Chương 13
MC thấy họ thân mật trên sân khấu nên hỏi: “Vừa rồi các bạn rất ăn ý với nhau, có phải đã sớm có JQ* với nhau rồi không?”
JQ*: gian tình ( vì tác giả dùng từ JQ trong truyện luôn nên mình vẫn để là JQ nha.)
Ôn Oanh kinh ngạc hỏi: “Anh làm sao biết được?”
MC hưng phấn chuyển hướng sang Lâm Tự Ngôn: “Thật là vậy hả?”
Lâm Tự Ngôn cười trả lời: “Anh nói là thật thì nó chính là thật.”
Fans hai người phía dưới lập tức bùng nổ.
Lúc sau, chính là đoạn chơi trò chơi mà khán giả chờ mong.
Cảnh này chơi trò nhìn hình đoán thành ngữ, nếu thua sẽ bị phạt phải công khai tấm hình mới nhất trong điện thoại.
Đây cũng là trò chơi giải trí, đoán ra hay không ra cũng không phải là chuyện gì quá quan trọng nhưng trong di động của Ôn Oanh toàn là hình tự sướng, khán giả có thể không nhìn thấy nhưng MC có thể nhìn thấy cũng rất xấu hổ nên cô luôn tập trung cao độ, bị MC trêu chọc, nói: “Ôn Oanh biểu hiện rất không tồi xem ra ảnh trong điện thoại không thể cho người khác xem được, mọi người có muốn xem đó là gì không?” nói xong câu cuối cùng đem microphone hướng về phía người xem.
“Muốn!”
“ Để thỏa mãn nhu cầu của khán giả thì biên đạo ơi! Tăng độ khó!”
Ôn Oanh: “Không thể chơi như vậy đâu.”
Sau đó liền xuất hiện một tấm ảnh, phía trên là những đồ vật vẽ hình ma quỷ lung tung rối loạn…… đầu óc Ôn Oanh nóng lên, trực tiếp nói to bốn chữ: Yêu ma quỷ quái.
Trùng hợp chính là Lâm Tự Ngôn cũng nói bốn chữ này.
MC cười gian trá, công khai đáp án.
Si mị võng lượng*
(*): Si mị võng lượng: loài quỷ quái do sơn thần, thủy tinh biến thành hại người. Theo như từ điển phật học thì Si mị và Võng lượng đều là quỉ thần, yêu quái.
…… Này nima ai mà biết được a.
Chỉ có thể nhận thua, đem điện thoại giao ra.
MC nhận điện thoại, bấm vào album, Ôn Oanh ở một bên lo lắng nói: “Anh xem một mình là được rồi đừng cho người khác thấy.”
Khán giả bên dưới càng thêm tò mò, mãnh liệt yêu cầu xem hình.
MC giống như kinh ngạc kêu lên sau đó hỏi khán giả: “Ôn Oanh thường ngày có thường hay up ảnh selfie không?”
Bên dưới đồng thanh nhất trí trả lời: “Không có.”
Mấy khách mời cũng lại gần xem xem, xem xong liền phát ra tiếng cảm thán, Ôn Oanh đỡ trán cảm thấy hình tượng trưởng thành mình gầy dựng đã biến mất không còn gì.
Lâm Tự Ngôn đứng bất động một bên vẫn duy trì phong phạm như cũ, Ôn Oanh ngồi bên cạnh anh: “Anh không đi lên xem thử coi như nào hả?”
Lâm Tự Ngôn bình tĩnh trả lời: “Về nhà sẽ xem sau.”
MC chỉ cho mọi người xem một cái, cũng không tiết lộ trong album Ôn Oanh có gì, gây sự tò mò cho fans, tiếp đến usb kết nối với di động màn hình lớn phía sau liền hiện lên một tấm ảnh tự sướng của Ôn Oanh.
Ôn Oanh chụp ở nhà vệ sinh, phía sau là bồn cầu được phản chiếu lại trong gương, vẻ mặt cô đắc ý nhìn màn hình, đầu ngưỡng cao cao, bộ dáng kiêu ngạo xinh đẹp nhìn về fans phía dưới một cách thõa mãn.
Ảnh chụp cá nhân được công khai như vậy hơn nữa tấm này cô không có dùng filter, không trang điểm hoàn toàn là mặt mộc.
“Quả nhiên là người đẹp dù thế nào lên hình cũng đẹp.” MC kết luận.
Đến Lâm Tự Ngôn, fans phản ứng nhiệt tình càng lớn, thúc giục MC nhanh lẹ lên.
MC cầm điện thoại Lâm Tự Ngôn, click mở album, sau đó không nhịn được kinh ngạc kêu lên.
Những mc còn lại cũng vây quanh nhìn.
Lâm Tự Ngôn vẫn bất động như cũ như điện thoại bị mọi người vây quanh kia không phải của anh.
MC chủ trì sửng sốt nửa ngày mới lên tiếng: “Album của Lâm Tự Ngôn so với Ôn Oanh mọi người đều không thể tưởng tượng ra được.”
Khán giả phía dưới không ngừng kêu, muốn xem.
“Vì tôn trọng thần tượng các bạn và quy cũ của chương trình nên chúng ta chỉ xem một tấm thôi nhé.”
Ôn Oanh tự sướng bị thay thế thành ảnh Lâm Tự Ngôn và Ôn Oanh chụp chung.
Lúc diễn tập, Lâm Tự Ngôn đã lấy tấm này đăng Weibo cho nên fans cũng không phản ứng như trong tưởng tượng, Ôn Oanh thật sự tò mò trong album của Lâm Tự Ngôn có cái gì, liền đi lên muốn nhìn lén một cái.
MC cười hì hì đem màn hình điện thoại tắt đi, Ôn Oanh cái gì cũng không thấy.
Chẳng lẽ không phù hợp với trẻ em?
Lâm Tự Ngôn không giống loại người như vậy mà……
Không đúng, mỗi ngày đều phải lấy một ánh mắt khác nhau nhìn anh, anh đã vượt quá dự kiến của cô rồi.
Trò chơi tiếp theo là trò 123 người gỗ nhưng lại có thêm chướng ngại vật.
Loại cảm giác này như trở về thời thơ ấu thật làm cho con người ta không thể tưởng tượng được.
Cô và Lâm Tự Ngôn đứng ngang nhau sau mấy vòng Lâm Tự Ngôn đã vọt lên dẫn trước, lúc này Ôn Oanh nhìn chướng ngại vật phía trước phát sầu, chướng ngại vật là một rào chắn không cao cũng không thấp nhưng mà cô thể vượt qua được.
Lúc này MC quay đầu lại, Lâm Tự Ngôn đã bước lên cầu độc mộc, vì động tác có chút nhanh nên đứng không vững rất nhanh đã té xuống.
……
“Tốt, Lâm Tự Ngôn quay về điểm xuất phát.”
Ôn Oanh trong lòng cười thầm một trận.
Lâm Tự Ngôn bất đắc dĩ nói: “Nỗ lực trước đó hiện tại đã vô dụng.”
Anh chỉ có thêt nhận mệnh trở về.
Ôn Oanh ở phía sau rào chắn rất lâu cuối cùng MC không thể nhìn tiếp được: “Ôn Oanh em không qua được thì bò qua đi, em ở đó lâu lắm rồi anh cũng sốt ruột thay em.”
Ôn Oanh cắn răng một cái liền nhảy ra ngoài, chạm đất còn chưa đứng vững khiến cho cơ thể lảo đảo.
MC quay đầu lại liền thấy Ôn Oanh như con lật đật nỗ lực duy trì thăng bằng, nhưng vẫn đáng tiếc, cô vẫn ngã nhân tiện còn kéo theo Lâm Tự Ngôn đang vất vả đuổi theo.
Ôn Oanh ngã vào người Lâm Tự Ngôn bởi vì bị cô va chạm trực tiếp muốn ói máu.
MC bên cạnh vội vàng chạy tới đỡ.
“Lâm Tự Ngôn cậu còn sống không?”
Lâm Tự Ngôn miễn cưỡng nói: “Còn có thể nói chuyện được.”
Ôn Oanh xấu hổ hỏi: “Anh có thể đứng lên không?”
“Em ngã nặng thêm một chút thì có thể là không được.”
Vừa rồi nhuyễn ngọc trong ngực, bất đắc dĩ giai nhân rời đi quá nhanh anh còn chưa kịp hưởng thụ chút nào.
Trong nháy mắt đã tới trò chơi cuối cùng, trò này là bịt mắt đoán người, Ôn Oanh bất hạnh chơi kéo búa bao thua nên trở thành người đầu tiên bị bịt mắt.
Lúc này trên sân khấu vài người đã trang bị xong đạo cụ, Ôn Oanh hô tiếng dừng bắt đầu sờ soạng đi bắt người.
Đi vài bước đã sờ được một người.
Cao hơn cô rất nhiều, ở đây chỉ có hai người phù hợp với điều kiện này, Ôn Oanh sờ soạng ngực đối phương phát hiện đối phương đang khoác áo choàng.
Cô cười nói: “có skill khoác áo choàng nữa á.”
Là con la hay là con ngựa xem cô hóa thân làm trinh thám để nhìn cho rõ.
Cằm Lâm Tự Ngôn hơi chẻ một chút, Ôn Oanh liền sờ hướng lên trên lại phát hiện đối phương nâng cằm lên rõ ràng là không cho cô đụng đến.
Cô tự tin cười, đột nhiên không kịp dự phòng duỗi tay đến phía dưới nách đối phương liền cách một lớp áo choàng cù vào người đối phương.
Hẳn là người rất sợ ngứa, thấy anh ấy cả người run lên.
Ôn Oanh tăng thêm động tác, đối phương nhịn không được cười ra tiếng, tiếng cười trầm thấp truyền tới tai Ôn Oanh.
Tiếng cười kia như bao trùm tai cô, giống như một chiếc bàn chải chọc tai Ôn Oanh ngứa ngái, lỗ tai cũng đỏ ửng cả lên.
“Lâm Tự Ngôn” Ôn Oanh nói ra tên lập tức buông anh ra.
Cô vừa mới làm gì vậy? Cô cư nhiên cù Lâm mỹ nhân!
Lâm Tự Ngôn khoác áo choàng màu đen càng tôn thêm gương mặt trắng nõn, lúc này mặt anh có chút ửng đỏ, vẻ tươi cười bên miệng còn chưa kịp trở về như ban đầu.
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Ôn Oanh tràn đầy vẻ xấu hổ, vội vàng đưa bịt mắt cho anh manh lên. Tiếng của những mc bên cạnh rất lớn nhưng cô lại như không nghe thấy.
Lần này tới phiên Lâm Tự Ngôn bắt người, Ôn Oanh khoác áo choàng của Lâm Tự Ngôn ngồi vào một góc, nghĩ thầm anh ấy bắt được ai chứ không bắt được mình.
Ai biết được chân Lâm Tự Ngôn dài hơn đôi mắt, bay thẳng một đường tới bên cạnh cô.
Anh có gian lận không vậy, miếng bịt mắt kia là cô bịt cho anh rồi mà đâu có nhìn thấy được đâu.
……
MC cười đến không phân biệt đông tây nam bắc, khán giả phía dưới cũng nghẹn cười.
Ôn Oanh chị khoác áo choàng của Lâm Tự Ngôn ngồi một góc có ích gì, nhóm mc ngồi tụ vào nhau dù Lâm Tự Ngôn bắt được cũng không chắc là có thể đoán ra được.
Lâm Tự Ngôn vươn tay về phía Ôn Oanh, Ôn Oanh nhanh trí ngồi xổm xuống, Lâm Tự Ngôn cũng ngồi xổm xuống, Ôn Oanh lại bắt đầu bò xuống, Lâm Tự Ngôn ở trên mặt đất sờ soạng Ôn Oanh lại nhanh chóng vặn vẹo cơ thể, khán giả phía dưới nhìn hai người đến rớt cả cằm.
Cái cô gái nằm vặn vẹo như con sâu kia là nữ vương đại nhân cao quý lạnh lùng xinh đẹp sao, bây giờ cô ấy chỉ là đứa ngốc thôi.
Còn cái người đàn ông cười gian trá kia cũng không phải là Lâm mỹ nhân nho nhã nhẹ nhàng của họ nữa.
Lâm Tự Ngôn giơ bàn tay lên liên chụp được.
“Bang ——”
Toàn trường quay cười vang.
Tay Lâm Tự Ngôn trực tiếp đánh vào mặt Ôn Oanh không kịp né.
Ôn Oanh chỉ cảm thấy miệng mũi đều bị đánh tới bay đi.
Cô sắc mặt dữ tợn nhìn Lâm Tự Ngôn.
Lâm Tự Ngôn bình tĩnh nói: “Ôn Oanh.”
MC cười đến không kềm chế được: “ Đến lúc tiết mục này chiếu Weibo của hai người sẽ bị fans đối phương oanh tạc mất thôi.”
Tiết mục mau chóng quay xong, Ôn Oanh chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng vui sướng.
Cô thêm Wechat nhóm mc nói lần sau mình lại đến chơi.
Sau khi quay xong, Lâm Tự Ngôn và Ôn Oanh từng người bị fans vây quanh xin ký tên, chụp ảnh.
Trong đó một fans Ôn Oanh biết cô ấy, cô ấy là hội trưởng hội hậu viện của Ôn Oanh, thường xuyên ở dưới Weibo cô cổ vũ, fans này nói với cô: “Em cảm thấy chị và Lâm Tự Ngôn có gian tình.”
Ôn Oanh sửng sốt: “Là như thế nào.”
“Em phát hiện Lâm mỹ nhân chỉ cần đứng bên cạnh chị anh ấy chơi cực kỳ vui, một chút cũng không giống bộ dáng ngày thường, hơn nữa chị không phát hiện Lâm Tự Ngôn đối với chị rất đặc biệt sao?”
Cô không phát hiện a, cô chỉ cảm thấy Lâm Tự Ngôn càng ngày càng khác xa với những gì cô tưởng tượng.
Vương Đan Hiểu đã đi tới, hối húc Ôn Oanh phải kịp lúc đến sân bay.
Lúc ở trên xe Ôn Oanh nhận được tin nhắn của Lâm Tự Ngôn: Hôm nay chơi thật sự rất vui.
Ôn Oanh trả lời: Tôi cũng rất ha ha.
Lâm Tự Ngôn: Về sau hy vọng sẽ thường xuyên được chơi như vậy.
Ôn Oanh không biết đây là có ý gì, chờ cô phản ứng kịp đã là lúc ” thường xuyên chơi như vậy” rồi.
Ở trên xe, ngữ khí Vương Đan Hiểu hơi mang tính nghiêm túc đối với Ôn Oanh nói: “Nếu muốn xào thì cũng phải biết đúng mực.”
Ôn Oanh gật đầu, cô không định xào cp mà.
#Đường Mật
Gameshow này cũng giống như Happy Camp sẽ có nhóm mc thường trú và nhóm khách mời, ôi nhớ HC quá😭😭😭
Làm chương này cũng nhớ OTP mà OTP BE mất rồi, nỗi đau ×2