(nHÁP) Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full) - Chương 595 “Để tôi thử xem!”
- Trang Chủ
- (nHÁP) Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
- Chương 595 “Để tôi thử xem!”
“Bác sĩ Vương, chúng tôi sắp gom đủ tiền phẫu thuật rồi, xin ông phẫu thuật cho ông cụ nhà chúng tôi trước đi!”
“Hừ, các người nghĩ gì thế, thiếu một đồng tiền cũng không được! Nếu tối nay các người không xoay đủ tiền thì cút ra ngoài cho tôi, muốn chết thì chết ở bên ngoài, đừng chết ở chỗ của tôi!”
Bác sĩ Vương này khiến Thẩm Tiểu Tiểu thường ngày rất dịu dàng cũng phải nổi giận, cô ta xông vào trong phòng bệnh, vung tay tát thẳng lên mặt ông ta.
“Fuck, kỹ nữ kia, cô dám đánh tôi à, tôi giết chết cô!”
Bác sĩ Vương đột nhiên bị đánh lập tức nổi trận lôi đình, vung tay muốn tát mạnh lên mặt Thẩm Tiểu Tiểu.
Có điều tay ông ta vừa nâng lên giữa không trung đã không thể cử động.
Bàn tay đã bị Diệp Viễn giữ chặt lấy.
“Rắc rắc!”
Ngay sau đó, một âm thanh giòn giã vang lên, cánh tay của bác sĩ Vương đã bị Diệp Viễn bẻ gãy.
Bác sĩ Vương vừa định hô to thì lại phát hiện hoàn toàn không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Vì Diệp Viễn đã nắm chặt lấy cổ ông ta.
“Nhớ kỹ, lần này cho ông một bài học, nếu lần sau còn dám vô lễ với bạn tôi thì có lẽ không phải tay bị gãy đâu, mà là cổ đấy”.
Thấy ánh mắt tràn đầy sát khí của Diệp Viễn, bác sĩ Vương nhất thời cảm thấy rùng mình như đi vào một hầm băng giá rét, khiến ông ta cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Ông ta có một cảm giác mãnh liệt rằng Diệp Viễn không phải đang nói dối, anh thật sự sẽ giết ông ta.
“Cút đi!”
Dứt lời, Diệp Viễn vung tay ném bác sĩ Vương ra ngoài cửa phòng như vứt rác.
“Bà ngoại, ông ngoại làm sao thế?”
Lúc này, Thẩm Tiểu Tiểu đi tới bên giường bệnh.
Trên giường bệnh là một ông lão tóc hoa râm, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương.
Bên giường còn có một bà cụ hơn sáu mươi tuổi và một người đàn ông trung niên với nét mặt tang thương, cùng với một người phụ nữ trung niên đang liên tục lau nước mắt.
Mấy người này chính là ông ngoại bà ngoại, cậu và mợ của Thẩm Tiểu Tiểu.
Bà ngoại của Thẩm Tiểu Tiểu còn chưa kịp trả lời vấn đề của cô ta, ông lão nằm trên giường bệnh đột nhiên co giật dữ dội.
Miệng ông cụ cũng há to như không thể nào hít thở.
Bà ngoại của Thẩm Tiểu Tiểu và mọi người thấy thế thì nhất thời hoảng hốt, vội vàng hô to.
“Ông cụ, ông cụ, ông cố gắng lên!”
“Tiểu Thiên, mau đi tìm bác sĩ!”
Anh họ của Thẩm Tiểu Tiểu bèn định chạy ra ngoài tìm bác sĩ.
“Để tôi thử xem!”
Lúc này, Diệp Viễn chủ động tiến tới trước giường, đè một tay lên lồng ngực của ông ngoại Thẩm Tiểu Tiểu.
“Tiểu Tiểu, cậu ta là ai vậy?”