Chương 80: Bỏ sót một người
…..
……………..
Ở dưới đường phố.
Lại thêm một người thanh niên không chịu nổi áp bách kinh khủng từ Zodiac gây ra, anh ta len lén đi đến gần khu vực cửa kính vỡ sẵn rồi nhắm mắt cắn răng nhảy xuống.
Giữa bầu trời đêm, thân thể chàng thanh niên ở trên không trung cứ thế dang ngang hai tay rồi sà xuống như một con chim mất đi cảm giác vỗ cánh theo bản năng vậy, phần đầu cắm xuống, cuối cùng rầm một tiếng đâm thẳng xuống mặt đất.
Độ cao từ tầng thứ 16, lại tiếp xúc bằng đầu… khỏi cần nói thêm, nháy mắt người này đã biến thành một bộ thi thể, hơn nữa thi thể còn không thành hình người, xương sọ đều tan vỡ văng tứ phía trong vũng máu, tác động cũng làm chấn gãy cả xương sườn, cả người thành một đống bùi nhùi nhìn vào thấy buồn nôn.
Nói tóm lại, vô cùng thê thảm.
Giờ khắc này thì cho dù là những cư dân cứng rắn gan dạ nhất cũng sợ hãi đến rít gào, đám người càng lúc càng bối rối, nửa muốn dồn dập lui về phía sau thoát đi, nửa lại cảm thấy bây giờ về nhà sợ bị ám ảnh, rốt cuộc chôn chân đứng cứng ngắc tại chỗ.
“Ở độ cao này, quyết định nhảy lầu chỉ sẽ chết càng nhanh hơn, đối phương nếu là Zodiac có chuẩn bị mà tới, cơ hội duy nhất chính là câu giờ, tìm mọi cách câu giờ để chờ đợi lực lượng an ninh tới. Tối thiểu, không được bỏ đàn, phải đứng chung với nhau, càng nhiều người còn sống thì càng câu giờ thành công”. Orion phân tích tình huống.
Đương nhiên, nói miệng thì rất dễ dàng, song, thực hành thành công hay không lại là chuyện khác, độ khó rất cao.
Một khi phối hợp không đồng đều, có người vì quá sợ mà nhảy xuống, đây chính là thời khắc ong vỡ tổ, chỉ có chết sạch…
Làm ngơ…hoặc là tử vong.
Vì một lời khuyên cảnh báo này mà Orion cuối cùng chỉ biết thở dài, rốt cuộc xoay người bỏ đi.
Hắn chỉ là một gã Ảo Thuật Gia, đối phương thì có năng lực thao túng từ trường, muốn cứu người chính là nói mơ giữa ban ngày.
Cùng một gã Zodiac bị điên đang tàn sát loạn xạ ở tòa cao ốc đánh cược, Orion không có tự tin tự cứu sống bản thân chứ đừng nói cứu người.
Mà lại là, chắc gì đối phương đã có một người đâu !!!
Hắn bỏ đi rồi.
Giống như phần lớn mọi lần, nhắm mắt mà bỏ đi…
……………..
Tầng 16 tòa cao ốc cũng không nhỏ, được chia ra làm hai sảnh Đông và Tây, mỗi sảnh có một phòng hợp lớn và 4 văn phòng làm việc.
Quỷ Nhãn Tennia vừa rồi ở sảnh Tây giết đi người phụ nữ mập mạp làm nghề lao công cuối cùng.
Còn tại sảnh Đông, Hobb Foden cũng đang tra khảo nhóm hai người còn lại.
Nghe tiếng Tennia gọi, Hobb Foden mở miệng đáp lại: “Bên tao cũng sắp xong rồi. Mày qua đây đi”.
Nói xong, ánh mắt của gã nheo lại, lan tỏa ra một nguồn sát khí dữ dội nhắm về phía một người đàn ông và một cô gái trẻ đang quỳ gối trước mặt.
“Của ngài, của ngài ở đây, chỗ này là toàn bộ hồ sơ và tài liệu mà tòa soạn chúng tôi chuẩn bị đăng lên báo vào tuần sau”. Người đàn ông nhân viên toàn thân lem luốc máu, khẩn trương bò lại dâng hai tay trình lên một xấp tài liệu vừa kiếm ra.
Hobb Foden nhàn nhạt nhận lấy, mở ra kiểm tra lướt đọc một hồi, con mắt đột nhiên càng nổi lên từng tia lửa giận. Chỉ là hắn cũng không có phát tiết tại trên người gã đàn ông kia.
Nhìn thấy hắn bặm môi hung dữ vò vò nhàu nhàu đống tài liệu này thành một cục, sau đó quăng vào mặt người đàn ông rất mạnh.
“Nhai rồi nuốt nó vào bụng”. Hobb Foden nói.
Người đàn ông kinh hồn bạt vía từ đầu đến cuối, nào có động lực dám phản đối bao giờ, gã tựa hồ vừa vịn được một đầu sợi dây cầu sinh từ vực thẳm sâu hun hút, cho rằng bằng cách làm kẻ này hài lòng thì mình sẽ may mắn sống sót, thế là không có nửa điểm chần chừ, lập tức bò đi nhanh lụm đống giấy, nhai ngấu nhai nghiến nhét xong nuốt vào miệng. Phải biết, đống tài liệu dày không dưới 50 trang đi.
Hobb Foden không để ý người đàn ông đang nhai giấy, chính mình lại liếc mắt sang cô gái trẻ, dùng tay chỉ thẳng mặt, hung tợn nói: “Còn mày, mày có kiếm được gì không?. Tao bảo hai đứa mày đi tìm kiếm, tại sao chỉ có mình nó mang đồ về”.
Cô gái trẻ năm nay chỉ mới 19 tuổi, đi làm không bao lâu đã bị kéo vào cố sự kinh dị này. Trong lòng hoảng hốt quá đỗi, ngay lập tức bật khóc, vừa khóc vừa dập đầu liên tục đến toét cả trán, nghẹn nơi cổ họng nhưng vẫn cố phát âm: “Chú ơi, chú ơi, ngài tha cho cháu đi. Lúc nãy cháu cũng cố gắng đi tìm kiếm nhưng bác kia là người có kinh nghiệm làm lâu năm, biết rõ một số tài liệu sắp sửa xuất bản phát hành sẽ cất ở nơi nào. Cháu không thể…”
“Mày nói cái tao quan tâm là được”. Hobb Foden không quan tâm nhiều lời bào chữa vậy làm gì, như cũ tỏ thái độ ngang tàng.
Thế giới này vốn dĩ là bất công thế đấy.
Hắn ngày xưa trải qua trăm ngàn cực nhọc, nhận hết sỉ nhục, cuối cùng tại biên giới tuyệt vọng nhất được giáo hội Mắt Bão thu nhận, ngậm đắng nuốt cay vượt lên chính mình, thành tựu hiện tại trở thành Hoàng Đạo Quân, càng là thuộc danh sách tầng thứ 3, chức nghiệp Người Vận Chuyển (Transporter).
Thành tựu đằng sau, chuyện thứ nhất hắn muốn làm chính là trả thù, điên cuồng trả thù những kẻ đã từng gieo rắc sự nhục nhã cho hắn ngày xưa. Chuyện thứ hai thì là vì giáo hội hoàn thành nhiệm vụ, lập công trạng để tích lũy tài nguyên, kỳ vọng tương lai tiếp tục đột phá, tiến xa trên con đường Zodiac.
Để hắn tuyệt đối không nghĩ tới là, nhiệm vụ chuyến tàu phương Đông đi giết gã Martial kia đã thất bại. Bởi vì trên chuyến tàu đó còn có người sống sót và xác nhận hắn là hung thủ, cho nên giáo hội Mắt Bão đồng dạng đã trục xuất Hobb ra, miễn cho bọn họ sau này bị họa lây thì khá rắc rối.
Mặt khác, Hobb chưa kịp hết đau lòng, gần đây hắn thu thập được một chút tình báo, nghe nói gần đây có nhân chứng đặt nghi vấn Hobb là kẻ gây ra vụ án chuyến tàu phương Đông kinh hoàng kia, nhân chứng này đã phóng tin tức cho tờ báo Thời Sự Tim Jasper. Tờ báo này nếu là bị phát hành tung ra vào tuần tới, Hobb chỉ sợ nguy to càng thêm nguy to, độ nhận dạng của báo Thời Sự Tim Jasper là không thể xem thường được, nói không chừng Cục An Ninh và Cục Tình Báo cũng sẽ vào cuộc.
Dưới tình huống không có giáo hội che chở, Hobb chẳng khác gì con sói đi lạc đàn. Dù cho bản thân có mạnh mẽ cách mấy thì cũng vậy…
Cho nên hắn mới tự cầu sinh. Sắp xếp lên kế hoạch tỉ mỉ chờ cho đến cuối tuần này, thời điểm trước khi ấn định xuất bản báo liền đột nhập vào tòa soạn tấn công.
May mắn là hắn có một người bạn cộng sự, cũng thuộc giáo hội Mắt Bão, cũng là một Zodiac thuộc tier 3 của danh sách Ngạ Quỷ. (Ngạ Quỷ – Quái Vật – Quỷ Nhãn).
Người này thì chính là Tennia.
Tennia hiếu chiến và thậm chí có phần biến thái, ưa thích giết người, coi giết người là một sở thích. Vì vậy, không khó hiểu khi Hobb có thể mời chào được gã này đi giúp mình hoàn thành nhiệm vụ.
Chỉ trong vòng chưa đầy 8 phút đồng hồ kể từ khi đột nhập vào tòa soạn, Hobb và Tennia đã chiếm hoàn toàn quyền kiểm soát tòa cao ốc, nháy mắt giết được 13 người, thêm một người chủ động nhảy lầu xuống nữa là 14 người. Trong số đó, càng có hai gã Zodiac Người Bảo Vệ bị giết. Nguyên nhân là vấp phải sự phòng ngự của hai gã này nên các đại sảnh văn phòng mới trở nên lộn xộn như thế, không ít bàn ghế, tủ cùng các loại đồ sứ đồ sắt, máy móc in ấn bị đánh văng rớt xuống đường.
“Cháu, cháu rất giỏi về âm nhạc, hội họa cháu cũng khá giỏi, lại càng có kỹ năng viết báo chí, viết văn không tệ. Cháu có thể làm thư ký phụng sự cho ngài, cháu…cháu có thể ở tại văn phòng làm tay trong cho ngài. Nếu sau này lại có bài báo nào bất lợi cho ngài, cháu sẽ giúp đỡ”. Thanh âm cô gái trẻ tuổi lanh lảnh, cứ việc rất sợ hãi, nhưng cô gái cũng tính là tương đối lanh lợi trong ngôn ngữ.
Nghe được lời nói này, không những Hobb Foden không cảm thấy vui, mà ngược lại biểu hiện trên mặt đều co quắp, hai mắt của hắn càng là lộ ra sự tức giận bàng bạc, khiến cho trước mặt cả cô gái trẻ và người đàn ông đều giật thót cả mình.
“Oắt con, mày tính lừa gạt tao đấy à. Sau chuyện này để mày sống, mày báo cáo lại thì mày sẽ trở thành nhân chứng được Cục An Ninh bảo vệ, còn tao sẽ càng có lý do bị truy đuổi. Mày tưởng tao ngu đấy à?” Ngữ khí của Hobb đã triệt để thay đổi, trước đó là khinh thường ngang tàng, bây giờ lại có thể rõ ràng cảm giác được sát ý.
“Được, mày nói mày giỏi âm nhạc chứ gì, đánh cho tao một bản hòa âm giai điệu Sa Mạc Đen nổi tiếng xem”. Hobb nói.
Cô gái trẻ bàng hoàng, bất an hỏi lại: “Chú…ngài, ở đây không có dụng cụ nhạc nào cả. Sao cháu có thể…”.
“Ha ha”. Hobb đột nhiên vươn tay ra, bóp lấy mặt cô gái trẻ, “Thôi được rồi, một người giỏi về nhạc lý, giai điệu và âm thanh thì cho dù chỉ với một cây bút, à không, cho dù chỉ là tiếng gõ tay cũng có thể mô phỏng lại được tiết tấu một bản nhạc. Mày biện minh làm gì cho mệt, đừng tưởng tao mù âm nhạc nên mới bị mày lừa nhé. Nhóc con, nói về âm nhạc, mày so với ông thì cùng bùn cát bốc mùi không hề khác gì nhau. Đến tao mà mày còn dám lừa, mày không cần thiết sống trên thế giới này nữa”.
Vừa dứt lời, Hobb hất tay ném cô gái trẻ xuống đất, sau đó hắn điều khiển một cái ốc vít từ linh kiện máy đánh chữ bị đập nát trước đó, biến nó thành một món lợi khí tầm xa đâm xuyên qua hai vùng thái dương của cô gái trẻ, cứ như là bắn một viên đạn kết liễu tại chỗ vậy.
Vẻn vẹn chưa đầy hai giây, cô gái trẻ không một lời trăn trối ngã xuống.
Một lát sau, Tennia tụ tập với Hobb lần nữa.
Người đàn ông kia sau khi nhai giấy xong, đúng là không có bị Hobb giết chết, Hobb thả cho gã đi. Gã lập tức mừng rơi nước mắt chạy trối chết xuống.
Đáng tiếc, Hobb thả vì biết có Tennia ở đây.
Qua không được cửa này.
Người đàn ông nhanh chóng bị chết bỏng, chết theo cái cách đau đớn nhất, cả người đều thối rữa.
“Xong việc chưa?” Tennia hỏi. Giờ khắc này thì Tennia đã trở về bộ dáng một người đàn ông có râu ria mép, có tai, mũi, miệng và đôi mắt như một người bình thường.
Hobb gần đầu đáp lại, “Xong rồi. Chúng ta mau bỏ đi thôi, đã có hai tên điên liều mạng nhảy lầu xuống. Sớm muộn bọn an ninh cũng ập đến bao vây”.
Bọn hắn vừa đi được mấy bước, đột nhiên Hobb cảm ứng được cái gì, lập tức mở miệng nói: “Này, sảnh bên phía mày còn có người sống. Mày làm việc kiểu gì thế hả ?”.
“Người sống, không thể nào?”. Tennia kinh ngạc trả lời. “Tao chắc chắn là mình không bỏ sót ai rồi mà”.
Chỉ thấy Hobb hít sâu một hơi, trông có vẻ bực tức: “Chết tiệt thật, mau qua tóm nó lẹ rồi đi thôi”.
Hobb là Người Vận Chuyển, Người Vận Chuyển là danh sách tầng 3 của Nhà soạn nhạc (composer). Cảm nhận âm thanh của hắn dĩ nhiên so với bất cứ ai càng thêm chính xác.
….
Người phụ nữ mập mạp tự sát bằng con dao sau đó ngã xuống cái thùng carton bên cạnh, kỳ thật là để che giấu cho con trai của mình. Con trai của bà ta đã bị bà ta cột bịt miệng lại, sớm ngủ gục bên trong…
“Chỗ này sao?”. Khi được Hobb dẫn đến vị trí căn phòng đó, Tennia lại càng cảm thấy quái lại.
Không phải chứ, bà mập kia chết rồi mà?
Chẳng lẽ lại có gì đó trong đây mà mình bỏ sót ?
Hay là bà ta chưa chết.
Khoan đã, lúc nãy mình chưa kiểm tra trong thùng carton kia, khả năng bên trong thật là có giấu một người nào. Vì vậy bà ta mới mãi đứng yên một nơi đó, giống như rất thận trọng bảo vệ.
Những suy nghĩ cứ liên miên chạy trong tâm trí Tennia, hắn cũng đang rất muốn biết sự thật.
Hobb và Tennia cứ thế tiến lại gần thi thể người phụ nữ mập mạp…
Đúng lúc này.
Soạt một tiếng, một âm thanh vút chạy sau lưng hai người bọn hắn, có một thân ảnh di chuyển rất nhanh chạy ra hướng sảnh đối diện.
“Mẹ kiếp, đuổi theo mau”.
====
Tấu chương xong !!!
====..