Chương 19: Buôn người
Tại khu ổ chuột thành phố S, nơi này nữa năm trở lại đây là địa điểm lý tưởng của bọn buôn người chọn hoạt động, một khu dân cư nằm rìa thành phố người dân chủ yếu sinh sống bằng nghề đánh bắt
Phác Tư Hạ cùng Ảnh Quân đã đến đây được một tuần, đại khái nắm được cách thức bọn chúng dụ dỗ những nạn nhân
Những hộ gia đình chủ yếu sống trên thuyền đánh cá, một ngày có khi lo chưa xong cơm ba bữa trình độ giáo dục trung bình ở đây cũng không cao, nam vào độ tuổi trưởng thành theo thuyền đi đánh cá, nữ thì quanh quẩn trên con tàu lênh đênh giữa biển khá hơn thì là những căn nhà đơn sơ dựng bằng tấm bạc cũ
Chẳng trách khi bị người xấu lợi dụng vẻ ra cho họ một cơ hội đổi đời người dân ở đây lại dễ dàng bị sập bẩy như vậy
Vài tháng trước có một người phụ nữ trong thôn bị bán đi sau đó không biết bằng cách nào cô ấy gửi được thư về nhà, lúc này người đã bị bán qua tận nước Z
Bọn chúng có những con mối nhỏ đi đến từng hộ gia đình khó khăn, bày đủ chiêu trò hứa hẹn sẽ tìm cho họ một công việc tốt lo mọi chi phí di chuyển sau đó còn cho gia đình họ một khoản tiền, đến ngày khởi hành liền giao những nạn nhân tới một bên trung gian khác
Những người trẻ trong làng hiện tại đã bị lừa đi quá nữa
Các nàng lần theo những người mốc nối, thậm chí Ảnh Quân còn đống giả thành bọn họ rất lâu mới khoanh vùng được kẻ trung gian bên kia tên Vương Lập Tân, tất cả đã sẵn sàng hành động
Có điều mồi nhử lần này chính là Phác Tư Hạ
Trên nút áo của nàng chính là thiết bị định vị, tín hiệu liên tục được gửi về máy tính của Ảnh Quân, hiện tại xe của bọn họ đang chờ khởi hành đến hầm chứa tiếp theo của Vương Lập Tân
Phía sau xe nàng hiện tại là hai đội lính đánh thuê do Ảnh Quân tìm đến.
Theo nàng lăn lộn qua không ít vụ án, nhưng đây là lần đầu tiên Ảnh Quân cảm thấy khẩn trương như vậy, tay liên đổ mồ hôi tay.
Ảnh Quân từ trong túi áo lấy ra một tờ giấy cẩn thận nhập vào máy GPS sau đó nhấn nút chia sẽ đi
Trên đường đi mắt Ảnh Quân luôn dán chặc vào màng hình định vị sợ rằng dấu GPS màu xanh lá kia sẽ đột ngột biến mất khỏi màng hình, chuyện lần này nếu có bất trắc Phác Tư Hạ không nguyên vẹn trở về thì hắn cũng không dám nghĩ tới chuyện sẽ được an ổn ở lại thành phố S
Phác Tư Hạ vào được hầm chứa ngày hôm trước ngày hôm sau bọn chúng liền khởi hành đến điểm tiếp theo, bọn họ chở người bằng chiếc xe buýt cũ xung quanh các cửa sổ điều bị dán một chiều phía bên ngoài không nhìn vào được
Trái lại sự yên tĩnh bên ngoài trong xe đột nhiên có tiếng đập cửa kính vang lên
Một thiếu nữ mặt mày nhếch nhác, không biết lấy từ đâu một thanh sắt muốn đập cửa nhảy khỏi xe, thật đáng tiếc lực tay của cô ấy không đủ mạnh cửa sổ chỉ bị nức thành từng mảnh nhỏ lại không hoàn toàn vở ra
Tiếng động vang lên làm cho tất cả những người không bị trói trên xe đồng loạt nhào dậy muốn cùng hành động
Phác Tư Hạ thót tim khẩn trương nhìn xuống chiếc nút áo GPS, trong lòng bắt đầu thấy bất an nàng sợ bọn chúng sẽ ra tay với những người đang chống chế kia
“Con mẹ nó “
Một tên đứng canh không khoan nhượng vung chân đạp vào người cô gái, từ trên cao bị đạp rớt xuống đầu đập xuống sàn xe, cô gái tội nghiệp đau đớn muốn vương người bò dậy nhưng không đủ sức lại nằm ngược xuống máu đỏ tràng ra hai khóe môi thều thào
” Tôi không muốn đi đâu nữa hết, các người làm ơn cho tôi về nhà đi”
Tên đầu xỏ Vương Lập Tân phát điên lên đi tới nắm đầu cô gái kéo thật mạnh dọng xuống nền sàn miệng không ngừng gầm gừ quát vào mặt cô gái
” Con khốn này mày muốn chết sao, mày có biết mày chết đi tao sẽ mất bao nhiêu tiền không, mày tưởng là mày có thể dễ dàng trốn thoát được sao hửm…hửm… “ nói xong liền hung bạo muốn xé đi lớp áo trên người cô ấy
Những người trên xe thấy vậy muốn liều mạng một lần xông tới cứu cô gái, nhưng tên lính gác đứng kế bên liền rút súng ra chỉa vào họ
” Câm mồm lại chúng mày không còn muốn sống đúng không, còn muốn sống không? ” hắn chỉa súng vào đầu một người đàn ông đứng gần đó nhất
Trên xe hơn một nữa là phụ nữ, tất cả điều đã chọn cách buông xuôi ngồi im lặng, những đứa trẻ con trong đáy mắt đầy sự hoảng sợ bịt tai co người lại nép sát vào nhau
Cô gái tội nghiệp kia dùng hết sức dẫy giụa muốn thoát liên tục đánh vào người hắn ” Buông tôi ra… buông ra… chẳng thà các người giết tôi đi, lũ khốn nạn”
….
Phác Tư Hạ nghiến răng, hai bàn tay siết chặc ánh mắt nàng bắt đầu xuất hiện tia lửa thù hận
Hôm qua trước khi vừa vào hầm nàng đã quan sát được từ đoạn camera lần trước cách bọn chúng trói những nạn nhân làm loạn muốn trốn thoát là kiểu dây thừng quấn hai cánh tay dọc vào thân người
Để tránh đi khả năng bọn chúng sẽ động tay động chân vào người nàng Phác Tư Hạ đã nhờ Ảnh Quân trối nàng lại trước khi đưa vào hầm, trên bàn tay trái của nàng đang cầm một nhánh dây kéo mạnh một cái sợi dây bắt đầu bị lỏng ra
Phác Tư Hạ nhân lúc hỗn loạn đưa tay vào trong túi quần lấy ra một tấm thẻ sắt, gấp một chút liền trở thành một con dao nhỏ
Cô gái tội nghiệp kia vẫn đang nằm trên sàn xe trước ánh mắt của bao nhiều người bị tên cầm thú xé đi từng mảnh vải trên người
Tên Vương Lập Tân kia vì sự giãy giụa của cô gái nên mới xé được đến vạt áo, bắt đầu mất kiên nhẫn ngày càng mạnh tay hơn, đột nhiên trên sàn xe xuất hiện một tiếng động lớn
Phác Tư Hạ ngã ngang xuống sau đó nằm sấp trên sàn xe, trên cổ tay nàng máu đỏ đang tuông ra từng đợt chảy thành dòng liên tục nhỏ giọt xuống nền sàn
Tên Vương Lập Tân kia cho dù có cầm thú đến đâu khi thấy máu cùng người không biết sống chết té xuống trước mặt, chuyện đồi bại đang làm cũng không còn hứng thú nữa
Bọn lính gác đổ xô chạy về phía nàng
“Mẹ nó chúng mày trơ mắt ra đó làm gì còn không mau lên coi nó còn sống không” trên xe lại thêm một trận nháo nhào
__________________________________
Sau khi thấy định vị GPS của Phác Tư Hạ không còn di chuyển Đinh Uyển Đồng đã có mặt cùng đoàn xe của Ảnh Quân chạy đến vị trí trên màng hình, ở bên ngoài một đoàn thuyền màu trắng chạy ngang trên mặt biển cũng bắt đầu tăng tốc
Ảnh Quân kéo ống nhòm trên cổ lên nhìn về phía con tàu đang dẫn đầu, trên boong tàu một người phụ nữ đang trầm mặt lắp scope cho cây súng bắn tỉa đang đặc trên bàn
Đưa tay chỉnh tiêu cự của ống nhòm muốn nhìn rõ hơn, cùng lúc đó người phụ nữ kia vác súng lên mắt nhìn vào ống ngắm chỉa đầu súng về phía hắn
Ảnh Quân thót tim giật nảy mình buông ống nhòm xuống, không dám tiếp tục xem nữa mồ hôi lạnh trên trán cũng bắt đầu chảy ngày càng lợi hại
Theo định vị chạy đến được một khu chung cư bỏ hoang dọc bờ biển, kế bên khu của bọn chúng còn có những chiếc thuyền chuyên dùng để vận chuyển người
Những chiếc thuyền màu trắng kia bắt đầu tách ra làm hai nhóm, một số chạy cặp vào bờ, số còn lại bao vây vùng biển phía sau của khu nhà
Đoàn xe của Ảnh Quân chạy đến với tốc độ cao sau đó lại thắng gấp trước cổng một căn biệt thự hoang tàn, nhanh chống khống chế hết những tên gác cổng
Một nhóm người trên những chiếc thuyền trắng đồng loạt ào xuống vai vác những túi vải chuyên dụng lớn chạy vào những tòa nhà cao tầng xung quanh căn biệt thự
Phác Tư Hạ cùng những nạn nhân trên xe lúc nãy đã bị đưa xuống tầm hầm, khi nảy nàng giả vờ ngất xỉu nên bọn người đó khiên nàng để vào một gốc hầm
Lúc nảy không còn cách nào khác để cứu cô gái kia, nàng chỉ có thể đánh liều nhưng mọi thứ điều nằm trong dự liệu, vết cắt lúc nảy nàng cố tình cắt lệch đi những chỗ có mạch máu lớn, hiện tại lượng máu đã chảy cũng chỉ tính là mất máu cấp độ một
Cũng chỉ tương đương với một lần hiến máu thông thường ngoại trừ cảm giác đau đầu và cảm thấy hơi choáng ra cũng không có triệu chứng khó thở hay tim đập nhanh
Nhưng vết cắt đáng lẽ đã nên ngừng chảy máu từ sớm, đến bây giờ vẫn tiếp tục túa ra từng đợt máu tươi
Phía trên tầng
Tiếng súng đạn gậy gộc vang lên loạn xạ, Đinh Uyển Đồng cùng Ảnh Quân đang bị ép vào một căn phòng
Ban đầu người của bọn nàng chiếm ưu thế nhưng bọn buôn người hiện tại đã gọi thêm tiếp viện đến hơn nữa bọn chúng còn có súng
Số lượng người bị thương bên các nàng đã quá nữa, chân của Đinh Uyển Đồng cũng lúc nảy đánh nhau không cẩn thận đã bị trặc khớp cổ chân, di chuyển cũng không được linh hoạt nữa
Ảnh Quân đứng nép một bên vách gần cửa ra vào, còn nàng đang thở hổn hển phía sau bộ đại trường kỷ, bên ngoài tiếng xe ngày càng rõ ràng, Đinh Uyển Đồng khẩn trương
“Không xong rồi bọn chúng còn gọi thêm người đến, ở đây mặc kệ tôi anh tìm Phác tỷ trước đi”
Ảnh Quân vẫn đứng yên cầm súng mắt dán về phía cửa bình tĩnh nói ” Không sao bọn chúng sẽ không lên được đây”
Tiếng xe phía dưới không còn nghe thấy nữa bù lại là tiếng bước chân ở phía cầu thang ngày càng nhiều Đinh Uyển Đồng tay siết chặc súng
” Nói nhãm gì vậy anh không đi tôi tự mình đi sắp không kịp rồi ”
Đinh Uyển Đồng mất kiêng nhẫn vừa đứng dậy muốn đi liền thấy Ảnh Quân nói vào bộ đàm
“Bắt đầu được rồi”
Ở trên tầng cao của những toà chung cư súng ống của đội Sa Hàn đã chuẩn bị sẵn sàng
Ảnh Quân vừa phát lệnh xong xung quanh liền bị bao phủ bởi âm thanh của súng bắn tỉa, tiếng *vuốt* ré lên khi hàng loạt viên đạn đồng bay xé gió, những tên phía dưới nhận thấy được tình hình liền mạnh ai nấy chạy thoát thân
Sa Hàn nâng báng súng tì sát lên vai liên tục lên đạn chỉ cần là mục tiêu cô nhắm vào, trong vào hai phát bắn tên đó chắc chắn sẽ ngã xuống
Sau khi khống chế được hết đám chi viện kia Sa Hàn vứt khẩu súng ngắm trên tay xuống đất chạy về túi vũ khí
Mạc Hi Văn thấy cô quăng khẩu súng xuống nền đất liền la làng lên ” Quân khốn nạn có tin tôi kiện cậu tội phá hoại tài sản nhà nước không, tôi khó khăn lắm mới mượn được để cậu thích quăng là quăng chắc”
Sa Hàn mặt kệ tên ngốc đó lãi nhãi từ trong túi da lấy ra một con dao nhỏ chuẩn bị chạy qua ngôi biệt thự kia nhưng Kim Lộ Khiết lại đổi cho cô một khẩu súng ngắn
” Cầm theo cái này đi, đừng quên cận chiến không phải thế mạnh của cậu lúc xuống hầm nhớ phải cẩn thận”
” Ừm tôi đi trước các cậu đưa hai người kia ra ngoài đi”
Tiếng bước chân ngày càng dầy đặc bỗng nhiên có một quả bom khói bay vào cửa ngay chỗ của Ảnh Quân trong phòng ngay lập khói trắng tỏa ra mù mịt
– —————————————-
Bên trên náo loạn một phen hiện tại Vương Lập Tân cùng một đám thuộc hạ còn sót lại đã chạy ngược xuống hầm tiềm chỗ ẩn nấp
Những tên đồng bọn kia mặt cắt không còn một giọt máu sợ hãi nói với hắn ” Lần này chết thật rồi, bọn họ mặc đồng phục quân đội, lão Vương không mấy chúng ta… đầu thú đi”
Vương Lập Tân bắt đầu điên tiết dí súng vào đầu hắn
” Con mẹ nó rốt cuộc đầu mày đang chứa cái gì, đã theo tao làm bao nhiêu vụ rồi mày đi đầu thú để tìm chết sao? tốt nhất mày nghĩ cũng đừng nghĩ tao sẽ không chết tao không muốn chết nếu mày muốn thì mày tự đi đi “
” Tao sẽ không chết tao sẽ tìm một nơi khác bắt đầu lại cuộc đời mới”
Bộ dáng hắn như người điên loạn gấp gáp gôm tiền bỏ vào balo
*Tiếng búa tạ dọng vào cánh cửa hầm bắt đầu vang lên*
Những nạn nhân nằm trong hầm hoảng sợ nép về một gốc tường, Phác Tư Hạ nghe thấy động tĩnh đó cũng đã từ từ mở mắt ra
” Lão Vương không xong rồi bọn người đó đang phá nắp hầm rồi”
Động tác Vương Lập Tân gôm tiền càng gấp gáp thét lớn lên ” Tụi mày đứng ngây ra làm gì mở cửa đường hầm thoát hiểm đi “
” Còn mày mang đống xăng đó xuống châm lữa đốt hết chỗ này đi…nhanh… nhanh lên tao sẽ cho bọn chúng cùng chết ở đây”
Hắn lảo đảo chỉ vào những người đang co mình vào gốc tường cười lớn ” Hôm nay tất cả chúng mày, mày… mày nữa tất cả điều phải chết”
Tay hắn cầm lên một bình xăng đổ xuống đầu từng người những đứa trẻ tội nghiệp cũng không ngoại lệ tất cả điều ôm đầu cam chịu
” Đi chết, đi chết hết đi”