Chương 57 - Em phải chịu trách nhiệm với anh ( H+ )
- Trang Chủ
- Nhiệt Độ Của Ác Ma - Cung Tỏa Băng Tâm
- Chương 57 - Em phải chịu trách nhiệm với anh ( H+ )
“Anh lừa em….”
“A a a!”
Hai chân thon dài của hắn kẹp lấy hạ thân của cô không cho giãy dụa, đẩy eo tinh tráng vào động liên tục bên trong, bả vai rắn chắc chống trên người cô, ánh mắt hoa đào tình tứ nhìn cô, câu môi vừa cười diễm lệ vừa vận động, rong ruổi khắp thân thể của Hoa Ly.
“Tiểu Ly khóc cái gì? Là tại em cả, em quá mê người, anh đã cố gắng nhẹ hết mức có thể rồi.”
Hắn liếm nước mắt sợ hãi, nhịp tuy nhanh nhưng hắn đã kiềm lại một phần dục vọng, giảm bớt đau đớn cho Hoa Ly, khiến cô cũng cảm nhận được sự yêu chiều, vòng tay ôm lưng rộng.
“Tiểu Ly, từ giờ em lại là của anh, hoa nhỏ này chỉ anh mới có thể làm.
Nhớ kỹ ! Không cho tên đàn ông nào mơ tưởng tới.
Tiểu Ly, gọi anh…tiếp tục gọi chồng em đi.”
Sự kích thích khủng khiếp khiến hắn mất kiểm soát, muốn nhẹ nhàng đối với hắn hiện giờ lại quá khó, bất giác trở thành ma vương, dục hỏa nhét đầy trong hoa viên chật hẹp, trướng muốn nứt ra, Hoa Ly bị hắn làm hoa cả mắt, mồ hôi hỗn độn nhưng miệng vẫn rất ngoan ngoãn liên tục gọi hắn một tiếng “chồng”.
Hắn bèn buông lỏng ngừng lại một lúc, nhìn cô gái nhỏ giãy giụa mà không cam lòng, càng vặn vẹo biến thái suýt tiếp tục chiếm giữ cô, may mà hắn điều tiết kịp thời.
Khuôn mặt yêu diễm tươi cười ôn nhu làm Hoa Ly cũng bớt khó chịu, hắn lại tiếp tục nhét dị vật vào bên trong, mỗi lần nhét vào rút ra làm mạnh khiến xuân thủy tràn trề trào ra.
“Ô ôi…”
Sắc mặt Hoa Ly đỏ bừng, nước mắt ướt đầy mặt yếu ớt, hắn mút ngay trước ngực cô làm thành dấu hôn yêu diễm như hoa nở rộ.
Thân thể cô mẫn cảm đón nhận lực va chạm phiêu diêu của hắn, nhưng quá nhanh quá mạnh làm cô có chút ý phản kháng.
Hắn lại mặc kệ cô kháng cự thế nào cũng không quan tâm, chỉ nhanh chóng nhiệt liệt cắn nuốt cô thỏa lấp nhớ nhung.
Tầng lớp mị thịt non khẩn trương kẹp lấy dị vật vừa đau vừa sướng, nóng bỏng thọc ra rồi lại thọc vào điên cuồng, hương vị khiến hắn như mất hồn.
“Tiểu Ly đúng là mĩ vị trên đời, thật ngon thật ngọt.
Bên trong thật nhiều nước, đều ướt đẫm rồi…em biết bộ dáng hiện tại của mình d.âm đãng lắm không?”
Hắn đem thứ thô to kia cắm tràn đầy bên trong hoa viên chật hẹp, xuân thuỷ chảy dầm dề, tràn lan xuống hai cánh mông xinh.
Hoa Ly càng giãy giụa, hắn làm càng nhiệt mạnh, thứ bên trong cường ngạnh thô tráng chạm đúng chỗ ngứa mềm yếu mẫn cảm, bức thiết cô phát ra thanh âm r.ên rỉ thẹn thùng, hai chân vô lực để trên eo hắn, đón nhận mỗi cú đâm vào khiến cô muốn ngộp thở.
“A! Chậm một chút! A a a! Anh là đồ xấu xa! Đồ hư hỏng!”
Huân Bạc bị mắng như vậy lại càng vui vẻ, tiếng Hoa Ly nhỏ nhẹ vô lực, kèm theo tiếng khóc ngâm nga thấu đến tận tâm, chưa bao giờ hắn thấy nhẹ nhàng kích thích như lúc này. Hắn sinh bị người đời gán cho cái danh ác ma, tính dục tà tứ sớm ngấm sâu trong xương tuỷ, nhưng chỉ có thể đối với mình Hoa Ly mới cuồng nhiệt.
Hiện tại, người cuối cùng cũng chấp nhận hắn càng làm hắn thấy thoải mái.
“Ah, Tiểu Ly mắng dễ nghe, khóc nghe càng thích…
Tiểu Ly có thấy vậy không?”
Cô gái xinh đẹp nước mắt vòng quanh càng diễm lệ, trên cổ tay trắng nõn nổi lên đầy vết xanh tím vì bị hắn mạnh mẽ siết chặt, tuy nhìn đáng thương nhưng hắn còn chưa đạt tới cao trào, làm sao có thể tha cho cô.
“Tiểu Ly, em thoải mái rồi đúng không?”
Hắn tà tứ cười cười hỏi, trên gương mặt tuấn tú trẻ tuổi đầy mồ hôi đầm đìa vì vận động, cánh tay rắn chắc di chuyển chống trụ trên người Hoa Ly cuồng dã động tình.
Hoa viên mềm yếu bị hắn tàn nhẫn đâm sâm vào tận đỉnh, bên trong mềm nóng hơn bất cứ chỗ nào, cô gái phía dưới cả người run rẩy, cô càng khó chịu với khoái cảm nảy sinh của bản thân, không nhịn được mà r.ên rỉ, thanh âm đứt quãng ai uyển khi bị người đàn ông mạnh bạo dồn dập.
“Tiểu Ly, xong chuyện thì đừng hòng bỏ chạy nữa nhé! Anh chắc chắn lần này không cho em rời xa anh nữa đâu.
Em phải chịu trách nhiệm với anh!”
Hẳn nghiến răng nghiến lợi nói ra, ánh mắt kiên định chưa từng có.
Bộ dáng của cô lúc bị hắn làm mị thái diễm lệ, khuôn mặt ửng hồng yếu ớt nước mắt rơi không ngừng, mày nhíu chặt động tình, khoé môi không ngừng khóc ngâm như du dương r.ên rỉ, toàn thân tuyết trắng đỏ rực như hoa mẫu đơn quyến rũ cực mỹ.
Ý nghĩ chiếm đoạt nổi lên, dị vật lại lớn vài phần, đột nhiên tàn nhẫn gia tốc nhấp vào, Hoa Ly không tự chủ được dùng sức kẹp chặt, từng vách trong hoa ướt át, toàn thân nảy lên theo mỗi cú động chạm của hắn, kiều nộn vô cùng.
Thịt non mềm kích thích làm Huân Bạc hứng khởi, biến thái đâm vào, tiếng nước nhóp nhép vang lên khắp phòng.
“Ah! Tiểu Ly từng chỗ đều hút chặt như vậy, làm anh không nhịn được nữa rồi.”
Đôi mắt hắn đỏ ngầu đáng sợ, pha lẫn chút sung sướng mất hồn, hơi thở thô nặng nhanh chóng vận động eo, hai tay nắm lấy đôi ngực căng mẩy hung hăng chà đạp, rồi cúi người liếm láp hết hút đến cắn, hung tàn khiếp người.
“A a! A Bạc!! Chậm lại…a a a!!!”
Hoa Ly bị hắn làm đến hoa mắt, đến mất khống chế, mỗi thời khắc, mỗi cú nhấp đâm vào theo lực mạnh mẽ khiến cô không nhịn được hét chói tai, lại bị hắn áp chế chặt chẽ dưới thân.
Hắn vui sướng gào thét lớn “A a a!”, dị vật cứng nóng thô bạo tiến nhanh, đạt đến cực đại sung sướng phun tinh hoa đầy trong hoa viên nhu mềm. Cô gái nhỏ cũng nhiệt tình đón nhận, ưỡn cao hạ thân để hắn vào thêm sâu.
Trải qua cao trào cứ ngỡ chỉ một hiệp, chưa gì hắn lại hưng phấn hành cô mệt mỏi. Xong việc, người nằm bơ phờ trong vòng tay của hắn ngủ mất biết.
…..
Mặt trời lên đến đỉnh đầu, ánh nắng gay gắt bị những tấm rèm màu nâu nhạt che bớt, Hoa Ly trong mơ hồ dần lim dim, hàng mi còn dài khẽ run rẩy phe phẩy như cánh bướm. Cảm giác ê buốt toàn thân miễn cưỡng cô choàng tỉnh, đồng tử đen láy co rúm thu vào trần nhà lạ lẫm.
Cơ thể tự dưng bất giác lạnh run, ý thức lập tức khôi phục, cô bừng tỉnh bật người dậy nhìn giáo giác.
– Đây…là…
Sau một hồi đảo mắt, cảm thấy thân thể thoái mái lạnh lẽo cô liền nhìn xuống, một thân trần đập vào mắt khiến cô hoảng hồn ôm lấy đôi tuyết nhũ.