Chương 254 Đại đồ đệ của Y Thánh Quỷ Cốc
Chương 254: Đại đồ đệ của Y Thánh Quỷ Cốc
LÚC này, một mũi tên sắc bén lao về phía Bạch Ưng Long Quân.
Mũi tên xé gió mà đến, mang theo năng lượng vô cùng đáng sợ.
Vẻ mặt Bạch Ưng Long Quân cứng lại, thân thể chợt lóe tránh thoát được mũi tên.
Vút vút vút!!!
Nhưng ngay sau đó, ba mũi tên bắn ra cùng lúc hướng về phía Bạch Ưng Long Quân, hơn nữa tốc độ càng ngày càng nhanh!
Bạch Ưng Long Quân trực tiếp ra tay hủy đi ba mũi tên.
Kết quả, một mũi tên màu đen đột ngột xuất hiện, hoàn toàn không cho ông ta cơ hội phản ứng, mũi tên đâm thẳng vào giữa ngực.
Nhưng dù sao Bạch Ưng Long Quân cũng đường đường là Long Quân, phản ứng vẫn rất nhanh, ở thời điếm then chốt ông nghiêng người, mũi tên kia đâm vào bả vai khiến ông liên tục lui về phía sau, nửa quỳ trên mặt đất!
Phụt!
Bạch Ưng Long Quân phun ra máu, ánh mắt híp lại, trầm giọng nói: “Kẻ nào lén lút bắn tên, đi ra!”
Bịch bịch bịch!!!
Một người mặc đồ đen bước ra từ trong tối, một tay hắn cầm cây cung đen, một tay cầm mũi tên, sau lưng còn dắt theo ba tên chưa bắn!!!
“Cửu Tiền hộ pháp!”
Ba bị Thiên Vương nhìn vị người cầm cung thì ngạc nhiên nói.
Người này chính là cửu Tiễn hộ pháp, một trong tứ đại hộ pháp của Thiên Võng, khả năng bắn cung của hắn ta còn kinh khủng hơn cả súng ống.
Đối phương chỉ bắn chín mũi tên, không một ai sống sót dưới chín mũi tên này.
Vậy nên tự xưng là cửu Tiễn!
“Ông rất khá, có thể khiến tôi bắn liên tục năm mũi tên mới trúng được!”
Cửu Tiễn hộ pháp nhìn Bạch Ưng Long Quân lạnh lùng nói.
“Xem ra hiện tại Thiên Võng có không ít cường giả nhỉ!”
“Đúng là đối giang sơn mới xuất hiện nhân tài!”
“Khụ khụ!!!”
Bạch Ưng Long Quán lạnh nhạt nhìn cửu
Tiễn rồi ho khan một trận.
Mà vị Cửu Tiễn hộ pháp này trực tiếp đi về phía Bạch ưng Long Quân.
Thuộc hạ của Long Quân đều bị cường giả Thiên Võng cuốn lấy không thế phân thân!
Vút!!!
Ngay khi cửu Tiễn chuẩn bị bắt lấy Bạch ưng Long Quân thì lại có một tiếng xé gió truyền đến.
Tiếng xé gió này không phải mũi tên nhọn, mà là tới từ một cây châm bạc còn nhỏ hơn vô số lần.
Châm bạc như mũi tên bắn về phía cửu Tiễn hộ pháp.
Lúc này, hai mắt cửu Tiễn hộ pháp trừng lớn, hắn không kịp bắn tên, chỉ có thể vung trường cung trong tay.
Châm bạc siêu nhỏ lại xuyên thủng trường cung được đặc chế trong tay hắn.
Răng rắc!
Cây trường cung lập tức gãy nát, trở thành đồ bỏ đi!
Vẻ mặt Cửu Tiễn hộ pháp lập tức thay đổi, ánh mắt nhìn quanh, nói: “Rút lui!”
Cửu Tiễn hộ pháp ra lệnh một tiếng, trực tiếp rút lui.
Ba vị Thiên Vương cũng có biểu cảm tương tự, bọn họ đứng dậy rút quân, các cường giả Thiên Võng khác cũng ngừng chiến đấu.
“Long Quân đại nhân, ông không sao chứ?”
Lúc này, điện chủ phân điện Long Vương ở quậnThiên Thục – Từ Xuyên bước nhanh tới, lo lắng hỏi.
“Xin hỏi vị cao nhân nào vừa ra tay?”
Ánh mắt Bạch Ưng Long Quân nhìn xung quanh.
“Đi thôi!”
Diệp Phàm ở phía xa thản nhiên nói.
Cây châm bạc vừa rồi là do hắn bắn ra, nhưng hiện tại hắn cũng không có ý định gặp mặt vị Long Quân này.
“Đi!”
Bạch Ưng Long Quân kêu vài tiếng thấy không ai xuất hiện, ánh mắt ngưng tụ rồi trầm giọng nói.
Đoàn người bọn họ cũng nhanh chóng rời đi.
Cùng lúc đó, phủ Xuyên Vương.
Khi Xuyên Vương chuyện xảy ra trong tiệc từ thiện, vẻ mặt ông trầm xuống, giận dữ quát: “Gọi Lý Nguyên tới đáy, nếu ông ta không đến thì không cần phải làm cái chức quận trưởng nữa!”
Chưa đến mười phút, Lý Nguyên đã xuất hiện ở phủ Xuyên Vương.
“Xin lỗi vương gia, vừa rồi tôi đột nhiên té xỉu, chậm trễ việc Vương gia giao phó, xin Vương gia giáng tội!”
Lý Nguyên trực tiếp quỳ xuống nói với Xuyên Vương.
“Hừ, Lý Nguyên ông cũng thật biết kiếm cớ đấy!”
“Ông sợ thương hội Thiên Long uy hiếp, lẽ nào không sợ bốn vương sao?”
“Có tin bây giờ bản vương lấy mạng của ông hay không?”
Xuyên Vương hung ác nói.
“Vương gia bớt giận!”
Lý Nguyên vội vàng lên tiếng.
“Ông để kẻ làm con gái tôi bị thương chạy mất, hiện tại ông chỉ có hai con đường, một là tìm được người kia, hai là ông phải chết!”
Xuyên Vương lạnh lùng quát.
Vẻ mặt Lý Nguyên thay đổi, toàn thân run rấy nói: “Vương gia, tôi nhất định sẽ tìm được người!”
“Ông tìm bằng cách nào?” Xuyên Vương nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Lý Nguyên lập tức nói với Xuyên Vương.
“Được, cứ làm theo cách của ông, nhớ kỹ, nếu ngày mai bản vương không gặp được người, thì ông sẽ phải chết!”
Xuyên Vương uy nghiêm quát lớn.
Lý Nguyên vội vàng gật đầu.
Nhà họ Trương, gia chủ đi vào một căn phòng bí mật ở bên trong.
Nơi này có một bóng người đang ngồi.
“Đại nhân, Hỏa Linh chi ngàn năm đã bị người ta lấy mất, hiện tại tất cả các thế lực đều đang để ý tới!”
Gia chủ nhà họ Trương khom người nói.
“Được, đi chuẩn bị một chút, lui đi!”
Người này có giọng nói khàn khàn, toàn thân được bao phủ bởi một chiếc áo choàng màu đen, không thấy rõ hình dáng, lộ ra vẻ vô cùng bí hiểm!
Cùng lúc, đâu đó ở Tây Nam.
Đệ nhất quân đoàn trưởng quân Thiên Lang – Mạc Lâm và Sơn Dương Hồ của nhà Ito lại gặp nhau.
“Quân chủ, vừa mới nhận được tin tức, chiến bộ đã phái tiếu đội Long Hồn đến Tây Nam, sợ là phát hiện ra chuyện của chúng ta, tạm thời dừng hợp tác lại!”
Mạc Lâm nói với đối phương.
Ngay lập tức, vẻ mặt của ông ta thay đổi: “Mạc quân đoàn trưởng, quặng mỏ kia đang khai thác, nếu bây giờ dừng lại e là sẽ chậm trề thời gian, tới khi đó khả năng bị phát hiện sẽ cao hơn!”
“Nhưng bây giờ người của Long Hồn đến, nếu không dừng lại, một khi bị phát hiện thì chúng ta đều phải chết!”
Mặc Lâm quát lớn.
Tôi có cách đổi phó với người của Long Hồn!
Sơn Dương Hồ nói.
“Chỉ bằng tộc Ito các người cũng muốn đối phó với Long Hồn?”
Mạc Lâm nhíu mày, nhìn đổi phương.
“Chúng tôi không đổi phó được, nhưng có người có thể đối phó!”
Lão giả vuốt vuốt chòm râu rồi đáp…
“Ai?”
Mạc Lâm tò mò.
“Sợ là Mạc quân đoàn trưởng cũng không biết, chiến bộ của Lưu Ly quốc và Anh quốc chúng tôi, còn cả sáu nước còn lại đều đã phái một đội ngũ cường giả tinh nhuệ đến Tây Nam, nếu như có bọn họ ra tay, đối phó với Long Hồn chỉ là việc dễ như trở bàn tay!”
Đối phương lên tiếng đáp.
“Cái gì?”
“Có chuyện này? Tám nước các người muốn làm gì?”
Nghe được tin tức này, Mạc Lâm khiếp sợ nói.
“Mạc quân đoàn trưởng cũng không cần quan tâm tới chuyện này, chỉ cần biết đám người của Long Hồn phải chết, hơn nữa cũng sẽ không liên lụy đến chúng ta là được!”
Sơn Dương Hồ thản nhiên đáp.
Chớp mắt, một ngày mới đã đến!
Diệp Phàm tỉnh dậy nói chuyện với Đường Sở Sở một lúc liền bị Hoa Hồng Đỏ dẩn tới một nơi.
Nơi hắn đến là địa điếm tổ chức cuộc thi y đạo thế giới lần này.
Cùng lúc đó, đoàn người bước ra khỏi sân bay Thục Châu, dẫn đầu là một người đàn ông mặc sơ mi trắng, quanh tỏa ra hơi thở vô cùng thần bí.
“Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi thẳng tới điểm tố chức cuộc thi y đạo sao?”
Người đàn ông mặc đồ đen ở phía sau lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên, chắc là người của Quỷ Cốc đã đến, hôm nay để cho đại sư huynh này đi mở mang kiến thức kiến thức một chút, xem bọn họ giỏi tới đâu!”
Người đàn ông cười gian tà, ánh mắt lóe lên vẻ yêu dị.
Hắn ta chính là đại đồ đệ từng được Y Thánh Quỷ Cốc thu nhận – Phong Vô Ngân!