Chương 119: Cô giáo Mi Trần
….
Bên ngoài.
“Hey Orion, Adam, bên này”. Một thanh niên để tóc hai mái quơ tay lên trời, ra dấu gây chú ý.
“Ate? Orion, Ate bên kia”. Adam phát hiện liền khẩy vai Orion một cái, tay chỉ chỉ.
Ate Mctee Trần hôm nay cũng có mặt, gã giống với đám người Orion, chuẩn bị bước vào giai đoạn của chương trình huấn luyện.
“Giới thiệu một chút, đây là bác gái tôi, cũng là người đến từ thành phố Nelson giống cậu đấy, Mi Trần”. Ate hào hứng bắt chuyện.
Đứng bên cạnh gã thì là một thiếu nữ tóc đỏ mặc bộ váy bó sát lộ ra đường cong thân thể vô cùng quyến rũ, đáng chú ý nhất chính là đường nét trên gương mặt cô ta, nhìn kiểu gì cũng không có vẻ lớn tuổi hơn đám người Orion được, huống chi so với Ate.
“Bác gái cậu?”. Frank nheo mắt, hất cằm soi soi.
Xác định không nói nhầm thành cháu gái ?
Ate lập tức hiểu ý, thế là vội vàng giải thích: “Ừ, là bác gái. Chị của mẹ tôi, một trong những huấn luyện viên giai đoạn hai của học viện đấy, các cậu sớm muộn cũng sẽ được cô ta cầm tay chỉ việc thôi. Trông rất trẻ phải không, ha ha ha”.
Mắt Adam gần như trợn ngược lên, miệng há to, không thể nào tin tưởng: “Nữ Thần của tôi, thực sự ? ”.
“Thực sự”. Ate quả quyết chắc chắn, miệng còn mang theo vẻ cười đầy tự hào.
Đánh chết Adam cũng không tin.
Ate 32 tuổi, mấy tháng nữa tròn 33 tuổi. Mẹ hắn ít cũng phải đầu bốn đầu năm, mà thiếu nữ trước mắt càng là chị của mẹ gã ta.
Một người khoảng độ 50 tuổi có thể xuất hiện với dáng dấp trẻ trung xinh đẹp như vậy, thậm chí phong cách ăn mặc đồng dạng phi thường phù hợp với xu hướng giới trẻ thời đại này !?
Đây là quỷ hay vẫn còn là người đâu ?
Hồ ly tinh ? Bạch cốt tinh ? Xà tinh ? Nhện tinh ? Rốt cục là yêu tinh nào đắc đạo hóa hình người.
Adam hận mình tu luyện chức nghiệp Phù Thủy chưa đạt đến cảnh giới cao siêu, không có cặp mắt thiên thần để chiếu ra bộ dáng chân chính của yêu quái.
Chỉ có Orion cảm thấy bình thường, hoặc là nói, hắn từng thấy qua người giống vậy rồi, không còn bất ngờ như trước.
“Làm sao không nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của cậu”. Ate đột nhiên thất vọng, gã không tìm thấy sự sửng sốt của Orion như mong đợi.
“Zodiac tầng thứ 4 (Tier 4) của chức nghiệp Cướp Biển (Corsair) là Người Mê Hoặc (Enchanteur) . Những Zodiac này có khả năng để bản thân trẻ hóa, giảm lão hóa tới mức thấp nhất, nhan sắc trường tồn theo thời gian. Hoặc Zodiac Tier 3 của chức nghiệp Nông Dân, chức nghiệp Địa chủ đồn điền (Plantation landowner) cũng có khả năng tương tự, mặc dù kém đi một chút. Việc này không bất ngờ, chẳng qua là được mở rộng tầm mắt thôi. Trong một số tài liệu Hoàng Đạo và Chiêm Tinh học ở thư viện kỳ thật có ghi chép vấn đề này”. Orion giải thích.
“Còn một vế phía sau…có lẽ mọi người không chờ cho tôi nói hết ra luôn nhỉ, vậy thì hơi đắc tội chị giáo viên”.
Trước đây hắn đồng dạng đã gặp một người có tình huống giống cô Mi Trần này rồi. Đó là chị Monica, nhân viên của tiểu đội Con Ngựa Hồng, cũng là nhân viên dưới trướng quản lý Emily. Lần đầu tiên gặp Monica ở bản doanh, nhất là khi đại khái biết cô đã 43 tuổi về sau, sắc mặt Orion có lẽ không khác gì với Adam và Frank hiện tại. (Chương 88).
Duy nhất khác biệt ở chỗ, bây giờ hắn đã có hành trang kiến thức đủ tốt, một số chuyện không nhất định còn khiến bản thân tuyệt đối bất ngờ.
Ate dở khóc dở cười, đột nhiên cảm thấy bản thân dù có làm gì đi chăng nữa cũng không chơi lại con người này.
Trái lại là cô giáo Mi Trần, cô quan sát một vòng ba cậu tân sinh năm nay, con ngươi dừng lại trên người Orion, miệng cười giảo hoạt nói: “Lời đồn không sai nha. Học thần trẻ tuổi ấn tượng nhất lịch sử, Orion Lockwood, khí chất tri thức trên người cậu tỏa ra còn chói sáng hơn bất cứ hào quang nào khác của học viện”.
Lời khen khoa trương quá mức.
Orion cúi đầu cho đúng mực lễ nghĩa, đáp: “Cô Trần, lần đầu gặp mặt”.
Hai người Adam và Frank thấy thế đồng dạng bắt chước làm theo, nghiêng đầu chào chị giáo viên xinh đẹp.
Cô giáo Mi Trần tươi tắn gật đầu đáp lại: “Chào các cậu, tiện thể chào mừng các cậu chuẩn bị bước vào giai đoạn ma luyện của học viện chúng ta”.
“Ha ha, ma luyện cái gì chú, trông cô hiền lành xinh đẹp thế này, vậy mà cũng vui tính quá, haha. Cô giáo, tôi có quen không ít giảng viên trong trường, nhưng bọn họ đều cao ngạo, cứng nhắc và … có hơi dữ dằn, chẳng ai khiến người ta cảm nhận sự ấm áp, thân thiện như cô cả”. Adam ngựa quen đường cũ, nhanh chóng bắt chuyện.
“Nếu cậu gặp tôi ở trong chương trình đào tạo, có lẽ sẽ không đánh giá như vậy”. Cô Mi Trần cười rất vui vẻ nói.
“Phải vậy không, khà khà…”.
“À phải rồi, Orion, không phải cậu một mực không thích loại tụ hội tiệc tùng này sao?”. Ate sáng nay không đến lớp, không ngờ tới Orion sẽ xuất hiện.
“Dạo này tiến độ tu luyện gặp trở ngại, đi một chút cho khuây khỏa”. Orion giả trân đáp.
“Ồ, nhưng sao tôi lại nghe thiên hạ đồn đãi rằng trước đó Orion của chúng ta vốn dĩ định từ chối ra về, nhưng vì một câu ‘có nữ thần’ học viện xuất hiện nên mới quay xe đồng ý tham dự. Một số nguồn tin báo lá cải không xác thực trong trường còn đồn thổi đi xa hơn, cái gì nhỉ, à, có người phát hiện hai cô cậu từng lén lút trốn tới nhà thờ Hermione tâm sự thầm kín. Chẳng lẽ truyền thuyết câu chuyện ngôn tình của nữ thần và học thần là có thật, giữa hai người tồn tại mối quan quan hệ nào đó không tiện nói ra sao? ”. Cô giáo Mi Trần che miệng, con mắt mang theo cười.
Dù đã nhanh bốn mươi chín tuổi, thời gian và sự lão hóa thế nhưng bó tay không cách nào lưu lại vết tích trên khuôn mặt cô giáo, cô cứ thế trẻ trung xinh đẹp cứ thế quyến rũ bất chấp thị phi, thậm chí còn nhuộm tóc đỏ theo trào lưu, rất thời thượng.
Mặt Orion đều đen một nửa, thiên hạ nào đồn ác miệng thế, chính mình nhiều nhất là gặp vài lần nên bị hỗn loạn ký ức, gì mà trở thành đề tài tiểu tuyết ngôn tình rồi ?
Cô giáo, lời hay ý đẹp, xin cô tiếp nhận thông tin có chọn lọc.
Orion cũng thật sự là sợ, lần tới phải cẩn thận hơi mới được. Hắn không phải ngôi sao điện ảnh, còn lâu mới tính là nổi tiếng, chẳng nghĩ rằng đi dạo một vòng nhà thờ, hệ thống paparazzi môi trường học viện cũng biết ẩn thân chi thuật trốn theo viết báo.
Đương nhiên, khi cô giáo Mi Trần nói ra mấy lời kia, ngoại trừ Orion, đám người Adam, Frank, Ate đứng bên cạnh nghe ngóng, đồng dạng tỏ ra rất bất đắc dĩ, gương mặt trống rỗng ngây ngốc như con cóc.
Phần lớn sự ngây ngốc này không hoàn toàn bắt nguồn từ tin đồn giữa Orion và minh tinh học viện.
Cái đó xem là khá bất ngờ đấy, nhưng còn lâu mới khiến người ta run sợ được.
Dù sao bọn họ là nam thanh nữ tú đứng hàng đỉnh lưu, tìm hiểu lẫn nhau rất bình thường, Adam từ khi đến học viện cũng tranh thủ gặp mặt qua bốn, năm cô nàng rồi.
Thứ thực sự khiến cả đám sửng sốt tột độ chính là, vì cái gì chuyện chẳng ai hay biết, thậm chí đến kẻ buôn chuyện đệ nhất như Adam đều không biết, thế mà cô giáo Mi Trần lại biết.
Chị giáo viên này…
Mắt của Orion lóe sáng một cái rồi chợt tắt, rất nhanh, rất khó để người khác lưu ý. Hắn vừa phát động kỹ năng siêu phàm của mình.
Tinh Thần Sư có một kỹ năng gọi là quan trắc sinh học, có thể nhìn xem hào quang trường năng lượng trên cơ thể người tạo ra, loại hào quang này giúp Tinh Thần Sư thẩm định được trạng thái của đối phương, thuộc tính một trong bốn nguyên tố của sự sống, thuộc tính ngũ hành, tâm lý và cảm xúc, thậm chí bao gồm một chút vấn đề sức khỏe cũng có thể nhìn ra.
Tỷ như trạng thái tình thần của Frank đang có chút hơi xám, quá nửa là mệt mỏi cảm thấy buổi tiệc này không hay ho bằng ở nhà chăm Tiểu Hercules. Ate thì cảm xúc màu vàng, khá vui vẻ cùng với tâm tình sẵn sàng tham dự hòa nhập vào cuộc vui. Adam là màu đỏ, hưng phấn, cuồng nhiệt, đúng kiểu người ngoại giao rất thích bầu không khí này.
Riêng về cô giáo, không hiển thị màu sắc.
Không nhìn ra được.
Cảnh giới cô ta cao hơn Orion, cô ta che giấu được thứ hào quang này.
……….
Trò chuyện một lúc, lại thêm vài người bạn của Adam và Frank đi tới.
Orion nói nói cười phụ họa mấy câu, cuối cùng vẫn là cố ý lảng tránh ra xa, kiếm cái chỗ ngồi trống nghỉ chân.
Nhìn mọi người tán gẫu vui vẻ với nhau, hắn thật sự hâm mộ, bản thân mình đúng chẳng có năng lực giao tiếp như vậy.
Thay vào đó, hắn cầm một ly rượu vang yên lặng ngồi quan sát xung quanh, cố gắng tự mình hưởng thụ bầu không khí núi rừng, cỏ cây, sông nước.
Những nhân viên phục vụ bưng từng đĩa món bít tết, nai nướng, heo chiên, ngỗng quay, cá hầm, salad trộn đặt xuống từng chiếc bàn khác nhau, một vài nhân viên khác thì phụ trách cắt thành miếng nhỏ phù hợp cho việc ăn uống.
Orion nhìn đĩa đựng thức ăn tráng men và dao nĩa bằng bạc đặt tới trước mặt mình, con mắt nổi lên dị quang, lập tức nhíu mày hỏi nam nhân viên phục vụ: “Anh này, con heo chiên kia không phải là Linh Thú đấy chứ?”.
Mặc dù đã bị mổ giết, bị chế biến thành thức ăn, nhưng Orion mở ra kỹ năng quan trắc sinh học, thấy được một chút hào quang nhợt nhạt đại biểu sinh vật đã thức tỉnh ‘ý thức’ trong thế giới tinh thần. Đúng linh thú, sinh vật phổ thông liền không cách nào có được màu sắc hào quang này.
“Cậu nhìn ra sao? Cậu giỏi thật đấy. Bếp trưởng nói đây là Heo Đen Tinh, Linh Thú được nuôi để lấy thịt, thịt heo này so với thông thường liền có hàm lượng dinh dưỡng cao hơn gấp mấy lần”.
Orion nghe mà giật mình.
Đây chính là chân chính Linh Thú, thứ này đặt trong lĩnh vực khoa học tìm hiểu đều là hiện tượng siêu nhiên tiến hóa biến dị. Heo Đen Tinh thực lực kinh khủng vượt trội Heo Rừng, sức mạnh, tốc độ lớn hơn cả hổ, hình thể to lớn cỡ một con voi.
Orion cảm thấy nhợn nhợn trong miệng, không dám ăn thử thứ đồ này.
Linh Thú thức tỉnh ‘ý thức’, có thể giao tiếp được với người, giao tiếp được với những Thuần Thú Sư giống như Frank. Nếu mình tùy tiện bỏ vào miệng nhai, cảm thấy nuốt không trôi lắm.
Hắn không đánh giá, không bình luận, chỉ là không thích thôi.
Đêm đến.
Rất nhiều người lựa chọn ngồi quanh quẩn lửa trại sinh hoạt, hàn thuyên, kể một chút sự tích đời, kể một chút những mất mát và biến cố từ sau thảm họa.
Không ai là không có cố sự riêng mình cả.
“Nghe nói không, gần nhất ở Inver xuất hiện một Zodiac tự do có chức nghiệp Kỵ Sĩ Bóng Đêm vô cùng uy phong. Anh ta đem những tên giáo đồ cực đoan hung hãn, đương nhiên cũng là Zodiac, cùng một chỗ cho thanh trừng. Ba ta nói, trong Cục An Ninh và Cục Tình Báo không ít người đều đang nghị luận vị thiên tài này. Kỵ Sĩ Bóng Đêm…hừ hừ, ước gì ngày đó thức tỉnh, tôi có phương thuốc Huyết Thanh của Kỵ Sĩ Bóng Đêm”. Một học viên mở miệng nói ra.
“Zodiac Kỵ Sĩ Bóng Đêm quá thiết khuyết phương thuốc Huyết Thanh, thiếu khuyết tài liệu tu luyện, nếu không phải hẳn là rất nhiều người muốn đi theo con đường này. Ngầu phải biết”.
“Hừ, tất cả các chức nghiệp sòng phẳng với nhau cả thôi, làm gì có cái nào mạnh áp chế tất cả. Ngược lại sự tích kia càng khiến tôi muốn nỗ lực tu luyện. Khoa học theo không kịp, bị bạn bè đồng trang lứa bỏ xa, giờ đây chỉ có thể cố gắng theo con đường thần bí mà toại danh. Nam nhi không kiến công lập nghiệp đúng là không xong mà. Các cậu chờ đó, chờ tôi ngày nào đạt được thành tựu Zodiac cao cấp, tôi liền sẽ mở ra cả một gia tộc, mua đến một thị trấn nhỏ, đến lúc đó hoan nghênh mọi người đến thăm”.
Nói chuyện là học viên đã theo học hai năm, đang ở giai đoạn hai sinh hoạt tại thực địa.
Gã là một Zodiac Quyền Sĩ Bạo Lực hung mãnh không gì sánh được, mỗi ngày nóng lòng nhất sự tình chính là muốn tìm đồng học giao đấu. Đối với Quyền Sĩ Bạo Lực mà nói, không phải minh tưởng, đánh nhau nhiều mới là phương pháp tu luyện tốt nhất.
Trong ký túc xá, ngoại trừ đám người Orion chẳng biết gì ra, khá nhiều học viên khác đều từng bị gã hung hăng chà đạp một lần, danh xưng đầu gấu học viện.
“Nói tới nói, hay là tranh thủ lần này, giao đấu vui vẻ một chút nhỉ”.
“Nghe nói năm nay tân sinh rất lợi hại, có vị học thần nào đó mới bước vào trường không lâu đã gây huyên náo cực lớn, khiến nữ minh tinh của chúng ta cũng vì hắn mà chạy đến nhà thờ cầu nguyện Nữ Thần xá tội”.
Orion đang uống ngụm nước trái cây, nghe được một câu này, lập tức phun ra ngoài.
Nửa tiếng trước còn là hẹn hò lén lút, quan hệ bí mật.
Sao bây giờ lại thành đến nhà thờ cầu xá tội rồi ? ? ? ?
Không phải, tôi còn chưa làm gì.
====
Tấu chương xong !!!
====..