Chương 104: Hoàng Đạo Cụ
…….
…………….
…………….
Quận Asus, trung tâm của thành phố West. Mặc dù học viện WestGate tọa lạc ngay ở lưng chừng núi, nhưng quãng đường từ học viện đến quận trung tâm lại không xa, đi xe ngựa từ cổng Nam chỉ mất 25 phút.
Buổi tối tầm sáu giờ, Orion có hẹn với Ate Mctee Trần – một nam học viên khóa trên. Hai người bọn họ đi cùng với nhau đến khu thương mại quận Asus.
Đó là một tòa nhà 7 tầng được phủ lớp sơn trắng, bên ngoài dưới mặt đất có một hàng những viên gạch đá xếp chồng lên nhau, nối chuỗi tạo thành một câu văn hoàn chỉnh: Bưu điện thành phố ZC.
Bất quá, Orion biết cái tên gọi đó chỉ là lừa người. Nơi này cũng không phải bưu điện thật, là mạo danh. Bên trong nguyên bản bày biện các loại vũ trang phục vụ cho lực lượng chiến đấu, đồng thời đặc biệt tổ chức những buổi kín đáo trao đổi, bán buôn một chút đồ vật liên quan đến Zodiac. Ngay từ tên gọi, ZC đúng viết tắt của từ ‘Zodiac’ .
Ate nói cho Orion biết, Zodiac đến đây tìm nguyên liệu liền cần phải có giấy tờ tùy thân, nếu như không đủ định danh hợp pháp, ngược lại sẽ không được tiếp đón, nhân viên của bưu điện tuyệt đối không nói với khách hàng rằng bên trong có đồ vật mà bọn hắn muốn tìm.
Cộp, cộp, cộp.
Tiếng bước chân vang vọng khắp con ngõ hẹp và u ám trong đêm tối, quẹo sang hẻm nhỏ tiếp theo chính là đâm ra đường lớn, đường lớn ngay đối diện chính là lối vào cổng bưu điện.
Ate đi phía trước, Orion bước đằng sau, không hỏi, không nói chuyện, lặng như hồ nước không gió.
Đứng trước lớn, đột nhiên Ate khựng người lại, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh nói: “Orion, cậu vẫn dứt khoát muốn tham gia vào Vệ Quân Đoàn West, không đợi huấn luyện à ?”.
Người đàn ông này đồng dạng vừa mới hoàn thành kỳ thi lý thuyết chung đợt với Orion, anh ta lớn hơn Orion 4 tuổi, mặc dù kết quả điểm số không quá ấn tượng, nhưng đầy đủ để được chuyển sang giai đoạn hai.
“Hửm, tôi cảm thấy sẽ không có vấn đề gì. Không phải mục tiêu của chương trình huấn luyện sau cùng vẫn là thăm dò các sự kiện linh dị sao ? Sớm muộn đều không trốn tránh được, chẳng bằng nhân cơ hội này đi trước trải nghiệm. Hơn nữa, đọc sách nhiều khiến tôi có chút ý tưởng, kỳ thật muốn ra ngoài thu thập thêm tư liệu thực tế”. Orion nhẹ nhàng trả lời, còn quay sang cười một cái.
Ate nghe một lúc thì ậm ừ, thấy cũng khá hợp lý. Gã không còn ý kiến gì thêm mà thở dài gật đầu. “Cậu đã kiên trì như vậy thì chúng ta đi thôi, lên tầng 6 của tòa nhà”.
Trên thực tế, tuy cả hai người đều chưa từng tham gia khóa huấn luyện, song, Ate dù gì đã theo học tại học viện tận hơn một năm trời. Ngoại trừ việc đọc sách nghe giảng nhàm chán trên lớp ra, anh ta còn tận dụng tài nguyên của nhà trường để rèn luyện thể chất, tu luyện chức nghiệp Zodiac, đã sớm tại năm tháng trước liền đột phá chức nghiệp của mình đến cấp Trung Đẳng. Đồng thời được viện phó khuyến khích tham gia Vệ Quân Đoàn West để tự lịch luyện bản thân, kiếm thêm kinh phí trang trải cho tu luyện.
Tòa bưu điện thành phố có hết thảy 7 tầng, nhưng chính xác mà nói thì phải là 10 tầng, thêm 3 tầng hầm cất giữ vật phẩm thần bí dành riêng cho Zodiac nữa.
Ban đêm vẫn có nhân viên buôn bán kín đáo các loại đồ vật này, nghe nói là họ bán suốt 24 giờ, chỉ cần có thẻ định danh là được.
Orion không lấy thân phận học viên trường WestGate, mà hắn sử dụng thẻ nhân viên của tiểu đội Con Ngựa Hồng (Pink Horse) làm định danh, dù sao chi nhánh Cục Tình Báo Hoàng Gia (RIB) ở thành phố Nelson liền có tiếng tăm không nhỏ. Hơn nữa, giữa học viên và trinh sát viên, trinh sát viên đương nhiên càng thêm uy tín.
Tầng 1 là sảnh, tầng 2, tầng 3 là buôn bán trang bị tự vệ dân dụng, tầng 4 và tầng 5 bán nguyên vật liệu dành cho Zodiac . Mà tầng 6, tầng 7, thì là trụ sở Vệ Quân Đoàn West.
Orion không vội lên trụ sở Vệ Quân Đoàn đăng ký, thay vào đó, cân nhắc đến sự an toàn của mình, hắn muốn đi mua một chút vật liệu cần thiết trước để trang bị cho bản thân.
Orion trên cơ bản là có tiền, có tấm phiếu séc (cheque) trị giá hơn 400 krone của ngân hàng miền Đông quốc gia này, bất chấp quản lý Emily chưa duyệt với phòng kế toán ứng lương thì hắn vẫn đã từng đi làm, tiết kiệm tích lũy được con số đáng kể trên.
Bất quá, 400 krone dùng để mua vật liệu siêu phàm liền không có bao nhiêu. Hắn mua được một lọ ma dược cầm máu, một lọ viên uống nén đau, tác dụng tương tự thuốc Opioit với hàm lượng morfin, oxycontin và hydrocodone cao, thường được sử dụng để điều trị cơn đau mạnh sau một ca phẫu thuật hoặc các trường hợp đau mãn tính nghiêm trọng.
Hai thứ này là thiết yếu nhất, trong học viện các giảng viên vẫn thường xuyên nhắc đi nhắc lại vấn đề này. Ngoài ra, một trinh sát viên còn cần mang theo bên người một lọ thuốc an thần cực mạnh, thuốc điều trị cơn đau thần kinh như gabapentin và pregabalin, được sử dụng để điều trị khẩn cấp trong các trường hợp nghiêm trọng. Bất quá, Orion không cần những loại này.
Là một Zodiac Tinh Thần Sư, tâm lý và tinh thần của hắn không cần bàn cãi, chắc chắn thuộc vào nhóm mạnh, nhóm ổn định. Thuốc an thần, thuốc điều trị tê liệt thần kinh có cũng như không, không có tác dụng nhiều. Dùng nắm đấm nói chuyện với những người như bọn hắn còn dễ, dùng công kích tinh thần khiêu khích với Tinh Thần Sư mà nói, vậy liền có chút tự đại.
Loại trừ dược phẩm, còn có trang bị bảo hộ và vũ khí chuyên dụng cho các sự kiện linh dị, ừm, cũng chính là nói dành riêng cho Zodiac. Những loại vũ trang này được gọi chung chung là Hoàng Đạo Cụ (Zodiac Gear), vũ khí nói riêng thì gọi là Hoàng Đạo Khí (Zodiac Weapon), áo giáp nói riêng thì là Hoàng Đạo Giáp (Zodiac Armor), khiên là Hoàng Đạo Khiên (Zodiac Shield), rất dễ nhớ, cơ bản chỉ cần kết hợp thêm tiền tố Hoàng Đạo phía trước liền được.
Orion không đủ tiền mua Hoàng Đạo Giáp, một bộ Hoàng Đạo Giáp thấp nhất cũng có giá từ 800 krone trở lên, giá trị tương đương một căn nhà 60 mét vuông vùng ngoại ô tỉnh Timara. Thay vào đó, hắn mua một cái Hoàng Đạo Khiên hệ thủy. Mặc dù theo tư liệu Hoàng Đạo và Chiêm Tinh học, người nằm trong chiếu mệnh Cung Bảo Bình tuyệt đối là thuộc tính nguyên tố Khí, không phải nguyên tố Nước. Nhưng đây chính là sự thần kỳ của thần bí học, ngũ hành có quan hệ chặt chẽ với chiêm tinh, ý thức Cung Bảo Bình đúng hình tượng vị thần gánh nước, Orion đọc sách nhiều, cảm ngộ được điểm này, hắn hiểu được một cái cách kết hợp biến tấu.
Hoàng Đạo Khí cũng bị Orion nhắm trúng một món, nói là nhắm trúng, kỳ thật là bất đắc dĩ không còn lựa chọn nào khác phải mua đồ rẻ nhất, đó là một khẩu súng lục Săn Ma và hộp đạn 12 viên tặng kèm.
Pằng !
Tay hắn rung lên khá mạnh, thân thể quán tính hơi ngửa ra sau do bị phản lực tác động khi viên đạn được bắn ra, dĩ nhiên, lệch khỏi bia ngắm.
Những người mua súng ở đây đều được nhắm bắn thử với một hộp đạn giả và bia ngắm ở cự ly 12 mét.
Pằng ! Pằng ! Pằng !
Lại một viên, một viên và một viên. Cầm súng, nâng cánh tay, nhắm mục tiêu, bắn. Orion làm quen lại và thận trọng ghi nhớ cảm giác bắn.
Pằng ! Pằng ! Pằng ! Pằng ! Pằng ! Pằng !
Phát đầu tiên là tìm cảm giác, tiếp theo ba phát có cảm giác rồi thì dần dần rút ra một số nghiệm cùng đúc kết tư thế ngắm sao cho thoải mái nhất, ngay sau đó bắn liền sáu phát, mỗi một lần đều thay đổi góc độ. Từ đầu đến cuối quá trình này, Orion không hề mở ra Linh Nhãn. Hắn vẻn vẹn là dùng trực giác của Tinh Thần Sư, luyện tập dợt bắn nhanh nhất có thể. Hắn biết nếu ra thực địa, kẻ địch không ai ngu đứng yên cho người khác canh kỹ nhắm bắn, vì vậy tốc độ và cảm giác là rất quan trọng.
“Bắn trượt 10 phát, không có cái nào bảng ngắm cả. Có lẽ do cậu chưa quen với khẩu súng này mà đã bắn quá vội. Hai viên sau hãy canh kỹ vào nhé, đó là hai viên cuối cùng đấy. Dù đạn giả nhưng chi phí chế tác cũng không hề rẻ. Dựa trên quy tắc, chỗ chúng tôi chỉ ưu đãi khách hàng 12 viên đạn giả thử súng thôi. Nếu cậu muốn mua thêm, phải trả phí gấp đôi”. Cô gái nhân viên thấp giọng nói, cũng rất muốn giữ thể diện cho khách hàng của mình.
Orion cười cười, khuôn mặt điềm tĩnh đến mức không ai biết được hắn đang nghĩ gì trong đầu.
Tay hắn lần nữa nâng lên, chĩa súng về bia nhắm.
Giây lát sau, nghe được hai tiếng cạch, cạch.
Ổ trục xoay nhưng đạn không bắn ra, ngược lại băng đạn rớt ra ngoài, Orion chụp lấy băng đạn và thu súng về lại, cũng không có bóp cò.
“Hai viên này cho tôi nhé, dù sao thì cũng là nằm trong 12 viên ưu đãi”. Orion nhìn về phía cô nhân viên, rất thân thiện đề nghị.
“Đó là đạn sơn, cũng không phải đạn thật, bắn trúng người thậm chí còn không thể tính là đau nữa. Anh lấy nó làm gì?”. Cô nhân viên nghi hoặc hỏi.
“Kỷ niệm, thưa quý cô”. Orion mỉm cười đáp trong sự ngờ nghệch của cô.
……..
Cuối cùng trong túi còn chưa tới 50 krone, hắn đi dạo một vòng tầng 5, nghiền ngắm mấy món nhưng đều lắc đầu, mãi đến khi định đi ra ngoài thì đôi mắt mới lóe lên dị quang, hớn hở sắm được một thiết bị phóng lưới bằng dây tơ tổng hợp, gọi là Võng Nhện, một Hoàng Đạo Cụ.
Ate hơi kinh ngạc nhìn qua Orion. Phải biết, lúc nãy khi hắn thử súng thì Ate đều chỉ đứng ngoài nhìn xem, cũng thèm quan tâm dù chỉ một lần, mà hiện tại nhìn thấy Orion tiếp tục mua sắm đồ vật kì kì quái quái, trong lòng thế mà chộn rộn khó hiểu.
Thiết bị này không thể tự vệ nổi, cứ việc nó có đôi ba tác dụng buộc trói, nhưng quá dễ tránh né, bình thường trói được cũng chỉ là khi địch đã bị thất thế đánh bại trước đó, trói liền chỉ mang tính chất giam cầm. Hơn nữa, tác dụng trói thời gian sẽ không dài, không thực sự tác dụng quá nhiều với các sự kiện linh dị.
Thế nhưng mua liền mua xong, Orion trả tiền thanh toán hoàn tất, có nói gì thêm cũng chẳng cần thiết.
……….
Mua sắm xong mất một giờ đồng hồ.
Orion và Ate hai người lên tầng 6 — Trụ sở Vệ Quân Đoàn West.
Không cần Ate giải thích giới thiệu thì Orion cũng có thể tự mình đăng ký các thủ tục hợp lệ. Không mất bao lâu thì chính thức trở thành một thành viên của Vệ Quân Đoàn West.
“Tốt số vậy, vừa gia nhập đã thấy có nhiệm vụ phó thác rồi”.
====
Tấu chương xong !!!
====..