lọt vào tầm mắt của Tước Thu chính là vườn hoa xương rồng có sức sống dồi dào được chăm sóc kỹ lưỡng. Hai bên lối đi quanh co là bụi hoa cát nở rộ khoe sắc.
Những cây xương rồng cao bằng hai tầng nhà được cắt tỉa thành nhiều hình dáng khác nhau, hoa cát cũng nở rộ, tô điểm cho phong cách trang trí độc đáo. Từ hiệu ứng thị giác, trông nó giống như một cây xương rồng mọc giữa sa mạc.
Ngoại trừ căn phòng hoa đầy nắng của mình ra, đây là lần đầu tiên Tước Thu nhìn thấy một diện tích cây xanh có phạm vi lớn đến vậy ở tinh cầu Darkness. Các loài thực vật mà người khác khó lòng thấy được trong đời và có thể dùng để cứu mạng, lại chỉ như đồ trang trí trong dinh thự sang trọng của thị trưởng.
Một lần nữa, Tước Thu cảm nhận sâu sắc sự bất công có mặt ở khắp nơi trên đế quốc này, bằng một cách rất trực quan. Điều này khiến cho ấn tượng của cậu đối với người thống trị tinh cầu Darkness, kẻ được gọi là thị trưởng kia càng tệ hơn.
Chẳng qua từ vẻ mặt Tước Thu sẽ không thấy được gì, không phải cậu quá giỏi giả vờ mà do gương mặt cậu luôn ở trạng thái vô cảm, hiếm khi mỉm cười.
Xưa nay cậu không bao giờ dễ dàng bộc lộ cảm xúc của mình, đương nhiên cũng không ai có thể nhìn ra được cảm xúc của cậu.
Quản gia Beta đưa Tước Thu đi qua vài hành lang được điêu khắc tinh xảo, cuối cùng mới tới phòng tiếp khách.
“Cút! Cút hết ra ngoài cho ta!”
“Ta là quý tộc, sao phải năm lần bảy lượt nghe theo lệnh một Omega!”
Mới đến cửa đã nghe thấy giọng giận dữ của một người đàn ông trung niên vọng ra qua khe cửa khép hờ. Không lâu sau, vài sĩ quan Alpha bước ra với vẻ mặt xám xịt.
Khi đi ngang qua Tước Thu và nhìn thấy dung mạo của cậu, những Alpha này dường như đã quên hết những lời mắng nhiếc phủ đầu vừa rồi, nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh thú của cậu giống như bị hút hồn.
Tước Thu khó chịu nhăn mày. Nhận ra sự thay đổi nhỏ của cậu, quản gia Beta ho nhẹ một tiếng rồi đứng ở phía trước, ngăn chặn những ánh mắt tò mò của đám sĩ quan Alpha.
Ông ta gõ nhẹ lên cánh cửa bằng đá chạm khắc của phòng khách, thông báo với người đàn ông trung niên ở bên trong: “Thưa ngài Fax, vị khách ngài mời đã đến rồi ạ.”
Nghe thấy vậy, đám sĩ quan Alpha kia muộn màng nhận ra Omega mà bọn họ thèm muốn lại là khách quý của thị trưởng! Vì vậy, ánh mắt vừa rồi còn tỏa sáng lập tức biến thành khiếp đảm, không dám nhìn Tước Thu thêm nữa, ủ rũ cụp đuôi rời khỏi hành lang.
Quản gia Beta vẫn luôn âm thầm quan sát mấy người họ, thấy vậy vẻ mặt lịch sự nhã nhặn thường ngày của ông ta có vài phần chế giễu và khinh thường.
Hừ, một đám ngu ngốc ăn hại chỉ được cái mẽ ngoài.
Sau khi đám sĩ quan Alpha rời đi, hai người đứng đợi ở ngoài cửa thêm vài phút thì bên trong mới có động tĩnh. Dường như “Ngài Fax” kia đã lấy lại bình tĩnh, giọng không còn tức giận song vẫn mang đầy sự ngạo mạn của kẻ bề trên: “Vào đi.”
Cánh cửa đá chạm khắc nặng nề từ từ mở ra hai bên, ánh sáng chói lóa chiếu vào trong, vừa vặn kéo ra một quỹ đạo dài và rọi thẳng vào mặt Fax.
Tước Thu theo sau quản gia Beta, âm thầm quan sát phòng khách cao ngất và hoa lệ, cũng như vị thị trưởng mà mọi người vẫn nhắc tới: Fax.
Theo như những gì Tước Thu đã biết, hầu hết những người có năng lực cầm quyền đều là Alpha cấp cao. Vì vậy không khó để đoán, cấp bậc gen của lão ít nhất phải là cấp A trở lên.
Thoạt nhìn đối phương là Alpha tê giác, trên trán là chiếc sừng tê giác ước chừng to bằng cổ tay Alpha trưởng thành, dài cỡ cẳng tay, hơi cong hình vòng cung. Dưới ánh sáng của chiếc đèn chùm lộng lẫy trên đỉnh đầu, phần chóp được bảo dưỡng cực tốt phản xạ ra ánh sáng lạnh lẽo, giống như thanh loan đao với lưỡi đao sắc bén tuốt khỏi vỏ.
Chắc hẳn cơn giận lúc nãy của Fax vẫn chưa nguôi. Tay lão cầm quyền trượng, mắt trừng to, vẻ mặt cực kỳ hung dữ. Những tờ giấy trắng nằm rải rác trên tấm thảm dệt dưới chân lão, vài người hầu Beta mặc âu phục đang quỳ xuống đất để nhặt lên. Hễ thấy người nào chậm chân thì lão sẽ đá một cú thật mạnh khiến cho người đó nằm rạp xuống đất, co rúm vì đau đớn.
Thấy Tước Thu tới, lão làm bộ làm tịch rút chân về, ra vẻ nho nhã hiền hòa mà vươn tay chỉ chiếc ghế sofa đối diện, nở nụ cười giả tạo: “Chà, khách của tôi đã đến rồi, mời ngồi.”
Theo như Tước Thu thấy, Fax giống một con thú ngụy trang thành người hơn là một con người. Dù khoác một lớp da người nhưng từ trong xương lão vẫn có biểu hiện và cách hành xử của một con thú.
Truyện đề cử: Sau Ly Hôn Tạ Thiếu Vả Mặt Hằng Ngày
Sau khi Tước Thu ngồi xuống, Fax liếc mắt ra hiệu cho quản gia Beta. Ông ta khẽ gật đầu rồi rót trà cho hai người, sau đó lui ra ngoài.
Đầu tiên ông ta cúi chào Fax đang ngồi trên ghế chủ nhà, sau đó khom lưng với Tước Thu và nói: “Ngài Fax rất nhiệt tình hiếu khách, chắc chắn thủ lĩnh Tước Thu sẽ thấy như vừa gặp đã quen. Tôi xin cáo từ trước, mời cậu từ từ thưởng thức.”
Tước Thu lạnh nhạt “ừm” một tiếng, thậm chí không thèm liếc nhìn đối phương.
Fax vẫn luôn chú ý đến hành động của Tước Thu. Thấy vậy, lão mỉm cười: “Thủ lĩnh Tước Thu quả là một Omega rất có cá tính. Hy vọng trên đường tới đây quản gia của tôi đã tiếp đãi cậu thật chu đáo, nếu ông ta lơ là khách quý của tôi thì tôi sẽ không bỏ qua cho ông ta đâu.”
Tước Thu không thèm dài dòng lôi thôi với lão, cậu nói thẳng: “Bớt nói mấy lời sáo rỗng, dù ông có thích nói thì tôi cũng không thích nghe đâu.”
Cậu ngẩng đầu nhìn thẳng Fax, ánh sáng vàng rực rỡ sóng sánh trong con ngươi cậu.
“Nói thẳng đi, tìm tôi có chuyện gì?”
Toàn bộ tinh cầu Darkness này là địa bàn của Fax. Hiển nhiên lão không ngờ có người dám vô lễ với mình, còn là một Omega nhỏ bé xinh đẹp.
Fax gần như không kiềm chế được cơn giận, nhưng chút lý trí nho nhỏ còn sót lại buộc lão phải bình tĩnh. Sắc mặt âm u của lão thay đổi liên tục, cuối cùng mới miễn cưỡng dằn xuống. Lão mỉm cười: “Gần đây cậu là nhân vật nổi tiếng ở trường học đấy. Đến người bận bịu công vụ chính phủ như tôi cũng nghe không ít sự tích về cậu từ cấp dưới.”
“Bên cạnh việc mời cậu tới dinh thự thị trưởng làm khách, quả thật tôi cũng có một yêu cầu quá đáng, vô cùng hy vọng cậu sẽ nhận lời.”
Tước Thu đã sớm đoán được lão muốn gì, cậu mới nghĩ trong đầu thì giây tiếp theo đã nghe thấy Fax cười híp mắt nói: “Nghe đồn năng lực chữa trị của cậu ít nhất cũng ngang Omega cấp A. Mà gần đây tôi đang chịu đủ dày vò của bệnh gen. Không biết cậu có thể ra tay giúp đỡ, giúp tôi khai thông tinh thần được không?”
Tước Thu thầm cười khẩy trong lòng: Biết ngay mà.
Fax vừa nói vừa từ từ ngả lưng về sau, dựa vào ghế sofa, phô bày rõ tư thế của kẻ nắm chắc phần thắng.
“Miễn cậu chịu giúp tôi việc này, tôi nhất định báo đáp hậu hĩnh. Thế nào?”