Chương 98: Thần bí học
…..
Hội trường một mảnh xôn xao với nan đề của vị giáo sư bộ môn Luật Tâm Thức.
“Bí mật của Vũ trụ, hay nói chính xác hơn là bản chất của sự sống, sự sáng tạo là thứ con người hiện đại ngày nay vẫn tìm kiếm nhưng chưa có câu trả lời thỏa đáng cho tất cả những vấn đề:
Sự bắt đầu và kết thúc của Vũ trụ? Ai tạo ra Vũ trụ này?
Thượng đế có thật hay không? Tôn giáo hay khoa học là đúng?
Những quy luật phát triển, vận hành của tự nhiên là gì? …” Trích đoạn trong sách Luật Tâm Thức.
Hàng ghế phía cuối hội trường, Orion ngay tại chỗ ngồi của mình giải đáp nan đề bài thi cho một vị đồng học. Ừm, nói là đồng học, kì thật tuổi tác chênh lệch không ít; cậu chàng năm nay 26 sắp sửa 27 tuổi, người ta mới 19 tuổi trai tơ, tốt nghiệp xong không học tiếp đại học, gia đình có ô dù lớn sớm nắm được tin tức về sự tồn tại của lĩnh vực thần bí, biết rõ Zodiac mới chính là tương lai hướng đi của thế giới này, thế là không tiếc đất đai tiền bạc quăng đi hết, hậu thuẫn con cái đẩy thẳng vào luôn khóa huấn luyện Trinh Sát Viên.
Đương nhiên, càng có nhiều người ở đây lớn tuổi hơn Orion theo học. Học Viện WestGate giống như tách biệt với phần còn lại của hệ thống giáo dục đại học vương quốc này, không dạy khoa học, không dạy xã hội nhân văn, chỉ nhận đào tạo nghề, đào tạo chứng chỉ, mà lại, đào tạo phương pháp để sinh tồn, để khai thác thông tin, để làm tình báo, để chiến đấu và sống sót, phục vụ cho Hoàng Gia.
007 Orion, 115 Adam, số 081 là ba tân sinh gần nhất trong mấy tuần trở lại đây. Nhưng Orion lại rất nổi bật, đi học mấy ngày liền bộc lộ đúng hào quang nhân vật chính trong tiểu thuyết, khả năng tiếp thu và kiến thức thần bí sớm vượt tuyệt đại đa số kể cả những học viên lâu năm chưa tốt nghiệp. Không biết vì cái gì, mỗi lần Orion giải đáp thắc mắc, vây xem nghe giải đáp xung quanh toàn bộ là nữ học viên, nam đồng học liền chen đều chen không nổi, cậu bạn Adam Mather ngồi cùng bàn đã bị chen đến mức ngạt thở trong mùi hương.
“Ài, có thôi đi không hả”. Adam buồn rầu nói, gã đứng lên đi kiếm chỗ khác hẻo lánh hơn mà ngồi. Cụ thể là ngồi góc còn lại, bên cạnh số 081.
Mặc dù là tận thế trôi qua, trai đẹp vẫn là trai đẹp…
“Khoa học đưa ra giả thuyết rằng: nguyên bản sơ khai vũ trụ xuất phát từ một điểm kỳ dị. Điểm kỳ dị này là tổng thể của tất cả vật chất bị nén lại ở mức độ kích thước siêu nhỏ, sau đó nó phát nổ cách đây gần 14 tỷ năm rồi phân giải giãn nỡ tạo ra vũ trụ. Vì vậy đến nói, khoa học là đại diện cho trường phái duy vật. Khoa học là một phạm trù mang tính chất duy vật. Điều này có nghĩa là khoa học tập trung vào việc nghiên cứu và hiểu về thế giới tự nhiên thông qua quan sát, thử nghiệm và lý thuyết. Khoa học dựa trên dữ kiện, chứng cứ và bằng chứng khả kiến để xây dựng kiến thức và giải thích hiện tượng”. Orion bắt đầu giải nan đề.
“Cái gì tạo ra điểm kỳ dị này?”. Một cô nữ sinh học viên trông có vẻ trạc tuổi Orion hỏi. Đọc sách không hiểu, nghe thầy giáo thuyết minh cũng không hiểu, nghe Orion giảng cứu một hồi, bắt đầu ngờ ngợ ra thứ gì.
“Chúa (God) . Thần bí học diễn giải rằng chính Chúa tạo ra vũ trụ. Tất cả các tôn giáo đều cho rằng Vũ Trụ chân chính bản chất là tạo ra bởi Chúa trời”. Một người học viên khác là một ông chú trung niên họ là Manhattan ngồi ở bàn đầu mở miệng trả lời.
Người đàn ông này không có tìm Orion để nghe giảng, ông ta đúng có chính kiến và danh dự riêng của mình, dù gì bản thân ông ta đã từng là một giáo sư về xã hội học khá nổi danh ở thành phố Hasting. Bất quá, đi qua tận thế mất mất cùng bi thương, lý niệm thay đổi, dục vọng thay đổi, ông ta muốn bắt đầu lại, muốn từ thần bí học bắt đầu.
Và, có người lại đặt ra câu hỏi: “Ai, cái gì tạo ra vị Chúa trời đó? Thứ gì là thứ trước nhất bắt đầu. Có phải một vị Chúa A tạo ra chúng ta, rồi một ông Chúa B tạo ra Chúa A, rồi quá trình này tiếp diễn mãi mãi”.
Ngài Manhattan im lặng, lắc tay chịu chết.
Nếu hiểu theo góc nhìn này, chẳng cách nào giải thích nổi khởi nguồn và các tính chất của thực tại.
Mọi người sau đó lần nữa dán ánh mắt nhìn về phía Orion, mong chờ có một câu trả lời thỏa đáng.
Orion ngược lại vẫn duy trì sự yên tĩnh, mấy ngón tay theo thói quen xoay xoay đồng xu len lõi giữa các khe như thường lệ.
Một lúc sau, hắn mới tiếp tục thuyết giảng: “Theo Thần Bí học, hay nói rõ hơn là thuyết pháp Luật Tâm Thức, ban đầu sơ khai liền trống rỗng, không có gì cả, không có không gian, không có thời gian, không có vật chất…Tất cả không gì ngoài một màn hư vô, giống như thế giới tinh thần của Zodiac khi mới thức tỉnh vậy”.
Ở đây, ngay tại hội trường có không ít người đã là Zodiac, họ lập tức minh bạch Orion đang nói đến là cái gì.
Thế giới tinh thần khi vừa thức tỉnh, mọi người lần đầu nhìn tới…rõ ràng trống rỗng.
“Khi không có gì cả, sẽ không có Chúa trời, không có vật chất, không có điểm kỳ dị, không có vụ nổ Bigbang, tuyệt đối hư vô”.
Càng lúc càng nhiều người hơn bị cuốn vào nan đề này, ai nấy cũng đều tò mò hiếu kỳ rốt cục là thứ gì sau đó phát sinh ? , tạo ra một trận nghị luận bàn luận ầm ĩ.
“Ý thức (Awareness) !” . Orion nói.
Giọng nói không lớn, nhưng phong thái điềm tĩnh, khí chất lời nói rất có uy lực.
Trong lúc nhất thời khi hắn nói ra câu này, hội trường vậy mà lại im lặng thin thít, chẳng còn nghe xôn xao lao nhao nữa.
Chỉ gặp Orion bút hạ thành văn, chốt một câu trong sách: “Thần bí học không giảng cứu quá khứ nội dung, giảng hai trạng thái sự tồn tại và sự không tồn tại, giảng chủ nghĩa duy vật. Sự không tồn tại không sinh ra sự tồn tại. Sự tồn tại chỉ là một ý thức thuần khiết, nhận biết về sự tồn tại của chính mình. Nếu không có ý thức thuần khiết này, sự sáng tạo sẽ không được nhận biết. Bởi vậy, sự không tồn tại là những gì ý thức không nhận biết”.
Đứa trẻ ra đời trước hay ý thức nó có trước ?
Là ý thức. Ý thức được sự tồn tại của chính mình có trước. Chẳng qua là nó nói không được. Nếu nói được, nó sẽ vỗ thẳng mặt khoa học, “ý thức” có trước.
Nhiều người sẽ phản bác rằng lúc lớn lên tại sao không nói vậy, đáp án chỉ có một, quên rồi. Cần phải phân biệt ý thức và nhận thức. Khi đứa trẻ hình thành nhận thức và biết nói, nó đã quên hầu hết ý thức của nó là vì sao mà tồn tại. Tất cả những gì nó biết, là ý thức được mình tồn tại trước khi cơ thể thành hình.
Chúng ta, tôi, bạn, tất cả mọi người, tất cả sinh vật vốn dĩ đều không là cơ thể. Cơ thể chỉ là một biểu hiện của linh hồn, linh hồn là một trường năng lượng có ý thức. Về bản chất, sự tồn tại của chúng ta là ý thức thuần túy đang trải nghiệm một khoảng không gian thời gian nhất định mà thôi.
Luật Tâm Thức giả định rằng : Nếu không có ý thức thì cũng không có Đấng Sáng Tạo, không có Chúa. Vì lẽ đó, Đấng Sáng Tạo và Ý Thức chính là một.
Ý thức thuần khiến này muốn trải nghiệm chính mình, đây mới là khởi nguồn của sự sáng tạo. Từ hư vô, ý thức sáng tạo ra một trường năng lượng , không gian đầu tiên bao trùm mọi hướng. Sau đó, không gian này chính là trường năng lượng đầu tiên để tạo ra vạn vật.
Orion tiếp tục diễn giải: “Vì năng lượng không tự sinh ra và mất đi, nó được thoát ra từ điểm đầu tiên là ‘ý thức thuần khiết’ , phóng đi khắp nơi và cuối cùng trở lại điểm nó. Giống như một Zodiac vậy, ý thức tạo ra chức nghiệp, tạo ra đồ vật, ý thức của Zodiac Ảo Thuật Gia tạo ra Nón Ảo Thuật trong thế giới tinh thần, ý thức của Zodiac Kẻ Nhát Gan tạo ra xúc sắc, Zodiac Xạ Tiễn tạo ra viên đạn, Zodiac Nhà Soạn Nhạc tạo ra dương cầm, Zodiac Phù Thủy là những hạt tinh tử như chòm sao, Zodiac Quyền Sĩ Bạo Lực là hơi thở của thần, Ngạ Quỷ thì là một con ma…”.
Ý thức sáng tạo ra trường năng lượng cùng với không gian của nó. Để tiếp tục trải nghiệm chính mình, ý thức dĩ nhiên cần biết được thân thể mình. Từ đó, nó phân mảnh ra thành những phần nhỏ hơn bên trong trường năng lượng tổng. Phần nhỏ này cuối cùng định nghĩa chính là ma năng (mana) , hoặc cách gọi học thuật hơn là Torus ra đời. Để ý mỗi khi ý thức sáng tạo xong thứ gì đó, nó sẽ quay lại điểm xuất phát để tiếp tục ‘sáng tạo’ ra một thứ gì đó khác, mô hình này tương tự với Thái Cực Đồ (Âm Dương) .
“Ở một số quốc gia cỗ lão phương Đông, họ cũng nghiên cứu về thần bí học, thần bí học ở những quốc gia này được người xưa gọi với có tên gọi khác, ừm, tỷ như một số ghi chép rằng có người nói là Tiên Giới học. Bất quá, cái định nghĩa về cội nguồn đều là đến từ ý thức. Ý thức tạo ra âm dương thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng…Đại khái vậy, đó chỉ là cách gọi của những quốc gia cổ lão, không quá quan trọng”.
Tóm gọn thế này.
Duy vật học (materialism) là quan điểm cho rằng thế giới tồn tại độc lập khỏi nhận thức con người và tồn tại trong thực tế vật chất. Khoa học duy vật tập trung vào nghiên cứu các hiện tượng tự nhiên và sự phát triển của chúng mà không cần phải dựa vào các yếu tố tâm linh hoặc tôn giáo.
Trong khi đó, duy tâm học (idealism) là quan điểm cho rằng thực tại tồn tại dưới dạng ý niệm, tâm hồn hoặc ý thức, và tất cả các hiện tượng đều bắt nguồn từ tinh thần hoặc ý thức.
Thần bí học, luật tâm thức, hoàng đạo và chiêm tinh lựa chọn chủ nghĩa Duy Tâm. Dùng Duy Tâm có thể giải thích cho rất nhiều hiện tượng mà một người tự nhận mình là tín đồ Khoa Học như Orion đều phải gật gù tán thành, hầu như không có phản bác.
Thế giới này thay đổi, chính mình cổ hủ cố chấp thì chính mình chịu thiệt.
Toàn trường ồ lên một tiếng, không ít người nghe đến đó thì lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Liền là vị học viên kiêm giáo sư xã hội học Manhattan kia cũng đồng dạng đứng lên vỗ tay, công nhận lý luận này.
Tân sinh tháng này quá lợi hại.
Mấy tháng cắm đầu vào thư viện tiêu thụ sách, đoán chừng bây giờ cả kho tàng tri thức thần bí của học viện, thậm chí không ít giảng viên đều bị hắn bỏ túi.
Học thần !
Xứng đáng học thần !
Orion vẫn như cũ duy trì không để nét mặt của mình mất đi sự khiêm tốn cần thiết. Hắn không có quan tâm mọi người có thật là hiểu hay không, chỉ là giúp đỡ người muốn hỏi, trở tay liền đem bài thi trả lại cho vị đồng học kia.
“Cảm…cảm ơn cậu…”.
“Orion, đến tôi, đến tôi, tôi muốn hỏi nan đề liên quan đến Hoàng Đạo và Chiêm Tinh”.
Một vị nữ học viên tầm 27 tuổi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Orion, ngồi ngay vị trí cũ của Adam, cô cầm lấy bài thi của chính mình và hỏi: “Đề mục liên quan đến Hoàng Đạo Quân (Zodiac) và Cung Hoàng Đạo trong chiêm tinh…”.
Cô gái này cố ý xê dịch lại gần sát bên hắn, chạm đều chạm rồi, không thể không nói, ngực khủng nha. Bộ ngực mềm mại to khủng cứ thế cứ thế.
Mùi nước hoa cũng khá đậm, là cảm giác của một người phụ nữ đang ở độ tuổi phồn thịnh nhất chẳng !?
Chỉ là Orion biểu hiện ra bên ngoài tương đương khiến người ta không biết là trai có vợ hay trai tân.
Chính xác là không có bất kỳ biểu lộ gì, thậm chí còn khẽ di dời một điểm thân vị, cái mông từ lúc nào đã nhích sang một nửa ghế.
Tất cả mọi người không ai nhìn thấy động tác của hắn, chỉ trừ một người.
Adam ngồi ở góc bên kia, đồng dạng ngất ngây như con gà tây.
Móa nó, NGÀI.
Thằng này thành thánh nhân rồi!
“081, không nghĩ tới, Orion của chúng ta không thích con gái”.
“Hửm”.
“Có cơ hội”.
“? ? ? ?”.
====
Tấu chương xong !
====..