(nHÁP) Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full) - Chương 602 “Nếu anh Sử thích thì nhường cho anh ấy vậy!”
- Trang Chủ
- (nHÁP) Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
- Chương 602 “Nếu anh Sử thích thì nhường cho anh ấy vậy!”
“Anh Sử, anh nhìn bên kia kìa!”, Lữ Hạo Nhiên chỉ tay về phía hàng ghế của nhóm Diệp Viễn.
Nhìn theo ngón tay của Lữ Hạo Nhiên, Sử Thiên Nhất nhanh chóng thấy được Lâm Vãn Tình và các cô gái xinh đẹp khác bên cạnh Diệp Viễn.
Với thân phận là cậu chủ của gia tộc đứng đầu thành phố Thanh Long, Sử Thiên Nhất đã từng gặp rất nhiều người đẹp.
Nhưng sau khi nhìn thấy nhóm Lâm Vãn Tình, vẻ kinh ngạc vô thức vụt thoáng qua trong trong mắt anh ta.
Nhất là khi Sử Thiên Nhất nhìn thấy Thư Uyển Nhi, mắt anh ta như sắp lồi cả ra ngoài.
Bởi vì cách ăn mặc của Thư Uyển Nhi kết hợp với gương mặt thơ ngây của cô ta, phải nói là quá thu hút.
“Họ là ai thế?”, Sử Thiên Nhất nôn nóng hỏi.
Khi nhóm Châu Văn Khôn đang chuẩn bị trả lời, Mã Thanh Thiên lại lên tiếng trước, anh ta chỉ vào nhóm Sở Vân Phi.
“Anh Sử, chính là thằng khốn đó đã đánh em, nó còn đốt xe của anh nữa!”
“Cái đệch, ngông thế, dám đánh người của anh Sử, còn dám phá xe của anh ấy nữa á?”
Đám người Tư Đồ Ngọc Huy cực kì kinh ngạc, Mã Thanh Thiên là đàn em của Sử Thiên Nhất, chuyện này hầu như không ai không biết, không người không hay ở thành phố Thanh Long.
Mấy năm nay, Mã Thanh Thiên dựa hơi của Sử Thiên Nhất sống rất sung sướng, kiếm lời không ít tiền cho Sử Thiên Nhất.
Ở thành phố Thanh Long có rất ít ai dám động vào Mã Thanh Thiên, bởi vì tất cả mọi người đều biết rõ anh ta là người của Sử Thiên Nhất.
Động vào Mã Thanh Thiên chính là đang vả mặt nhà họ Sử.
Nhưng không ngờ ngày hôm nay lại có người dám đánh Mã Thanh Thiên, còn đốt cả xe của Sử Thiên Nhất.
“Đi điều tra xem những người đó là ai”.
Sử Thiên Nhất không phải kiểu con nhà giàu không có đầu óc, thật ra anh ta rất thông minh, mặc dù đang rất phẫn nộ, nhưng anh ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu những người này đã dám động tới Mã Thanh Thiên, vậy chắc chắn cũng biết thân phận của anh ta.
Khi vệ sĩ của Sử Thiên Nhất đang định gọi điện thoại, Lục Oánh Oánh ở bên cạnh lên tiếng.
“Anh Sử, không cần điều tra đâu, em biết những người đó, người đó là anh họ Lục Thanh Hòa của em”.
Lục Oánh Oánh chỉ vào Lục Thanh Hòa đang ngồi cạnh nhóm Diệp Viễn, sau đó chỉ sang Thẩm Tiểu Tiểu.
“Cô gái đó là em họ Thẩm Tiểu Tiểu của em, con bé là người Giang Bắc”.
“Ra thế, vậy là những người này đều đến từ nơi khác?”, Tư Đồ Ngọc Huy nói.
Châu Văn Khôn gật đầu: “Chắc thế rồi, nếu không thì sao chúng dám kiêu ngạo như thế, dám đánh cả người của anh Sử!”
“Mấy thằng khốn đến từ nơi khác mà dám ngang ngược ở thành phố Thanh Long chúng ta, chẳng nể mặt anh Sử chút nào, để bọn em đi dạy cho bọn nó một bài học thay anh nhé!”, Lữ Hạo Nhiên lập tức đứng phắt dậy.
Hiện tại đã biết có thể nhóm Diệp Viễn đến từ nơi khác, anh ta liền muốn trả mối thù trước đó.
Đương nhiên, sở dĩ anh ta hăng hái như thế, ngoài việc báo thù ra thì còn có một nguyên nhân quan trọng nhất.
Đó chính là ưu tiên chọn mấy cô gái xinh đẹp bên cạnh Diệp Viễn.
Bốn người bọn họ đã nhất trí với nhau từ trước, nếu như gặp được người đẹp cực phẩm nào, họ sẽ tranh giành dựa vào thủ đoạn của mình.
Nếu gặp một cô gái có người đàn ông khác bên cạnh, ai trong số họ hạ gục được người đàn ông bên cạnh cô gái kia trước, người đó sẽ được ưu tiên giành lấy cô gái kia.
Lữ Hạo Nhiên quyết tâm muốn giành được Thẩm Tiểu Tiểu.
Nhưng anh ta biết rõ Sử Thiên Nhất cũng thích kiểu con gái ngây thơ trong sáng như Thẩm Tiểu Tiểu, vì vậy anh ta phải ra tay trước mới được.
Nhưng khi Lữ Hạo Nhiên chuẩn bị sai đàn em đi xử nhóm Diệp Viễn, Sử Thiên Nhất lại lên tiếng.
“Tôi chọn cô gái mặc cổ trang đó và Thẩm Tiểu Tiểu, còn lại các cậu cứ chọn tuỳ ý!”
Nghe vậy, Lữ Hạo Nhiên lập tức nổi giận, vội nói.
“Anh Sử, chúng ta đã nhất trí với nhau từ trước…”
Nhưng Lữ Hạo Nhiên còn chưa nói xong, Sử Thiên Nhất đã lạnh lùng trừng mắt nhìn qua.
Lữ Hạo Nhiên không dám nói gì nữa, chỉ có thể hậm hực gật đầu.
“Nếu anh Sử thích thì nhường cho anh ấy vậy!”