Chương 110: Cuối cùng gặp mặt
…..
“Á, ơn giời ông chủ của tôi đây rồi, mấy nay đi đâu làm gì mà cứ thần thần bí bí thế hả, đêm tối đều không thấy cậu ở nhà”. Bạn cùng phòng trở về, lập tức căn hộ nhỏ trở nên ồn ào. Và theo lẽ dĩ nhiên, người đầu tiên mở lời, đồng thời là hoạt náo viên bắt chuyện giỏi nhất vẫn là Adam Mather.
Orion không có quay mặt lại, 4 phút trước hắn đã nhìn thấy từ xa hai gã bạn của mình đang lon ton đi trên đường về, cho nên hắn đi đến quầy bếp pha trà, sẵn tiện gọt một chút trái cây ăn dạo rồi bày ra dĩa lớn sẵn.
“Tôi là Tinh Thần Sư mà, một ngày ngủ hai tiếng đã đủ rồi, ban ngày minh tưởng, ban đêm vào thư viện đọc sách”. Orion cười hì hì trả lời, đôi bàn tay tiếp tục thoăn thoắt gọt táo.
Cạch! Frank bước vào từ cửa sau, vừa bước vô nhà lập tức cởi phanh áo len tay dài, lộ thân trên rắn chắc múi ra múi cơ ra cơ cùng làn da bánh mật hoàn hảo. Hắn ta vắt áo lên vai, sàng tới sàng lui mấy lần trước mặt Orion, có vẻ đang tìm kiếm thứ gì đó.
Một lúc sau, hắn mới chợt nhớ mở tủ lạnh, lấy vội chai nước khoáng, vặn ra uống. Nước lành tràn vào khoang miệng trôi xuống cổ họng vang lên từng tiếng ực ực. Uống xong thì Frank tiến thẳng vào nhà tắm, như cũ kiệm lời, không thèm giao tiếp với ai.
Lúc này Orion đã hoàn tất gọt dĩa trái cây, cậu chàng bày biện ra khay cùng với ấm trà rồi mang tới đặt lên bàn ăn, “Các cậu qua ăn trái cây uống trà đi này”.
Nói lời nói, Orion liếc sang anh bạn đầu đinh tóc bạc Adam đang ngồi trên ghế, nhìn từ trên xuống dưới, xong lại nhìn từ dưới lên trên, cuối cùng dừng ở đôi mắt, là một cặp mắt gấu panda không hơn không kém, có chút buồn cười nói: “Chậc, học nhiều vất vả lắm hả?”
“Vất vả chết mẹ ấy chứ. Orion, tôi thề với cậu, chỉ cần tôi qua được môn thi Luật Tâm Thức và Thần Bí, cả đời này tôi sẽ không muốn nhìn thấy sách vở thêm một lần”. Adam gần như bị ai đó đấm nâu mắt đến nơi, hắn ta lắc lư đứng lên tiến đến bàn ăn rồi dùng sức đặt mông xuống ghế ăn, tiện thể bóc miếng táo bỏ vào miệng nhai.
Orion kéo ghế ngồi xuống đối diện, vừa vặn rót trà trong ấm ra ba ly, chính mình nâng lên một ly uống.
“Lần trước nhờ cậu giới thiệu Ate Mctee Trần mà tôi mới có một chân bước vào Vệ Quân Đoàn West, nay cố ý mua trái cây ngon cảm ơn nhé”. Orion chân thành nói.
Mặc dù trước đó học tại giảng đường chung với nhau, nhưng ai nấy đều có cùng một nhận thức rằng Orion thật ra càng giống thần tiên hạ phàm hơn, học bá một cây, trình độ không đo đạc nổi. Hắn chính là dạng người im ỉm ngồi cuối lớp giải quyết tất cả những nan đề phức tạp, mà lại cũng chỉ có rất ít giảng viên có đủ kiến thức để giao tiếp được với hắn. Còn các học viên khác, nhất là học viên nam, cái tôi không cho phép bắt chuyện với người này, rất dễ tổn thương lòng tự trọng.
Khác với Orion, Adam thì kiểu nhạc nào cũng nhảy, tiếp xúc được tất cả mọi người, muốn kết bạn với ai thì kết bạn với người đấy. Ate Mctee Trần chính xác là từ Adam giới thiệu cho Orion.
“Chuyện nhỏ thôi, khách sáo làm gì”. Adam khoát tay nói. Gã vừa nói vừa ngáp, quá buồn ngủ rồi, liên tục uống bốn ly trà mới khôi phục một điểm tỉnh táo.
Orion hơi nghiêng đầu, giương giương ánh mắt tiếu dung cười mà không phải cười nhìn xem Adam, tay bốc táo bỏ miệng ăn.
“À mà có phải cậu đã hoàn thành nhiệm vụ săn quỷ gì rồi đúng không. Gần đây tôi nghe vài gã khóa cũ còn đang ở lại lớp học bảo rằng Ate nó vừa được Vệ Quân Đoàn ban thưởng gì đó. Đừng nói với tôi là cậu cũng…” Adam hỏi thăm.
Nói về thu thập tình báo dựa vào quan hệ, Orion xách dép cho Adam. Adam ngồi không đều có mạng lưới thu thập tình báo, xác thực rất có tiềm năng trở thành một trinh sát viên chuyên nghiệp.
Mặt khác, gã cũng lờ mờ đoán được Orion tối hôm đó khả năng sẽ có tham gia vào tiểu đội săn quỷ cùng Ate đi. Căn cứ thời gian rõ ràng khá là thích hợp.
“Ừm, nhiệm vụ xong, nhờ Ate và một vị đội trưởng khác chiếu cố, ngay đêm đăng ký tham gia đầu tiên đã hoàn thành nhiệm vụ, được ban thưởng không nhỏ”. Orion ôn tồn nói, loại chuyện này không có cái gì cơ mật, tin tức bên Bưu Điện ZC lẫn bên phía Ate cũng không phong tỏa, hắn giấu giếm chẳng để làm gì.
Adam hít sâu một hơi, ngực đều nở phồng ra.
“Móa, yêu nghiệt. Cậu từ từ thôi có được hay không, chúng tôi còn chưa thi xong, cậu đều đem đầu quỷ về lãnh thưởng rồi”.
Orion cười cười, tranh thủ đút táo cho Adam ăn, một bộ cưng nịnh để người ta đỏ mặt.
“Cậu là Phù Thủy của gia tộc Mather, mở lòng bàn tay đều khiến trăm quỷ ngàn ma gào thét giác ngộ, tôi nào so sánh được”.
Đột nhiên, loại hành động này của Orion để Adam sửng sốt.
Tên này từ khi nào giống gian thần thế không biết !! Học xấu từ mình rồi !?
“Tôi không phải là Frank trọc đâu nhé. Cho nên ?”.
Orion nói: “Cho nên, tôi rất khâm phục cậu. Gác lại phẩm chất Zodiac đi, tôi muốn cậu trở thành một tình báo viên của tôi, chia sẻ tin tức bản lề, hoặc là bán cũng được. Thế nào? Đương nhiên, nếu chỗ tôi có thông tin gì, chúng ta đồng dạng trao đổi tốt”.
Trước đó Orion vốn dĩ còn không biết Vệ Quân Đoàn West là gì. Từ sau chuyện vừa rồi, hắn liền gật đầu công nhận các mối quan hệ của Adam, nguyên lai cậu chàng trông có vẻ thiếu tin cậy như thế nhưng thực lực kết nối và thu thập tình báo đúng không đùa được.
Tình báo rất quan trọng, Orion không có nhiều mối quan hệ, một chút tin tức hành lang trong nội bộ học viện và thậm chí ở bên ngoài hắn đều không biết quái gì cả. Mà nếu cái gì cũng không biết, vậy thì mặc kệ năng lực phân tích, năng lực trinh thám, sức quan sát ra sao, kết quả vẫn là số không tròn trĩnh.
Không bột đố gột nên hồ. Lại thần cũng làm không được từ zero suy luận ra. Ngày xưa làm thám tử không việc gì, thám tử không nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, làm thám tử có thể không cần tình báo quá nhiều, ngược lại thường thường là tự mình đi trinh sát tình báo.
Nhưng làm Điệp Viên, quá nửa muốn sống trong hang địch, không có tin tức tình báo hành lang, xin lỗi mạng nhỏ khó giữ
Là một nhà ngoại giao chân chính, Adam nghe nói thế tự nhiên không bỏ qua cơ hội này, gã cười hề hề nói: “Ok thôi, nhưng tôi còn có một điều kiện”.
“Hửm”. Orion liếc nhìn xem gã ta định nói gì.
“Hề hề, cũng không có gì quá đáng. Chuyện là Luật Tâm Thức quá nhức đầu, Orion này, cậu thử trò chuyện với mấy ông giáo sư giúp tôi với, có thể nào moi ra đoán một chút đề thi không. Chỉ một lần này thôi, chỉ một môn này…”. Adam tỏ ra rất có thành khẩn nói.
“Tôi nhờ Frank vậy”. Orion đứng lên.
“Thôi thôi”.
…………….
………………
Buổi chiều, Orion đi đến nhà thờ Nữ Thần Hermione, cách học viện khoảng 30 phút đi xe ngựa.
Ở thành phố West này, tín ngưỡng lớn nhất cũng không phải là Chúa hay một vị thánh nào, mà là Nữ Thần Chiến Thắng (Notre-Dame-des-Victoires), nhà thờ này dành riêng cho việc tôn vinh Nữ thần Chiến thắng của họ, nàng là Hermione, tại thời điểm vua Herald đệ nhất còn chưa lên ngôi, chính là Hermione dẫn dắt người dân thoát khỏi sự đô hộ của những đế quốc kề cận năm xưa. Đồng thời cũng chính nàng là người cho xây dựng chế tạo ra con thuyền Noir cứu sinh cứu vớt rất nhiều dân cư thoát khỏi kiếp nạn đại hồng thủy vào năm 1051.
Cộp cộp cộp.
Orion mang giày âu, mặc một bộ suit đen lễ nghi đi theo người gác cổng đến lối vào cổng sau nhà thờ.
“Nguyện nữ thần phù hộ ngài” Orion điểm bốn cái trước ngực, vẽ ra “hình dạng” biểu tượng chiến thắng.
Đối với tôn giáo thì phải dùng nghi thức đúng mực của tôn giáo, tránh sử dụng những lễ tiết không phù hợp thông thường. Orion học được điều này từ khi còn nhỏ.
“Notre-Dame-des-Victoires”
“Ca ngợi nữ thần Hermione” Người gác cổng cũng điểm bốn cái trước ngực, đáp lại bằng một câu lễ nghi.
Sau đó ông ta mở cửa mời Orion vào.
Orion cũng không có già mồm nói gì thêm, hắn đưa ô cho người gác cổng, chính mình thanh lịch bước từng bước lên lớp gạch đá của nhà thờ.
Men theo hành lang hẹp ở bên hông, Orion ngồi ở hàng ghế số hai, ngồi trước tượng Nữ Thần Hermione mà quan sát xung quanh.
Cũng không phải là Orion có tín ngưỡng gì đặc biệt, hắn kỳ thật chỉ là thành tâm tôn kính, nhưng không còn chưa tới mức tín ngưỡng. Chủ yếu là được viện trưởng Dumbledore giới thiệu, nghe nói Cha xứ ở đây có chút kiến thức về giải quyết những căn bệnh kỳ quái, đồng thời cũng là một nhà tư vấn tâm thần học có nghề.
Một công đôi việc, hỏi cho bệnh tình của Bleu, hỏi cho việc mất ký ức của bản thân.
Điện thờ rất cao, chiều cao cũng phải 60, 70 mét chứ không ít ỏi gì. Riêng pho tượng Nữ Thần đã không thể nào dưới 50 mét rồi. Bên trong sạch sẽ trang trọng, từng lớp đá quý trám dưới đất, từng nét hoa văn điêu khắc trên tường gạch men đều mang lại cho người ta một cảm giác đúng cổ điển đúng uy nghiêm khó tả.
Đột nhiên, trực giác Orion nhảy mạnh một cái.
Hắn giật mình kinh ngạc quay đầu ra sau lưng.
Phát hiện có một cô gái ăn mặc đơn giản nhưng trang nhã đang ngồi đó, hai tay bình tĩnh đặt trên đùi, ánh mắt nhắm lại như cầu nguyện gì đó.
Cô gái này Orion có nhận biết.
Hmm, không phải.
Sao nhỉ…Nói là biết cũng không hẳn, chỉ đúng một nửa, thật ra là có gặp qua, gặp nhau một lần, để lại trong tâm hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc, thậm chí nếu không muốn nói là dao động.
Ở phòng học vụ, đúng ngày đầu tiên đến đăng ký thủ tục nhập học, là cô gái thần bí ngồi đối diện viện trưởng Dumbledore.
====
Tấu chương xong !!!
====..